Bên trong vòng tròn lửa, một người một khỉ đánh nhau vô cùng khốc liệt, tuy vậy, bằng mắt thường của có thể thấy, Lý Trường Ca đang chiếm ưu thế.
Con khỉ đầu lĩnh xoáy trường côn đảo trái, đảo phải liên tục, tạo thành cơn lốc hung bạo lao lên đột kích Lý Trường Ca.
Cả thân thể nó được trường côn khí tràng bao phủ, không có kẽ hở để tấn công trực diện.
Lý Trường Ca hừ lạnh, hắn dùng ý niệm điều khiển ngũ đạo phi kiếm, công kích từ phía sau.
Con khỉ phản ứng vô cùng nhanh nhẹn, nó lập tức xoay người, dùng côn bổng đánh bạt ngũ đạo phi kiếm, kêu lên mấy tiếng khẹt khẹt hùng hùng hổ hổ dọa người.
Mượn lúc lưng nó trống trải, Lý Trường Ca đánh tới một chiêuThái Dương Quyền, đánh thẳng vào ót của nó.
BÀNH!
Tuy nó có Kim Thân nhưng bị đánh trúng điểm trọng yếu liền thụ thương không nhẹ, thanh máu sụt hơn một phần mười, miệng nó hộc cả máu tươi.
Cả thân nó ngã chúi về phía trước, buộc nó phải dùng trường côn chế trụ thân hình.
Không cho nó có cơ hội xoay sở, Lý Trường Ca mượn thế ép tới, Hồng Hỏa Đỉnh cấp tốc hóa lớn, rồi áp xuống từ trên cao, mượn vạn cân cự lực áp chế nó.
Con khỉ sơ hở bị khóa lại bởi trọng lực khí tràng của Hồng Hỏa Đỉnh, cả thân thể căng cứng, hốc mắt đỏ ngầu tơ máu, nó nghiến răng ken két mà chống đỡ.
Lý Trường Ca nhanh chóng tụ khí vào Tiêm Ngưng Kiếm, trái, phải trảm liền bốn đạo Quang Trảm, đánh vào đầu gối và khủy tay của con đầu lĩnh Sơn Hầu, hòng phế đi tứ chi của nó.
Không thể không nói Kim Thân của bọn nó cực kỳ cường hãn, dưới loạt công kích liên tục ba bốn nhát liền của Lý Trường Ca, trên thân thể nó mới xuất hiện vết thương nông, rướm máu.
Lý Trường Ca toàn lực liên tục đánh trong ba phút thời gian, mới được một phần tư thanh máu của nó.
Nhân lúc nó còn chưa thoát khốn, Lý Trường Ca triệu hồi bốn đạo Hỏa Bạo Thương, nhắm vào các khớp ở tứ chi mà oanh kích.
Sau bốn tiếng Hỏa Phù bạo nổ, Hỏa Bạo Thương đâm xuyên qua bốn khớp khủy tay, và đầu gối của nó, để lại bốn cái lỗ to bằng cán thương, tứ chi của nó hoàn toàn bị phế bỏ.
Thanh máu của nó sụt một lượng lớn, chỉ còn lại một phần ba, nó như đèn dầu sắp cạn, lại còn bị trọng lực khí tràng áp cho nằm bẹp dí trên đất, miệng không ngừng kêu lên mấy tiếng khẹt khẹt thảm thiết, làm người ta rợn cả người.
Lý Trường Ca nhảy vọt lên cao, thi triển Hữu Phụng Lai Nghi, và Bạch Hồng Quan Nhật kết liễu con Sơn Hầu đầu lĩnh.
Con đầu lĩnh vừa bỏ mình đám Sơn Hầu lâu la liền trở nên tán loạn, lần lượt bỏ mạng dưới tay của đội ngũ Thôn Thiên.
Đang lúc thừa thắng xông lên, từ trên đỉnh núi, một đám Sơn Hầu điên cuồng lao xuống.
Lý Trường Ca sớm cảm nhận được sự hiện diện của bọn nó bằng chân khí cảm quan, liền hét lớn.
- Đội 2 chú ý phòng ngự!
BANG ... BANG ... BANG ...
Dẫu đã được hắn cảnh tỉnh, cánh trên của đội 2 vẫn bị lúng túng trước chiến lực áp đảo của đám khỉ ở trên đỉnh núi, liên tục bị bức lui, có trên dưới năm sáu đệ tử trực tiếp bị chúng đánh cho trục xuất ra khỏi núi Hoàng Sơn.
