Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 69 - Hoàng Sơn Đỉnh Chi Chiến (1)

Sáng sớm ngày thứ mười ba của Bí Cảnh Hội Trảm Yêu.

Trung tâm Bình Nguyên Bách Hạc đột nhiên xuất hiện một cổng truyền tống to lớn, khí thế vô cùng hùng vĩ, uy nghi.

Hơn trăm nhân mã có mặt ở đây hít vào từng ngụm khí lạnh, cái cổng này mang lại cho bọn họ đủ loại cảm xúc khác nhau.

Nhưng trong lòng bọn họ đều chung một sự rạo rực liên hồi, trống ngực đập thình thịch, chờ đợi cho trận chiến đầy vinh quang đầu tiên trong cuộc đời họ.

Lý Trường Ca đứng ở chính giữa, phía gần cổng, hướng mặt về đội ngũ, nói với tất cả mọi người.

- Hỡi chư vị huynh đệ, và tỷ muội đồng môn Tụ Linh Các, thời khắc lịch sử của chúng ta đã đến, cổng truyền tống đến núi Hoàng Sơn đã mở, đây cũng là lúc chúng ta thể hiện bản thân mình, cho mọi người thấy thực lực của chúng ta, để thế hệ hiện tại và tương lai đều biết chúng ta chính là những người đầu tiên sẽ chinh phục đỉnh núi Hoàng Sơn, mang về vinh quang vô tận cho bản thân, cho thế hệ trẻ chúng ta hôm nay, và cho Phù Quang Tiên Quốc vĩ đại, cũng như cho chính đội ngũ của chúng ta, Thôn Thiên đội, vô địch!

- Thôn Thiên đội, vô địch!

- Thôn Thiên đội, vô địch!

Tiếng hô vang dội cả bình nguyên, át cả tiếng gió buổi sớm mang, mang theo nhiệt huyết tuổi trẻ lan xa vạn dặm.

Lý Trường Ca xoay người, toàn thân vận khí, Quang hệ chân khí nhanh chóng bao bọc hắn vào bên trong, tỏa ra hào quang bắt mắt, Tiêm Ngưng kiếm cũng kêu từng tiếng thanh minh trợ uy cho hắn.

Hắn lao vào bên trong truyền tống trận, nhưng phát súng mở màn cho loạt nhan mã phía sau ồ ạt tiến công như đàn thiêu thân lao vào ngọn lửa nhiệt huyết.

Tất cả bọn họ mang theo lý tưởng của bản thân, đi theo cánh chim đầu đàn mà bọn họ tin tưởng, Lý Trường Ca, mà xâm nhập vào bên trong hiểm địa Hoàng Sơn.

Xoạt ... Oành ... Oành ...

Vừa vào bên trong phong ấn, đội ngũ Thôn Thiên đã tản ra đồ sắt yêu tộc Sơn Hầu bên dưới chân núi.

- Tất cả chú ý, giữ vững đội hình!

Ngạo Tu Kiệt bay lên cao, quan sát điều phối đội ngũ bên dưới, hắn lại nhìn đến chỗ của Thái tử Điện hạ, người đang tả xung hữu đột dẫn đầu, kích thích tinh thần chiến đấu quân ngũ bên dưới.

Lâm vào thực chiến hắn mới thấy một vị dũng tướng liền có thể kích động quân ngũ như thế nào.

Dưới khí thế của những người đứng đầu, đội ngũ Thôn Thiên nhanh chóng kết thúc cuộc càn quét Sơn Hầu tộc ở chân núi trước lúc nửa đêm.

- Điện hạ, hiện tại chưa có thương vong, chủ yếu là bị thương nhẹ, quân số hiện tại vẫn đủ, nhưng e là ngày mai sẽ bắt đầu xuất hiện tổn thất quân số.

Ngạo Tu Kiệt báo cáo tình hình theo quân luật, hắn nắm rất rõ các quy trình này, bây giờ cũng cẩn thận thực hiện.

