Trong vòng hai ngày liên tục, Lý Trường Ca đã hoàn tất các bài huấn luyện về thị giác cơ bản, từ những bài huấn luyện đơn giản như xỏ kim, theo dõi hành trình mục tiêu di động cho đến các bài huấn luyện phức tạp như né phi châm trong vòng tròn giới hạn, vừa né phi châm vừa ném phi đao trúng mục tiêu di động.
Những bài huấn luyện này đã giúp Lý Trường Ca hoàn toàn làm chủ được thị giác của hắn, thậm chí là còn hơn cố chủ của thân thể này lúc còn sống.
Khả năng điều khiển cơ thể cũng được nâng cao đáng kể, bây giờ Lý Trường Ca hoàn toàn có thể điều khiển cơ thể làm ra những hành động đòi hỏi độ chính xác và tỉ mỉ cao một cách hoàn hảo.
Lý Trường Ca ngừng lại thở hắt ra một hơi, cuối cùng hắn cũng đã hoàn thành mục tiêu mà hắn đề ra, làm chủ thị giác trong vòng 2 ngày, hắn nhìn lên đồng hồ đếm ngược của phòng Luyện Công.
"00:00:01 s còn lại"
"Chủ nhân đã bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài vì hết thời hạn sử dụng phòng Luyện Công!"
Lý Trường Ca từ từ mở mắt, cảm giác của hắn bây giờ khi nhìn mọi vật dưới ánh sáng của Quang Thạch đột nhiên rõ ràng hơn lúc trước rất nhiều, không phải là vì mặt trời đã ló dạng ở đường chân trời, mà là vì hắn đã làm chủ được thị giác của thân thể này.
Bằng mắt thường, hắn đã có thể nhìn thấy một con bọ cánh cam đang giang rộng đôi cánh, đập vài nhịp ở trên cành cây ở ngoài cửa sổ, cách chỗ hắn tĩnh tọa hơn 10 mét.
"Thật vi diệu!"
Lý Trường Ca không khỏi thốt lên lời cảm khái, điều mà hắn tưởng chỉ có ở trong phim và truyện, nay lại hiện hữu trên chính cơ thể của bản thân.
"Thảo nào hoàng tỷ lại có thể dễ dàng chặn đòn tấn công của ta như vậy!"
Lúc này nghiệm lại trận đối luyện ngày hôm qua, Lý Trường Ca mới tường minh tất cả, và hắn cũng hiểu tại sao, hắn lại bị miểu sát bởi hóa thân của nàng, bởi vì lúc đó hắn không thể theo kịp chuyển động của nàng, dù là chỉ có 5 thành công lực.
"Đinh! Chủ nhân, đã đến giờ đọc sách buổi sáng!"
Giọng nói ấm áp và trong trẻo của hóa thân của hệ thống lần nữa vang lên, nàng dựa theo thời gian biểu của hắn đã nhập vào hệ thống mà lên tiếng nhắc nhở.
Lý Trường Ca nhìn lướt qua giao diện hệ thống trong thoáng chốc, lúc này mới để ý đến sự thay đổi ở dòng tu vi: "Trúc Cơ kỳ - Cửu trọng thiên (47 610 (+20 điểm) /30 000)".
Một đêm vận chuyển công pháp, và hấp thu dược lực ngấm vào cơ thể lúc ngâm mình mới được có 20 điểm tu vi, vị chi một Trúc Cơ kỳ cửu trọng thiên có gia tộc hậu thuẫn, với điều kiện sở hữu thiên phú như hắn, và cũng tu luyện công pháp "Đế Vương" cấp mà nói, cũng cần tiêu tốn hai năm thời gian mới có thể đạt đến trạng thái đỉnh phong của Trúc Cơ kỳ.
Nhờ có nghi lễ thức tỉnh huyết mạch ngày hôm qua mà hắn đạt được không ít điểm tu vi, theo tính toán của hắn, cũng tương đương với hơn 8 năm thời gian tu luyện với điều kiện xa xỉ như thế này, quả là một con số không hề nhỏ.
Tắt đi bảng hiển thị của hệ thống, Lý Trường Ca chỉ mới khẽ động đậy, Giai Tuệ đang thiếp ở trên một cái bồ đoàn không xa, liền lập tức giật mình tỉnh giấc, nàng nhỏ nhẹ nói:
- Điện hạ, người đã tỉnh?
- Ừm!
Giai Tuệ nghe hắn xác nhận, liền chuẩn bị đạo bào cho hắn khoác vào tránh sương lạnh vào buổi sớm.
Giai Tuệ vừa xoay người lấy đạo bào, Lý Trường Ca đã lên tiếng phân phó.
- Chuẩn bị thư phòng cho ta!
- Vâng thưa điện hạ!
Giai Tuệ cẩn trọng đáp lời của hắn.
...
Sau khi Lý Trường Ca đi đến thư phòng bên trong Thái Tử cung, hắn liền miệt mài tập trung nghiên cứu điển tịch ghi chép về cấu tạo cơ thể của tu sĩ, cũng như những ghi chép và chân khí và kinh mạch bên trong nội thể, mãi đến lúc mặt trời đi qua đỉnh đầu của sư tử đá đặt trước đại môn Thái Tử cung, hắn mới dừng lại.
