Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 73 - Túi Thơm

Nhìn những khuôn mặt đầy hy vọng và quyết tâm kia của mọi người, Lý Trường Ca thở phào nhẹ nhõm, hắn đã đưa ra một quyết định đúng đắn trong cơn bĩ cực này.

Lý Trường Ca nhanh chóng ổn định và động viên đội ngũ, sẵn sàng cho đợt tấn công lên đỉnh núi vào rạng sáng.

Lần tiến công này hoàn toàn khác biệt hai lần trước, cho nên những người chủ chốt lần nữa tập hợp để bàn bạc kế hoạch tác chiến.

- Trên đỉnh núi chỉ có một khu vực tập trung lũ Sơn Hầu, cho nên mật độ của bầy khỉ ở đây rất đông, theo như ghi chép của các vị trưởng bối để lại, ước chừng trên dưới bốn trăm con, tức là đội ngũ chúng ta phải chấp nhận chiến đấu trong tình trạng một chọi bốn!

Mọi người đều ngưng trọng gật đầu, chiến lực của đám Sơn Hầu này không tầm thường, một chọi một đã khá vất vả rồi, chứ nói gì đến một chọi bốn.

- Vì vậy, lần này tiến công sẽ có chút khác biệt, chúng ta sẽ không đánh thẳng vào trung tâm để hạ con đầu lĩnh như trước nữa, mà sẽ đánh du kích, mài mỏng lực lượng Sơn Hầu qua thời gian, một khi đạt được tỷ lệ một chọi một, hoặc nhỉnh hơn một chút, chúng ta mới tiến thẳng vào trung tâm đỉnh núi, nơi con Bá Vương Sơn Hầu cư ngụ.

Lý Trường Ca vừa nói, vừa chỉ vào các điểm cần bố trí trận pháp trên bản đồ mô phỏng.

- Chúng ta sẽ bố trí trận pháp phòng ngự ở các điểm này, là những điểm thông thoáng, ít cây cối rậm rạp, dễ dàng rút lui về phòng ngự để hồi phục, trong trường hợp chiến đấu quá căng thẳng. Còn các điểm ở đây, chúng ta sẽ bố trí ám chiêu, đảm bảo đường rút lui có hậu chiêu hỗ trợ, tránh cho bọn chúng truy đuổi gay gắt mà tổn thất nhân mã.

Trước khi nói đến kế hoạch tấn công, Lý Trường Ca liền phổ biến kế hoạch phòng ngự và rút lui an toàn, bởi bọn họ chỉ có một lần đánh duy nhất, một khi rút lui trong hỗn loạn tất sẽ bị tổn hao nhân mã mà dẫn đến thất bại về sau.

- Đội ngũ đệ tử Chu gia có hai nhiệm vụ, một là dời dần điểm phòng ngự lên trên đỉnh núi, hai là bố trí trận pháp hỗ trợ tấn công ở tiền tuyến, lực lượng chia ra làm 5 nhóm nhỏ, 3 nhóm phụ trách hỗ trợ tiền tuyến, 2 nhóm phụ trách bố trí ở hậu phương, một khi hậu phương bố trí xong, phải lập tức di chuyển lên trung điểm, bố trí điểm phòng ngự lưu động.

Chu Thiên Minh hết sức tập trung nghe chiến lược của Lý Trường Ca, bởi hắn và những người ở đây đều biết rằng trận chiến này là trận chiến cuối cùng của bọn họ ở Hoàng Sơn đỉnh, thành bại, chỉ duy nhất một trận này mà thôi.

- Trong trường hợp Bá Vương Sơn Hầu xuất đầu lộ diện sớm, thì chúng ta phải làm như thế nào?

Gia Cát Minh Triết đưa ra băn khoăn của hắn.

Lý Trường Ca khẽ thở hắt ra một hơi, hắn nói:

- Điều tiếp theo, ta cũng dự định nói đến việc này, trong trường hợp Bá Vương Sơn Hầu suất lĩnh đám lâu la phản công từ sớm, chúng ta buộc phải rút về điểm phòng ngự có trận pháp hỗ trợ để chiến đấu ... và đội ngũ chủ chốt chúng ta, buộc phải mạo hiểm hạ sát Bá Vương Sơn Hầu càng sớm càng tốt, đây là lựa chọn duy nhất!