Tuy hắn nắm vai trò thống lĩnh đội ngũ, nhưng vẫn giữ được tôn ti trật tự, tuyệt không vượt quyền Lý Trường Ca, làm cho Lý Trường Ca càng yêu thích hắn.

- Ngạo huynh, hôm nay huynh thực sự làm rất tốt, đa tạ huynh!

- Điện hạ người khách khí rồi!

Lý Trường Ca vỗ vỗ bờ vai khích lệ hắn, rồi nói:

- Trận chiến hôm nay kết thúc sớm hơn dự định, chúng ta có thêm thời gian để chuẩn bị, phiền Ngạo huynh dẫn theo một ít huynh đệ, bố trí trận pháp và ám chiêu cho cuộc chiến ngày mai. Hơn nữa, xung quanh trại cần phải bố trí canh gác, mùi máu tanh sẽ hấp dẫn bọn Sơn Hầu chú ý đến động tĩnh dưới này, chúng ta cần phải có người quan sát cảnh giác tránh để bị tập kích bất ngờ mà xảy ra tổn thất.

- Vâng thưa điện hạ! Ta sẽ lập tức phái người thực hiện ngay!

Ngạo Tu Kiệt lĩnh mệnh xong, liền quay người lập tức chạy đi thi hành.

Nhìn vào cuộc chiến ngày hôm nay, ai cũng có niềm tin sẽ chinh phục được đỉnh Hoàng Sơn vào ngày cuối cùng của hội Trảm Yêu.

Một canh giờ sau,

Không nằm ngoài dự đoán của Lý Trường Ca, đám Sơn Hầu lần lượt kéo xuống chân núi trả thù cho quần tộc của chúng, đội ngũ bên dưới phải luân phiên nhau chiến đấu, thủ vững điểm hạ trại.

Cuộc tập kích kéo dài đến tận sáng sớm mới kết thúc, có lẽ đám Sơn Hầu ở phụ cận đã bị tiêu diệt hết.

Nhưng cuộc chiến dai dẳng đêm qua cũng đã cho bọn họ biết được rằng, chiến lực của đám Sơn Hầu ở trung khu, hoàn toàn khác biệt với những con ở chân núi.

Lúc này, nhân thủ đứng đầu các lộ lần nữa họp bàn lại chiến lược.

- Hẳn là mọi người cũng đã chứng kiến thực lực của đám Sơn Hầu tối hôm qua!

Thấy mọi người đồng loạt gật đầu ngưng trọng, Lý Trường Ca mới nói tiếp.

- Theo tình hình hiện tại, ta nghĩ chiến lược đánh trải dài sẽ không còn hiệu quả nữa, vì vậy ta muốn thay đổi chiến lược, chuyển thành đánh mũi nhọn đường dài.

- Điện hạ với chiến thuật này, áp lực lên nhóm dẫn đầu rất lớn! Mà chúng ta cần phải dưỡng sức cho trận chiến ngày mai ...

Chu Thiên Minh lập tức lên tiếng.

Lý Trường Ca khẽ gật đầu, biểu thị sự đồng tình với hắn, rồi trầm ổn giải thích:

- Ta biết chuyện này cực kỳ áp lực cho chúng ta, nhưng nếu không dùng chiến thuật này, ta e là tổn thất sẽ là không nhỏ, khi xông đến đỉnh núi, e là lực lượng cũng không còn bao nhiêu ... đội ngũ bên dưới cũng quan trọng không kém chúng ta là bao ... vì vậy, để tránh tổn thương chúng ta sẽ luân phiên dẫn đầu, từ những người hiện tại, chọn ra mười sáu người có tiềm năng, sau đó từ hai mươi bốn người này, tổ hợp thành ba đội ngũ, luân phiên nhau đánh tiên phong ...

- Ý tưởng này của đệ đúng là không tồi!

Lý Băng Băng đồng tình với hắn sau mấy giây suy nghĩ, đây đã là phương án tối ưu trong lúc này rồi.

Bọn họ cần giảm thiểu tổn thất quân số nhiều nhất có thể, vì án theo tình hình hiện tại, trận chiến trên đỉnh núi, tuyệt đối vô cùng khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment