Lý Trường Ca dễ dàng tìm ra Chu Thiên Minh dựa vào Mini Map.
Lúc này, Chu Thiên Minh đang giao chiến với Khôi lỗi, Lý Trường Ca đành phải im lặng quan sát chờ đợi hắn.
- Khi nó vung trọng phủ tấn công, chân trái luôn làm trụ!
Lý Trường Ca vừa dứt lời, Chu Thiên Minh đã để ý đến điểm đó.
Oành!
Quả thực như Thái Tử điện hạ nói, chân trái của nó luôn làm trụ khi vung trọng phủ tấn công, lần công kích tiếp theo này Chu Thiên Minh hắn sẽ thử lấy đó làm sơ hở mà tấn công.
Xoạt ... Bành!
"Trúng!"
Chu Thiên Minh mừng rỡ, hắn đã điểm trúng yếu huyệt thứ hai sau hai canh giờ vật lộn với nó, bây giờ chỉ còn yếu huyệt cuối cùng ở bả vai mà thôi.
- Đa tạ Thái tử Điện hạ chỉ điểm!
Hắn vừa lùi lại, vừa cảm tạ Lý Trường Ca.
Cuộc chiến của Chu Thiên Minh và Khôi lỗi lại tiếp diễn, hơn 45 phút trôi qua, Chu Thiên Minh vẫn chưa tìm thấy sơ hở để công kích vào bả vai phải của nó.
- Trọng phủ nặng, một khi chém xuống, không thể thu chiêu, hãy ép nó dùng chiêu tầm thấp!
- Hay!
Chu Thiên Minh liền lên tiếng đáp lời, hắn bị cuốn vào chiến đấu mà suy nghĩ kém minh bạch, Lý Trường Ca ở ngoài tự nhiên tỉnh táo hơn hẳn.
Nói thì dễ, nhưng làm thì khó, Chu Thiên Minh dù được chỉ điểm, vẫn phải cần thêm 30 phút thời gian để tìm ra điểm sơ hở để tấn công.
Xoạt ... OÀNH!
Ầm ... Ầm ...
Con Khôi lỗi ngã gục trên mặt đất, báo hiệu cho sự thành công của Chu Thiên Minh.
Hắn thu lại trường đao, chắp hai tay nói:
- Đa tạ Thái tử Điện hạ đã chỉ điểm! Không biết là Thái Tử Điện Hạ tìm ta là có việc gì cần trợ giúp?
Lý Trường Ca cũng không vòng vo trực tiếp nói với hắn mục đích của mình.
- Không giấu gì Chu huynh đệ, ta đang tập hợp nhân mã tấn công đỉnh Hoàng Sơn, hiện đã có Gia Cát gia, Lý gia và Lăng gia, nhân mã đã có hơn 80 người!
Chu Thiên Minh khẽ nhíu mày suy nghĩ, 80 người quả thực là con số không nhỏ, nhưng để tiến công đỉnh núi Hoàng Sơn vẫn là chưa đủ, nếu có thêm Trận Pháp sư của Chu gia, cơ hội thắng sẽ lớn hơn nhiều.
Chu Thiên Minh cũng bày tỏ nỗi lòng của hắn.
- Thái tử Điện hạ, mỗi lần tiến vào Hoàng Sơn, đều phải bỏ ra 5000 điểm, nếu thất bại sẽ mất trắng 5000 điểm này, thứ hạng thay đổi cũng rất lớn ...
Lý Trường Ca liền nói:
- Nhưng nếu hạ sát thành công Bá Vương Sơn Hầu, toàn bộ người tham gia đều được cộng 10 000 điểm, chưa kể điểm số giết một con Sơn Hầu là 400 điểm, chỉ tính riêng Sơn Hầu cũng đủ để thay đổi thứ hạng hoàn toàn.
Chu Thiên Minh thở dài, hắn nói:
- Năm đó lão tiên hoàng Phù Quang Chiến Đế, dẫn theo hơn một trăm nhân mã tiến công Hoàng Sơn chi đỉnh, rốt cuộc vẫn thất bại trở ra, liệu Thái tử Điện hạ có mấy phần nắm chắc?
Lý Trường Ca giơ lên ngọc bài mệnh hồn của hắn, điểm số làm cho Chu Thiên Minh sửng sốt hồi lâu.
- Một ngày ta hạ được tám đến chín cái Khôi lỗi, Chu huynh đệ đây, nghĩ xem liệu ta có cơ hội thắng hay không?
Lời này của hắn thật là bá khí, song, Lý Trường Ca lại nói tiếp.
- Chí của kẻ nam nhi nằm ở trên trời cao, không phải trước mặt, huynh chỉ vì 5000 điểm này mà bỏ qua cơ hội chinh phục thử thách bậc nhất Trảm Yêu hội liệu có đáng không? Ngay cả dũng khí đối mặt với thử thách cũng không có, là huynh đã thất bại rồi!
