Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 42 - Đổ Ước

Chỉ mất một giờ di chuyển, Lý Trường Ca và Lăng Mộng Nhi đã đi sâu vào bên trong Bình Nguyên Bách Hạc hơn 20 dặm, tốc độ này quả thực vô cùng nhanh.

Lý Trường Ca chọn một gốc cổ thụ có tán cây lớn để đáp xuống, hắn nói với nàng:

- Chúng ta nghỉ ngơi một lát, tranh thủ điều tức và hồi phục chân khí, sau đó sẽ tiến hành đi săn giết yêu thú ở vùng phụ cận.

Thấy Lý Trường Ca đã thả lỏng tay ở eo mình, Lăng Mộng Nhi mới khẽ xoay người, đứng đối diện trước mặt hắn, nhẹ gật đầu đồng ý với những lời hắn vừa nói.

- Ừ, hay là điện hạ hãy tranh thủ điều tức một lát, chuyện do thám hãy để cho ta, dù sao đoạn đường vừa rồi, ta cũng không có sử dụng đến chân khí ...

Không đợi nàng nói hết câu, Lý Trường Ca đã lắc đầu, hắn nói:

- Nàng cứ ở lại chỗ này cùng ta, nàng dẫu sao cũng vừa mới bình phục sau khi bị đầu độc, vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Lăng Mộng Nhi định phản bác, thì thấy hắn lấy ngón tay chặn đôi môi căng mọng của nàng lại, làm nàng ngượng đến đỏ cả mang tai vì bị hắn làm như vậy, nhưng những hành động này của hắn làm nàng thấy hắn nam tính và có sức hấp dẫn kỳ lạ hơn hẳn ngày trước.

- Cứ nghe theo ta sắp xếp là được!

Hắn quả quyết áp đặt mệnh lệnh lên nàng.

Lăng Mộng Nhi cũng không thể làm gì hơn, đành ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của hắn.

Nàng nhìn về phía Lý Trường Ca đang điều tức mà tự nhủ, "điện hạ quả thực đã thay đổi rất nhiều kể từ ngày hôm đó ..." , nàng cảm thấy hắn không còn là kẻ nhu nhược nữa.

Tự thấy bản thân mình đột nhiên nhìn hắn một cách si mê, nàng vội vàng xoay mặt đi chỗ khác, nhìn trời nhìn đất lung tung cả lên, tâm trạng có chút rối.

"Ta ... ta bị làm sao ấy nhỉ?"

Lý Trường Ca ngồi ở một bên giả bộ điều tức, hắn có hệ thống hỗ trợ hồi phục chân khí một cách bị động, cho nên sự tiêu hao thực tế là rất nhỏ, (tiêu hao thực tế = tiêu hao sử dụng - lượng hồi phục của hệ thống mỗi mười phút), chưa kể đến hệ thống còn có thể giúp hắn lập tức chuyển hóa toàn bộ dược lực của Hồi Khí Đan thành điểm chân khí một cách triệt để, mà không cần thông qua quá trình hấp thụ như những tu sĩ thông thường.

(đoạn này mình giải thích xíu bạn nào hay chơi game online sẽ thấy có hai dạng hồi mana, một cái là hồi ngay lập tức xxx điểm, một cái là hồi xxx điểm trong 30 giây, kiểu như vậy, thì main là kiểu đầu tiên, cắn đan phát là hồi luôn, còn tu sĩ thông thường, dược lực sẽ thẩm thấu dần theo thời gian để hồi phục, trừ mấy đứa có huyết kế giới hạn, hoặc thể chất đặc thù thì cũng sẽ có khả năng tương tự main)

Nhưng hắn không muốn để lộ việc này ra bên ngoài, đây sẽ là một trong những át chủ bài của hắn, nên hắn mới khổ tâm giả bộ như bây giờ.

Bởi vì trong chiến đấu, dù là địch hay ta đều sẽ dựa trên những chiêu thức đối phương thi triển mà tính toán thời điểm đối phương cạn kiệt chân khí để bắt đầu phản sát, việc tính toán sai có thể dẫn đến sai lầm chí mạng về sau.

