Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 40 - Hãy Để Ta Bảo Vệ Nàng!

Lý Trường Ca chọn một chỗ sạch sẽ trước lều, lấy ra một cái bồ đoàn rồi nhanh chóng đả tọa, ngưng thần nhập định để tu luyện.

Thần hồn của hắn lần nữa tiến vào bên trong không gian của hệ thống, lần này hắn không vội tiến vào Phòng Luyện Công, mà tranh thủ kiểm tra lại một số giả thuyết trước đây của hắn.

Lý Trường Ca động ý niệm mở ra bảng thông tin nhân vật.

[Thông tin nhân vật - Lý Trường Ca

Tuổi: 15

Thân phận: Thái tử Phù Quang Tiên Quốc (Lý gia hoàng thất), ngoại tôn Gia Cát gia tộc (gia tộc của Tể Tướng đương thời)

Vị trí: Đầm Lầy Hắc Ám - Bí Cảnh Hội Trảm Yêu

Tu vi: Trúc Cơ kỳ - Cửu trọng thiên (47 770 / 30 000)

Điểm tín ngưỡng: 2 (không thể dùng, dùng để tế điển Quang Minh Chi Thần)

Thiên chất: Quang thể (huyết mạch thượng phẩm - 100/100), Phong thể (sơ phẩm - 65), Lôi thể (sơ phẩm - 69)

Huyết mạch: Quang thể (Lý gia huyết mạch truyền thừa - thức tỉnh), Bàn Cổ Bất Tử thần (Gia cát huyết mạch truyền thừa - thức tỉnh), Đạo Thể

Thiên phú: Kiếm pháp (sơ đẳng), Trận pháp (sơ đẳng)

Chân khí: 7250

Sức mạnh: 900

- Công kích: 9000

Nhanh nhẹn: 895

- Tốc độ: 895

Trí lực: 820

- Thần hồn công kích: 820,

- Hồi phục chân khí (10p/1 lần): 820,

- Phòng thủ thần hồn: 82,

- HP thần hồn: 8200

Thể chất: 900

- HP: 90000,

- Hồi HP (10p/1 lần): 900

-Phòng ngự 900

Kỹ xảo: 800

- Tỷ lệ Bạo Kích cơ sở: 4.6%,

- Sát thương bạo kích cơ sở: 8.6%,

- Tỷ lệ xuyên giáp cơ sở: 4.6%,

- Tỷ lệ né tránh cơ sở: 8.6%,

- Tỷ lệ đánh trúng cơ sở: 43.6%

Công pháp: "Đế Vương" Quang Chi Thuật (Tu vi), Tinh Thần Thiên Diễn Thuật (Thần hồn)

Kỹ năng: Hoa Sơn Kiếm Pháp, Quang Cực Quyền Pháp

Thân pháp: Đăng Long Du Bộ

Thể thuật: Bát Tượng Thể Thuật]

Nhìn toàn bộ thông số nhân vật trên màn hình hiển thị trước mặt một lượt, hắn đã được một vài có kết luận, xem ra hắn đã đoán đúng, chất lượng chân khí, hay nói chính xác hơn là độ tinh thuần và sự ổn định của chân khí tích lũy trong nội thể của tu sĩ mỗi khi tăng lên cũng sẽ gia tăng các chỉ số khác một cách tương ứng, đây cũng là lý do người có thiên chất càng cao, công pháp càng tinh thâm, lực lượng bọn họ sở hữu càng mạnh, tốc độ tu luyện càng nhanh.

Việc tiếp theo hắn sẽ làm chính là tìm hiểu xem các bậc tiền bối ngày trước sáng tạo ra công pháp có phải là dựa trên nguyên lý này hay không, hay là phải dựa vào thứ được gọi là "cảm ngộ" tạo hóa của thiên địa như những quyển truyện tiên hiệp, huyền huyễn mà hắn đọc ngày trước.

Bởi nếu như có thể hiểu được nguyên lý ở bên trong, hắn tự tin có thể tự mình sáng tạo ra một con đường riêng phù hợp cho chính bản thân hắn.

Việc này cũng giống như con người hiểu rõ cơ thể sinh học của bọn họ, từ đó lên chế độ ăn uống và luyện tập phù hợp để có cơ thể khỏe mạnh và minh mẫn vậy.

