Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 72 - Kiếm Khí

Áp dụng chiến thuật mới, đội ngũ Thôn Thiên thuận lợi càn quét Trung Khu của núi Hoàng Sơn sau 6 canh giờ liên tục khổ chiến, tuy bị tập kích đôi ba lần, nhưng nhờ có kinh nghiệm từ trận chiến đầu tiên, bọn họ đã khống chế được tổn thất nhân mã đến mức độ thấp nhất.

- Điện hạ, quân số còn lại 95 người ... hơn nữa, trải qua hai ngày chiến đấu liên tục, dường như mọi người đã có dấu hiệu mệt mỏi.

Sau khi điểm danh quân số, Ngạo Tu Kiệt liền thông báo tình hình cho Lý Trường Ca, đồng thời cũng nói ra suy nghĩ của y.

Lý Trường Ca nhìn quanh doanh trại, chỉ bằng ánh lửa bập bùng trong đêm tối, hắn vẫn thấy rõ sự cạn kiệt năng lượng trên khuôn mặt của đại đa số nhân thủ có mặt ở nơi này.

Việc phải chiến đấu liên tục ba ngày hai đêm chính là một trong những yếu tố làm cho việc tiến công Hoàng Sơn đỉnh trở nên khó khăn và bất khả thi.

Tuy mọi người có thể hồi phục chân khí và thương thế thông qua đan dược và điều tức, nhưng năng lượng tinh thần sớm đã bị vắt kiệt.

Bọn họ, những người có mặt ở chỗ này, độ tuổi ước chừng chỉ khoảng 13 đến 18 tuổi, họ còn quá trẻ để đối mặt với áp lực lớn như vậy, thứ mà bọn họ, những người xuất thân từ quý tộc, chưa từng trải qua bao giờ.

Hơn nữa, thay vì vui mừng bởi số lượng Sơn Hầu giảm xuống sau hai ngày càn quét, bọn họ lại lo lắng hơn cho trận chiến ngày mai, khi tận mắt chứng kiến chiến lực của đám Sơn Hầu tràn xuống từ đỉnh núi ban sáng, thứ mà bọn họ phải đối mặt trong trận chiến tiếp theo.

Vô hình chung, tất cả những thứ ấy đã tạo nên áp lực nặng nề đè lên tâm trí họ.

Hắn cần một thứ gì đó để kích thích niềm tin của bọn họ, một thứ mang tính đột phá chiến lược.

Lý Trường Ca gật đầu nói với Ngạo Tu Kiệt.

- Ngạo huynh, đa tạ huynh, cũng đã không còn sớm nữa, huynh hãy tranh thủ nghỉ ngơi hồi sức, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai, còn bọn họ, hãy giao lại cho ta!

Ngạo Tu Kiệt chắp tay nói với Lý Trường Ca:

- Vậy, ta xin phép cáo lui, Điện hạ cũng nên nghỉ ngơi một chút!

Lý Trường Ca gật đầu, rồi trở lại trong lều trại của mình, đả tọa ngồi thiền, hắn gọi Tiểu Nhã.

"Tiểu Nhã, ta muốn sử dụng Kiếm Ý Tham Ngộ!"

"Mời chủ nhân đưa ra lựa chọn!"

"Sử dụng 8 vạn điểm tu vi để tham ngộ!"

"Tiêu hao 8 vạn điểm tu vi, tham ngộ thất bại!"

"Sử dụng 8 vạn điểm tu vi để tham ngộ!"

"Tiêu hao 8 vạn điểm tu vi, tham ngộ thất bại!"

"Sử dụng 8 vạn điểm tu vi để tham ngộ!"

"Tiêu hao 8 vạn điểm tu vi, tham ngộ thất bại!"

"Sử dụng 8 vạn điểm tu vi để tham ngộ!"

"Tiêu hao 8 vạn điểm tu vi, tham ngộ thất bại!"

Tỷ lệ là 46% nhưng hắn đã thất bại bốn lần liên tục, tiêu hao 32 vạn điểm tu vi, Lý Trường Ca tặc lưỡi, hắn sớm đã đoán được chuyện này không đơn giản, nhưng tình thế bây giờ, nếu không có sự đột phá đến từ hắn hoặc một trong những người chủ chốt, không thể nào vực dậy tinh thần của tất cả mọi người.

"Sử dụng 8 vạn điểm tu vi để tham ngộ!"

"Tiêu hao 8 vạn điểm tu vi, tham ngộ Kiếm Ý tầng 1 thành công! Bắt đầu tiến vào trạng thái Tham Ngộ, duy trì một canh giờ!"