Hãy tưởng tượng xem, nếu đối phương đinh ninh hắn đã đến giới hạn, liền liều mạng tung hết át chủ bài cùng lượng chân khí cuối cùng trong nội thể để hạ sát hắn, để rồi khi cạn kiệt chân khí và nhận ra hắn vẫn còn chân khí để đánh tiếp, không cần nghĩ cũng biết, kẻ phải ngã xuống là ai, bởi lúc này tên kia làm gì còn chân khí mà chống đỡ cơ chứ.

Chỉ qua năm phút, Lý Trường Ca đã đứng dậy, hắn nói:

- Chúng ta đi thôi!

Lăng Mộng Nhi gật đầu, nàng cũng gọi ra phi kiếm, lúc này nàng đã lấy lại sự tự tin nên muốn tách ra khỏi hắn, hơn nữa, trong chiến đấu cũng sẽ tiện hơn rất nhiều.

Lý Trường Ca trực tiếp bay về phía đàn Thiết Ngưu đang di chuyển ở cách đó năm dặm, đàn này không lớn, chỉ có mười con mà thôi.

Quang cảnh ở Bình Nguyên Bách Hạc cũng làm cho tinh thần của Lăng Mộng Nhi thoải mái hơn rất nhiều, quang cảnh ở chỗ này trong vô cùng xanh mát, khắp nơi đều là đồng cỏ mênh mông tươi tốt, động vật cũng như chim muông cũng phong phú hơn rất nhiều.

Mà đặc trưng ở nơi này là những đàn hạc hơn trăm con thường xuyên di chuyển trên bầu trời, càng làm cho khung cảnh trở nên tuyệt đẹp, cũng vì vậy mà nơi này được gọi là Bình Nguyên Bách Hạc.

Lý Trường Ca bay trước nàng một đoạn, bay ở phía sau hắn, Lăng Mộng Nhi mới nhận thấy kỹ năng phi hành của hắn còn điêu luyện hơn những gì nàng đã cảm nhận lúc trước.

"Điện hạ, xưa nay đều che giấu thực lực của bản thân sao?"

Lúc trước, không thể phủ nhận Lý Trường Ca có thiên phú và thực lực ở hàng ngũ đầu ở Tụ Linh Các, nhưng so với hiện tại càng là không thể so sánh, như đom đóm với ánh trăng vậy.

Đàn Thiết Ngưu dần xuất hiện trước mặt của nàng và Lý Trường Ca, bọn chúng đang dừng lại gặm cỏ non sau một thời gian dài di chuyển.

Lý Trường Ca dừng lại ở phía xa, tránh đánh động đến bọn chúng.

"Ta sẽ phát động công kích bất ngờ, sau đó chúng ta cùng tiến lên hạ sát bọn chúng! Nàng nhớ chú ý an toàn nhé!"

"Ừ, điện hạ ... vậy đám yêu thú bên dưới, chúng ta phân chia như thế nào?"

Lăng Mộng Nhi bởi vì ảnh hưởng bởi Lã Vọng ngày trước, nên vô thức mà hỏi Lý Trường Ca.

Hắn liền đáp lại lời nàng.

"Ha ha, phân chia gì chứ, ta và nàng thi xem ai hạ được nhiều con hơn, người thua phải nấu bữa tối cho ngươi thắng, được chứ?"

"Nấu ăn?"

"Phải!"

Hắn quả quyết khẳng định, làm nàng có chút bất ngờ, rồi nở nụ cười vui vẻ mà đồng ý.

"Được, đổ ước này ta nhận, điện hạ, người đừng để thua ta đấy nhé!"

"Ha ha ..."

Hắn nói rồi, giơ ngọc bài của mình lên cho nàng xem.

"2000 điểm?" Nàng kinh ngạc nhìn điểm số trên ngọc bài mà tự nhủ.

Nàng cũng giơ lên điểm số trên ngọc bài của mình cho hắn xem, 990 điểm.

Hắn không đáp lại lời nàng, mà lập tức hành động, Lăng Mộng Nhi cũng vậy, nàng cũng triệu hồi pháp bảo và phi kiếm, chuẩn bị sẵn sàng tập kích, nhưng khi thấy hắn lấy ra Cách Âm Phù thì làm cho nàng có chút ngạc nhiên.