Mỗi cơ thể, mỗi bộ não đều có những đặc tính riêng biệt, được phân chia thành các nhóm đặc trưng khác nhau, và từ đó có những phương pháp luyện tập, và chế độ ăn uống khác nhau để phù hợp với những đặc tính này.

Và hắn đã đem cái cơ sở nền tảng này của khoa học ở Trái Đất làm nền móng cho hắn nghiên cứu về con đường tu hành ở đây.

Hắn biết con đường này không hề dễ dàng, và cũng không thể nào đạt được trong ngắn hạn, nhưng tu sĩ như hắn, tuổi thọ lên đến mấy trăm năm, thậm chí mấy vạn năm, hắn không tin với từng ấy thời gian, hắn không thể khai phá ra một con đường mới.

Cẩn thận ghi chép lại những suy nghĩ của mình, và biến hóa của cơ thể vào trong một cái ngọc giản xong xuôi, hắn mới tắt đi bảng thông tin nhân vật của hệ thống.

Những ghi chép này sẽ là cơ sở để hắn nghiên cứu lâu dài.

Tạm gác chuyện này sang một bên, hắn sẽ tìm hiểu từng chút một, bây giờ hắn cần tranh thủ thời gian để nâng cao khả năng sử dụng phi kiếm, nhất là những kỹ xảo chiến đấu trên không trung với phi kiếm.

"Hệ thống!"

"Vâng, thưa chủ nhân!"

"Hừm, ... đột nhiên, ta nghĩ nên đặt cho nàng một cái tên! ... hừm, để xem, ... gọi là Tiểu Nhã đi!"

Hắn cảm thấy việc gọi nàng là hệ thống có chút bất tiện, hơn nữa, còn có chút xa cách, nên hắn quyết định đặt cho nàng một cái tên.

"Đa tạ chủ nhân đã ban tên!"

"Ừm, Tiểu Nhã, ta muốn tiếp tục khóa huấn luyện phi hành!"

"Vâng, thưa chủ nhân"

Vậy là trong hai ngày thời gian tiếp theo trong Phòng Luyện Công của hệ thống, Lý Trường Ca luyện tập khả năng chiến đấu trên không trung bằng phi kiếm.

Ở bên ngoài, 4 canh giờ cũng đã trôi qua, trời cũng đã lờ mờ sáng, bầu trời không còn tối tăm như một canh giờ trước nữa.

Lúc này, Lăng Mộng Nhi mới thu công, nàng đã ổn định được chân khí trong nội thể, và thần trí nàng cũng đã hoàn toàn tỉnh táo.

Nàng từ từ mở ra đôi mắt ngọc, hai má phiếm hồng nhuận, nàng bất giác lấy hai tay che đi bầu ngực của mình.

"Điện hạ ... liệu ngài ấy có thấy thân thể của ta? Ôi, xấu hổ chết mất ... ta phải làm sao đây .... ?"

Nàng càng nghĩ càng thêm xấu hổ, mặt nàng đỏ gấc, đầu cũng vô giác mà cúi xuống.

Nghĩ một hồi lâu, nàng mới đứng dậy, trút bỏ lớp y phục trên ngươi xuống, vứt nó vào một xó, điệu bộ vô cùng kinh tởm bộ y phục này, rồi lại lấy ra một bộ y phục hoàn toàn mới để thay.

Dù nàng đã cố gắng nhẹ hết mức có thể, nhưng vẫn có tiếng động nhỏ phát ra khi nàng thay y phục, làm nàng càng thêm ngượng ngùng và xấu hổ.

"A ... xấu hổ chết mất!"

Nàng cẩn thận mặc nội y, rồi kéo cái quần lụa lên thắt lưng, mấy tiếng xột xoạt cũng không ngừng vang lên, lại thêm chỗ này quá yên tĩnh, nên thành thử ra, dù là tiếng muỗi bay cũng có thể nghe thấy.

Loay hoay hồi lâu, nàng cũng đã thay y phục xong, tâm tình cũng đã đỡ hơn một chút, đột nhiên nàng nhớ đến chuyện khi tối, trong lòng nổi lên cơn tức giận không thôi với Lã Vọng, uổng công nàng tin tưởng hắn như vậy, hắn lại dám bày ra mưu hèn kế bẩn với nàng.

Nếu như không phải Thái Tử Điện Hạ đến kịp, e là nàng đã thất thân, bị tên họ Lã kia lợi dụng.