"Đếm ngược còn lại 5 ... 4 ... 3 ... 2 ... 1"

Thần hồn Lý Trường Ca như thể lạc vào một chiều không gian khác, nơi này thoạt nhìn rất giống với Kiếm Sơn thường được nhắc đến trong tiểu thuyết tiên hiệp, huyền huyễn ngày trước.

Hắn bây giờ, đang đứng ở dưới chân núi, xung quanh hắn chỉ có kiếm và kiếm khí, kiếm khí bay tán loạn khắp nơi, đủ mọi loại hình thù, tốc độ nhanh chậm cũng khác nhau.

Hắn tò mò đưa tay chạm đến một tia kiếm khí mỏng tang như sợi tơ nhện, tỏa ra ánh hào quang huyết sắc nhàn nhạt, bằng mắt thường khó mà thấy được.

"Đinh! Lựa chọn kiếm khí thành công!"

"Đinh! Bắt đầu tải thông tin truyền thông Hủy Diệt Kiếm Khí!"

Một loạt thông tin tràn vào thức hải của Lý Trường Ca, hắn như thể trải nghiệm qua một đời nhân sinh của một vị kiếm giả theo đuổi Hủy Diệt Kiếm Khí.

Cũng không biết là đã trải qua bao lâu, khi hắn lần nữa lấy lại tự chủ ý thức, thì bản thân đã cảm nhận được sự tồn tại của Hủy Diệt Kiếm Khí một cách rõ ràng, hơn nữa, còn có thể tùy ý thi triển ra, tuy chưa đạt được lực lượng như Hủy Diệt Kiếm Khí ở chỗ này, nhưng cũng đã có hình nét rõ ràng.

Ở bên ngoài thân thể hắn, một luồng kiếm khí đang chậm rãi ngưng tụ, càng lúc càng nhiều, tuy nó chỉ mỏng như sợi tơ nhưng sự sắc bén và cuồng bạo phải làm cho người ta e dè.

Kiếm khí chính là hình thái cơ bản nhất của kiếm ý, đạt được kiếm khí liền đại biểu cho sơ nhập kiếm ý.

Những người ở xung quanh lều của Lý Trường Ca dần cảm nhận được dị tượng, bọn họ cảm nhận được sự hiện diện của một thứ mà kiếm tu luôn ao ước đạt đến, Kiếm Khí!

- Là lều của Điện hạ! Mau nhìn ...

- Là Kiếm Khí?

- Ta cũng không chắc, nhưng cảm giác này làm cho ta tin tưởng rằng nó chính là Kiếm Khí!

Cả doanh trại đều hướng mắt về lều trại của Lý Trường Ca trong vô thức, bọn họ đang chờ đợi, không, phải nói là bọn họ đang mong chờ một kỳ tích xuất hiện, một thứ giúp bọn họ vững niềm tin vào trận chiến ngày mai, nếu Thái tử Điện hạ của bọn họ đạt được Kiếm Khí, cũng chính là bọn họ có quyền hy vọng vào trận chiến tiếp theo.

Trống ngực của bọn họ đập thình thịch, tất cả dường như nín thở chờ đợi.

Cỗ lực lượng kia càng lúc càng nồng đậm, càng lúc càng làm cho người ta thấy rét buốt.

Kiếm khí hội tụ càng lúc càng mạnh, nó xé toạc của lều của hắn mà phát tán ra bên ngoài.

Cũng chẳng biết là ai hét lên đầu tiên.

- Thật sự là Kiếm Khí!

Giọng hắn vui đến độ run rẩy.

Bọn họ nhìn về phía Lý Trường Ca bằng ánh mắt ngưỡng mộ, pha lẫn ghen tỵ, và hơn hết là sự hy vọng.

Lý Trường Ca mở mắt, Kiếm Khí liền tụ về Tiêm Ngưng kiếm trong tíc tắc, như thể hoàn toàn tiêu thất trong không trung.

Trong khoảnh khắc đó, Tiêm Ngưng kiếm kêu lên một tiếng ông thanh minh, Lý Trường Ca hắn tùy tiện chém một chiêu vào hư không.

XOẠT! OÀNH!

Hủy Diệt Kiếm Khí như xé nát cả thương khung bên trên, phong áp thổi phần phật mấy phút không ngừng.

Bên dưới một mảnh reo hò vang dội, bọn họ đã tìm lại được chiến ý đã mất trong hai ngày qua.

Bình Luận (0)
Comment