Tiêu diệt Âm Ảnh Miêu, Lý Trường Ca nhận được 10 điểm tu vi, 1 viên Âm Ảnh Miêu Huyết Kế Giới Hạn trong kho đồ của hệ thống.
Lý Trường Ca tò mò bấm vào Âm Ảnh Miêu Huyết Kế Giới Hạn để tìm hiểu thêm.
"Âm Ảnh Miêu Huyết Kế Giới Hạn - 1/1000 giọt, thu thập đủ một ngàn giọt, kích hoạt Âm Ảnh Vô Thanh Thân Pháp (cảnh giới sơ nhập), là kỹ năng Huyết Kế Giới Hạn của Âm Ảnh Ma Thần."
"Là vật phẩm rơi ra của hệ thống khi đánh giết Âm Ảnh Miêu, tỷ lệ rơi thấp!"
Huyết Kế Giới Hạn, Lý Trường Ca khẽ nhíu mày, thứ này chưa từng được đề cập ở bất cứ điển tịch nào mà hắn và cố chủ thân thể này tiếp xúc qua trước đó, ít nhất là cho đến thời điểm hiện tại.
Thêm nữa, dòng chữ thứ hai càng khẳng định suy đoán của hắn, đây là thứ mà chỉ rơi ra khi hắn đích thân chém giết yêu thú, là một vật phẩm đặc biệt của hệ thống, dùng để kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn.
Thứ này, không phải vật phẩm bình thường mà tu sĩ có thể thu thập được, hay nói cách khác, kỹ năng của huyết kế mà hệ thống ban cho hắn là một hệ kỹ năng đặc biệt.
Hoặc là Huyết Kế Giới Hạn xưa nay vẫn tồn tại ở Thiên Linh Đại Lục nhưng chưa từng được các vị học giả nghiên cứu và ghi chép lại.
Dằn xuống vô vàn mối nghi hoặc trong lòng, Lý Trường Ca lại thoáng nhìn qua quả trứng đang ấp nở trong kho đồ một lát, còn mấy ngày nữa nó mới chính thức nở ra, đối với trường hợp này hắn cũng chỉ có thể chờ đợi, đành đóng lại kho đồ của hệ thống, rồi quyết định tiếp tục di chuyển.
Hắn vừa đi về phía trước, vừa tìm kiếm con mồi tiếp theo, vừa suy nghĩ về Huyết Kế Giới Hạn, đột nhiên trong đầu hắn chợt lóe lên mấy dòng điển tịch mà trước đây cố chủ thân thể này đã đọc qua.
"Ở cao nguyên cực bắc Thiên Linh Đại Lục, tồn tại một bộ tộc có thể thuần hóa yêu thú làm sủng thú chiến đấu, bọn họ có thể cộng hưởng sức mạnh với sủng thú của mình mà bạo phát lực chiến trong lúc giao đấu, vô cùng lợi hại, tu sĩ đồng cấp thông thường khó mà đánh bại bọn họ, tu sĩ gọi những người này là Thuần Thú Sư bộ tộc!"
"Chẳng lẽ khả năng này của bọn họ cũng liên quan đến Huyết Kế Giới Hạn?"
Hóa thân của hệ thống không khỏi khiếp sợ sự suy luận và liên tưởng của chủ nhân mà nàng phục vụ, năng lực phán đoán logic của hắn quả thực khiến người ta phải kinh ngạc, chỉ là một vài dòng chữ bình luận ngẫu nhiên, hắn đã xâu chuỗi được một vài thứ và đưa ra phán đoán của bản thân.
"Chủ nhân, suy luận của người là hoàn toàn chính xác!"
Lý Trường Ca thấy nàng nói vậy, liền nhân cơ hội này dụ dỗ nàng.
"Ừm, vậy nàng có thể giải thích Huyết Kế Giới Hạn cho ta hiểu được không?"
Hóa thân của hệ thống khẽ lắc đầu, nhã nhặn trả lời hắn.
"Chủ nhân, người phải thành công kích hoạt kỹ năng Huyết Kế Giới Hạn đầu tiên mới mở ra chức năng này, lúc đó, tiểu nữ mới có thể trả lời câu hỏi này cho người, hiện tại, thông tin đang bị phong tỏa!"
Lý Trường Ca có chút khó chịu, nói.
"Phiền phức như vậy?"
"Xin lỗi thưa chủ nhân, nhưng tiểu nữ không thể làm trái quy tắc đã thiếp lập sẵn của hệ thống!"
Lý Trường Ca thở dài, trước hắn còn phải tập trung làm nhiệm vụ mở ra mini map nữa, không có thời gian để phân bua với nàng.
Cái hệ thống này cũng là dấu chấm hỏi lớn dành cho hắn, nhưng hắn sẽ khám phá nó khi hắn có đủ sức mạnh, và hiểu tường tận về cách mà thế giới này vận hành, bây giờ vẫn còn quá sớm để làm điều đó.
