Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 529 - Chương 529: Cảm Giác Quen Thuộc

. Chương 529: Cảm Giác Quen Thuộc
Hắn ta liếc nhìn chung quanh, lạnh lùng ra lệnh: “Lục soát cho ta!”

“Mệnh lệnh của Tạ Tham tướng, các ngươi có nghe rõ không? Làm việc đi!” Thuộc hạ của tướng quân trẻ kia ra lệnh.

Tiêu Vũ không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía trước...

Lúc này Tạ Tham tướng có vẻ cảm giác được Tiêu Vũ đang nhìn mình, lập tức nhìn sang.

Tiêu Vũ giật mình, vội vàng cúi đầu xuống.

Ánh mắt Tạ Tham tướng quét qua người Tiêu Vũ, cảm giác trong mắt hiện lên một tia tự giễu.

Không thể nào chứ?

Không thể nào gặp nàng ở đây được.

Nghĩ đến người trong lòng, ánh mắt hắn ta có chút sâu thẳm và buồn bã.

Chỉ là ánh mắt thay đổi nhưng sắc mặt không thay đổi, vẫn lạnh lùng như cũ.

Tất nhiên, những người lục soát sẽ không thể tìm thấy bất cứ thứ gì trong phòng cả.

Vậy nên Tạ Tham tướng rời đi.

Tiêu Vũ hỏi: “Người vừa rồi là ai thế? Trông hung dữ quá, không dễ chọc vào.”

“Đó là Tạ Vũ, Tạ Tham tướng, tâm phúc bên cạnh Đại tướng quân của chúng ta. Ngươi biết Đại tướng quân của chúng ta chứ? Chính là Khang vương điện hạ đấy! Đó là huynh đệ ruột của bệ hạ!”

Thừa vương này tên là Vũ Văn Khang, là huynh đệ ruột của Vũ Văn Phong.

Hiện tại đang phụng mệnh thống lĩnh đại quân ở đây.

Tạ Tham tướng là người tâm phúc bên cạnh Khang vương, vậy chứng tỏ địa vị của Tạ Tham tướng rất cao.

Tiêu Vũ cân nhắc trong lòng, nếu đã là người tâm phúc bên cạnh Khang vương, vậy chắc hẳn sẽ phụng mệnh đi tuần tra các kho lương thực ẩn giấu khác phải không?

Nghĩ như vậy, Tiêu Vũ đã dán mắt vào Tạ Tham tướng này.

Nàng tìm thấy cơ hội và gửi tin tức cho thuộc hạ, yêu cầu thuộc hạ để mắt tới người này.

Thực ra, nàng tự mình đi sẽ thuận tiện hơn, nhưng hiện tại nàng không có thuật phân phân, có quá nhiều việc phải làm nên nếu không có sự giúp đỡ của thuộc hạ thì rất khó hoàn thành.

Hai ngày sau.

Tạ Vân Thịnh đi tìm Tiêu Vũ, nói: “Công chúa điện hạ, Tạ Vũ kia quả thật có vấn đề!”

Tiêu Vũ nghe vậy, vội vàng hỏi: “Có vấn đề gì? Nói nghe xem?”

Tạ Vân Thịnh tiếp tục: “Ban ngày thì có vẻ bình thường, nhưng ban đêm không ai được phép đến gần lều của hắn. Nghe nói nếu có ai xông vào lều của hắn vào ban đêm thì sẽ bị giết! Đây là một người lòng dạ độc ác nham hiểm! Thuộc hạ cảm thấy hắn nhất định có bí mật mờ ám nào đó, muốn giết người để diệt khẩu.”

Trong lòng Tiêu Vũ đã có cân nhắc, vì thế nàng gật đầu.

“Nhưng Công chúa điện hạ, ta nghĩ bí mật riêng tư của người này không liên quan gì đến việc chúng ta sắp làm phải không?” Tạ Vân Thịnh cho rằng việc thăm dò bí mật của Tạ Vũ không liên quan trực tiếp đến việc tìm ra kho lương thực rồi trộm sạch.

Nhưng Tiêu Vũ lại cảm thấy như vậy.

Bây giờ cũng không có bất kỳ manh mối nào, chi bằng cứ cẩn thận điều tra một chút, không thể bỏ qua bất kỳ một manh mối nào.

Tiêu Vũ nói: “Ta sẽ nghĩ biện pháp điều tra thử xem.”

Tiêu Vũ nghĩ là làm ngay, vì thế nhân lúc Tạ Vũ đi dự tiệc, nàng lẻn vào trong lều lớn của Tạ Vũ.

Cách trang trí ở đây rất đơn giản, chỉ có một chiếc giường và một bình phong, không có gì thừa thãi, vì thế cũng không có ai canh gác ở đây.

Tiêu Vũ dễ dàng lẻn vào và đặt cameras lên giường của Tạ Vũ.

Tiêu Vũ thề, nàng thật sự không phải kẻ biến thái gì cả, chủ yếu là vì người này mang đến cho Tiêu Vũ một loại cảm giác rất kỳ quái.

Tiêu Vũ muốn biết kho lương thực ở đâu nên phải sắp xếp gián điệp đến bên cạnh trọng thần của Khang vương này.

Nàng không có người, hơn nữa nếu dùng người rất dễ bị phát hiện.

Việc lắp đặt camera ẩn đối với Tiêu Vũ cũng không khó, chỉ tiếc là không có Internet nên không có cách nào để thực sự nhìn thấy nội dung bên trong.

Vì thế Tiêu Vũ vẫn phải đích thân đến lấy thẻ nhớ.

Tiêu Vũ sắp xếp mọi thứ xong thì lập tức rời đi nơi này.

Ước chừng một lúc lâu sau, Tạ Vũ trở lại với vẻ mặt bình tĩnh, nhưng nhìn ánh mắt là biết tâm trạng hắn ta đang không tốt.

Tạ Vũ chuẩn bị bước vào căn lều lớn của mình.

Ai ngờ, khi đến cửa thì Tạ Vũ bỗng cau mày.

Sau đó hắn ta cẩn thận bước vào.

Khi vừa vào phòng thì không thấy ai cả. Lúc này Tạ Vũ mới buông thanh kiếm ở thắt lưng ra và bắt đầu nhìn xung quanh.

Không phát hiện có gì bất thường cả, nhưng chắc chắn có ai đó đã đến căn lều lớn của hắn ta.
Bình Luận (0)
Comment