Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 944 - Chương 944: Hay Đây Chỉ Là Trường Hợp Của Nàng?

. Chương 944: Hay Đây Chỉ Là Trường Hợp Của Nàng?
Kể từ khi biết Tiêu Vũ có thai, Tô Lệ Nương lập tức cực kỳ để tâm đến chuyện của Tiêu Vũ, về mặt ăn mặc dùng, Tô Lệ Nương đều theo dõi sát sao.

Tiêu Vũ cảm thấy không cần thiết.

Nhưng Tô Lệ Nương nói.

Ở trong hậu cung muốn hài tử cũng không dễ dàng, không ít người sẽ tấn công ngấm ngầm hay không khai, cho nên người thật sự có hài tử đều nghĩ hết mọi cách để bảo vệ.

Đương nhiên... nàng ấy và Dung Phi chưa từng có hài tử.

Chuyện này từ trước đến nay Tiêu Vũ cũng không hề hỏi tới.

Thật ra không cần hỏi, nghĩ thôi cũng biết nhất định là vấn đề của người cha vô lương kia của mình.

Không chừng là tam cung lục viện nạp phi quá nhiều, gặp báo ứng.

Từ khi Tiêu Vũ có thai thì có một loại... chán ghét về mặt sinh lý với Ngụy Ngọc Lâm.

Đây là một loại cảm xúc khó hiểu, nhưng Tiêu Vũ cũng không thể nào khống chế.

Cuối cùng, Tiêu Vũ tổng kết loại hiện tượng này là quy tắc giới động vật.

Sau khi dã thú cỡ lớn có con đều tự giác rời xa giống đực, hơn nữa sẽ trở nên rất táo bạo.

Người cũng là một loại động vật!

Có loại hiện tượng này cũng không kỳ lạ.

Cũng không biết... lúc mọi người trong mang mang thai liệu có loại hiện tượng này hay không?

Hay đây chỉ là trường hợp của nàng?

Thái độ của Tiêu Vũ đối với Ngụy Ngọc Lâm ảnh hưởng trực tiếp đến tâm trạng của Ngụy Ngọc Lâm.

Hắn có thể cảm giác rõ ràng sự tránh né của Tiêu Vũ.

Cảm xúc của Ngụy Ngọc Lâm cũng trở nên sa sút một cách rõ rệt.

Đối với chuyện thăm thú Sofia đế quốc, chỉ tiến hành thời gian rất ngắn, Tiêu Vũ đã muốn trở về rồi.

Bây giờ nàng muốn nhanh chóng trở về dưỡng thai.

Chủ yếu là lo mình trở về quá trễ, cái bụng quá lớn, ai biết mang thai có ảnh hưởng tới việc sử dụng không gian hay không? Tóm lại, Tô Lệ Nương nói cũng đúng, nếu như đã quyết định giữ lại hài tử này thì phải chịu trách nhiệm.

Hơn nữa, chờ qua một thời gian bụng lớn.

Vẫn ở chung một chỗ với Ngụy Ngọc Lâm, chẳng phải sẽ bị phát hiện rồi sao?

Lúc Tiêu Vũ trở về, Tom có chút lưu luyến.

Nhưng Tiêu Vũ không lựa chọn mang theo Tom.

Người của nàng, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, tất nhiên nàng không ngại sử dụng bản lĩnh của mình để cứu người.

Nhưng Tom mang theo một thuyền người, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, nàng cũng không có biện pháp đảm bảo tất cả mọi người có thể bình an.

Hơn nữa sau khi có thai, quả thật Tiêu Vũ cũng cảm giác được mình có chút lực bất tòng tâm, năng lực khống chế không gian cũng không tốt bằng lúc trước nữa.

Tom đành phải thất vọng tạm biệt Tiêu Vũ: “Nàng thơ thân yêu của ta, nhất định phải chờ ta!”

Tô Lệ Nương nghe thấy lời này thì khóe môi hơi cong lên.

Tên Tom này...

Quá nửa là hắn ta coi trọng Công chúa.

Chỉ là đáng tiếc, đợi lúc tên Tom này tìm được Công chúa, không chừng hài tử của Công chúa đã có thể đi mua nước tương rồi.

Rõ ràng Ngụy Ngọc Lâm cảm giác được có gì đó thay đổi.

Tiêu Vũ không thích nói chuyện nữa.

Đồng thời luôn trốn tránh hắn.

Trên đường trở về mọi người không ngừng lại, hơn nữa đẩy nhanh tốc độ, vào hai tháng sau, cuối cùng bọn họ cũng bước lên lục địa.

Tiêu Vũ mặc quần áo rộng rãi, bước lên một chiếc xe ngựa.

Ngụy Ngọc Lâm tìm được Tiêu Vũ: “A Vũ...”

“Ngụy Ngọc Lâm, ngươi quay về Ngụy quốc đi, bây giờ ta phải trở về Đại Ninh, một Thái tử như ngươi cứ tới Đại Ninh cũng không tốt.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.

Ngụy Ngọc Lâm lưu luyến nhìn Tiêu Vũ: “A Vũ, có phải ta làm sai chuyện gì không?”

Lời này không phải Ngụy Ngọc Lâm mới hỏi lần đầu.

Nhưng Tiêu Vũ mãi vẫn không đưa ra đáp án cho Ngụy Ngọc Lâm.

Tiêu Vũ thở dài một tiếng: “Ngươi không sai, là gần đây ta quá mệt mỏi, ta muốn bình tĩnh một khoảng thời gian. Không cần lo lắng, chờ qua khoảng thời gian này thì ta sẽ ổn.”

Ngụy Ngọc Lâm còn muốn đuổi theo.

Nhưng Tiêu Vũ đã ra lệnh: “Đặc Năng Lạp, đi.”

Chờ lúc Ngụy Ngọc Lâm đuổi theo Đặc Năng Lạp.

Trong xe ngựa đã không còn ai.

Ngụy Ngọc Lâm hỏi: “Công chúa đi đâu rồi?”

Hắc Phong cũng rất mờ mịt: “Vừa rồi còn ở trong xe mà?”

Vẻ mặt Ngụy Ngọc Lâm lạnh lùng, hắn đã tìm được một tờ giấy trong xe ngựa: “Ta phải tĩnh dưỡng một thời gian, đừng nhớ mong.”

Lúc này Tiêu Vũ đã dùng không gian dịch chuyển mình tới Ninh Nam.

Ninh Nam này đã được Tiêu Vũ cải tạo rất thoải mái dễ chịu rồi.
Bình Luận (0)
Comment