Lã Vọng đi đi lại lại bên trong căn phòng của hắn, suy tính lại chuyện mưu sát Lý Trường Ca.
Đội ngũ hộ vệ đi theo hắn, quả thực nằm ngoài tính toán của lão đầu và hắn lúc trước, với đội ngũ này, đụng đến vạt áo của tên kia còn khó, chứ đừng nói đến chuyện đả thương hắn.
Mặt khác, ở bên trong U Lâm thành, hay nội phủ Liễu gia, hắn hoàn toàn không có cơ hội để ra tay.
Bởi ở đây, không chỉ có đội hộ vệ của Gia Cát gia và Hoàng Thất mà còn có cả cao thủ của toàn bộ thế lực ở chỗ này ngày đêm bảo vệ hắn.
"Lão sư, hay là chúng ta dụ hắn vào bên trong bí cảnh truyền thừa ... sau đó mới ra tay giết hắn!"
Lã Vọng muốn lợi dụng cấm chế giới hạn cảnh giới đi vào bí cảnh mà ra tay trảm sát Thái Tử.
"Quá nửa hắn sẽ không đồng ý, mà dù cho hắn có đồng ý, hắn cũng sẽ yêu cầu thêm Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ đi vào cùng hắn! Chưa kể đến đám người ở U Lâm thành sẵn sàng bán mạng để hắn đạt được truyền thừa ... cái này rủi ro lớn, tỷ lệ thành công không cao ... ta thấy ngươi nên sớm ngày rời đi, tranh thủ tiếp nhận truyền thừa tiến về Thiên Linh Tiên Phủ thì tốt hơn!"
Lã Vọng thở dài, trong lòng có chút chán nản, vị lão sư này của hắn, rốt cuộc là đứng ở phe nào, mỗi lần hắn bàn đến chuyện này lão đều bàn lui.
Tính tình Lã Vọng khá cố chấp, một khi hắn đã hạ quyết tâm là sẽ làm đến cùng, mà nhờ vậy, hắn mới có thành tựu hơn người, nhưng cổ nhân có câu cứng quá dễ gãy, lão cũng đang uốn nắn hắn từ từ.
"Ài, lão sư, dù đồ nhi có vào Thiên Linh Tiên Phủ sớm hơn hắn một bước thì cũng sẽ gặp lại hắn về sau ... chi bằng chúng ta đánh cược một lần, hạ sát hắn ở bên trong bí cảnh, và cái thân phận Lữ đan sư này sẽ gánh vác hết thảy tội trạng."
Ánh mắt lão đầu lóe lên một tia tinh quang trong phút chốc, lão nói.
"Ngươi có nghĩ đến U Lâm thành sẽ phải gánh tội thay ngươi hay không?"
"Lão sư, chẳng phải người đã từng nói làm trọng sự phải quyết đoán còn gì? Đây là cơ hội tốt nhất của đồ nhi ở thời điểm hiện tại, đồ nhi tuyệt không để nó vụt mất!"
Lúc này, e là trong mắt của Lã Vọng chỉ còn lại thù hận mà mối nhục ngày trước, hắn không còn quan tâm đến quá nhiều thứ ở xung quanh nữa.
Bản tính hắn đã bị ma hóa, đến ngay cả bản thân hắn cũng không phát giác ra điểm này, trừ lão đầu, nhưng đối với lão, chuyện này lại là một chuyện tốt.
Mặt khác, chuyện trảm sát địch nhân được thủ hạ bảo hộ nghiêm ngặt, lão cũng đã từng làm không ít lần, cho nên không phải là không thể, thậm chí, lão còn có thể lợi dụng bẫy rập bên trong bí cảnh, một hơi giết sạch đám người đi theo Lý Trường Ca.
Cái bí cảnh này lão có sa hình trong tay, chuyện này càng thêm dễ dàng hơn đám người dò dẫm từng bước kia.
Suy nghĩ thận trọng một phen, lão đồng ý với hắn.
"Được, quyết định như vậy đi! Chuyện còn lại, ngươi phải thuyết phục được tên tiểu tử kia! Hãy nói với hắn, ở bên trong có Chân Long Tinh Huyết, thứ giúp hắn gia tăng khí vận Thiên Tử!"
"Sư phụ, người an tâm!"
...
Giai Tuệ ở bên ngoài, cẩn thận lên tiếng:
- Thái Tử Điện Hạ, Lữ đan sư xin được cầu kiến ...
