Ở vùng rìa Bình Nguyên Bách Hạc, gần khu vực Cao Nguyên Loạn Thạch.
Đội ngũ của Lý Chính Thuần lúc này đang hỗ trợ hắn điểm huyệt khôi lỗi.
Ngạo Tu Kiệt vừa chiến đấu, vừa quan sát tổng thể tình hình mà chỉ huy đội ngũ:
- Cánh phải chú ý một chút, chỉ khi nó thủ thế phòng thủ mới tung Khốn Tiên Tác để khóa nó lại!
- Đã rõ, đội trưởng!
Bọn họ chia đội ngũ ra trấn thủ bốn hướng, dự định dùng Khốn Tiên Tác trói chặt tứ chi của khôi lỗi để cho Lý Chính Thuần có thể dễ dàng điểm huyệt nó, nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện ra con Khôi Lỗi này phòng thủ cực kỳ chắc chắn, muốn khóa nó lại, quả là khó hơn bọn họ nghĩ rất nhiều.
Thậm chí trận pháp kìm hãm như làm chậm tốc độ di chuyển, hay hạn chế hành động cũng không có tác dụng với nó! Thành thử ra cả đội ngũ của Ngạo Tu Kiệt đã vật lộn với con khôi lỗi này hơn một canh giờ, nhưng mà vẫn chưa thể khóa được nó lại bằng Khốn Tiên Tác, mỗi lần bắt trúng, nó liền kháng cự rất mãnh liệt, sức lực bọn họ không cách nào có thể giữ nó lại.
Lúc này ở trên Thượng giới, một nam tử dung mạo anh tuấn nhàm chán nhìn vào một cái quang cầu, y khẽ lắc đầu:
- Cái đám tiểu tử ngu ngốc này, khôi lỗi do ta thiết kế để khảo nghiệm trình độ võ đạo của đệ tử vậy mà lại muốn dùng Khốn Tiên Tác để gian lận, lý nào cho rằng ta chưa tính tới chuyện này? Ồ, còn có tên tiểu tử này, không tồi ... cái bí cảnh này hình như là của Lý gia ở Hạ giới thì phải?
Y lục lọi lại trí nhớ một chút, liền nhớ đến cái Lý gia nhỏ bé ở Thiên Linh Đại Lục kia.
Hôm nay đang lúc rảnh rỗi, hắn đi xem mấy cái quang cầu Bí Cảnh ngày trước trao tặng cho đám người ở Hạ giới một phen, xem xem có cái nào sắp hỏng thì tiện tay sửa lại, liền vô tình nhìn thấy cảnh tượng này.
...
Lý Trường Ca đang trên đường phi hành đến chỗ khôi lôi thứ hai, thì đột nhiên có một thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt của hắn, làm hắn phải cấp bách dừng lại.
Nam tử tuấn tú trước mặt Lý Trường Ca nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới, rồi nói:
- Tiểu tử, ngươi tên gì?
Lý Trường Ca thoáng nhìn qua trang phục của y liền xác định hắn không phải là người của Phù Quang Tiên Quốc, mặt khác, theo suy luận của hắn, kẻ có thể xuất hiện ở đây, Bí Cảnh Trảm Yêu hội của Phù Quang Tiên Quốc chỉ có hai loại người, một là tổ tiên của hắn, hai là người tạo ra hoặc khống chế bí cảnh này.
Lý Trường Ca cẩn thận cung kính nói:
- Thưa tiền bối, tiểu bối tên là Lý Trường Ca!
- Lý Trường Ca ... ừm, không tồi, ta thấy ngươi tư chất cũng không tệ, thiên phú võ tạo cũng không tồi, muốn khảo nghiệm ngươi một chút, à ... ngươi có thể tham gia hoặc không!
Nam tử này chính là người quan sát quang cầu ở Thượng giới.
Ở cái tuổi này, y cũng bắt đầu hình thành tư tưởng ái mộ nhân tài, nhìn thiếu niên bừng bừng nhiệt huyết tuổi trẻ, y càng thêm hoài niệm, nên cũng thường hay ban tặng cơ duyên ngẫu nhiên cho mấy cái hạt mầm thuận mắt, coi như giúp tu chân giới thêm phát triển, tương lai cũng có thêm phần lực lượng đối kháng với thế lực ngoại giới.
Lý Trường Ca hai tay chấp quyền để trước mặt, cúi đầu thật sâu cung kính nói:
- Tiểu bối nguyện ý tham gia khảo nghiệm của tiền bối, mong tiền bối chỉ bảo thêm!
- Hảo! Khảo nghiệm của ta cũng rất đơn giản, đấu với ta một trận là được!