Lý Trường Ca bố trí xong Cách Âm Phù, liền triệu hồi ra Hỏa Bạo Thương, hai mươi cái thương có hình dáng kỳ lạ ở phía đuôi liền xuất hiện, đưa Lăng Mộng Nhi từ ngạc nhiên này đi đến ngạc nhiên khác.

"Đây là pháp bảo mới của hoàng tộc? Hay là của Gia Cát gia?"

Nàng vô cùng tò mò nhìn hai mươi thanh Hỏa Bạo Thương ở phía trước.

"Ta đếm ba, hai, một là bắt đầu nhé!"

"Ừ"

"Ba ... hai ... một"

Hắn vừa đếm xong, nàng đã thấy phần đuôi của hai mươi thanh Hỏa Bảo Thương đột nhiên phát nổ, tạo ra ngọn lửa lớn hình trụ, đẩy hai mươi thanh Hỏa Bạo Thương lao vun vút xuống bên dưới, tốc độ phải nói là nhanh như lôi điện, làm nàng không khỏi kinh ngạc mà nhìn.

Đến khi có hai, ba con Thiết Ngưu ngã xuống nàng mới hồi tỉnh, nhận ra nàng và hắn còn đang đổ ước.

Không chịu thua kém, nàng nhắm vào những con đang bị thương nặng mà oanh kích.

Lý Trường Ca ở bên này, cũng tách ra truy đuổi những con còn sức đang bỏ chạy ở một hướng, hắn liên tục ném Hỏa Bạo Thương hạ sát đám Thiết Ngưu ở bên dưới.

Ở bên ngoài bí cảnh, điểm số của Lăng Mộng Nhi và Lý Trường Ca tăng lên chóng mặt mỗi năm phút thời gian, làm cho mọi người một hồi sửng sốt.

Hoàng Đế đương triều hài lòng nhìn về phía bản đồ bí cảnh và bảng xếp hạng, y nâng ly rượu ngon trên tay mà thưởng thức.

"Không tồi, không tồi!"

Chỉ có điều, niềm vui của y không được trọn vẹn, đứa con thứ ba của y có vẻ hơi bất tài, dù cho sở hữu thiên phú tu luyện cực cao, nhưng tính tình và chiến pháp quá mức tệ hại.

"Hừ, con hư tại mẹ!"

Y hậm hực liếc sang Ngạo phi tần một thoáng, sau chuyện này y dự định sẽ giáo huấn nàng và nhi tử một trận, dù gì đi chăng nữa, Lý Chính Thuần cũng là huyết mạch của y.

Ở bên trong bí cảnh, Lý Trường Ca như một sát thần trên không, liên tục hạ sát Thiết Ngưu, mãi đến khi con cuối cùng ở hướng bên này ngả xuống, hắn mới dừng lại.

Hắn đảo phi kiếm vòng về chỗ tập kích ban đầu, nhìn thấy Lăng Mộng Nhi đã hạ được ba con Thiết Ngưu, hắn không khỏi thán phục.

Hai mươi phút thời gian, giết được ba con Thiết Ngưu trọng thương, quả là không tồi, nhưng mà so với hắn, chân chính là không thể so, nếu không phải hắn cố tình chậm lại, thì bốn con Thiết Ngưu này cùng lắm chỉ mất của hắn ba đến năm phút thời gian mà thôi.

Lăng Mộng Nhi thấy hắn quay lại trong lòng liền dâng lên không ít sự tò mò, liệu hắn có hạ hết bốn con Thiết Ngưu đó không, hay là để nó chạy thoát một hai con.

Lý Trường Ca lao xuống bên dưới, lựa chọn một con Thiết Ngưu đã bị phế đi hai chi sau mà tấn công, lần này hắn sử dụng Hoa Sơn Kiếm Pháp, tranh thủ nâng điểm thành thạo của chiêu thức.

