.
Chương 563: Thẩm Thống Lĩnh, Đã Lâu Không Gặp
Thẩm Hàn Thu vẻ mặt kính cẩn nói: “Bệ hạ, thuộc hạ vô dụng, hình như thứ kia là thần tích... mũi tên của thuộc hạ không thể chạm vào được.”
Mặc dù không bàn trước kịch bản nhưng Thẩm Hàn Thu vừa nhìn nội dung bên trên đã biết là chuyện gì xảy ra rồi.
Nhất định đó là người của Công chúa, hoặc là Công chúa đích thân tới!
Nghĩ vậy, trong ánh mắt của Thẩm Hàn Thu đã có vài phần nóng bỏng.
Công chúa đã đến chẳng phải không bao lâu sau là hắn ta có thể nhìn thấy Công chúa điện hạ rồi sao?
Vũ Văn Phong hơi điên rồi, ông ta nói: “Cúi đầu đi đường cho ta, nếu ai nhìn lên bầu trời thì đâm mù mắt kẻ đó!”
Thẩm Hàn Thu đuổi theo máy bay không người lái trên không trung, đi tới một nơi không có ai.
Tiêu Vũ cất kỹ máy bay không người lái rồi xuất hiện: “Thẩm Thống lĩnh, đã lâu không gặp.”
Sau khi Thẩm Hàn Thu nhìn thấy Tiêu Vũ thì nhìn chằm vào nàng bằng ánh mắt chăm chú, không chịu rời đi nửa phần.
“Dạo gần đây Công chúa điện hạ có mạnh khỏe không?” Giọng nói của Thẩm Hàn Thu có chút khàn khàn.
Tiêu Vũ trả lời: “Ta rất khỏe, mấy ngày nay cực khổ cho Thẩm đại nhân ngươi rồi.”
Thẩm Hàn Thu nhìn về phía Tiêu Vũ, bên trong đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy kiên định: “Được dốc sức cho Công chúa, Hàn Thu vô cùng may mắn.”
Tiêu Vũ có chút cảm động, nàng cảm động vì lòng trung thành của Thẩm Hàn Thu.
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu ngươi có khó khăn gì thì có thể nói với ta bất kỳ lúc nào, nếu ta có thể giải quyết giúp ngươi thì nhất định sẽ giải quyết giúp ngươi.”
Thẩm Hàn Thu nghe thấy những lời này của nàng thì lắc đầu bảo: “Thuộc hạ mọi chuyện đều ổn, làm phiền Công chúa nghĩ tới.”
Tiêu Vũ nở nụ cười: “Ngươi nói chuyện với ta không cần câu nệ như vậy, ta đã nói rồi, chúng ta phải thành lập xã hội thống nhất, chúng ta đều là người một nhà, giữa người nhà khách sáo một chút là được.”
Tiêu Vũ nói xong thì lấy một túi vàng bạc ra đưa cho Thẩm Hàn Thu: “Ngươi giữ lại chi tiêu đi.”
Thẩm Hàn Thu nhìn Tiêu Vũ, vội vàng từ chối: “Công chúa, hiện tại là thời buổi rối ren, đang là lúc cần dùng tiền, Công chúa không cần cho tiền ta.”
Tiêu Vũ thấy Thẩm Hàn Thu như vậy thì chần chừ một chút rồi tiếp tục nói: “Còn có một việc, ta muốn thẳng thắn với ngươi.”
Thẩm Hàn Thu nhìn về phía Tiêu Vũ: “Mời Công chúa nói.”
Tiêu Vũ tiếp tục nói: “Ta biết trước kia ngươi luôn muốn bắt Trộm Nồi Tặc, thật không dám giấu giếm, ta chính là tên Trộm Nồi Tặc kia.”
Vốn dĩ Tiêu Vũ không muốn nói chuyện này cho Thẩm Hàn Thu biết, nhưng nàng nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy mình phải nói rõ ràng dùng thật lòng đổi lấy thật lòng. Nếu không nhìn dáng vẻ trung thành và tận tâm của Thẩm Hàn Thu đối với nàng, nàng không nói rõ ràng ra thì lương tâm không yên!
Tiêu Vũ cũng không biết đột nhiên mình có lương tâm từ lúc nào… Tóm lại chuyện này không thể không nói rõ ràng, sớm muộn gì cũng sẽ bị Thẩm Hàn Thu phát hiện. Chờ đến ngày Thẩm Hàn Thu tự phát hiện ra thì rất dễ tổn hại đến tình cảm.
Thẩm Hàn Thu trầm mặc.
Thấy gương mặt anh tuấn lạnh lùng của Thẩm Hàn Thu, Tiêu Vũ nở nụ cười ngượng ngập: “Có phải ngươi có chút bất ngờ hay không?”
Thẩm Hàn Thu hoàn hồn, hắn ta nhìn nữ tử trước mặt, cười bảo: “Ta còn tưởng là chuyện gì, thì ra là chuyện này. Kể từ khi ta biết Công chúa còn sống thì ta đã đoán được chuyện xảy ra ở kinh thành lúc trước đều là thủ bút của Công chúa rồi. Hơn nữa, ta còn nhìn thấy con ngựa giống như con mà ta thuần dưỡng lúc trước ở căn cứ...”
Tiêu Vũ nghe Thẩm Hàn Thu nói vậy thì lập tức ngạc nhiên hỏi: “Thì ra lúc đó ngươi đã đoán được rồi sao?”
Sau đó Tiêu Vũ khen ngợi: “Ta biết ngay ngươi là nhân tài mà! Quả nhiên ta không nhìn nhầm ngươi, ngươi thật sự là loại ưu tú nhất trong đám người ta gặp!”
Tiêu Vũ khen một câu như vậy, cho dù Thẩm Hàn Thu không phải người thích được nịnh hót thì lúc này cũng cảm thấy mình như đang giẫm lên mây.
“Nếu ngươi đã biết rồi, vậy hẳn là ngươi cũng biết, lửa ở Thẩm phủ lúc trước...” Nói tới đây Tiêu Vũ cũng có chút chột dạ.
Thủ phạm phóng hỏa nhìn chủ nhân ngôi nhà, không chột dạ mới là lạ.
Tiêu Vũ tiếp tục nói: “Là ta đốt đấy.”
“Ngươi yên tâm, ta có thể đền bù tổn thất cho ngươi bất kỳ lúc nào.” Tiêu Vũ vội vàng nói.
Thẩm Hàn Thu nhìn Tiêu Vũ cười bảo: “Những chuyện Công chúa nói ta đã biết từ lâu rồi.”