Y hào sảng nói, bởi vì y quan niệm muốn đánh giá năng lực của một người, khảo nghiệm thực chiến chính là phương pháp tốt nhất.
Lý Trường Ca lại hỏi y.
- Tiền bối, về nguyên tắc ...
- Không hạn chế thủ đoạn ... kể cả hắc đạo thủ đoạn ...
Lý Trường Ca sững người nhìn nam tử trước mặt, thẳng thắn như vậy?
Một người trải qua vô số trầm luân như y mà nói, trong chiến đấu không có cái gì gọi là nguyên tắc cả, kẻ còn sống cuối cùng là kẻ chiến thắng, cũng là kẻ đặt ra nguyên tắc.
- Dạ vâng!
Lý Trường Ca lên tiếng đáp lời lão.
p/s: mình dùng lão ở đây để chỉ tuổi tác, vai vế nhé!
Hắn đột nhiên cảm nhận được chân khí trong người lão bắt đầu chuyển động thông qua chân khí cảm quan, đồng thời thanh chân khí của lão giảm đi một phần rất nhỏ, đây là dấu hiệu lão đang vận chiêu, hắn ngay lập tức thủ thế phòng thủ.
Choang!
- Hảo!
Lão lên tiếng khen ngợi hắn!
Lý Trường Ca lúc này cũng tự giác hiểu, khảo nghiệm đã bắt đầu, đúng là không có quy tắc nào cả, bao gồm cả việc bất ngờ xuất thủ này của lão ta.
Y vừa đánh, vừa hỏi:
- Tiểu tử, làm sao ngươi biết ta sẽ ra tay?
Lý Trường Ca thành thực nói:
- Tiền bối, là chân khí cảm quan!
- Ồ, ngươi biết cả chân khí cảm quan?
Lão nhìn Lý Trường Ca bằng ánh mắt vô cùng thưởng thức.
Choang ... choang ... choang ...
Lý Trường Ca chật vật phòng thủ trước thế công liên hoàn của lão.
Ngay khi hắn có chút khoảng trống để lùi lại, liền gọi ra Hỏa Bạo Thương, rồi lập tức khởi bạo, mượn lực của Hỏa Phù đẩy hắn văng về phía sau, và dùng mũi thương bức lão lui lại.
ĐOÀNG!
Khôi lỗi đại diện hóa thân của lão bị hắn bức lui lại mấy trượng, lão nắm lấy mũi thương hứng thú mà quan sát.
- Cái thứ này, là ngươi chế tạo ra?
- Vâng, thưa tiền bối!
- Ha ha ... ta càng ngày càng thích ngươi rồi đó ...
Lý Trường Ca trong lòng kêu khổ, không lẽ lão lại là một tên biến thái.
Nghĩ thôi hắn cũng thấy rùng mình.
Lý Trường Ca lấy lại được khoảng trống, hắn nhất định sẽ không để lão tiếp cận lần nữa, lập tức tế lên ngũ đạo phi kiếm, phòng thủ ở trước mặt.
- Tiểu tử, kiếm pháp của ngươi tệ quá!
Kiếm pháp của Lý Trường Ca quả thực là đứng đầu ở Phù Quang Tiên Quốc, nhưng trong mắt lão, một thiên kiêu chi tử của Thượng giới, quả thực không đáng một xu.
- Động tác của ngươi tuy chuẩn xác, nhưng lại chưa biết cách khống chế lực đạo và chân khí!
Lão nói một câu liền trúng ngay trọng điểm của hắn.
- Bạch Hồng Quán Nhật, cần dứt khoát mạnh mẽ, chân khí điều động cần phải nhanh, áp súc phải chặt chẽ, ra chiêu phải dứt khoát, đánh vào trọng điểm!
Xoạt! OÀNH!
Một chiêu Bạch Hồng Quán Nhật này của lão, tuy chỉ dùng lượng chân khí của Trúc Cơ kỳ thi triển ra nhưng uy lực thực sự khác biệt.
Ngay cả Thiên Niên Thiết Thuẫn cũng bị một chiêu này của lão làm hõm một lỗ nhỏ, hai tay Lý Trường Ca thoáng tê.
Lý Trường Ca bị lão áp chế căng thẳng đến nỗi không thể lên tiếng trả lời, lão biết điều này nên cũng không trách hắn.
Lý Trường Ca đỡ xong một chiêu này, lập tức giữ khoảng cách, lại dùng ngũ đạo phi kiếm chặn lão lại.
Lão cũng gọi ra ngũ đạo phi kiếm để đối chọi với hắn, lão cười vui vẻ nói:
- Tiểu tử, cho ta thấy bản lĩnh của ngươi nào!