.
Chương 733: Tân Nương Của Hà Bá
Đối với Tiêu Vũ mà nói không phải việc gì khó.
Phương pháp giải quyết chậm một chút chính là cung cấp bản vẽ, xây dựng công trình thủy lợi.
Phương pháp giải quyết nhanh một chút thì sao?
Đó chính là nàng cũng muốn thử xem năng lực hiện tại của mình.
Vì vậy Tiêu Vũ lấy bản đồ từ chỗ Ngụy Đế.
Sau đó nàng đi suốt đêm đến bờ sông này.
Lần này Tiêu Vũ không mang theo bất kỳ ai, mà là lựa chọn đi một mình.
Bản thân dịch chuyển... tốc độ có thể nhanh hơn.
Có điều cho dù dưới tình huống có bản đồ thì địa điểm dịch chuyển của Tiêu Vũ cũng không quá chính xác.
Điểm dừng chân của nàng là một hộ gia đình nhà nông.
Căn nhà của gia đình này rất cũ nát.
Nhưng lại dùng tơ lụa đỏ thẫm trang trí, xem dáng vẻ chắc là cưới vợ hoặc gả nữ nhi.
Chẳng mấy chốc Tiêu Vũ đã để ý thấy trên giường có một nữ tử mặc giá y đang nằm.
Nàng lập tức hiểu là gả nữ nhi.
Ngay khi Tiêu Vũ định dịch chuyển từ nơi này ra ngoài.
Nàng phát hiện cửa sổ giật giật.
Có một nam tử trẻ tuổi mặc quần áo gọn gàng nhảy cửa sổ tiến vào.
“Yến Tử, ta tới rồi!” Sau khi nam tử kia đi vào thì thấp giọng nói, kế đó hắn ta chạy về phía giường.
Nhìn dáng vẻ hắn ta như vậy... chắc là không phải tân lang rồi.
Ồ!
Vốn dĩ Tiêu Vũ tưởng rằng chỉ tùy tiện đụng phải một gia đình có hỉ sự, nhưng không ngờ rằng còn có thể bắt gặp tình tiết kích thích như vậy. Đây là muốn bỏ trốn trước khi thành thân hả?
Tiêu Vũ rất có hứng thú nhìn sang.
Chăn màu đỏ bị xốc lên.
Cô nương được gọi là Yến Tử ở bên trong bị người ta trói tay chân.
“Đại Tráng ca ca, ngươi vẫn nên đi trước đi, ngươi không mang theo ta được đâu. Lát nữa người trong thôn sẽ phát hiện.” Mắt Yến Tử đỏ hồng nói.
Nam tử trẻ tuổi được gọi là Đại Tráng hai con ngươi cũng đỏ ngầu: “Ta mặc kệ! Ta muốn cứu ngươi!”
“Những người này điên rồi mới muốn đem ngươi đi tế Hà Bá!” Trong ánh mắt của Đại Tráng tràn ngập oán giận.
Tiêu Vũ nghe thấy chuyện này thì ngây ngẩn cả người.
Tế Hà Bá?
Lúc trước nàng đã từng nghe nói đến, có nơi bị lũ lụt, để dẹp yên lũ lụt sẽ hi sinh nữ tử để tế Hà Bá.
Nhưng Tiêu Vũ cảm thấy phương pháp này quá ngu muội rồi.
Hơn nữa, cho dù thật sự có Hà Bá.
Làm sao có thể xác định Hà Bá là nam nhân mà không phải nữ nhân?
Nói không chừng Hà Bá là nữ nhân, muốn tuyển nam nhân anh tuấn đi làm phu quân thì sao! Dựa vào đâu mà nữ nhân phải hi sinh?
Huống chi, cho dù là nam Hà Bá, vậy cũng không thể đảm bảo xu hướng tính dục của người này là nữ đúng không?
Tiêu Vũ chỉ xem đến đây đã có chút tức giận rồi.
Lúc trước nàng đã biết cổ nhân ngu muội.
Nhưng dân chúng Đại Ninh đều ngu muội trong việc mù quáng tin vào Truyền Tiêu giáo, vì vậy Tiêu Vũ vẫn cảm thấy không có gì.
Dù sao Truyền Tiêu giáo này là một tay Tiêu Vũ tạo ra.
Nói là giáo phái giang hồ, thật ra chính là một tổ chức từ thiện, phát tiền phát lương thực các kiểu.
Bọn họ đang nói chuyện.
Bên ngoài đã truyền tới tiếng động: “Ai ở bên trong?”
Sắc mặt Đại Tráng hơi thay đổi một chút, hắn ta lập tức nói: “Nếu bây giờ ngươi không thể đi với ta, ngày mai ta sẽ xuống sông cứu ngươi!”
Yến Tử nghe thấy lời này thì lập tức bảo: “Không được, dòng sông kia vô cùng xiết, người đi vào không ai có thể trở về.”
Đại Tráng bị kinh hãi, biết tạm thời không mang Yến Tử đi được nên chỉ có thể nhảy cửa sổ rời khỏi, lên kế hoạch cứu người sau.
Còn lại Yến Tử đã ngồi dậy ở đó rơi lệ.
Có phụ nhân khóc đỏ cả mắt tiến vào: “Sao Yến Tử của ta lại số khổ như vậy chứ!”
“Mẹ, người đừng khóc, đây đều là số phận của ta.” Vẻ mặt Yến Tử lạnh lùng.
Tiêu Vũ nhìn phụ nhân kia, đau lòng không phải là giả vờ, nhưng... nếu nàng là người làm mẹ, cho dù liều cả mạng cũng không thể trơ mắt nhìn nữ nhi của mình đi chịu chết được.
Nếu Tiêu Vũ không đụng phải chuyện này thì thôi.
Nhưng nếu đã đụng phải, Tiêu Vũ không thể bỏ qua được.
Nàng phải cứu Yến Tử này.
Nếu chỉ muốn cứu Yến Tử thì rất đơn giản.
Cứ mang đi là được.
Nhưng Tiêu Vũ biết nếu mình đưa cô nương này đi, trong thôn cũng sẽ có cô nương xui xẻo tiếp theo.
Vì vậy nàng không chỉ phải cứu người mà còn phải thay đổi hủ tục này.
Ngày hôm sau, đã đến ngày xuất giá của tân nương.