Chẳng mất quá nhiều thời gian, cả hai đã hạ gục hai con Thiết Ngưu bị chôn chân ở chỗ này. Bây giờ chỉ còn sót lại một con Thiết Ngưu cuối cùng.

Tỷ số của hắn và nàng đã là 5 - 4, con cuối cùng này sẽ là con số quyết định.

Bành ... Bành ...

Con Thiết Ngưu đáng thương cứ như thể là bao cát để hai người oanh kích, cuối cùng nó cũng đã bỏ mạng.

Và lệnh bài của Lý Trường Ca đã sáng lên, hắn cũng giơ ngọc bài cho nàng xem.

- Tỷ số là 6 - 4! Nàng thua, xem ra ta thật sự có diễm phúc được thưởng thức trù nghệ của nàng nha!

Con số trên ngọc bài của hắn đã là 2780 điểm, tương đương với giết 6 con yêu thú Trúc Cơ kỳ.

Lăng Mộng Nhi xị mặt dậm chân vì thua cuộc trông vô cùng đáng yêu, cố gắng chống cự lại hiện thực đã thua cuộc của bản thân, nàng hậm hực giơ lên ngọc bàn 1330 điểm cho hắn xem.

- Ta nói trước với điện hạ, là ta nấu ăn tệ lắm nhé!

Lý Trường Ca cười lớn, hắn nói:

- Ha ha ... không sao cả, ta tin tưởng nàng!

Hắn nói vậy, bất giác làm nàng nao lòng, đỏ cả mặt.

...

Ở bên ngoài bí cảnh, đương trường một hồi xôn xao bởi điểm số của hắn và nàng tăng lên một cách quá nhanh.

- Hoàng hậu, rốt cuộc người đã đưa cho Ca nhi thứ gì, làm sao hắn có thể hạ gục yêu thú nhanh như vậy a?

Ngạo phi tần ghen ghét cố ý lên tiếng kìm lại sự thăng hoa của Lý Trường Ca, làm mọi người chú ý đến việc hắn có thể có một pháp bảo trảm yêu lợi hại.

Gia Cát Uyển Nhi thân sinh ở gia tộc văn loại, tất nhiên công phu miệng lưỡi phải cao hơn Ngạo phi tần một bậc.

- Ngạo muội nói đùa rồi, ta thấy việc này là do Lăng tiểu thư và Ca nhi phối hợp vô cùng ăn ý mới có thể hạ sát cả đàn yêu thú nhanh như vậy, hơn nữa, ta có thể khẳng định ta không hề đưa cho Ca nhi loại pháp bảo công kích nào có uy lực nghịch thiên như thế cả, mặt khác, năng lực của Ca nhi bây giờ không phải là thứ muội có thể tưởng tượng!

Chỉ với một câu nói, Hoàng Hậu đã đưa Lăng Mộng Nhi làm điểm tựa để tuyên bố ngoại giới rằng, nếu có pháp bảo nghịch thiên như vậy, hẳn là Lăng Mộng Nhi cũng sẽ thấy, nếu các ngươi nghi ngờ, cứ hỏi nàng là rõ.

Bởi vì Hoàng Hậu cũng biết rõ nàng không đưa cho Lý Trường Ca bất kỳ loại pháp bảo gì có năng lực nghịch thiên đến như vậy.

Mọi người ở đây đều hiểu rõ, dù pháp bảo nghịch thiên như thế nào, nó cũng bị hạn chế bởi sức mạnh của người sử dụng, tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù dùng toàn lực thôi động Thiên Cấp Thượng Phẩm pháp bảo Độ Kiếp Kỳ cũng chỉ có thể phát ra uy lực cỡ Kết Đan trung kỳ là hết đát, còn nếu như liều mạng phát động, e là đạo tử thân vong vì phải gánh tải sự phản phệ của pháp bảo.

Ngạo phi tần không thể phản bác gì thêm, chỉ đành ngậm bồ hòn làm thinh.

(Đoạn này nói cho dễ hiểu, anh em cứ tưởng tượng pháp bảo như súng cối, ông nào khỏe thì vác lên bắn được, ông nào yếu vác lên bắn nó giật cho bể mỏ :v)

Bình Luận (0)
Comment