Nàng vừa đi vừa nghĩ, đến trước cửa lều, nàng vén rèm che đi ra ngoài, thấy Lý Trường Ca đang ngồi tĩnh tọa ở một bên, nàng nhìn hắn chăm chú một cách kỳ lạ, nàng đã từng thấy hắn rất nhiều lần, nhưng hôm nay lại có sự khác biệt, nhưng nàng cũng không biết là khác ở chỗ nào.

Nhìn kỹ, nàng thấy Lý Trường Ca ngũ quan tuấn tú, dung mạo đoan chính ưa nhìn, sở hữu khí chất thanh cao của một vị thái tử, thoạt nhìn rất có thiện cảm, lại thêm xưa nay hắn luôn hành động theo đạo quân tử, nên rất được lòng mọi người kể cả nàng.

Lần này, hắn lại cứu nàng, làm cho nàng cảm thấy hắn thật đặc biệt, trống ngực cũng đập thình thịch không thôi.

Gió khẽ thổi thoảng qua, làm tóc hắn khẽ lay động theo gió, nhìn hắn lúc này thật là soái.

Nàng si ngốc nhìn hắn hồi lâu, cho đến khi mi mắt hắn khẽ động, nàng mới giật mình quay đi chỗ khác.

- Điện ... điện hạ, người tỉnh rồi?

- Ta tỉnh rồi?

Lý Trường Ca nhìn một cái là đã biết nàng đang lúng túng, hắn chỉ thu công mà thôi, lý nào lại hỏi đã tỉnh rồi?

Hắn khẽ mỉm cười nhìn nàng, làm nàng càng thêm ngượng, vì Lăng Mộng Nhi cũng đã nhận ra mình đã lỡ lời.

Hắn lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng của hai người.

- Nàng đã hoàn toàn hồi phục chưa?

Nàng nhu thuận gật đầu.

- Ân!

- Vậy thì tốt rồi! Còn về Lã sư huynh, nàng dự định sẽ làm như thế nào?

- Ta ... ta thật sự muốn tố cáo Lã sư huynh, nhưng đột nhiên ta nghĩ, nếu làm như vậy, Lã sư huynh sẽ triệt để mất đi tương lai!

- Haiz, nàng là quá ngốc, hay là quá lương thiện đây?

- Ta ... ta không ngốc! Chỉ là ...

Nàng vội vã phản bác lời hắn, điệu bộ nàng vô cùng hung dữ và đáng yêu, chỉ thấy hắn cười hiền hòa, nàng lớn giọng.

- Điện hạ, người ăn hiếp ta?

- Không có! Không có! Đoạn đường tiếp theo, cho đến khi ra ngoài, hãy để ta bảo vệ nàng.

Nghe thấy hắn nói vậy, Lăng Mộng Nhi đột nhiên ngây người, rồi một cảm giác ấm áp kỳ lạ lan ra khắp cơ thể nàng, nàng cảm nhận được sự quan tâm đến từ hắn.

Nàng bất giác khẽ gật đầu nhu thuận, như một tiểu tình nhân gật đầu trước đấng lang quân như ý của mình.

...

Phía bên này, Ngạo Tu Kiệt vừa săn yêu thú vừa di chuyển không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng đã đến chỗ của Lý Chính Thuần.

- Biểu đệ, ngươi đến chậm quá!

Lý Chính Thuần vừa thấy đối phương đã lên tiếng trách mắng, nhưng Ngạo Tu Kiệt ngược lại không có làm ra phản ứng gì, chỉ thấy y vô cùng điềm tĩnh đối đáp đối phương.

- Gặp qua biểu ca, tiểu đệ vừa di chuyển vừa săn giết yêu thú tích điểm nên có chút chậm, mong biểu ca hiểu cho!

- Cái tên này, nhiệm vụ của ngươi là giúp ta tích điểm, không phải là tự mình tích điểm, ngươi hiểu chưa, làm không xong, ta sẽ nói với mẫu thân, trách phạt ngươi và nương của ngươi!

- Biểu ca bớt giận!

- Phí lời, mau tập hợp đội ngũ giúp ta tiến vào hạng 10.

- Vâng.

Ngạo Tu Kiệt dằn xuống cơn tức giận trong lòng, cẩn trọng đối đáp với vị "biểu ca" này của hắn.

Bình Luận (0)
Comment