Trường Sinh Bất Tử

Chương 1102

- Soán quyền? Cái gì soán quyền, đương nhiệm gia tổ Thiên Đạo Tử, thân là thúc thúc của sư tôn ngươi, vì sao hắn không có tư cách!

Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

- Hắn là dòng thứ!

Người áo bào đen rách nát khinh thường nói.

- Không có tư cách? Hắn nếu không có tư cách, vậy thì ai có tư cách? Sau khi kế thừa Thiên gia do tổ tiên sáng lập, hắn có thể nói là vạn cổ đệ nhất nhân của Thiên gia, cũng bởi vì bị hất ra khỏi dòng chính, liền không có tư cách kế thừa gia chủ? Gia chủ Thiên gia, chúng ta chi chấp nhận hắn!

Thiên Chú Tử trịnh trọng nói.

Rất hiển nhiên, thế hệ này nhân cách, mị lực của Thiên Đạo Tử cực kỳ cường đại, cho dù Thánh nhân cũng cam nguyện tâm phục khẩu phục.

- Vạn cổ đệ nhất nhân Thiên gia? Hừ, vậy hắn cũng không tư cách!

Người áo bào đen rách nát hít sâu một cái nói.

- Sư tôn, vì sao các ngươi cố chấp như vậy chứ? Gia chủ cũng không đuổi tận giết tuyệt các ngươi, đã là gia chủ nhân từ, chỉ cần sư tôn nguyện ý trở về gia tộc, ta nguyện ý xin gia chủ, khôi phục tư cách con cháu Thiên Gia cho các ngươi, ngày sau, nếu như hậu nhân của các ngươi có năng lực rõ rệt, cũng có tư cách tranh cử gia chủ. Thiên hạ mỗi một đại gia tộc, không phải đều như thế sao?

Thiên Chú Tử tiếp tục khuyên nhủ.

- Mỗi một gia tộc Thiên hạ? Mỗi một gia tộc Thiên hạ có thể cùng Thiên gia ta so sánh với sao? Cơ sở Thiên gia, bọn ngươi căn bản không biết, gia tộc kế thừa, không phải dựa vào lực lượng ngắn ngủi là đã đầy đủ. Bây giờ Thiên gia đã không phải là Thiên gia năm đó!

Người áo bào đen rách nát không khỏi tiếc hận nói.

Bốn phía các cường giả nhìn hai người đối thoại, từng người tràn đầy cổ quái, đúng vậy, một gia tộc, huyết mạch giống nhau, Thiên gia có năng lực lớn mạnh, vì sao phải phân dòng chính, dòng thứ?

Người áo bào đen rách nát nhìn lại Thiên Chú Tử, thản nhiên nói:

- Ngươi là đến để cướp đoạt lệnh bài gia chủ?

- Lệnh của gia chủ không thể trái, sư tôn, tuy rằng năm đó ngươi dạy ta tu luyện vỡ lòng, nhưng mà, dù sao cũng là sư tôn ta, nhưng mà, vì Thiên gia, trung hiếu không thể lưỡng toàn, đệ tử chỉ có thể đắc tội.

Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

- Trở về nói cho gia chủ kia của ngươi biết, Thiên Đạo Tử tên này, chúng ta tạm thời có thể cho hắn sử dụng, nhưng mà, lệnh bài không cần nghĩ tới nữa.

Người áo bào đen rách nát trầm giọng nói.

- Chuyện này chỉ sợ không được, trở thành gia chủ, dĩ nhiên chính là Thiên Đạo Tử, không cần các ngươi bố thí, Thiên gia hiện tại ngày càng càng cường thịnh, nhưng lệnh bài gia chủ, ta cũng phải mang về!

Thiên Chú Tử nói như chém đinh chặt sắt.

- Không sai, chúng ta cũng chỉ nhận gia chủ, bọn phản nghịch ngươi nếu như thúc thủ chịu trói, chúng ta có thể vì bọn ngươi tại trước mặt gia chủ nói tốt vài câu!

Một Tổ Tiên đầu não có chút hồ đồ mở miệng nói.

- Vù!

Mọi người ánh mắt đều bỗng nhiên nhìn sang.

