Trời vừa hửng sáng, đội ngũ của Lý Trường Ca đã lên đến khu vực tiếp giáp đỉnh núi theo địa đồ, Chu gia đệ tử đang hết sức tập trung vào việc bố trí trận pháp, những đệ tử khác trong đội ngũ, cũng tất bật lưu lại ám chiêu phòng thủ như kế hoạch đã bàn trước đó.
Nhìn sắc mặt của mọi người, ai ai cũng tập trung cao độ, cố gắng hoàn thành tốt chức trách của bản thân.
Chu Khải phi hành đến gần Lý Trường Ca dõng dạc nói:
- Điện hạ, đại trận phòng ngự và con đường rút lui đã thiết lập xong!
Lý Trường Ca gật đầu, đáp lời y:
- Hảo, đội ngũ tiên phong sẽ lập tức tiến hành bước tiếp theo! Chu gia đệ tử các hạ hãy tiếp tục bố trí đại trận ở phía sau!
- Rõ!
Chu Khải lập tức lĩnh mệnh, lui về hậu phương tiếp tục chỉ huy nhân mã ở phía sau bố trí các điểm phòng ngự, và tấn công "lưu động".
Xác định đã có đường rút lui an toàn khi xảy ra biến cố, Lý Trường Ca liền hạ lệnh cho quân tiên phong tiến lên phía trước, bắt đầu đánh du kích dẫn dụ đám Sơn Hầu ở mé ngoài tách đàn.
Loạt công kích tầm xa đầu tiên của nhóm tiên phong thứ nhất lập tức thu hút sự chú ý của hơn hai chục con Sơn Hầu.
Bị tập kích bất ngờ, bọn chúng nổi giận mà truy theo đội tiên phong, hòng đánh đuổi những kẻ xâm phạm lãnh thổ của chúng.
Đợi bọn chúng lạc vào trận vây hãm, đội ngũ bên dưới mới đầu tấn công ồ ạt, một cuộc đồ sát đúng nghĩa diễn ra trong chớp nhoáng, chỉ qua mười mấy phút thời gian, hơn hai mươi con Sơn Hầu toàn bộ bỏ mạng.
Lúc này, hai đội tiên phong ở cánh trái, và cánh phải cũng đã dẫn dụ đám Sơn Hầu về tới trận pháp vây hãm.
Nhìn trên Mini Map, Lý Trường Ca đếm nhanh một lượt số lượng Sơn Hầu còn lại.
" ... 319 ... 320 ... 321 con! Chậc, vẫn còn quá nhiều!"
Sau loạt du kích đầu tiên của ba nhóm tiên phong, đội ngũ Thôn Thiên đã tiêu diệt gần 80 con Sơn Hầu, tiêu tốn khoảng một giờ đồng hồ.
Ở đằng xa nhóm tiên phong đầu tiên cũng đã dẫn dụ đám Sơn Hầu thứ hai đến chỗ vây hãm.
- Chú ý! Sát!
Toàn đội gần bảy mươi mấy người, tập trung công kích hai mươi mấy con Sơn Hầu lạc trong đại trận trước mặt, ba người công một con, lại có đại trận hỗ trợ, nên thời gian hạ sát cũng không quá lâu.
Lần đánh du kích thứ hai diễn ra hoàn toàn thuận lợi, số lượng Sơn Hầu còn lại giảm mạnh xuống còn khoảng 250 con.
Lý Trường Ca nhìn quanh chiến trường, không thể không nói, khả năng bấm quẻ của Gia Cát Nguyệt Nhi lợi hại không thua kém gì gia gia của hắn, phải nói là vô cùng chính xác.
Mọi người đang cảm thấy vui mừng vì kế hoạch diễn ra vô cùng thuận lợi, thì đột nhiên từ trên không trung, một gốc đại thụ to bằng ba bốn người ôm lao thẳng về phía đại trận vây hãm của đội ngũ Thôn Thiên.
Lam Đông Doanh giương lên đại cung thi triển Bộc Phá Tiễn cùng với Hỏa Bạo Thương của Lý Trường Ca, oanh nát gốc đại thụ ra từng mảnh vụn.
OÀNH!
Vụn gỗ và lá cây rơi tứ tán khắp nơi, nối tiếp sau gốc đại thụ đó là năm sáu gốc đại thụ khác.
- Toàn bộ lực lượng chú ý, phòng thủ!
