.
Chương 500: Tiên Kính
“Thanh” này, là từ dùng để hình dung sự trong veo của nước!
Chân Pháp đạo trưởng có chút không chắc chắn, hỏi: “Có phải là người trong hoàng cung?”
Tiêu Vũ gật đầu: “Nếu không phải là nữ tử thông thường trong hoàng cung, cũng sẽ không uy hiếp đến đạo trưởng ngươi.”
“Đa tạ tiên cô chỉ ra sai lầm.” Chân Pháp đạo trưởng nói tiếp.
Tiêu Vũ nói: “Đợi sau khi ngươi chấm dứt trần duyên, có thời cơ thích hợp, ta sẽ đưa ngươi vào tiên môn.”
Chân Pháp đạo trưởng có hơi mong chờ mà nhìn Tiêu Vũ, hỏi: “Tiên cô, người có thể cho ta xem thử bản lĩnh tiên gia được không.”
Nói đến đây, Chân Pháp đạo trưởng bổ sung: “Nếu như có cách gì khiến cho bệ hạ tin lời ta nói thì tốt.”
Tiêu Vũ lấy ra một món đồ từ trong ngực, đặt lên bàn.
Chân Pháp đọa trưởng nhìn qua, là một tấm bảng đen hình chữ nhật.
“Đây là thứ gì?”
Tiêu Vũ nói: “Đây là tiên kính.”
Tiêu Vũ nói xong, khẽ cúi đầu, không thấy động tác nào, tấm bảng đen kia tự động sáng lên. Vậy mà bên trong lại hiện lên dáng vẻ của Tiêu Vũ.
Đúng vậy, trước mắt Tiêu Vũ chính là máy tính bảng. Là loại nhận diện bằng khuôn mặt ấy.
Thứ đang mở là camera trước, còn dùng cả filter, có chức năng tự động làm đẹp. Filter này có tên là: Thánh Mary. Tiêu Vũ trong màn hình, trên đầu đã mang theo một vầng sáng.
Tiêu Vũ bảo Chân Pháp đạo trưởng ngó đầu qua xem.
Chân Pháp đạo trưởng nhìn vào màn hình một cái, bản thân ở trong đó cũng tỏa ra vầng sáng bốn xung quanh. Nhất thời, Chân Pháp đạo trưởng say mê trong đó.
Chân Pháp đạo trưởng đưa tay ra sờ sờ mặt mình, ông ta cứ cảm thấy bản thân ở trong máy tính bản đẹp hơn bản thân ở bên ngoài rất nhiều, da dẻ căng bóng, đến cả mắt cũng to hơn, có tinh thần hơn.
Tiêu Vũ thấy Chân Pháp đạo trưởng cứ nhìn mãi, nhẹ giọng nói: “Đây là dáng vẻ của ngươi sau khi thành tiên.”
“Chuyện tiên kính này, tuyệt đối không được nói với người ngoài.”
Nói đến đây, Tiêu Vũ đưa tay, cái gương đã biến mất trong không khí.
Chân Pháp đạo trưởng vô cùng ghen tị. Tiêu Vũ cũng không nói tiếp gì nữa.
Vừa nãy Chân Pháp đạo trưởng bảo nàng lấy ra chứng cứ khiến bệ hạ tin tưởng, chẳng qua là do ông ta chưa tin tưởng nàng đến vậy, muốn xác định một chút mà thôi.
Nay Chân Pháp đạo trưởng đã thấy năng lực của khoa học kĩ thuật, vô cùng tin tưởng lời nàng nói.
“Không biết tiên kính này, có thể biểu diễn trước mặt bệ hạ một chút hay không?” Chân Pháp đạo trưởng mong đợi hỏi.
Tiêu Vũ lắc đầu nói: “Bọn họ là người của thế tục, không thấy được nội dung trong kính này.”
“Nhưng nếu ngươi thực sự muốn bọn họ tin vào lời ngươi nói, tối nay, ta có thể làm phép cho trời giáng dị tượng.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Chân Pháp đạo trưởng kích động nhìn Tiêu Vũ: “Đa tạ tiên cô! Tiên cô tốt với ta như vậy, ta thực sự không biết lấy gì báo đáp.”
Trong lòng Tiêu Vũ thầm nghĩ, đây là Chân Pháp đạo trưởng nghi ngờ mục đích của mình rồi.
Thế là Tiêu Vũ nói tiếp: “Linh căn của ngươi rất tốt, nếu như tu hành có quả, đối với ta mà nói chính là một trợ lực rất lớn. Hơn nữa khi ở kiếp trước, chúng ta có duyên với nhau, nếu như ta không giải quyết nhân quả với ngươi, ta cũng không thể thành tiên.”
Chân Pháp đạo trưởng nghe đến đây bỗng thấy bừng tỉnh. Ông ta nói rồi mà, Tạ tiên cô này không thể vô duyên vô có giúp mình, có nguyên nhân này thì khiến người ta yên tâm hơn rồi.
Sau khi Chân Pháp đạo trưởng tiễn Tiêu Vũ đi, thì chỉnh trang lại áo đạo của mình, mở miệng nói: “Ta muốn vào cung gặp Hoàng thượng!”
Chân Pháp đạo trưởng gặp được Vũ Văn Phong như mong muốn.
Vũ Văn Phong nhìn thấy Chân Pháp đạo trưởng, có chút không vui nói: “Chuyện của Khâm thiên giám làm đến đâu rồi?”
Chân Pháp đạo trưởng nói: “Thần lại bói một quẻ, phát hiện sao chổi này, vốn không phải Công chúa tiền triều.”
Vũ Văn Phong trầm mặt nhìn Chân Pháp đạo trưởng: “Không phải Công chúa tiền triều? Nếu ta nhớ không nhầm thì khi đó ngươi nói Công chúa tiền triều chính là sao chổi!”
Chân Pháp đạo trưởng vội nói: “Đấy là ta thấy đế tinh mong manh, bên cạnh đế tinh còn có một ngôi sao đỏ ửng thì cảm thấy đó là Công chúa tiền triều. Nay ngẫm lại kĩ càng, nếu như bệ hạ không sớm ngày giải quyết sao chổi kia, thì triều đình hiện tại rất nhanh sẽ bị hủy diệt. Còn về người kia, không phải chính là Công chúa tiền triều rồi sao?”
Vũ Văn Phong quan sát Chân Pháp đạo trưởng: “Nói rõ ràng một chút.”
Chân Pháp đạo trưởng cắn răng nói: “Sao chổi là chính là Thành Công chúa.”
Cái gọi là Thành Công chúa chính là Vũ Văn Thành.