Thiên Chú Tử đường đường là Thánh nhân khi đang nói chuyện, ngay từ đầu đều hạ thấp tư thái, đến cuối cùng cũng chỉ có ý kiến không hợp, nhưng mà cũng không lớn lối như hắn, kiêu ngạo đến cao cao tại thượng, vênh váo tự đắc a!

Tổ Tiên kia cũng phát hiện mình nói nhiều, sắc mặt trở nên âm trầm, cũng không nhiều lời.

- Không có quy củ, Thiên gia quả nhiên đã không phải là Thiên gia, vị này hẳn không phải là con cháu Thiên Gia chứ?

Người áo bào đen rách nát hỏi.

- Vị này chính là con của họ ngoại gia tộc, mẫu thân hắn có huyết mạch Thiên gia, cũng đặc biệt gia nhập dòng dõi Thiên gia!

Thiên Chú Tử gật gật đầu nói.

Ngẩng đầu, người áo bào đen rách nát nhắm mắt, trầm mặc một trận.

- Sư tôn, ngươi nghĩ được chưa? Lệnh bài gia chủ có thể giao ra cho ta trở về không?

Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

Giọng của Thiên Chú Tử đã có một chút lạnh như băng, một loại khí thế phảng phất sắp bắt đầu ra tay cướp đoạt bộc phát ra, đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm nhóm người gọi là con cháu dòng chính Thiên gia này.

Nhắm mắt, người áo bào đen rách nát cầm đầu không khỏi thở dài:

- Các ngươi không hiểu, các ngươi căn bản không hiểu!

Thiên Chú Tử sát khí càng ngày càng nặng, đối với sư tôn có lẽ không có nhiều sát tâm, nhưng mà, đối với đám người Thiên Thần Tử, Thiên Chú Tử lại không có gì cảm tình đáng nói.

- Các ngươi không hiểu!

Cầm đầu người áo bào đen rách nát một tiếng cuối cùng bỗng nhiên trở nên lạnh lùng. Hai mắt vừa mở, đồng thời, bảo thạch như mặt trời nhỏ trên mi tâm bỗng nhiên khảm vào mi tâm, tiếp đó, mi tâm dựng ra một con mắt đỏ như máu.

Con mắt thứ ba, một ánh mắt dựng đứng quỷ dị, tràn đầy một cỗ sát khí kinh khủng.

- Ông!

Con mắt thứ ba vừa ra, một cỗ hào quang hủy diệt thế gian lập tức phụt ra, con mắt thứ ba kinh khủng, làm cho mọi người nhìn vào, tim bỗng nhiên đều đập nhanh, ít nhất trong giây lát rất nhiều dân chúng Đại Tranh nhìn thấy ánh mắt màu máu kia, giống như bị sét đánh, vẻ mặt trở nên hoảng hốt.

- Mắt Thánh nhân?

Tổ Tiên Thiên gia lúc trước ngắt lời kia cả kinh kêu lên.

Mắt Thánh nhân, cũng chính là ánh mắt của Thánh nhân, khuôn mặt của Thánh nhân không bị người nhìn thấy, nhưng mà, nếu như Thánh nhân nguyện ý, hoàn toàn có thể hiển lộ trước người ta, bọn họ đã từng có vinh hạnh gặp qua ánh mắt của Thiên Chú Tử, tuy rằng màu sắc không phải màu máu, nhưng mà hiệu quả của ánh mắt kia và ánh mắt trước mắt này không ngờ giống nhau, nhìn vào đều lạnh người.

Loại mắt Thánh nhân này không phải Thánh nhân tu luyện ra, mà lại là 3000 thiên đạo và Thiên Số Nhãn cùng nhau giao cho Thánh nhân, có uy thế của Thiên Số Nhãn, cường thế vô cùng.

Đây cũng không phải là Thiên Nhãn của đám người Nhị Lang Thần có thể so sánh, mắt Thánh nhân vừa mở, xuyên thủng thế gian, có uy lực hủy thiên diệt địa.

Toàn bộ thiên hạ dương gian, hẳn là chỉ có 9 cặp, 18 con mắt Thánh nhân mà thôi.