Ngạo Tu Kiệt hét lớn, dự đoán của Thái tử Điện hạ ban đầu đã đúng, đám đầu lĩnh Sơn Hầu đã lộ diện sớm.
OÀNH ... OÀNH ... OÀNH ...
Mấy con Sơn Hầu tu vi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, không ngừng dùng khí lực của mình mà nhổ cây, rồi liên tục ném về phía đội ngũ Thôn Thiên.
Thậm chí, bọn chúng còn nhấc đá tảng để làm vũ khí ném qua đây.
- Giữ vững đội hình!
Nhìn mấy tảng đá lớn lao về phía bên này, một vài đệ tử cũng chùn chân lùi lại, liền bị Ngạo Tu Kiệt quát lớn nhắc nhở.
Hắn và Lý Trường Ca đều chờ đợi thời cơ phản công, vũ khí viễn công của đám Sơn Hầu chỉ là đá tảng và đại thụ, sớm muộn gì cũng sẽ hết.
Sau một đợt công kích dày đặc kéo dài mười mấy phút thời gian, lượng đá tảng và đại thụ lao qua bên này cũng giảm dần nhanh chóng, thẳng đến bây giờ chỉ còn lác đá mấy viên đá nhỏ to bằng đầu người.
Lý Trường Ca tế lên hai chục cái Hỏa Bạo Thương, mang theo Lôi Phù và Hỏa Phù ở mũi thương, ồ ạt đáp trả đám Sơn Hầu.
Ném xong đợt Hỏa Bạo Thương này, Lý Trường Ca liền nuốt xuống đan dược hồi phục chân khí.
Đội ngũ ở phía sau lập tức trợ lực cho hắn.
Xiu ... xiu ... xiu ...
Oành ... oành ... oành ...
Hỏa Bạo Thương như tên lửa đạn đạo, oanh tạc không ngừng phía bên kia chiến địa, làm lũ Sơn Hầu một phen náo loạn tan tác.
Ngay lúc này, từ thinh không, một kiện Kim Bổng lao xuống như lôi điện oanh kích, một tiếng ầm vang dữ dội, kèm theo cơn rung chấn như động đất cấp độ 3, làm cho đội ngũ cánh trái như ong vỡ tổ, nhân thủ bị chấn bay ra nhiều hướng.
Đất đá ở chỗ đó, bị oanh thành cái hố to hơn mười trượng, mặt đất nứt nẻ tràn lan, nhìn từ trên cao như thể một cái vỏ sò nứt nẻ.
Một chiêu này đến từ con Bá Vương Sơn Hầu.
Nó giơ tay triệu hồi Kim Bổng, thanh Kim Bổng bay vút lên cao, lượn về phía tay nó như phi kiếm của tu sĩ.
Nó nắm lấy Kim Bổng, xoay mấy vòng, cắm mạnh xuống đất, uy áp tạo ra vòng tròn chân khí ba động, thổi bạt mọi thứ dưới chân nó, tạo thành một cái vòng tròn trống trải hơn năm trượng, rồi nó kêu mấy tiếng khẹt khẹt thị uy.
- Ngọa tào!!!
Không ít đệ tử không nhịn được mà chửi bậy, nó thậm chí còn biết trang bức dọa người.
Lý Trường Ca nở một nụ cười hiếu sát vô cùng kích thích, màn chào sân của con Bá Vương Sơn Hầu quả nhiên đã mắt.
- Lui dần về điểm phòng ngự, chúng ta sẽ mài mòn lực lượng của chúng trước, đội ngũ chủ chốt chú ý theo ta, chúng ta sẽ chế trụ Bá Vương Sơn Hầu, không cho nó thâm nhập sâu vào đội hình.
- Rõ!
Cả đội ngũ lập tức lui nhanh về phía sau, đám Sơn Hầu tưởng chừng đắc thắng lập tức điên cuồng truy đuổi.
Ám chiêu bố trí từ sớm, bây giờ mới có đất dụng võ, Sơn Hầu liên tiếp bỏ mạng dưới tay đệ tử Tụ Linh Các, huyết nhục tung tóe khắp nơi.
Nhưng dẫu vậy, chiến ý của bọn chúng không hề suy giảm, ngược lại càng thêm điên cuồng.
Bên đội ngũ Thôn Thiên cũng không mấy dễ chịu, có mấy đệ tử chịu công kích chí mạng liền được Mệnh Bài bảo hộ, truyền tống ra khỏi Hoàng Sơn chi đỉnh, quân số bắt đầu lác đác suy giảm.