.
Chương 970: Đi Nhà Trẻ
Sau khi Tiêu Vũ nghe thấy cái tên này, nàng sửng sốt một chút, sau đó nhớ ra đây là ai.
Đây không phải là cha ruột của Cảnh Hành sao?
Người tình của Dung Phi nương nương!
Nhưng sau khi Dung Phi giả chết, chưa từng đến gặp Lý Vi.
Nhưng nói đến chuyện này... Tiêu Vũ vẫn rất bội phục Dung Phi.
Tiêu Vũ vốn còn cảm thấy, sau khi Dung Phi sinh con sẽ đi tìm phụ thân của hài tử, nhưng không ngờ... Dung Phi chưa từng đến gặp.
Hiện tại Lý Vi... đã vào cung rồi.
Là muốn làm tiên sinh thật, hay là có mục đích khác?
Tiêu Vũ nhìn Lý Vi, không nhịn được hỏi: “Lý Vi, ngươi... Đã bái kiến các nương nương trong cung chưa?”
“Chưa, Lý Vi là ngoại nam, không tiện gặp mặt các nương nương.” Lý Vi rất cung kính.
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, dù sao thì Lý Vi này cũng được tuyển qua con đường chính thống.
Hơn nữa, vấn đề tình cảm của Lý Vi và Dung Phi nương nương, cũng sẽ không ảnh hưởng đến chuyện làm tiên sinh của Lý Vi.
Nghĩ như vậy... Tiêu Vũ không còn suy nghĩ muốn đuổi Lý Vi đi nữa.
Nhưng nếu không đuổi Lý Vi đi...
Bên phía Dung Phi cũng nên được báo trước một tiếng..
Tiêu Vũ phải thừa nhận, lòng của nàng luôn hướng về Dung Phi.
Vì thế Tiêu Vũ đã tới tìm Dung Phi, Dung Phi đang dỗ dành nhi tử của mình.
Thấy Tiêu Vũ tới, Dung Phi cười hỏi: “Sao Công chúa lại có thời gian tới đây? Không bận chuẩn bị hôn lễ nữa à?”
Tiêu Vũ lập tức nói: “Tuổi Cảnh Hành cũng không nhỏ nữa, có muốn đi học với Đại Đặc với Tiểu Đặc không?”
Dung Phi suy nghĩ một chút: “Tuổi của bọn nhỏ không chênh nhau quá nhiều, vậy cũng được.”
Tiêu Vũ ho nhẹ một tiếng: “Nhưng vị tiên sinh này, không biết ngươi có thích hay không.”
Dung Phi sửng sốt một chút: “Là ai?”
“Lý Vi.” Tiêu Vũ mở miệng.
Dung Phi nghe thấy vậy, sắc mặt biến đổi, lập tức dặn dò: “Người đâu, dẫn công tử đi ra ngoài.”
Sau đó, Dung Phi hỏi: “Sao Lý Vi lại vào cung?”
“Vốn vào làm tiên sinh dạy học... Có lẽ, hắn ta thật sự rất thích làm tiên sinh.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Dung Phi hoảng hốt một chút: “Ba năm, ta cho rằng Lý Vi sớm đã quên ta rồi, không ngờ hiện tại hắn lại vào cung.”
“Ngươi định làm như thế nào? Ta tôn trọng ý kiến của ngươi.” Tiêu Vũ hỏi.
“Nhưng mà ta vẫn muốn khuyên ngươi một câu, ta cảm thấy Lý Vi không phải loại người xấu xa, còn rất si tình, ngươi... không cân nhắc một chút sao?
Dung Phi suy nghĩ một chút, nói: “Thôi cứ đưa hài tử qua đó trước đi.”
“Xem thử hài tử... Có thật sự cần vị phụ thân này hay không.” Dung Phi thở dài một tiếng.
Chuyện của nàng ấy và Lý Vi thì cứ để sau hẵng nói vậy.
Nhưng để hài tử đi gặp phụ thân, cũng là chuyện nên làm.
Chẳng qua tạm thời không thể nói cho Lý Vi biết đây là con của ai mà thôi.
Tiêu Vũ cũng biết, lòng Dung Phi chắc chắn đang rất rối loạn, trong lúc nhất thời sẽ không hạ được quyết tâm.
Vì thế nàng làm theo lời dặn của Dung Phi, đưa hài tử của Dung Phi đến gặp Đại Đặc và Tiểu Đặc.
Từ nhỏ Đại Đặc và Tiểu Đặc với hài tử của Dung Phi đã chơi chung với nhau, sau khi gặp được cậu bé, bọn nhỏ có vẻ rất vui.
“Giang ca ca!” Tiểu Đặc nhìn thấy hài tử của Dung Phi, cực kỳ vui mừng.
Vị ca ca này tốt hơn ca ca ruột của mình nhiều!
Thỉnh thoảng ca ca ruột còn bắt nạt bé nữa!
Bé thích ca ca nhà nương nương xinh đẹp cơ!
Lý Vi nhìn đứa nhỏ mà Tiêu Vũ mang đến, không nhiều lời mà ôn hòa đứng bên cạnh chờ Tiêu Vũ giới thiệu.
Tiêu Vũ mở miệng: “Vị này là Giang công tử, là hài tử của trọng thần trong triều, ngươi hãy dạy cho cả nó luôn.”
Lý Vi gật đầu: “Được.”
“Nào, Cảnh Hành, ngươi mau bái kiến tiên sinh đi.” Tiêu Vũ cười nói.
Giang Cảnh đi tới, cung kính bái Lý Vi.
Tiêu Vũ còn nói: “Cha mẹ của đứa nhỏ khá bận, mong ngày thường tiên sinh hãy quan tâm chăm sóc nhiều hơn.”
Tiêu Vũ giao hài tử cho Lý Vi xong, cũng không định phủi tay đi luôn mà tìm một nơi không có ai, tiến vào không gian dịch chuyển trở về, âm thầm quan sát.
Ba hài tử, lúc đi học đều rất ngoan ngoãn.
Lý Vi cũng rất nghiêm túc dạy dỗ bọn nhỏ.
Đợi đến lúc tan học.
Có người tới đón Đại Đặc Tiểu Đặc đi, nhưng Giang Cảnh Hành vẫn luôn không có ai tới đón.
Lý Vi hỏi: “Ngươi muốn đi đâu?”
Cảnh Hành mở miệng: “Mẫu thân bảo ta đi theo tiên sinh.”
“Tiên sinh đi đâu, ta sẽ đi đó.”
“Ta phải về nhà.” Lý Vi mở miệng.
Cảnh Hành hỏi: “Vậy tiên sinh có thể đưa ta về nhà cùng được không?”
“Chuyện này... “ Lý Vi có hơi do dự.
“Ngươi là công tử nhà ai? Ta đưa ngươi về.” Lý Vi hỏi.