.
Chương 879: Đại Sư Bưng Nước 1
Sau thời đại đại hàng hàng chính là cách mạng công nghiệp, sau đó…toàn bộ Đại Ninh đều đi trước thế giới!
Tóm lại, đám người Oa kia đứng trước mặt người Ngụy quốc nhìn như hạt đậu.
Các hán tử cưỡi ngựa cao lớn uy vũ xông lên một cách trình tự.
Đám người Oa kia… quân lính tan rã.
Muốn chạy trốn?
Chạy thế nào?
Sau lưng là biển lớn!
Muốn chạy trốn lên biển nào có dễ như vậy!
Bởi vì Thẩm Hàn Thu đã tự mình chỉ huy đội cận vệ tùy tùng của Tiêu Vũ xông thẳng lên thuyền, khống chế tình thế trên thuyền.
Phần lớn người trong thuyền đều xuống thuyền đánh cướp, người ở lại trông coi thuyền không nhiều.
Cờ của con thuyền này đã được thay thành cờ Đại Ninh rồi.
Nay Đại Ninh… cũng có quốc kì của riêng minh. Quốc kỳ do Tiêu Vũ tự mình thiết kế, bên dưới là một cái nồi sắt, bên trên nồi sắt có khói bay.
Nồi sắt hầm mọi thứ, nồi sắt chứa hết thảy, nồi sắt chặn mọi hiểm nguy!
Cờ nồi sắt của Tiêu Vũ phấp phới trên biển.
Lúc này đám người Oa cũng biết bản thân mình đã thành cá nằm trên thớt.
Tiêu Vũ ung dung đi tới, liếc nhìn đám người Oa một cái. Lúc này đám người Oa đang bô bô mắng gì đó.
Sau khi Tiêu Vũ nghe xong, nàng nhìn người xung quanh mình, nói: “Nào, mọi người cùng ta!”
“Chúng ta cùng nhau đọc!”
“Baka! Quác quác quác quác!*”
*Baka trong Tiếng Nhật có nghĩa là đồ ngốc.
Vẻ mặt Thiết Sơn mờ mịt: “Công chúa, chúng ta học tiếng vịt kêu để làm gì?”
“Baka! Quác quác quác quác!”
Các tướng sĩ ta một câu, ngươi một câu, thật sự giống như mấy ngàn con vịt đang kêu.
Sắc mặt của đám người Oa kia ngày càng khó coi, vẻ mặt bọn họ tức đến mức đỏ rực, mạch máu sắp vỡ ra rồi!
Đỗ Đằng a a a cãi vài câu, sau đó đâm vào bụng mình một đao.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều trợn mắt há mồm.
“Công chúa! Người dùng thần chú gì vậy? Sao có thể dùng ý niệm để giết người rồi?” Tống Kim Ngọc cực kì kinh ngạc.
Quả thực là kinh khủng đến vậy!
Công chúa há miệng nói chuyện vậy mà có thể khiến người ta tự sát.
Đây là lời nói linh nghiệm sao? Đây là loại năng lượng hủy diệt thiên địa nào vậy!
Tiêu Vũ cũng có hơi bất ngờ, cứ như vậy… tự sát rồi?
Bản thân mình cũng đâu có nói gì, không phải chỉ mắng một câu người Oa hay dùng thôi sao?
Đám bí đỏ này, tố chất tâm lý kém thật!
Tiêu Vũ âm thầm đặt biệt danh.
Về việc tại sao lại gọi là bí đỏ? Chắc hẳn những người từng xem Harry Potter đều biết cái gọi là Muggle… chính là Muggle Nhật Bản*, gọi tắt là bí đỏ.
*Muggle là một từ được dùng trong bộ truyện Harry Potter của J. K. Rowling, dùng để chỉ người không có khả năng sử dụng pháp thuật và không được sinh ra trong thế giới phù thủy.
Phiên âm tiếng Trung của Muggle là ma qua; phiên âm của bí đỏ là oa qua.
Người Trung Quốc xưa gọi Nhật Bản là Oa.
“Baka? Baka? Quạc quạc quạc quạc?” Tống Kim Ngọc tỉ mỉ thẩm.
“Ý nghĩa của baka*… là tám con vịt sao?” Tống Ki Ngọc hỏi lại.
*Baka trong tiếng Trung là 八嘎, 八 còn có nghĩa là số 8.
Tống Kim Ngọc nói có hơi nhảm rồi, thực sự khiến Tiêu Vũ cảm thấy có tám con vịt đang kêu quang quác bên cạnh mình.
Tiêu Vũ không nhịn được nói: “Đồ khốn!”
Vẻ mặt Tống Kim Ngọc như chịu tổn thương…
“Công chúa, người mắng ta.” Tống Kim Ngọc cực kì tủi thân.
Tiêu Vũ: “Ta không mắng ngươi, không phải ngươi hỏi ta nghĩa của câu này sao? Ta nói cho ngươi biết, nghĩa của nó là đồ khốn.”
Tống Kim Ngọc rất không tin: “Tám con vịt với đồ khốn có liên quan gì với nhau? Công chúa người lừa ta! Ai mà không biết Công chúa người có thể nói đen thành trắng.”
Vẻ mặt Tiêu Vũ bất lực.
Bản thân mình nói dối nhiều, nói phét nhiều, trong lòng thuộc hạ của mình, mình đã mất đi tín nhiệm rồi sao?
Đỗ Đằng lạnh rồi.
Phó tướng Thượng Thôn đang nhìn Tiêu Vũ, kéo lấy Ninh gian ở bên cạnh… cũng tức là người biết nói tiếng Đại Ninh và tiếng Oa đến làm phiên dịch.
“Các ngươi, nhanh chóng thả người của Hoàng gia ra, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự đoàn kết của hải dương!” Tống Ngũ Nhi mở miệng.
Tống Ngũ Nhi này là người tinh thông ngôn ngữ hai nước.
“Ngươi là ai? Biết tiếng Đại Ninh?” Tống Kim Ngọc liếc một cái, hỏi.
“Ta họ Tống, các ngươi gọi ta là Tống công tử là được”
Tống Kim Ngọc nghe thấy câu này, vẻ mặt tái lại: “Xí! Đen đủi, cứ nghĩ đến việc năm trăm năm trước làm người nhà với loại người như ngươi, ta lại thấy đen đủi!”