Dưới sự nỗ lực của bảy thành viên chủ chốt, cùng với sự trợ giúp đến từ các thành viên khác trong đội ngũ, cuối cùng thì ba con Hộ Tướng cũng bị hạ sát.
Toàn bộ Sơn Hầu ở Hoàng Sơn chi đỉnh đã bị bọn họ hạ gục hoàn toàn.
Từ trên bầu trời, một cái thạch trụ nhanh chóng xuất hiện, rồi nó ầm ầm lao xuống mặt đất theo phương thẳng đứng.
UỲNH ... uỳnh ... uỳnh ... uỳnh
Cái thạch trụ lún sâu xuống mặt đất một cách thô bạo, rồi nghiễm nhiên đứng chễm chệ trên đỉnh núi.
Trên thạch trụ dần xuất hiện tên của các thành viên trong đội ngũ thôn thiên, kèm theo điểm số tích lũy của bọn họ dành được ở núi Hoàng Sơn.
Hạng 1: Lý Trường Ca - 125 000 điểm - Bá Vương Sơn Hầu chi danh
Hạng 2: Lý Băng Băng - 98 400 điểm - Sơn Hầu Hộ Tướng chi danh
Hạng 3: Ngạo Tu Kiệt - 93 800 điểm - Sơn Hầu Hộ Tướng chi danh
Hạng 4: Chu Thiên Minh - 92500 điểm - Sơn Hầu Hộ Tướng chi danh
Hạng 5: Gia Cát Minh Triết - 90 500 điểm - Sơn Hầu Lĩnh chi danh
Hạng 6: Lăng Mộng Nhi - 88 900 điểm - Sơn Hầu Lĩnh chi danh
Hạng 7: Lam Đông Doanh -87 500 điểm - Sơn Hầu Lĩnh chi danh
Hạng 8: Lăng Thừa Phong - 83 500 điểm - Sơn Hầu Lĩnh chi danh
Hạng 9: Gia Cát Nguyệt Nhi - 81 900 điểm - Sơn Hầu Lĩnh chi danh
Hạng 10: Chu Khải - 80 200 điểm - Sơn Hầu Lĩnh chi danh
...
Mười hạng đầu đều có danh hiệu riêng cho từng vị trí kế bên tên của bọn họ, từ hạng 11 trở đi, chỉ đề tên và điểm, không đề danh hiệu.
Và tên tuổi của bọn họ sẽ được kiện Hoàng Sơn chi bia này lưu truyền đến các thế hệ sau.
Họ sẽ được nhắc tới như những người đầu tiên công hạ Hoàng Sơn chi đỉnh!
Tất cả đều nhờ có một người đã dẫn dắt bọn họ đạt được đỉnh vinh quang này.
Bọn họ chạy ùa đến chỗ của Lý Trường Ca, tung hắn lên tận trời xanh.
- Điện hạ vô địch! Điện hạ vô địch!
Không từ nào có thể diễn tả hết cảm xúc này của bọn họ, một cảm xúc mà có thể mãi mãi bọn họ cũng không thể tìm lại được, một loại cảm xúc của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và hy vọng.
Ngay khi bia đá khắc xong tên của một trăm người, từng trụ sáng lần lượt xuất hiện, rồi bắt đầu truyền tống bọn họ ra ngoài bí cảnh Trảm Yêu hội.
Lần này truyền tống đi ra, nét mặt của đội ngũ Thôn Thiên thật hãnh diện và tự hào về những gì bọn họ đạt được nên bọn họ liền cao ngạo mà ngẩng cao đầu nhìn những kẻ e sợ từ bỏ lời kêu gọi trước đây của Thái tử Điện hạ.
Là một vị phụ thân, Hoàng Đế đương triều đương nhiên vui mừng khôn xiết cho thành tựu của Lý Trường Ca, nhưng y vẫn giữ được phong thái đạo mạo nên có của một bậc quân vương, nét mặt của y tựa cười mà không cười.
- Hoàng nhi, con làm tốt lắm! Tất cả các ngươi đều làm rất tốt!
Y nhìn về phía Lý Trường Ca và đội ngũ sau lưng hắn mà khen ngợi.
Rồi y dõng dạc nói lớn:
- Thái tử điện hạ cùng đội ngũ dưới trướng đạt được thành tựu vô tiền khoáng hậu, lưu danh sử sách muôn đời, nay trẫm ban thưởng Thập cường mỗi người một kiện Thiên giai Thượng phẩm pháp bảo cùng với năm ngàn viên chân khí thạch thượng phẩm, những người còn lại, mỗi người một kiện Địa giai Thượng Phẩm pháp bảo cùng với hai ngàn viên chân khí thạch thượng phẩm.
Ban thưởng này của y tương đương với chiến công tam phẩm của quân đội, phần thưởng vô cùng khoa trương.
Chờ Phụ Hoàng cống bố xong phần thưởng, và các vị quan phụ trách trao thưởng xếp hạng Hội Trảm Yêu xong xuôi, Lý Trường Ca mới bước ra khỏi hàng ngũ mà bẩm tấu.
- Khởi bẩm Phụ Hoàng, nhi thần cho việc cần bẩm tấu!
Y nghiêm nghị trả lời hắn:
- Cho nói!
Lý Trường Ca hai tay chắp lại, dõng dạc nói:
- Thưa Phụ Hoàng, Lã Vọng thân là sư huynh của Tụ Linh Các, lại dùng thủ đoạn hạ xuân dược bỉ ổi để mưu hại Lăng Mộng Nhi, tuy may mắn được nhi thần vô tình phát hiện ứng cứu kịp thời, nhưng tội này không thể tha, mong Phụ Hoàng và các vị trưởng quan của Tụ Linh Các minh xét.
Đới Tiểu Mục vội vã hét lớn:
- Nói láo, Điện Hạ nhất định là nói láo, chính miệng Lã sư huynh đã nói với ta rằng huynh ấy phát hiện ra các ngươi tằng tịu với nhau trước khi đề hôn, mới bị các ngươi liên thủ đánh đuổi khỏi bí cảnh, nay lại dùng cái tội hạ lưu này để hãm hại huynh ấy, hai người các ngươi thật là quá đáng!
Không ít tán tu đệ tử đứng ra sau lưng hắn, hỗ trợ hắn tố cáo ngược lại Thái tử Điện hạ và Lăng Mộng Nhi.
- Bệ hạ, mong bệ hạ minh xét tránh oan uổng cho người ta!
Bọn họ nhao nhao nói lớn.
Một vị giáo quan trong Tụ Linh Các quát lớn.
- Hỗn xược!
Đới Tiểu Mục một thân hiên ngang chính khí nói:
- Điện hạ, cầu điện hạ minh xét!
Lý Trường Ca cười gằn trong lòng, lão cáo già kia, vậy mà còn tung hỏa mù để cho Lã Vọng chạy trốn, phản khách vi chủ, đưa cái nồi đen đổ ngược lên đầu hắn.
Nhưng hắn không nói dối, liền càng thêm tự tin mà dõng dạc nói lớn:
- Nếu Lã sư huynh bị oan, vậy liền cho mời Lã sư huynh đến đối chất! Ta cùng Lăng Mộng Nhi có thể dùng Huyết Thệ Giám Ngôn để đối chất với Lã sư huynh!
Huyết Thệ Giám Ngôn là hình thức hỏi cung ác liệt nhất của tu chân giới một khi nói dối, liền sẽ bị Huyết Thệ trừng phạt.
Nghe đến bốn chữ Huyết Thệ Giám Ngôn đám đệ tử từng ủng hộ Lã Vọng cũng bắt đầu dao động, duy có mỗi Đới Tiểu Mục là còn hùng hổ.
- Huyết Thệ Giám Ngôn, Lã sư huynh sợ các ngươi ra khỏi bí cảnh liền sẽ cho người ám toán huynh ấy, nên đã rời đi mấy ngày trước để bảo mạng, các ngươi bây giờ nói như vậy, làm gì có người đối chất, chính là muốn ngậm máu phun người?
Lý Băng Băng đứng ra khỏi hàng ngũ nàng nói:
- Bệ hạ, nhi thần bảo chứng cho Hoàng đệ và Lăng tiểu thư, hơn nữa, Địa Sư Giáp, Tật Phong Hài cùng Tử Huyền Thương của Lã Vọng đều là những vật phẩm bị cướp từ đấu giá hội, mong bệ hạ điều tra!
Nàng nói ra ba cái tên liền, làm cho bên dưới một hồi xôn xao, những thứ này quả thực đều là vật phẩm vô cùng hiếm có, Lã Vọng thân là tán tu rất khó mà có thể tự thân mua được.
Đới Tiểu Mục đột nhiên cũng bắt đầu nghi ngờ về Lã Vọng, hắn có chút lúng túng trên nét mặt.
Lão hoàng đế tuyên bố:
- Ban chiếu chỉ, truy nã trọng phạm Lã Vọng, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!
- Tuân chỉ!
Trước đây lão đã nghe tin đồn về hắn với Lăng Mộng Nhi, nhưng chưa có được lời xác thực của hắn, lão không tiện phát lệnh truy nã, bây giờ lão đã có đủ cơ sở để thay Lý Trường Ca bắt tên họ Lã kia.