.
Chương 483: Xem Đi, Có Phải Là Ta Không Lừa Ngươi Không
Kế đó Tiêu Vũ được Tiết Quảng Sơn sắp xếp đến nghỉ ngơi ở phòng cho khách.
Hôm nay những lời Tiêu Vũ nói đều ảnh hưởng rất sâu đậm đến Chân Pháp đạo trưởng vả cả Thẩm Hàn Thu.
Chân Pháp đạo trưởng còn muốn gặp lại Tiêu Vũ, nhưng Tiêu Vũ lại từ chối, vẫn là duy trì chút thần bí thì tốt hơn!
Về phần Thẩm Hàn Thu? Hiện tại hắn ta chỉ muốn sớm trở về điều tra rõ ràng chuyện năm đó. Nhưng mà trước đó hắn ta đã đồng ý với Chân Pháp đạo trưởng sẽ ở lại chỗ này ba ngày, bây giờ cũng chỉ có thể giữ lời hứa.
Ba ngày nay Tiêu Vũ vẫn một mực ở lại đây theo dõi, nàng vô cùng lo lắng Thẩm Hàn Thu sẽ phát hiện manh mối, chủ yếu là Thương Ngô quận này bị nàng lột quá độc ác.
Nếu lỡ như Tiết Quảng Sơn nói cho Thẩm Hàn Thu. Thẩm Hàn Thu lại nhất định phải bắt kẻ trộm, vậy chẳng phải là phiền toái tới rồi sao?
Nhưng sự thật chứng minh, lo lắng của Tiêu Vũ là dư thừa.
Bởi vì lúc vừa mới tới Thương Ngô, Triệu Kiếm đã úp lên cho Tiết Quảng Sơn một cái mũ thanh liêm, Tiết Quảng Sơn không nỡ tháo xuống, rất muốn xây dựng hình ảnh nhân vật thanh liêm của mình.
Bởi như vậy, tất nhiên không thể nào để Thẩm Hàn Thu biết chuyện mất trộm. Nếu thật sự bắt được tên trộm, tìm lại tài vật, vậy thì không còn thanh liêm nữa rồi! So với tổn thất tài vật mà nói, Tiết Quảng Sơn càng muốn thăng quan hơn.
Thời gian ba ngày vừa hết, Thẩm Hàn Thu mang theo Chân Pháp đạo trưởng vẫn còn lưu luyến rời khỏi nơi này.
Tiêu Vũ làm xong mọi việc rồi trở về căn cứ một lần nữa. Lúc đến nơi, Tiêu Vũ nhìn thấy một số người quen.
Thì ra thừa dịp nàng không có ở đây, hai vị công tử Triệu gia cũng đã mang theo một đoàn người đến nơi này. Tiền Xuyên cũng đã dẫn Tiểu Phương tới căn cứ.
Tiền Xuyên mang theo Tiểu Phương dạo qua một vòng xung quanh, hết sức kiêu ngạo nói: “Xem đi, có phải là ta không lừa ngươi không?”
Tiểu Phương cũng không nghĩ tới những gì Tiền Xuyên nói đều là sự thật.
Thật ra nàng ấy đã từng nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy lời Tiền Xuyên nói có thể có một phần tô vẽ thêm, nhưng hôm nay vừa đến căn cứ, Tiểu Phương đã lập tức yêu nơi chim hót hoa thơm này.
“Ta đưa ngươi đi gặp Công chúa điện hạ!” Tiền Xuyên biết Tiêu Vũ trở về thì vô cùng mừng rỡ.
Tiểu Phương lại có chút khẩn trương: “Công… Công chúa có dễ ở cùng không?”
“Yên tâm đi! Con người của Công chúa cực kỳ tốt, nàng còn xem bọn ta là người nhà nữa!” Tiền Xuyên rất có lòng tin.
…
Tiêu Vũ ngồi dưới một gốc cây vải, nhìn hai người trẻ tuổi tay trong tay, nàng phun hạt vải trong miệng mình ra rồi mới hỏi: “Vị này chính là Tiểu Phương cô nương sao?”
Thật ra thì nàng đã từng gặp từ lâu, nhưng Tiêu Vũ chỉ có thể làm như không nhận ra.
Tiểu Phương cô nương này trông rất xinh xắn, vừa nhìn đã biết là một người thông minh, kết duyên với Tiền Xuyên cũng là dư dả.
Tiền Xuyên vội vàng lôi kéo Tiểu Phương: “Bái kiến Công chúa điện hạ.”
Tiêu Vũ cười cười: “Không cần đa lễ như vậy, về sau ngươi cứ sống thật tốt cùng Tiền Xuyên, xây dựng căn cứ thật tốt, sẽ không để cho ngươi chịu thiệt.”
Nói xong Tiêu Vũ lại lấy một cái vòng tay vàng từ trong ngực ra đưa qua: “Thưởng cho các ngươi.”
Kỳ thật Tiêu Vũ còn có rất nhiều vòng ngọc. Nhưng Tiêu Vũ nghĩ người như Tiền Xuyên và Tiểu Phương, nhất định sẽ thích loại vòng tay vàng này hơn.
Tuy vòng ngọc rất đẹp, nhưng vào thời điểm có biến như bây giờ lại có chút phiền toái, hơn nữa người không am hiểu cũng không biết được nó đáng giá bao nhiêu tiền.
Tiểu Phương sững sờ, Công chúa này… như vậy cũng quá hào phóng rồi!
Tiêu Vũ nhìn Tiền Xuyên nói: “Ngươi về cũng đúng lúc lắm, chuyện chia heo chia đất cho những ngươi này, ta giao cho ngươi xử lý.”
Tiền Xuyên có chút căng thẳng: “Nhiều người như vậy, ta có thể làm được không?”
Tiêu Vũ lườm Tiền Xuyên một cái: “Tiền Huyện lệnh, ngươi còn muốn làm Huyện lệnh mà! Chút người đấy ta giao cho ngươi luyện tay trước một chút.”
Tiểu Phương nhìn Tiền Xuyên: “Huyện lệnh? Sao ta lại không biết chuyện này?”
Tiền Xuyên lập tức giải thích lại một lượt chuyện Tiêu Vũ phong mình làm Huyện lệnh rồi sau đó nói: “Ta là Huyện lệnh, sau này ngươi sẽ là Huyện lệnh phu nhân! Tiểu Phương, ta hứa với ngươi, ta nhất định sẽ làm được! Ta sẽ cho ngươi sống những ngày tốt đẹp!”
Điều này đối với Phương mà nói quả thực chính là niềm vui ngoài ý muốn.
Tiền Xuyên vừa vội vàng chia heo chia đất cho người tới, vừa bận rộn lo liệu hôn sự của mình và Tiểu Phương. Một tháng sau, hai người cũng đã thành thân.