Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 556 - Chương 556: Đây Là Cái Gì Vậy

. Chương 556: Đây Là Cái Gì Vậy
Nhưng vào lúc này, sắc mặt Tiêu Dục hơi thay đổi một chút, trở nên dở khóc dở cười: “Tiểu... tiểu rồi?”

Tiêu Vũ nở nụ cười, lập tức móc kim đăng ra, sau đó dốc ngược xuống, đổ một ít tã lót ra trong phòng.

Thứ này trong siêu thị và trung tâm thương mại đều có, bên trong siêu thị có chỗ bán sữa bột và đồ dùng cho mẹ và bé, về phần trong trung tâm thương mại còn có một tầng chuyên bán đồ dùng cho trẻ sơ sinh, thế chẳng phải vừa khéo sao!

Tiểu Hựu Hựu chào đời, nhất định đủ tã. Thứ này tuyệt đối tốt hơn tã vải rất nhiều.

Đương nhiên, thứ này có thể dùng một ít thiếu một ít.

Nếu hỏi Tiêu Vũ có chừa đường lui cho mình hay không, vậy Tiêu Vũ phải nói, đầu tiên là nàng định cô đơn lẻ bóng. Thứ hai, cho dù thật sự sinh mấy đứa bé cũng tuyệt đối đủ, trong nhà kho còn có rất nhiều kìa!

“Đây là cái gì vậy?” Tiêu Dục hỏi.

Tiêu Vũ lập tức mở một bịch tã giấy viết chuyên dùng cho trẻ sơ sinh ra, bắt đầu nghiên cứu.

Tuy rằng nàng chưa bao giờ dùng nhưng chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy mà đúng không?

Cách dùng của thứ này cũng không quá khác biệt với băng vệ sinh dạng quần.

Cuối cùng dưới sự trợ giúp của Tiêu Vũ, Tiêu Dục đã mặc tã xong hài tử xong.

Sau khi có tã lót, rõ ràng đã tiết kiệm thể lực của người lớn, cũng có thể khiến hài tử thoải mái hơn một chút.

Thường xuyên có người cảm thấy tã giấy không tốt bằng tã vải, nhưng thứ này ai dùng thì người đó thấy tốt.

Những kẻ có suy nghĩ đó, Tiêu Vũ chỉ muốn nói một câu, sao lúc loại người này tới tháng không tìm mảnh vải đi?

Thời đại đang tiến bộ, khoa học kỹ thuật đang phát hiện, cứ ôm ý nghĩ cũ rích sống, vậy cũng không cần tiến bộ nữa.

Đương nhiên, lúc này không có ai phản đối Tiêu Vũ dùng thứ đó, mọi người chỉ cảm thấy đồ Tiêu Vũ lấy ra quá kỳ lạ.

Thấy trong mắt Tiêu Dục còn nghi hoặc, Tiêu Vũ tiếp tục nói: “Là phụ hoàng để lại.”

“Ca ca, thật không dám giấu giếm, ta luôn cảm thấy có lẽ phụ hoàng của chúng ta ở trên trời thành tiên, để lại những thứ này là cân nhắc ngươi sẽ sinh con!” Tiêu Vũ tiếp tục nói.

Lời giải thích này của Tiêu Vũ có chút nhảm nhí. Nhưng Tiêu Dục không có ý định hỏi tới, bởi vì hiện tại xem ra quả thật không có gì có thể giải thích vì sao Tiêu Vũ có thể lấy ra nhiều đồ như vậy.

Lý Uyển sinh con xong, Tiêu Vũ đã đổi toàn bộ nước mà nàng ấy dùng thành nước linh tuyền.

Ở cữ phải ăn ngon ngủ kỹ, có điều những chuyện này cũng không cần Tiêu Vũ quan tâm.

Tiêu Dục là nam tử hơi sơ ý, vì vậy chuyện này do Dung Phi toàn quyền chịu trách nhiệm.

Lúc này Dung Phi đang ôm Tiểu Hựu Hựu mới ra đời dỗ dành, trong ánh mắt của nàng ấy tràn ngập yêu thương: “Hựu Hựu... thật nghe lời!”

“Công chúa, người mau nhìn kìa, mắt của nó là mắt hai mí! Mắt thật là đẹp thật là to!” Dung Phi rất kích động.

Tiêu Vũ thấy thế thì hỏi nàng ấy: “Ngươi thích tiểu hài tử như vậy sao?”

Dung Phi khẽ gật đầu, lập tức nói: “Đương nhiên là thích rồi, ai lại không thích tiểu bằng hữu chứ?”

Tiêu Vũ nở nụ cười: “Thích như vậy thì tự sinh một đứa đi!”

Dung Phi nghe nàng nói thế thì vô cùng hoảng sợ, nàng ấy ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Vũ: “Tự sinh sao? Sinh thế nào?”

Tiêu Vũ cũng không biết vì sao đám người Dung Phi và Lệ Phi gả cho phụ hoàng của mình nhiều năm như vậy mà vẫn không có con, có điều xem ra chắc nguyên nhân nằm ở phía phụ hoàng mình. Nếu không thì cũng không thể chỉ có hai hài tử là nàng và Tiêu Dục đúng không?

Tiêu Vũ nói: “Tìm một người thuận mắt, cường tráng khỏe mạnh anh tuấn, thích thì ở cùng nhau, không thích thì bỏ cha giữ con, đơn giản biết bao nhiêu!”

Tiêu Vũ há miệng chính là trích dẫn lời nói của nam nhân cặn bã. Đương nhiên, nàng chính là nữ nhân cặn bã.

Tiêu Vũ nói xong lời này cũng cảm thấy hơi chột dạ. Những lời mình nói thật sự không giống những lời mà một người tốt có thể thốt ra được.

Dung Phi bảo: “Ta không thể lén lút phản bội phụ hoàng của người được.”

Tiêu Vũ lập tức trợn tròn mắt nói: “Phản bội? Sao có thể gọi là phản bội được? Lúc phụ hoàng ta tam cung lục viện chẳng lẽ không phải là phản bội sao? Người ta chết rồi, ngươi còn muốn tiếp tục thủ tiết hả? Hơn nữa cho dù ngươi không muốn tìm nam nhân, chỉ muốn hài tử cũng không có gì mà!”

“Nếu ngươi muốn chỉ cần làm thôi, dù sao căn cứ của chúng ta sống tốt, có thêm một hài tử cũng có thể nuôi dưỡng được rất tốt. À không, đừng nói là một đứa, cho dù là mười đứa tám đứa cũng không thành vấn đề!” Tiêu Vũ cười híp mắt nói.
Bình Luận (0)
Comment