Lý Trường Ca giọng không buồn không vui đáp lời nàng:
- Nói với hắn, ta không muốn gặp hắn!
Nếu Lý Trường Ca dễ dàng đồng ý gặp tên kia, hắn sẽ sinh lòng cảnh giác, làm theo hiện tại mới hợp thói thường.
Lã Vọng đứng ở bên ngoài, nghe Giai Tuệ truyền lời, trong lòng có chút khó chịu, nhưng theo lẽ thường, đúng là tên kia không có lý do gì mà cho hắn vào gặp.
- Ài, cô nương, cô có thể nào truyền đạt lại cho Thái Tử mấy lời giúp ta?
- Ân, có thể, mời đan sư nói!
- Nói với Thái Tử Điện Hạ, ta có địa đồ bí cảnh chứa Chân Long Tinh Huyết ...
- Được, ngài đợi ta một chút!
Giai Tuệ rảo nhanh bước chân đi vào bên trong, truyền đạt lời y nói.
- Ồ, còn có chuyện như vậy, cho triệu hắn vào!
Lý Trường Ca nghe nàng nói xong, liền đồng ý gặp hắn.
Lã Vọng đi theo Giai Tuệ đi vào bên trong, trong lòng không khỏi mừng thầm, hắn giấu đi sát ý trong ánh mắt, đi theo Giai Tuệ đến bàn trà ở góc sân.
Từ xa, hắn đã cung kính thi lễ.
- Hạ thần bái kiến Thái Tử Điện Hạ!
- Miễn lễ, mời Lữ đan sư ngồi!
Lý Trường Ca thản nhiên nói, giọng hữu lực, có uy nghiêm của một vị Điện Hạ.
Lã Vọng không khỏi hừ lạnh trong lòng, nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh.
- Tạ Thái Tử ban tọa!
Trong lúc Giai Tuệ rót trà cho tên kia, Lý Trường Ca đã trực tiếp hỏi thẳng hắn.
- Ngươi nói bên trong bí cảnh có Chân Long Tinh Huyết?
Lý Trường Ca khẽ nhíu mày, nhìn thẳng hắn như một cách kiểm tra thật giả thường thấy.
Lã Vọng bày ra dáng vẻ bình tĩnh, có mấy phần gượng gạo vì bị nhìn chằm chằm.
- Vâng, thưa Điện Hạ, tiểu nhân không dám gạt ngài!
- Hẳn là ngươi cũng biết cái giá phải trả cho việc lừa gạt ta?
- Điện hạ, tiểu nhân dùng Chân Long Tinh Huyết cũng không được bao nhiêu lợi ích, muốn dùng nó trao đổi với ngài.
Lã Vọng lấy cái lý do này để che đậy sát cơ bên trong, thản nhiên mà nói.
- Ngươi muốn cái gì?
- Hoàn mỹ An Thần Đan, hoàn mỹ Kết Nguyên Đan, Thiên giai thượng phẩm đan lô một kiện, mười vạn viên chân khí thạch thượng phẩm, một kiện khôi giáp Thiên giai sơ phẩm.
Hắn đòi hỏi có chút hơi quá, nhưng vẫn mạnh miệng nói ra, không khác đám tham tài là bao.
- Hừm, ngươi có vẻ đã đề cao một giọt Chân Long Tinh Huyết này quá rồi!
- Điện hạ, ngài không chỉ lấy được Chân Long Tinh Huyết mà còn là truyền thừa của vị đại năng này, so với yêu cầu của ta, vẫn là Điện Hạ có lợi hơn.
- Nói vậy, sao ngươi không tự mình tiếp nhận truyền thừa?
Lý Trường Ca tùy tiện hỏi lại.
- Điện hạ, ta thân là đan sư, lấy truyền thừa của Thương Tu cũng không làm gì, chi bằng bán lại cho những người như ngài, lấy thứ mình cần thì tốt hơn.
Lã Vọng rất tự tin vào những lời mình nói, vô cùng hợp tình hợp lý, hẳn là sẽ qua mắt được tên kia.
- Ta cần địa đồ để kiểm tra thực hư trước, đây là một ngàn viên chân khí thạch thượng phẩm, đưa ngươi trước, xem như đổi lấy địa đồ.
- Đa tạ điện hạ!
Lã Vọng giả bộ một bộ hám tài vội vã đón lấy túi chân khí thạch từ tay Lý Trường Ca.