Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 86 - Cám Dỗ

Lý Trường Ca thở dài thườn thượt nhìn ra ngoài hiên, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng bế tắc, rốt cuộc là hắn nên làm như thế nào đây.

Hiện tại, thế của hắn và Lã Vọng đã như nước với lửa, trước sau gì tên họ Lã kia chắc chắn cũng sẽ trả thù, thậm chí phải nói là không chết không thôi.

Vì vậy, cũng chỉ có một lựa chọn duy nhất là giết hắn, hoặc là phế hắn.

Nếu lựa chọn phế tên kia mà nói, đích thị là tự mình lưu lại tai họa ngầm, hắn ta là khí vận chi tử, rất có thể sẽ có cơ duyên nghịch thiên cải mệnh, từ một tên bị phế lần nữa tu hành rồi báo thù. Lúc đó, sẽ liên lụy đến rất nhiều người!

"Ài, vẫn nên giết hắn, đoạn trừ hậu họa!"

Tuy nghĩ vậy, nhưng sát ý của Lý Trường Ca vẫn còn rất mông lung, chưa rõ ràng.

Đang mãi nghĩ, thì bên ngoài vọng lại tiếng của Giai Tuệ.

- Điện hạ, Liễu Phi Nhi cầu kiến!

Lý Trường Ca tùy ý đáp lời:

- Cho nàng vào!

- Vâng, thưa điện hạ!

Liễu Phi Nhi theo chân của Giai Tuệ tiến vào bên trong thư phòng của Lý Trường Ca, hôm nay nàng bận một bộ y phục rất gợi cảm.

Bộ y phục này dường như được cố ý may để tôn lên vẻ đẹp của nàng, chỗ cong cần cong, chỗ lõm cần lõm, mà chỗ cần hở cũng gọi là lúc ẩn lúc hiện.

Áo thân trên của nàng, vừa cúp ngang ngực, tùy ý nhìn qua cũng thấy được rãnh sâu ở giữa, cùng với hai gò bồng đảo căng bóng, tròn trịa.

Lại thêm váy lụa mỏng manh, có thể thấy cả quần lụa bên trong, vô cùng kích thích nam nhân.

Cái điệu này, Liễu gia chính là muốn nàng sớm thị tẩm hắn, đạt được chỗ đứng nhất định, trước khi tiến vào cung.

Nam nhân hay mê cái lạ, nhất là thưởng mỹ nhân ở những nơi mới mẻ.

Chủ ý này của Liễu gia đích thực không tồi, đại đa số con cháu thế gia sẽ lựa chọn lập tức đưa nàng vào thị tẩm.

Nhưng có lẽ là không được đúng thời điểm cho lắm, bởi lúc này, Lý Trường Ca đang có mối phiền muộn trong lòng.

Nhìn thoáng qua Liễu Phi Nhi, Lý Trường Ca tùy ý nói:

- Nàng đến gặp ta là có chuyện gì?

Liễu Phi Nhi nhẹ nhàng tháo áo choàng khoác bên ngoài ra, cùng với áo cánh ve, để lại mỗi lớp xiêm y quấn quanh ngực nàng, giọng nhẹ nhàng có chút run.

- Tiểu nữ đến hầu hạ điện hạ!

Nhìn bờ vai trắng ngà của nàng, Lý Trường Ca cũng bị hấp dẫn trong thoáng chốc, hắn không nghĩ đến ở chỗ này lại có mỹ nhân như nàng, tuy không quá xuất sắc, nhưng vẫn có nét riêng khó có thể lẫn được.

Nhất là xương quai xanh kia, phải nói là đẹp vô cùng.

Nàng khẽ cúi người, thành thục pha trà, cổ áo nàng có chút rộng, lúc này đứng ở đối diện, có thể thấy rõ hai cái núm hồng ở bên trong, đang căng cứng không rõ vì lý do gì, có lẽ là nàng cũng đang căng thẳng khi lần đầu diện y phục này với nam nhân.

Nếu đứng ở một bên hông, bộ váy này của nàng tuyệt đối sẽ làm nam nhân của thấy kích thích bởi bờ mông căng tròn kia của nàng, làm hắn cảm thấy không nhịn được mà muốn tiến lên thương bạo u cốc.

Lý Trường Ca không thể phủ nhận, giờ đây hắn có chút động dục niệm, hắn thân nam nhi trai tráng đang tuổi sung mãn, trước cảnh này mà không một gợn sóng thì e cũng có chút vấn đề.

Hắn từ từ tiến lại gần chỗ Phi Nhi, đưa hai ngón tay đỡ cằm của nàng lên, quan sát kỹ gương mặt thanh tú kia, đôi mắt nàng có chút buồn, có chút sợ hãi, mà cũng có một chút chờ mong.

Đôi môi ướt át kia của nàng, có chút mấp máy bởi sự lo lắng trước hành động này hắn.

Lý Trường Ca không nhịn được thơm lên đôi môi nàng một cái nhẹ nhàng, rồi thả tay để nàng tiếp tục việc của mình.

- Pha cho ta một ấm trà Diên Long!

Hắn ngồi xuống bàn gỗ, rồi tùy ý nói.

Không phải hắn không muốn "ăn" nàng, mà chỉ là bây giờ hắn không có tâm trạng cho lắm.

Nhìn nàng, hắn lại càng hưởng thụ cuộc sống vương giả này.

Chợt hắn nhớ đến lời của mẫu thân nói, ngón tay cũng ngưng nhịp trên mặt bàn.

Đoạt khí vận của Lã Vọng, mới có thể giúp hắn củng cố hoàng quyền, kéo dài cuộc sống vương giả này.

Hắn chợt mỉm cười.

"Ta cũng nên rũ bỏ thân phận cũ thôi!"

Hắn tự dặn lòng mình.

Liễu Phi Nhi sau khi pha trà xong, liền mang đến trước mặt hắn, rồi lập tức đi ra phía sau lưng, cẩn thận xoa bóp cho hắn thư giãn.

- Điện hạ, người có chuyện phiền muộn sao?

Nàng hỏi dò hắn.

Lý Trường Ca không có đáp lời nàng, chỉ nhắm mắt tận hưởng bàn tay mềm mại của nàng trên đôi vai của mình, tay nâng tách trà đưa lên miệng thưởng thức.

"Ài, cái cuộc sống này thật là cám dỗ mà!"

...

Buổi chiều, cao thủ được Lý Trường Ca phái đi thăm dò bí cảnh, rốt cuộc cũng đã trở lại.

Lý Trường Ca sớm đã biết rõ sự tồn tại của bí cảnh này là thực hay giả, chỉ là diễn cho Lã Vọng và lão đầu xem một chút mà thôi.

- Hảo, thông báo cho tên họ Lữ kia, ngày kia dẫn đường cho bổn điện hạ đến đó! Đồng thời điều động thêm người đến hỗ trợ, cảnh giới không vượt quá Nguyên Anh kỳ!

- Vâng thưa điện hạ!

Hai ngày nữa, đội ngũ Nguyên Anh kỳ sẽ đến U Lâm thành để "hỗ trợ" hắn thăm dò bí cảnh.

Lã Vọng ở bên này nhận tin tức, liền hưng phấn vô cùng.

- Khặc, khặc, thằng ngu này, ngày chết của mày không còn xa đâu!

Lã Vọng đắc ý cười cười, mà nhìn lên trời cao bên trên.

Sau chuyện này, hắn đã có thể an tâm tiến về Thiên Linh Tiên Phủ.

Bình Luận (0)
Comment