.
Chương 426: Ta Thấy Ngươi Mới Giống Trúng Tà Đấy
“Hơn nữa, bây giờ ta gặp nạn, ngươi cho ta mượn một ít tiền thì có thể thế nào chứ? Cũng đâu phải ngươi không có tiền!” Tiết Quảng Sơn tiếp tục nói.
Lưu Canh nghĩ thầm trong bụng, quả nhiên cái tên này tới để vay tiền, bản thân mình không đến Tiết phủ ở là đúng lắm!
Chuyến này tới Tiết phủ, không chừng đã bị đen ăn đen rồi.
Khoan đã, hình như không thể dùng đen ăn đen để hình dung, bởi vì tiền này ông ta có được một cách quang minh chính đại, Tiết Quảng Sơn dù có gì không tốt thì cũng là Thái thú.
Nhưng bất kể là cái gì ăn cái gì, tiền này là dùng để mua tuổi thọ, không thể tùy tiện đưa cho người ta được!
Lưu Canh nói: “Không ngại nói thật cho ngươi biết, tiền này là dùng để mua tuổi thọ cho người khác, tiền mua tuổi thọ mà ngươi cũng muốn mượn sao?”
“Đương nhiên, ngươi mượn thì ta cũng không có để cho ngươi mượn.” Thái thú Tế Bắc Lưu Canh lo Tiết Quảng Sơn không ra chiêu theo lẽ thường, lập tức bổ sung một câu.
“Ngươi không cho mượn tiền thì thôi, sao cứ nói mấy câu khiến ta không thể hiểu nổi. Lúc thì hiếu thuận cô nãi nãi, lúc lại đại sư gì đó, lúc thì mua tuổi thọ... Không phải là ngươi trúng tà rồi đó chứ?” Tiết Quảng Sơn nói.
Lưu Canh ngẩng đầu nhìn Tiết Quảng Sơn: “Ngươi thấy ta có giống trúng tà không? Ta thấy ngươi mới giống trúng tà đấy!”
Hai người vừa so sánh, quả là thế.
Sắc mặt Lưu Canh hồng hào, trong lòng có tín ngưỡng, trong mắt có chờ mong.
Nhưng Tiết Quảng Sơn lại hốc mắt lõm, dáng vẻ gần đất xa trời, khiến người ta có cảm giác gió thổi cũng gục ngã.
Vẻ mặt của ông ta u ám, trên mặt gần như viết đầy số phận bất công.
Tiết Quảng Sơn không hiểu vì sao năm nay mình lại xui xẻo như vậy!
Bắt đầu từ lúc nào? Từ trận tuyết tháng sáu kia, cuộc sống của ông ta chưa từng dễ chịu!
Lúc này lời nói của Lưu Canh thật sự đã đâm trúng chỗ yếu ớt nhất sâu trong lòng của Tiết Quảng Sơn.
Trước kia Tiết Quảng Sơn chưa bao giờ tin vào số phận, nhưng hiện tại ông ta vậy mà cảm thấy gần đây số phận của mình không được tốt cho lắm.
Lưu Canh nhìn thoáng qua Tiết Quảng Sơn với vẻ đồng tình, thấp giọng hỏi: “Ta nói này Tiết Thái thú, ngươi có muốn tìm đại sư xem thử không? Thay đổi số phận gì gì đó một chút... nói không chừng sau này vận may sẽ bắt đầu tốt lên!”
Tiết Quảng Sơn nhìn Lưu Canh, không kiềm chế được khát vọng trong lòng mình, không nhịn được hỏi: “Thật sự có thể thay đổi số phận sao?”
“Có lẽ là được, lúc trước ta không còn sống được lâu nữa, là đại sư mua tuổi thọ cho ta đấy!” Lưu Canh tiếp tục nói.
“Lần này ta tới cũng là tìm đại sư để mua tuổi thọ!” Lưu Canh tiếp tục nói.
Tiết Quảng Sơn rất động lòng: “Lần này lúc ngươi tìm đại sư mua tuổi thọ, mang ta đi theo xem được không?”
Đương nhiên Lưu Canh rất sẵn lòng, bởi vì đại sư nói kéo người tới sẽ trích phần trăm cho ông ta!
Đây chính là công việc không cần bỏ tiền vẫn có thể mua được tuổi thọ đấy!
Sau khi Tiêu Vũ cải trang thì đi vào trong đám đông.
“Lưu Canh, ngươi đến rồi à!” Tiêu Vũ hắng giọng một cái, thâm sâu khó lường nói.
Lưu Canh nhìn thấy Tiêu Vũ lập tức kích động: “Cô nãi nãi! Thật sự là người!”
Tiết Quảng Sơn cũng nhìn thấy Tiêu Vũ, ông ta không nhịn được hỏi: “Vị cô nãi nãi này chính là đại sư trong miệng ngươi ư?”
Lưu Canh lập tức vội vàng gật đầu: “Nhìn thấy cô nãi nãi thì cung kính một chút, vị này chính là người tu hành có thể kết nối với Địa phủ!”
Tiết Quảng Sơn nuốt lời nói trong lòng của mình xuống.
Không biết vì sao ông ta cảm thấy vị cô nãi nãi đội đấu lạp này trông có hơi quen mắt.
Có điều vì Tiêu Vũ đã cố ý thay y phục đạo sĩ, thoạt nhìn vẫn có chút khác biệt với cách ăn mặc lúc trước nên Tiết Quảng Sơn chỉ cảm thấy thân hình quen mắt.
Về phần thân hình này sao? Rất nhiều nữ tử trẻ tuổi đều có thân hình như vậy, cũng không có gì kỳ lạ.
Lưu Canh rất nhiệt tình sáp lại: “Cô nãi nãi, mời vào trong!”
Tiêu Vũ khẽ gật đầu, đi theo Lưu Canh vào trong khách điếm.
Tiết Quảng Sơn vội vàng đuổi theo.
Tiêu Vũ cũng nhìn thấy Tiết Quảng Sơn, nàng không có cảm giác mâu thuẫn gì.
Nếu có thể cạo thêm một ít lông cừu từ trên người của Tiết Quảng Sơn... À không, thật xin lỗi, nói chính xác hơn một chút thì hẳn là lột da.
Chuyện Tiêu Vũ làm với Tiết Quảng Sơn đâu phải là cạo lông cừu chứ? Quả thật chính là lột da!