Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 968 - Chương 968: Lấy Giang Sơn Làm Sính Lễ

. Chương 968: Lấy Giang Sơn Làm Sính Lễ
Bóng dáng của một nữ tử xuất hiện trên màn hình trắng tinh trên sân khấu.

Lúc Lý Vi nhìn thấy người này, lập tức sửng sốt một chút.

Hắn ta gần như không thể tin nổi nhìn chằm chằm người xuất hiện trên tấm màn.

“Dung... Dung Nhi?” Lý Vi vừa nói vừa loạng choạng chạy về phía màn hình trên sân khấu.

Hắn ta lập tức bị người cản lại.

“Dung Nhi. Đây là Dung Nhi của ta.” Lý Vi vô cùng kích động.

“Ta biết cảnh tượng này hơi khó hiểu, thế nhưng người bên trong đó không phải Dung Nhi gì kia mà là Dung Phi nương nương của chúng ta. Chắc ngươi biết Dung Phi chứ? Là nữ nhi duy nhất của Giang gia.” Bằng hữu nhìn thấy Lý Vi như vậy, vội vã nói ra thân phận của Dung Phi.

Lý Vi nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ khó tin...

Rất nhiều ký ức ùa về trong đầu hắn ta.

Mọi hành động của nữ tử ấy đều trang nhã, có lẽ nàng ấy có xuất thân cao quý.

Hơn nữa...

Còn có việc triều đình bỗng dưng ban thưởng cho hắn ta.

Dường như đã có lời giải thích cho tất cả mọi chuyện.

Lý Vi biết chắc chắn mình không nhận nhầm người.

Thế nhưng lúc này, Lý Vi vẫn nói: “Ta... nhận lầm người.”

“Đúng vậy, chắc chắn là ngươi nhận nhầm người.” Bằng hữu thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như hắn ta còn nói thêm gì nữa, chắc chắn sẽ bị coi là mạo phạm đến Quý Phi nương nương.

Quý Phi nương nương đẹp thật đấy nhưng cũng không phải là người mà bọn họ có thể tơ tưởng đến.

“Làm thế nào... mới có thể gặp được vị nương nương này?” Lý Vi vẫn không nhịn được hỏi một câu.

“Muốn gặp được thì ngươi phải trở thành tiên sinh dạy học ưu tú hoặc là... dứt khoát tham gia khoa thi đi.”

Sau khi Lý Vi nghe xong lời này lập tức trầm ngâm suy nghĩ.

Sau khi Tiêu Vũ trở lại hoàng cung, nằm mấy ngày.

Ngụy Ngọc Lâm truyền tống qua túi Càn Khôn Lưỡng Cực đến.

Trong triều đình.

Tiêu Vũ, Dung Phi, Tô Lệ Nương và cả Ngọc Tần đều ở đó.

Trước kia, nữ tử không thể vào triều.

Thế nhưng bây giờ địa vị của nữ tử ở Đại Ninh đã tăng lên rất nhiều. Công chúa Tiêu Vũ này đã cống hiến bao năm cho Đại Ninh, không cần nói cũng biết.

Về phần Dung Phi.

Bây giờ Dung Phi tương đương với Bộ trưởng Bộ Giáo dục của Đại Ninh.

Chịu trách nhiệm quản lý toàn bộ mọi chuyện liên quan đến trường học và lớp học nâng cao của Đại Ninh.

Trước kia, Dung Phi này rất thích thuyết giáo cho người khác, bây giờ cũng xem như nàng ấy đã tìm được một vị trí phù hợp với mình và tỏa sáng rực rỡ.

Về phần Tô Lệ Nương? Chức vụ của nàng ấy tương đương với Bộ trưởng Bộ Văn nghệ.

Chịu trách nhiệm quản lý toàn bộ ca cơ vũ cơ và các địa điểm khác liên quan đến văn học nghệ thuật.

Tạm thời, Tô Lệ Nương chưa có cách nào để niêm phong thanh lâu, thế nhưng... nàng ấy đang cố gắng để thực hiện việc này.

Ít nhất là cũng để nữ tử thanh lâu chuyển từ bán mình sang biểu diễn nghệ thuật.

Mọi người đều có chức vụ của riêng mình, thậm chí có vài người, nhất là Dung Phi... còn có thể làm được nhiều việc trong triều hơn cả nam tử.

Thế nên, lúc này trên triều đình Đại Ninh, đã không còn ai dám đặt câu hỏi tại sao nữ tử lại có thể vào triều.

Vẫn như trước.

Ngai vàng vẫn để trống.

Tiêu Dục ngồi bên cạnh ngai vàng được xem như là Thống soái tối cao của toàn bộ Đại Ninh.

“Ngụy quốc Thái tử yết kiến.”

“Tuyên vào.”

Lúc này Ngụy Ngọc Lâm mới thong thả bước vào, hôm nay Ngụy Ngọc Lâm mặc một bộ y phục dành cho Thái tử màu đỏ thắm, trông vừa hân hoan vừa cao quý.

Ngụy Ngọc Lâm chắp tay hành lễ.

Sau đó Ngụy Ngọc Lâm nói: “Hôm nay ta đến đây là muốn được thỉnh cầu cưới Tiêu Công chúa, kính xin Nhiếp Chính Vương chấp thuận.”

Mặc dù hai người đã được coi là phu thê thật sự từ lâu.

Nhưng các thủ tục cần tuân thủ vẫn phải thực hiện.

Bản thân Tiêu Vũ không có ý kiến gì.

Thế nhưng... lúc này các thần tử Đại Ninh vẫn có ý kiến rất mạnh mẽ.

Người có ý kiến lớn nhất là Bùi Kiêm.

Bùi Kiêm lập tức lên tiếng: “Công chúa của chúng ta há có thể gả cho cho ngươi?”

Có Bùi Kiêm mở đầu, những người khác cũng thi nhau bày tỏ ý kiến.

Tống Kim Ngọc không nhịn được hỏi: “Ngươi nói ngươi thỉnh cầu cưới Công chúa của bọn ta, vậy sính lễ của ngươi đâu?”

“Đúng thế. Chẳng mang cái gì tới đây, ngươi định tay không xin cưới đấy à?”

Trong tay Ngụy Ngọc Lâm cầm một cái hộp, lúc này hắn giơ cái hộp trong tay lên thật cao.

Mọi người nhìn hắn với vẻ khó hiểu.

Phong Hải chủ cười chế giễu: “Chắc đây không phải sính lễ của ngươi đâu nhỉ? Nếu đúng thì keo kiệt quá.”

Có cung nhân bước tới, nhận lấy cái hộp này đưa đến bên cạnh Tiêu Dục, sau đó mở nó ra.

Tiêu Dục lấy thứ trong hộp ra.

Ngạc nhiên thay... đó là ngọc tỷ của Ngụy quốc.

Mọi người đều trợn mắt ngoác mồm khi thấy cảnh này.

“Chuyện này... chuyện này... Ngụy Thái tử điên rồi sao?”

Tiêu Vũ cũng thấy hơi bất ngờ.
Bình Luận (0)
Comment