- Oáp!
Lý Trường Ca vươn vai, ngáp dài, gần hai giờ liên tục nghiên cứu điển tịch đã giúp hắn có thêm không ít thông tin hữu ích về cấu tạo cơ thể của tu sĩ.
Ngày hôm nay hắn chỉ tập trung vào các điểm yếu trên cơ thể, về cơ bản, các khớp nối trên cơ thể tu sĩ cũng giống như trên thân thể của người bình thường là những điểm yếu dễ tấn công nhất.
Tu sĩ xưa nay có thể luyện bì, luyện cốt, luyện gân, nhưng chung quy mà nói, các khớp nối trên thân thể vẫn là những điểm yếu nhất, vì hầu như khi dùng kiếm chiêu để tấn công các vị trí này, trong điều kiện không có các pháp bảo phòng ngự nào khác, thì hầu như kiếm chiêu chỉ bị cản trở bởi lớp da của đối phương mà thôi.
Nói cho dễ hiểu thay vì chém ở những chỗ khác, phải chém gãy xương của đối thủ mới đạt được hiệu quả tấn công tối ưu, thì chỉ cần chém đứt các khớp nối này liền có thể phế đi đối thủ.
Lý Trường Ca cười hắc hắc, đây là sự lợi hại của nghiên cứu khoa học.
Ngoài ra, nếu hắn kết hợp với tấn công các yếu huyệt trên cơ thể tu sĩ, hắn sẽ có thể dễ dàng hạ gục đối phương.
Thu lại ghi chép mà hắn đã nghiên cứu được lúc nãy vào bên trong không gian giới chỉ, Lý Trường Ca mới rời khỏi thư phòng, hắn hiện tại không có ý định chia sẻ những thứ này cho ai, kể cả vị hoàng tỷ Lý Băng Băng của hắn.
Hắn chưa thật sự biết được nàng có phải là một người mà hắn có thể tin tưởng hay không, hắn cần thêm thời gian để đánh giá nàng, những ký ức mà cố chủ lưu lại, chỉ là những nhận định và góc nhìn chủ quan của y mà thôi, Lý Trường Ca không hoàn toàn tin tưởng vào nó.
Hệ thống vừa hiện thị thời gian 7 h sáng, bên ngoài Giai Tuệ đã lên tiếng:
- Điện hạ, đã đến giờ dùng bữa sáng, mời điện hạ đến ngự thiện phòng dùng bữa!
Lý Trường Ca lúc này cũng đã bước đến cửa, hắn khẽ gật đầu.
- Đi thôi!
Giai Tuệ nhanh chân đi phía trước như thường lệ, dẫn đường cho hắn đến ngự thiện phòng trong Thái Tử Cung.
Theo lịch trình của ngày hôm nay, sau khi hắn dùng xong bữa sáng thì sẽ đi đến Linh Tu Các để nghe đạo sư giảng giải chi tiết về giai đoạn Trúc Cơ kỳ đỉnh phong và đột phá Kết Đan kỳ.
Những kiến thức này đã được đề cập qua ở các lớp sơ cấp ngày trước, nhưng sẽ được nhắc lại một cách chi tiết, bao gồm cả luận giải của đạo sư về những điểm mấu chốt để đột phá cảnh giới Kết Đan một lần nữa, để đảm bảo hắn không hiểu sai, hoặc để xảy ra sai sót gì trong việc đột phá cảnh giới mới.
Đặc biệt là sự chuẩn bị cho nền tảng để đột phá sau này, điểm này rất được hoàng thất chú trọng, tiềm lực phát triển của mỗi tộc nhân đều là cơ sở để hoàng thật phồn thịnh trong tương lai.
Còn khoảng chừng 50 mét nữa mới đến Ngự Thiện Phòng, vậy mà mùi đồ ăn đã xộc vào mũi của Lý Trường Ca, những mùi hương lạ mà quen này làm hắn cảm thấy đói bụng.
Bằng cái mũi phàm ăn của mình, Lý Trường Ca có thể nhận biết được không ít nguyên liệu được sử dụng trong bữa sáng ngày hôm nay dựa trên ký ức của cố chủ thân thể này.
"Bào ngư ngàn năm, Lý Long Ngư, Liên Tâm ngàn năm, ... chậc quả là hoàng thất a!"
Thực sự sinh hoạt trong hoàng thất, hắn mới thấy rõ sự cách biệt của người có điều kiện và người bình thường.
Và cũng hiểu rõ hơn, một tên tu sĩ bình thường, muốn vượt qua được một vị Hoàng Tử có thiên phú cường đại, cộng với điều kiện sinh hoạt hàng ngày như thế này quả thực là khó hơn lên trời, trừ phi hắn có được thiên đại cơ duyên như trong những quyển truyện tiên hiệp mà hắn đọc kiếp trước, bằng không, cả đời quả thực không có tư cách đuổi theo những người như hắn.