Tất cả nhân thủ có mặt ở chỗ này đều hít một ngụm khí lạnh, trường hợp này là trường hợp tệ nhất có thể xảy ra, và cũng là trường hợp có tỷ lệ thắng thấp nhất.

- Hẳn là tất cả mọi người ở đây đều có pháp cụ Thiên Cấp Thượng Phẩm, ta biết để sử dụng nó tiêu hao tinh thần lực và chân khí rất lớn, nhưng cũng hy vọng mọi người, trong lúc cấp bách hãy vì đội ngũ mà ra tay tương trợ!

Pháp cụ càng mạnh mẽ, tiêu hao càng lớn, sử dụng càng nhiều lần sẽ sớm suy kiệt tinh thần lực và chân khí dẫn đến mất đi khả năng chiến đấu, đây là sự đánh đổi công bằng, cho nên thường là khi nguy cấp mới sử dụng đến.

- Thái tử Điện hạ, xin người hãy an tâm, đây là trận chiến của tất cả chúng ta, tất mọi người sẽ dốc hết lòng mà chiến đấu!

Lý Trường Ca gật đầu, hắn nói:

- Hơn nữa, việc hạ sát Bá Vương Sơn Hầu, bản thân ta không cần cái danh hiệu ấy, cho nên, tất cả mọi người, ai có thủ đoạn nghịch thiên gì hãy cứ thoải mái mà sử dụng, hãy cùng ta mang lại chiến thắng chung cuộc cho cả đội ngũ!

Vốn dĩ mọi người còn đang tưởng hắn sẽ dặn dò bọn họ hạ thủ lưu tình, để hắn có cơ hội kết liễu con Bá Vương Sơn Hầu này giành lấy sự vẻ vang, nhưng không ngờ hắn lại nói như vậy.

Nhất là Lăng Mộng Nhi, người đã từng chiến đấu cùng Lã Vọng khi trước, lại càng thêm quý mến con người của Lý Trường Ca.

Đột nhiên mọi người chắp tay nói với hắn, vô cùng trịnh trọng:

- Thái tử điện hạ, đội ngũ chúng ta nhất định cùng người kề vai sát cánh chinh phục Hoàng Sơn chi đỉnh!

Lý Trường Ca thấy bọn họ một lòng như vậy, cảm kích không thôi, hắn cũng chắp tay nói:

- Hảo, đa tạ chư vị huynh đệ, tỷ muội, một trận này, chúng ta quyết thắng!

- Quyết thắng!

Cả đội ngũ chủ chốt đồng thanh hô vang, cùng hắn hạ quyết tâm chinh phục đỉnh cao của Bí Cảnh Trảm Yêu Hội!

Sau khi bàn bạc tất cả các phương án tác chiến xong xuôi, mọi người liền tản ra trở về đội ngũ của mình để phổ biến.

Riêng Gia Cát Nguyệt Nhi nán lại một chút, nàng đến chỗ Lý Trường Ca, đưa cho hắn một cái túi thơm.

- Biểu ca, cái túi thơm này là mẫu thân muội đưa cho muội, cầu bình an và may mắn, nay muội cho biểu ca mượn ...

Nàng nói lí nhí trong miệng, tai đỏ cả lên.

Lý Trường Ca đưa tay đón lấy túi thơm từ trong tay nàng, hắn nói:

- Muội có phải lại bấm quẻ rồi không?

- Muội ... không có ...

Nàng hôm nay bấm quẻ cho đội ngũ liền ra quẻ Đại An, nhưng khi tính cho hắn lại ra Tổn Hao, e là hắn không tránh khỏi một hồi khổ chiến, nhưng sợ ảnh hưởng tâm tình hắn liền nói dối.

Trong ký ức của nàng hắn là một vị biểu ca mẫu mực.

Lý Trường Ca cười hiền hòa mà nhìn biểu muội của mình, hắn biết nàng nói dối, nhưng không tiện vạch trần, hắn cũng tự nhận thức được một trận này không hề dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment