Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 3 - Độc Tâm Chủng

Sau tiếng đếm của hệ thống, Lý Trường Ca lập tức được khôi phục hành động, theo bản năng, hắn thử cử động ngón tay.

Trưởng quan Thái Y thấy ngón tay của Thái Tử điện hạ khẽ động, nét mặt cuối cùng cũng giãn ra một chút, lão cẩn thận bẩm tấu.

- Bệ hạ, bệ hạ người xem, rốt cuộc thân thể Thái Tử cũng đã có động tĩnh.

Lý Hoàng Đế thân là cao thủ đương nhiên cảm nhận được chuyển động nhỏ này của Lý Trường Ca, chỉ là không muốn nói ra, nghe thấy Trưởng quan Thái Y nói như vậy, liền khẽ gật đầu, yên tĩnh quan sát kỳ biến bên trong đại trận.

Sau khi thử cử động, Lý Trường Ca liền cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ diệu đang tràn vào bên trong cơ thể hắn một cách ồ ạt, nó thẩm thấu vào mọi ngóc ngách trong cơ thể hắn, thậm chí là cả xương cốt.

Hắn bây giờ đang trải qua quá trình thoát thai hoán cốt!

Lúc này thanh tu vi trên bảng trạng thái của hắn cũng bắt đầu điên cuồng tăng lên qua từng giây.

Thẳng đến khi đạt 60 000 điểm nó mới dừng lại.

"Tu vi đã đầy (60 000/7410), chủ nhân có muốn tiến hành thăng cấp tiểu cảnh giới hay không?"

"Có!"

"Chúc mừng chủ nhân đột phá cảnh giới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong!"

[Điểm tu vi: 52 590/30 000

Mở khóa nhiệm vụ đột phá - Kết Đan kỳ

Thu thập vật phẩm: An Thần Đan - Thượng phẩm (0/3), Kết Nguyên Đan - Thượng phẩm (0/5), Tinh huyết Thất Thải Phượng Hoàng (0/1), Tinh huyết Quang Khải Dực Sư Thứu (0/1), Điểm tu vi 52 590/ 30 000, Chém giết yêu thú Kết đan sơ kỳ (0/10), Chém giết yêu thú Trúc cơ kỳ đỉnh phong (0/100)]

Bây giờ không phải là lúc phân tích nhiệm vụ, hắn tạm tắt đi giao diện hệ thống, trước mắt Lý Trường Ca cần phải kết thúc nghi lễ thức tỉnh huyết mạch này.

Thương thế của hắn đã khôi phục hoàn toàn, nước da từ màu nhợt nhạt của thi thể đã chuyển sang màu sắc hồng nhuận khỏe mạnh của thiếu niên.

Không những vậy, các khối cơ bắp trên cơ thể hắn cũng trở nên rõ ràng hơn, dường như cơ thể hắn đã được tinh chỉnh toàn bộ để phù hợp với tu tiên chi pháp.

Hắn chậm rãi mở ra đôi mắt, tiếp nhận những tia ánh sáng đầu tiên đi xuyên qua đôi đồng tử của mình, hắn khẽ chớp mấy cái làm quen theo bản năng, thực tế, đôi mắt của hắn đã có thể chịu đựng được cường độ ánh sáng gấp mấy lần hiện tại, cho nên hắn không cảm thấy trở ngại gì khi lấy lại tầm nhìn.

Thân thể của Lý Trường Ca lơ lửng trên không trung, ở chính giữa đại trận.

Bên dưới chân hắn, chi chít những phù văn của đại trận linh dược, tổng cộng có mười tám cái mắt trận, ở mỗi mắt trận đều có một cái lư đỉnh chứa linh thảo để chữa trị thân thể hắn, và một lỗ khảm linh thạch thượng phẩm làm nguồn năng lượng cho đại trận.

Bên ngoài đại trận là các vị trận pháp sư đang điều khiển và duy trì đại trận, cùng hơn trăm vị Thái y không ngừng tiếp linh thảo vào dược đỉnh.

Thấy hắn mở mắt, các vị Thái y mới đình chỉ việc tiếp ứng linh thảo theo lệnh của Hoàng Đế bệ hạ.

Những nguồn năng lượng thuần khiết cuối cùng chảy vào cơ thể hắn, rồi dần dần tiêu thất trong không trung.

Đại trận rốt cuộc cũng ngừng lại, cơ thể hắn cũng bắt đầu đáp xuống nền gạch bên dưới.

Tất cả các vị quan thần có mặt ở đây đồng loạt quỳ rạp xuống đất, đồng thời hô vang.

- Chúc mừng Thái tử Điện Hạ khởi tử hoàn sinh, phản tổ huyết mạch đại công cáo thành! Chúc mừng Hoàng Đế bệ hạ.

- Chúc mừng Thái tử Điện Hạ khởi tử hoàn sinh, phản tổ huyết mạch đại công cáo thành! Chúc mừng Hoàng Đế bệ hạ.

- Chúc mừng Thái tử Điện Hạ khởi tử hoàn sinh, phản tổ huyết mạch đại công cáo thành! Chúc mừng Hoàng Đế bệ hạ.