- Đội hình cánh cung! Đội hình cánh cung!
Gia Cát Minh Triết đảo về cánh trái, miệng hét lớn chỉ huy, đội 2 nhanh chóng thay đổi đội hình, tạo thành tấm khiên che chắn cho đội ngũ bên dưới.
Lý Trường Ca hít vào một ngụm khí lạnh, đám khỉ trên núi quả thực hung hãn vô cùng, hắn hô lớn.
- Đội 1 và đội 3 đánh gọng kìm từ hai phía cánh cung đánh lên!
Sớm đã dự tính đến trường hợp này, các nhân thủ chủ chốt đội 1 và đội 3 nhanh chóng triển khai thế gọng kìm từ hai phía cánh cung của đội 2 đánh úp lên trên.
Tuy chỉ có trên dưới hai mươi con, nhưng tu vi của đám khỉ tràn xuống từ đỉnh núi này, thấp nhất cũng đã là Trúc Cơ kỳ bát trọng thiên, lại thêm Kim Thân cường hãn, đã làm cuộc chiến trở nên khó khăn hơn hẳn.
Chiến đấu căng thẳng kéo dài hơn ba mươi phút thời gian mới kết thúc, dẫu đẩy lùi được đợt tập kích của đám khỉ tràn xuống từ đỉnh núi, nhưng đội ngũ Thôn Thiên cũng bị tổn thất 10 người, quân số giảm xuống còn 105 người.
Đã có sự sợ hãi trong quân ngũ, bọn họ bây giờ mới chân chính cảm nhận được sự áp đảo của đám Sơn Hầu trên đỉnh núi kia.
Lý Trường Ca cho đội ngũ tạm thời nghỉ ngơi điều tức, đồng thời kiểm tra quân số trước khi đánh tới vùng thứ hai ở Trung Khu.
Nhân thủ chủ chốt lần nữa họp bàn.
- Ta thấy tiến công như thế này không phải là cách, chúng ta chưa tận dụng được ưu thế của Chu gia!
Lý Trường Ca nhanh chóng đưa ra nhận định của bản thân sau một ngày rưỡi tác chiến.
Chu Thiên Minh cũng nhận thức được điều đó.
Căn bản trận pháp có sức mạnh rất lớn, nhưng để bố trí phải cần thời gian, cộng thêm chỉ cố định một chỗ làm nó bị hạn chế trong tác chiến lưu động như hiện tại.
- Bây giờ chúng ta sẽ không dùng chiến lược tiến công như trước nữa, thay vì sử dụng đội hình mũi nhọn, chúng ta sẽ tận dụng sức mạnh trận pháp, Chu gia đệ tử sẽ là nhóm đi sau cùng, trong lúc nhóm tiên phong đánh mở đầu, Chu gia đệ tử sẽ bố trí trận pháp, một khi hoàn tất, quân tiên phong sẽ lui lại, sử dụng trận pháp mà hỗ trợ phản sát.
Lý Trường Ca lại nói tiếp:
- Gia Cát Minh Triết, phiền đệ thủ hộ ở phía sau, hỗ trợ Chu gia đệ tử bày trận, còn đội 1 sẽ như cũ, đánh ở tuyến đầu.
- Biểu ca an tâm!
Minh Triết khảng khái nhận lời.
Trường Ca lại nói tiếp:
- Chu gia đệ tử bố trận, quân lực tham chiến sẽ giảm đi đáng kể, gần như là một phần năm, vì vậy gánh nặng của Ngạo gia sẽ tăng lên không ít, buộc phải đảo tuyến liên tục, Ngạo huynh, huynh có thể làm được đúng không?
Ngạo Tu Kiệt khẽ nuốt một ngụm nước bọt, hắn hiểu, mất đi một phần năm quân lực là tình trạng gì, hắn cẩn trọng suy nghĩ rồi nói:
- Nếu là đánh câu giờ mà nói, Ngạo gia đệ tử có thể làm được việc này!
Lý Trường Ca cùng mấy người khác gật đầu, Trường Ca lại nói tiếp:
- Hai nhóm còn lại, sẽ không đánh tiến công, mà đánh phòng thủ, đảm bảo hai cánh và phía sau an toàn là được, chỉ có ta sẽ đánh sâu vào bên trong, hạ gục đầu lĩnh như cũ, mọi người đã rõ ?
- Đã hiểu!
- Nhất trí!