"Thôi được rồi, bỏ đi, bỏ đi!"
Mà tính ra, cái cảm giác khám phá từng chút từng chút một của những thứ mới mẻ và bí ẩn này, làm cho hắn cảm thấy vô cùng thích thú.
Rốt cuộc đâu mới là giới hạn sức mạnh của một nhân loại có thể đạt được?
Lý Trường Ca mang theo sự hưng phấn, hoài bão và ước mơ trở thành một đấng đại năng đứng ở đỉnh cao của Đại Đạo mà đi về phía trước.
...
Bình Nguyên Bách Hạc,
Ầm!
Thiết Ngưu ngã xuống vũng máu loang lỗ trên mặt đất, bụi bay lên mù mịt bởi cú ngã này của nó.
Thân thể nó đầy vết cháy xém, huyết nhục lẫn lộn, trên người không ít vết thương đâm sâu vào tận xương tủy, mắt nó trắng dã, chân chính tử vong.
Lã Vọng thở hắt ra một hơi, hắn cuối cùng cũng hạ gục được con Thiết Ngưu này, quả là một quá trình gian nan.
Hắn chống thương xuống đất, điều chỉnh hơi thở và khí tức, lần này tiêu hao cũng không nhỏ.
Nếu hắn có thể thoải mái dùng phù lục và pháp bảo tiêu hao để liệp sát Thiết Ngưu thì nhất định sẽ không phải nhọc công đến mức độ này.
Nhưng thân là tán tu, tài nguyên của bản thân sở hữu rất hạn chế, nhiều thêm một cái phù lục, chính là nhiều hơn một phần cơ hội bảo mạng và chạy nước rút về sau.
Bây giờ sử dụng tùy tiện, làm cho hắn cảm thấy vô cùng phí phạm.
Nhưng cũng nhờ vậy, mà khả năng chiến đấu của tán tu được khai thác đến cực hạn, bọn họ phải tận dụng mọi sở trường, sở đoản của bản thân có để hạ gục đối thủ hoặc yêu thú với mức tiêu hao tài nguyên thấp nhất.
Và điều này đã tạo lập nền tảng làm cho bọn họ có lực chiến cao hơn, và khả năng chiến đấu nhạy bén hơn hẳn con cháu thế gia.
Lại nghĩ đến cảnh đám con cháu thế gia, dòng dõi quý tộc và hoàng thất có thể thoải mái sử dụng phù lục và pháp bảo tiêu hao để chiến đấu, hắn càng thêm tức giận.
Vì cái gì mà lão thiên lại bất công như vậy, vì cái gì mà hắn, một kẻ có thiên phú tu luyện ba hệ chân khí thượng phẩm, thậm chí vượt qua cả Thái Tử đương triều, phải chạy đông chạy tây thu gom tài nguyên khắp nơi mới chỉ đủ dùng, hắn càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng, hắn vĩnh viễn không cam lòng.
"Hừ, ta nhất định sẽ vượt qua ngươi, Lý Trường Ca!"
Nghĩ đến những lời đồn đại, những câu nói của trưởng bối, và đặc biệt là của Lăng Mộng Nhi, hắn càng siết chặt nắm đấm.
Hắn vẫn nhớ rõ ngày đầu tiên gặp nàng, một buổi chiều thu lộng gió, đầy lá vàng rơi, một khung cảnh tuyệt đẹp, cũng là ngày mà nàng bước vào cuộc đời của hắn lần đầu tiên.
"Lãng sư huynh, thương pháp của huynh thật mạnh mẽ a! Ta tin rằng nếu huynh sinh ra ở tam phẩm gia tộc, nhất định có thể siêu việt hết thảy thiên tài ở Tụ Linh Các này!"
Ngày đó, hắn ngây dại trong phút chốc trước lời nói này của nàng, những lời công nhận, tán dương hắn trước đây đều là nước chảy mây trôi thoảng qua trong cuộc đời hắn, chỉ có lời này của nàng mới làm hắn khắc sâu trong tâm cốt như vậy.
Hắn không cam lòng trước những gì thiên đạo đối đãi hắn.
Hắn với nàng có một sự cố chấp vô cùng mãnh liệt.
"Mộng Nhi, ta nhất định sẽ bảo hộ nàng, tất cả những gì ta làm đều là vì nàng!"
Hắn thu thập xác con Thiết Ngưu, rồi điên cuồng lao về phía trước, lần này hắn nhất định phải vượt qua Lý Trường Ca, và có được nàng.
Một cuộc đua âm thầm bắt đầu xảy ra, cuộc đua của vận mệnh, cuộc đua cũng những kẻ không chịu thua trước số phận!
Bình Nguyên Bách Hạc đột nhiên nổi lên cơn gió lồng lộng, như tiếp thêm nhiên liệu cho quyết tâm cháy bỏng của Lã Vọng!