- ...

Nhìn tràng cảnh xung quanh, Lý Trường Ca không khỏi cảm khái về quyền lực và uy nghi của hoàng thất, dù là ở thế giới phàm nhân hay là tu chân giới, cũng đều là những kẻ đứng đầu thiên hạ.

"Chà, cái cảm giác tôn quý này thật hấp dẫn a!"

Trải nghiệm qua một lần cảm giác này, hắn càng thêm quyết tâm đạt đến đỉnh phong của tiên lộ, dùng ánh mắt bệ nghễ mà nhìn xuống bên dưới.

Hoàng Đế tiến lại gần chỗ hắn, tông giọng không cảm xúc hỏi:

- Hoàng nhi cảm thấy như thế nào?

Lý Trường Ca nhìn nam tử trước mắt, hắn cúi đầu, chắp tay theo nghi lễ hoàng thất nói:

- Cảm tạ phụ hoàng hỏi thăm, hoàng nhi đã khỏe! Thương thế khôi phục hoàn toàn, kinh mạch thông suốt, độ mẫn cảm với Quang hệ chi lực cũng tăng lên mấy lần.

Hoàng Đế vỗ lên bả vai hắn, nói:

- Hảo, đại nạn không chết, ắt có cơ duyên! Cố gắng bình phục! Nếu không có việc gì nữa, trẫm sẽ hồi cung!

- Vâng, thưa phụ hoàng!

Hắn cúi đầu, thi lễ tiễn phụ hoàng của hắn rời đi.

"Đúng là hoàng tộc a!"

Các vị quan thần đồng loạt cúi đầu chắp tay thi lễ hô lớn:

- Cung tiễn bệ hạ!

Đợi khi Hoàng Đế Phù Quang đế quốc rời khỏi Thái Tử cung, vị trưởng quan Thái y mới dám ngẩng đầu, tiến đến trước mặt Lý Trường Ca, cẩn trọng thi lễ nói:

- Thái Tử điện hạ, ngài vừa mới khôi phục không lâu, mong ngài vào trong tịnh dưỡng, để hạ quan bắt mạch qua một lần!

Lý Trường Ca khẽ gật đầu, y nói:

- Phiền trưởng quan!

- Vâng thưa điện hạ!

Hắn xoay người, Giai Tuệ lập tức tiến tới, mau theo đạo bào Thái Tử đến cho y khoác vào, rồi đỡ y tiến vào bên trong.

Ở bên ngoài, các vị trận pháp sư và nô tỳ bắt đầu tiến hành dọn dẹp trận pháp.

...

- Sao rồi?

Lý Trường Ca lạnh nhạt lên tiếng hỏi trưởng quan Thái y.

Lão kính cẩn nói:

- Xin chúc mừng Thái Tử điện hạ, thương thế của ngài đã khôi phục hoàn toàn, kinh mạch và cơ thể cũng thuế biến vô cùng hoàn mỹ. Chỉ có điều Độc Tâm Chủng cổ độc vẫn còn trong nội thể, nhưng mà đã bị Quang Minh Chi Lực phong tỏa, chỉ cần tại hạ thi pháp liền có thể lấy nó ra bên ngoài.

Lý Trường Ca khẽ gật đầu, hắn nói:

- Ta hiểu rồi! Vậy phiền trưởng quan thi pháp giúp ta!

- Vâng thưa điện hạ, đây là vinh dự và bổn phận của hạ thần!

Nói rồi lão đưa ra một bộ châm, trong vô cùng tinh xảo, từ thân châm, Lý Trường Ca cảm nhận được một cỗ dược lực ôn hòa không ngừng tản mát ra xung quanh, hẳn là bình thường được lão ôn dưỡng bằng không ít kỳ trân dị thảo.

Thủ pháp hạ châm của lão vô cùng thuần thục, mỗi cây châm đều được lão ghim chính xác vào các huyệt vị của Lý Trường Ca.

Sau khi hạ châm bảo trụ kinh mạch, lão lại hạ châm, đẩy Độc Tâm Chủng ra ngoài.

Cổ độc theo kinh mạch, chạy đến thực quản, đi đến cuống họng. Lý Trường Ca liền cảm nhận có thứ gì đó dợn dợn ở cổ, nhưng hắn không manh động, yên tĩnh để cho lão thi pháp.

Trưởng quan Thái y không khỏi cảm phục nhìn vị Thái Tử điện hạ 15 tuổi trước mặt, hắn vô cùng bĩnh tĩnh và thành thục, cứ như thể một người trưởng thành từng trải vậy.

Lý Trường Ca theo bản năng há miệng, một khối quang cầu nhỏ bằng hạt nhãn nhanh chóng bay ra từ miệng của hắn, ở bên trong có một con cổ độc đang ngọ nguậy, nó chính là Độc Tâm chủng.

- Lưu nó lại cho ta!

Trưởng quan Thái y có chút nghi hoặc, nhưng lão không dám trái lệnh.

- Vâng thưa Thái Tử điện hạ.

Bình Luận (0)
Comment