Chu Thiên Minh ngẩn người trong giây lát, "Ngay cả dũng khí đối mặt với thử thách cũng không có, là huynh đã thất bại rồi!", câu này của hắn, thật thấm!
Chu Thiên Minh siết chặt nắm đấm cẩn thận suy nghĩ, năm đó lão tiên hoàng dẫn theo nhân mã tiến công Hoàng Sơn chi đỉnh, tuy là thất bại nhưng những người tham gia năm đó, không có ai không là hào kiệt một phương cả, mà có lẽ thứ làm nên tên tuổi bọn họ khi xưa, chính là hai từ dũng khí mà Lý Trường Ca vừa nói.
- Ha ha ... Thái tử Điện hạ, người thật sự làm ta mở mang tầm mắt! Được, trận này Chu gia ta nhất định tham gia!
- Hảo, có sự trợ giúp của Chu gia, ta tin tưởng chúng ta sẽ có thể công hạ Hoàng Sơn chi đỉnh, ghi tên vào sử sách Giám Sử Các!
Lý Trường Ca nói mấy chữ cuối làm nhiệt huyết Chu Thiên Minh sôi trào, ghi danh Giám Sử Các, là con dân của Phù Quang Tiên Quốc, ai lại không mơ đến giấc mơ này.
Đem tên tuổi của chính mình, lưu danh thiên cổ là nguyện ước của hầu hết thiếu niên anh tài như hắn.
Chu Thiên Minh lấy ra lệnh bài hiệu triệu đệ tử Chu gia, phát ra tín hiệu tập hợp, hắn nói:
- Nhanh thì tối ngày mai, chậm thì sáng ngày mốt toàn bộ đệ tử Chu gia sẽ tập hợp, bây giờ ta sẽ đi theo Điện hạ, chúng ta bàn trước công lược!
Lý Trường Ca hào sảng nói:
- Hảo, nhưng trước khi đến chỗ tập kết, ta cần mời một người nữa!
- Ngạo Tu Kiệt?
- Phải, là hắn!
Trong ký ức của cả hai, Ngạo Tu Kiệt đích thị là một nhân tuyển phù hợp để chỉ huy nhân mã đánh trận, hắn ở mặt chỉ huy đội ngũ sớm đã bộc lộ thiên phú hơn người.
...
Đốn hạ xong con Khôi lỗi trước mặt, Ngạo Tu Kiệt bình thản nói:
- Biểu ca, hẹn ước của đệ và biểu ca đã xong! Biểu đệ xin phép đi trước, tiếp tục tích lũy điểm số!
Lý Chính Thuần thấy hắn có tâm tư riêng, nét mặt khó chịu:
- Hừ, cái gì mà hẹn ước, cái gì mà đi trước? Biểu đệ, ngươi đây là khinh thường đi chung với biểu ca như ta?
Ngạo Tu Kiệt nén lại cơn giận dữ trong người, hắn từ tốn nói:
- Khi trước, a di đã có giao hẹn, chỉ cần đệ giúp biểu ca hạ được 6 con Khôi lỗi liền có thể rời đi, nay đã hạ hơn 6 con, cũng đã vượt qua hẹn ước, công bình mà nói, đệ đã tận tâm, hơn nữa, mấy ngày qua, ngoài trợ giúp biểu ca, thời gian ta hạ một con Khôi lỗi cũng không có, mong biểu ca hiểu cho.
- Xùy, được rồi, được rồi, lải nhải cái gì, muốn đi thì cứ đi, ta sẽ nói lại với mẫu thân sau!
Ngạo Tu Kiệt kìm lại cảm xúc của mình, từ từ cáo lui.
Cả đội ngũ cũng rời đi theo hắn.
Ngạo Tu Kiệt dẫn đội ngũ đi một khoảng xa, hắn mới dừng lại nói:
- Đa tạ chư vị huynh đệ đã giữ đúng hẹn ước, đây là phần Hoàng Phi đã hứa, còn đây là phần của Ngạo Tu Kiệt ta cảm ơn huynh đệ đã đồng tâm hiệp lực mấy ngày qua!
Mấy người bọn họ nhanh tay nhận lấy phần của Hoàng Phi, riêng phần của Ngạo Tu Kiệt, bọn họ có chút chần chừ.
- Ngạo huynh ... chuyện này ...
- Đừng ngại nữa, các ngươi không có khổ công cũng là khổ lao, mau nhận đi, mấy thứ này đối với ta, chính là không thiếu!
- Vậy đa tạ Ngạo huynh!
Đúng lúc này, Lý Trường Ca xuất hiện.
Lý Trường Ca nhìn hắn, trong lòng không khỏi tự nhủ, "quả nhiên là thống lĩnh thiên bẩm", kẻ này, hắn nhất định phải có trong tay.
p/s: chương mới buổi sáng, chúc cả nhà một ngày vui vẻ