.
Chương 788: Ô Trì Vô Liêm Sỉ
Trong lòng Tô Lệ Nương vẫn luôn nuôi giấc mộng làm một nữ hiệp.
Nàng ấy chỉ hận mình không có bản lĩnh vượt nóc, băng tường để nàng ấy cũng được làm Trộm Nồi Hiệp!
Có điều do năng lực có hạn nên Tô Lệ Nương cũng chỉ có thể nghĩ trong đầu mà không thể biến nó thành hành động.
Hiện tại, Tiêu Vũ muốn làm gì, Tô Lệ Nương đều ủng hộ... Chẳng hạn như chuyện đi nghiên cứu địa hình này, Tô Lệ Nương không hề cảm thấy có gì không ổn.
Kiểu người như Tây Cương Vương có bị khoắng sạch đồ cũng là đáng đời!
Tây Cương Vương đã đồng ý cho Tiêu Vũ vào trong bảo khố chọn đồ rồi nên Tiêu Vũ chẳng khách sáo làm gì.
Đấu thú trường này cũng nhạt nhẽo, vừa khéo có thể nhân cơ hội này rời đi luôn.
Thế là Tiêu Vũ dặn dò Thẩm Hàn Thu để mắt tới Tiêu Nguyên Cảnh, sau đó dẫn Tô Lệ Nương đi với Ô Trì.
Bốn mùa ở Tây Cương rất khác so với bốn mùa ở Đại Ninh, vì có địa hỏa nên hiện tại nơi này vẫn như mùa hè.
Tiêu Vũ và Tô Lệ Nương ngồi trong xe ngựa, chiếc xe ngựa này chỉ có một món đồ trang trí trên nóc, còn lại bốn phía đều là sa mỏng.
Tiêu Vũ dẫn Đại Hắc đi theo mình.
Ban đầu, Tô Lệ Nương còn hơi sợ con dã thú này nhưng thấy Tiêu Vũ vuốt lông Đại Hắc như vuốt lông mèo, Tô Lệ Nương cũng thử đặt tay lên người Đại Hắc.
Đại Hắc lập tức cảnh giác.
Thế nhưng sau khi nhìn thấy Tô Lệ Nương, nó lại ngoan như mèo, kêu lên một tiếng rồi rúc đầu vào người Tô Lệ Nương.
Tiêu Vũ biết con báo đen này có hiểu một chút tính người, cộng thêm không gian của nàng có sức hấp dẫn vô hình đối với các động vật, kết hợp với sự ảnh hưởng của bạc hà mèo, cho nên mới khiến Đặc Biệt Hắc hoàn toàn thần phục nàng.
Có nàng ở đây thì Đặc Biệt Hắc sẽ không làm Tô Lệ Nương bị thương.
Thế nhưng cũng không đến mức làm nó thân thiết với Tô Lệ Nương như vậy chứ?
Tiêu Vũ nhìn chằm chằm Đặc Biệt Hắc một lúc, cuối cùng rút ra kết luận.
Dáng vẻ của Đặc Biệt Hắc lúc này cực kỳ giống một con chó dại gái, hay đúng hơn phải nói là một con báo dại gái!
Thật không ngờ, ngay cả Đặc Biệt Hắc cũng thích mỹ nhân!
Tô Lệ Nương rất đỗi vui mừng, nàng ấy tiếp tục đưa tay vuốt ve con mèo to này.
Ô Trì cưỡi ngựa đi bên cạnh, nhân lúc tấm vải sa bay lên, hắn ta nhìn Tiêu Vũ một cái: “Công chúa đã dùng cách gì để thuần phục con báo đen này vậy? Liệu có thể chia sẻ được không?”
Tiêu Vũ không thích phụ thân của Ô Trì nên kéo theo cũng có thành kiến với Ô Trì.
Nàng đáp: “Có lẽ là vì ta từng nuôi mèo!”
Ô Trì ngẩn người.
Tiêu Vũ tiếp tục nói: “Mèo to cũng là mèo, đã là mèo thì đều thích ta!”
Ô Trì cảm thấy Tiêu Vũ nói dối nhưng hắn ta chỉ nói: “Dù sao đi nữa biểu hiện của Công chúa điện hạ hôm nay thực khiến ta xúc động như được gặp được người trời.”
Tiêu Vũ nghe Ô Trì nịnh nọt như vậy nên nhìn hắn ta: “Ngươi đừng tưởng rằng ngươi khen ta thì ta sẽ nương tay. Lát nữa, chắc chắn ta sẽ chọn món bảo vật quý giá nhất!”
Ô Trì không nhịn được nói: “Phụ vương ta đã đồng ý rồi, Công chúa cứ thoải mái lấy đi.”
Không bao lâu sau, bọn họ tới bên một chiếc hồ.
Tiêu Vũ nhìn mặt hồ, không nhịn được hỏi: “Chúng ta tới đây làm gì?”
Nói đến đây, Tiêu Vũ bắt đầu cảnh giác. Nơi này bốn bề vắng lặng, không có công trình kiến trúc gì cả. Chẳng lẽ hôm nay Ô Trì định bất chấp thể diện của Tây Cương để dìm chết bọn họ dưới hồ đấy chứ?
Ô Trì mời bọn họ lên thuyền.
Tiêu Vũ dẫn Tô Lệ Nương, báo đen cùng với Sở Duyên và Tạ Vân Thịnh mà mình dẫn theo tới đây cùng lên thuyền.
Nàng cũng đâu thể không mang theo một tên hộ vệ nào theo mình được đúng không?
Giữa hồ có một hòn đảo nhỏ khoảng chừng bằng sân bóng.
Ô Trì dẫn bọn họ đi vào trong một sơn động.
Lúc này Ô Trì mới giới thiệu: “Bảo khố của Tây Cương bọn ta nằm ở đây.”
“Có điều, không phải ai cũng có thể tới được nơi này. Hôm nay, các ngươi đi cùng ta vào đây thì đương nhiên không sao nhưng nếu như tới đây một mình… Thì dẫu không bị vạn tiễn xuyên tim cũng sẽ thất khiếu chảy máu.” Ô Trì vừa cười vừa nói.
Tiêu Vũ nhận ra Ô Trì đang dọa dẫm mình.
Nàng thầm cười gằn trong lòng, hy vọng Tây Cương Vương đừng đắc tội nàng quá đáng, nếu không… Nàng sẽ không nương tay.
Lúc trước ở Ngụy quốc, sở dĩ nàng thu tay lại là vì Ngụy Đế rất văn minh, lại thêm quan hệ đồng minh giữa nàng và Ngụy Ngọc Lâm.