.
Chương 516: Dựa Vào Nam Nhân
Thẩm Hàn Thu vội nói: “Không quan trọng, ta chỉ tò mò thôi.”
“Nếu Công chúa không tiện thì cũng không cần giải thích nhiều.” Thẩm Hàn Thu tiếp tục nói.
Tiêu Vũ nói: “Ngươi đó, vừa mới gia nhập vào chỗ bọn ta, chờ sau này ngươi hiểu rõ hơn sẽ biết thôi.”
Thẩm Hàn Thu nhìn Tiêu Vũ, trong lòng đã có ý nghĩ.
Chuyện con ngựa này khó mà nói.
Nhưng Thẩm Hàn Thu cảm thấy, việc hoàng cung bị trộm chắc chắn liên quan tới Công chúa.
Bởi vì lúc đó Công chúa căm ghét mình, nên đã phóng hỏa đốt phủ đệ của mình.
Đó cũng là lẽ thường tình.
Tuy nhiên Thẩm Hàn Thu thông minh không nhắc tới những chuyện đó.
Khi nào Công chúa muốn nói, tự nhiên sẽ nói.
Không muốn nói, hắn ta hỏi nhiều cũng xấu hổ.
Tiêu Vũ dẫn Thẩm Hàn Thu đi loanh quanh, đúng lúc gặp phải Tiêu Tiên Nhi đi tới trước mặt.
Trông Tiêu Tiên Nhi tiều tụy không ít.
Hiện tại nàng ta cũng tìm được công việc dạy đàn tỳ bà ở trong căn cứ.
Đó là công việc nhẹ nhàng nhất mà Tiêu Tiên Nhi có thể tìm được.
Tại Đại Ninh.
Tỳ bà chủ yếu dùng trong yến tiệc.
Tiêu Vũ cũng hy vọng căn cứ của mình đa dạng hóa, vì thế cũng mở các lớp năng khiếu.
Đức trí thể mỹ lao*, mỗi thứ đều quan trọng mà!
*Đạo đức, trí tuệ, thể chất, nghệ thuật và lao động
Tiêu Tiên Nhi nhìn Tiêu Vũ, khẽ cúi đầu, không muốn nhìn Tiêu Vũ nhiều.
Nhưng nàng ta chuyển tầm mắt sang Thẩm Hàn Thu, trong lòng tự nghĩ, Tiêu Vũ này thật là... Bên cạnh luôn không thiếu nam nhân!
Tiêu Vũ dựa vào đâu mà nắm chắc vị trí người đứng đầu căn cứ này?
Chẳng phải nhờ vào nam nhân này đến nam nhân khác sao?
Nàng ta thua kém gì so với Tiêu Vũ chứ? Sắc đẹp không thua, mà nàng ta còn thoáng hơn Tiêu Vũ nữa!
Suy nghĩ trong lòng Tiêu Tiên Nhi lại một lần nữa lung lay.
Khi Trần Trắc phi còn tại thế, Tiêu Tiên Nhi còn kiềm chế được, giờ Trần Trắc phi đã mất, Nam An Vương lại không quản lý chặt chẽ, nên... Tiêu Tiên Nhi càng buông thả bản thân.
Trong căn cứ của Tiêu Vũ bây giờ đông người nhiều mắt, trong tình huống Tiêu Tiên Nhi có thể thoáng được như thế này, thật sự khiến cho Tiêu Tiên Nhi tìm được hai người tình.
Tiêu Tiên Nhi không dám đụng vào người thân cận của Tiêu Vũ.
Chủ yếu vì nàng ta sợ vừa mới bộc lộ ý nghĩ, đã bị Tiêu Vũ phát hiện, với tính cách của Tiêu Vũ, nhất định sẽ ghen tị rồi đuổi nàng ta đi mất!
Tuy nhiên, người đi cùng Tiêu Vũ này có vẻ như không quen thuộc với Tiêu Vũ lắm.
Không biết có cơ hội không nhỉ?
Thẩm Hàn Thu bị người ta nhìn chằm chằm, lập tức hỏi: “Đây là ai thế?”
Tiêu Tiên Nhi vội tự giới thiệu: “Là Tiêu Tiên Nhi, cha ta là Nam An Vương!”
Khi Tiêu Tiên Nhi nói những lời này, giọng điệu rất là tự hào.
Tiêu Vũ thản nhiên nói: “Ngươi không đi làm việc mà còn đứng sững ở đây làm gì?”
Tiêu Tiên Nhi miễn cưỡng bước đi, vừa đi vừa quay đầu lại nhìn.
Vị công tử vừa rồi chủ động hỏi nàng ta, chắc là có cảm tình với nàng ta rồi nhỉ? Nếu không tại sao lại hỏi?
Đó là điều Tiêu Tiên Nhi không biết.
Trước đây Thẩm Hàn Thu luôn bị Vũ Văn Thành để ý, nên rất nhạy cảm với ánh mắt có ý đồ xấu.
Vừa bị Tiêu Tiên Nhi nhìn, Thẩm Hàn Thu đã cảm thấy khó chịu, muốn phòng bị.
Muốn phòng bị thì phải biết đối phương, biết người đối diện tên gì chứ?
Thẩm Hàn Thu không dành thêm ánh mắt dư thừa nào cho Tiêu Tiên Nhi nữa.
Ánh mắt của hắn ta hoàn toàn dồn vào trên người Tiêu Vũ.
Gió nhẹ thổi qua, Thẩm Hàn Thu chỉ cảm thấy trái tim mình không còn cứng rắn lạnh lùng nữa.
Tiêu Tiên Nhi tìm kiếm rất nhiều cơ hội, cuối cùng cũng gặp riêng được Thẩm Hàn Thu.
“Cái đó, Thẩm Thống lĩnh, ta nghe nói ngươi đến từ Thịnh Kinh thành.” Tiêu Tiên Nhi nói.
Thẩm Hàn Thu thản nhiên liếc nhìn Tiêu Tiên Nhi: “Phải.”
Tiêu Tiên Nhi lập tức nói: “Ta thấy ngươi đáng thương nên mới nói cho ngươi biết, giữa ngươi và Công chúa điện hạ sẽ không có kết quả gì đâu! Công chúa điện hạ có mấy nam nhân ở trong căn cứ! Không chỉ ở căn cứ, còn có con tin Ngụy Ngọc Lâm kia nữa, đều là người hầu dưới váy của Công chúa.”
Lúc đầu vẻ mặt của Thẩm Hàn Thu thoạt nhìn có vẻ thờ ơ, nhưng sau khi nghe được những lời như vậy, Thẩm Hàn Thu nheo mắt nói: “Việc này có liên quan gì đến ngươi?”
Tiêu Tiên Nhi có chút căng thẳng nhưng vẫn bất chấp nói: “Ta chỉ là nhắc nhở ngươi chút thôi.”
“Vậy ta cũng nhắc nhở ngươi, hãy sống cuộc sống của chính mình, đừng có chỉ trích bậy bạ về chuyện của Công chúa.” Thẩm Hàn Thu lạnh lùng nói.