Nhưng mà, lão già đen gầy trước mắt này không ngờ, không ngờ mạnh mẽ tu luyện ra mắt Thánh nhân?

Mắt Thánh nhân cũng có thể tu luyện ra được?

Không chỉ một đám Tổ Tiên, cho dù các Thánh nhân cũng kinh ngạc khi

nhìn một màn này.

- Ngoại ma chi đạo, quả nhiên là ngoại ma chi đạo!

Di Thiên Thánh nhân mãnh hít một hơi nói.

- Ngoại ma chi đạo? Sư tôn, ngươi, ngươi không ngờ buông bỏ huyết mạch Thiên gia? Ngươi không ngờ ruồng bỏ quy củ tổ tông? Dùng thân luyện ma!

Thiên Chú Tử giọng điệu dày đặc hàn ý nói.

- Quy củ tổ tông? Vậy phải xem có bao nhiêu tổ, chúng ta dùng thân luyện ma, nhưng mà có ý chí tổ tiên đảm bảo, mà các ngươi lại sớm đã vi phạm, cướp gia quyền!

Người áo bào đen rách nát cầm đầu mở miệng nói.

Thiên Chú Tử hai tay nắm lại, hiển nhiên vô cùng tức giận.

Một bên Huỳnh Hoặc bỗng nhiên thản nhiên nói:

- Thiên Chú Tử, chuyện nhà ngươi, đúng là đủ phức tạp!

- Thiên Chú, trở về nhắn lại lời của ta cho Thiên Đạo Tử! Lập tức thối lui!

Người áo bào đen rách nát cầm đầu nói.

- Tuyệt không thể, các ngươi dùng thân luyện ma, ta có thể mặc kệ, nhưng mà lệnh bài gia chủ, ta nhất định phải mang về!

Thiên Chú Tử quật cường nói.

- Ngươi mang không nổi!

Phía sau, Thiên Thần Tử thản nhiên nói.

Thiên Thần Tử vừa dứt lời, 11 người khác cũng giống như vậy, bảo thạch như mặt trời nhỏ tại mi tâm bỗng nhiên thụt vào, tiếp đó lộ ra một con mắt thứ ba màu máu.

12 người, 12 người con cháu dòng chính Thiên Gia, giờ phút này đều hiện ra mắt Thánh nhân thứ ba màu máu.

Huyết quang ngút trời, một cỗ khí tức kinh khủng từ trong mắt mỗi người phát ra, lập tức khiến cho hư không rung chuyển.

12 con mắt Thánh nhân đều xuất hiện, bắn ra một cỗ khí thế kinh khủng, khí thế tuyệt không yếu hơn Thánh nhân, mênh mông vô cùng.

Các Tổ Tiên đối diện mí mắt không khỏi kinh hoàng.

Về phần hai tên Tổ Tiên Kim Bằng và Đao Nhân Đồ, hai người đã sớm trừng hai mắt nhìn, ngay từ đầu cũng cảm giác Thiên Thần Tử là một cường giả, nhưng mà hai người chẳng ai nghĩ tới biến thái như vậy, luyện ra ánh mắt của Thánh nhân?

Không chỉ như vậy, 11 người khác cũng giống như hắn, cũng biến thái giống như vậy, mỗi người có được con mắt Thánh nhân.

Đây, Đại Tranh làm sao lại giấu được một đám lão quái vật biến thái như vậy? Người như thế mặc dù chưa bại lộ khí thế tu vi quá mạnh mẽ, nhưng từ khí thế của mắt Thánh nhân nơi này, khiến cho Kim Bằng có loại cảm giác thất bại.

Hai người liếc nhau, lại nhìn Chung Sơn phía xa xa một chút.

Mỗi lần vạch trần một tầng con bài chưa lật của Chung Sơn, Chung Sơn sẽ xuất ra con bài chưa lật càng rung động hơn, lần này cũng quá khoa trương đi, con bài chưa lật lại là một nhóm lớn đi ra?

- Chung Sơn, chúng ta chỉ giải quyết việc Thiên gia!

Thiên Thần Tử quay sang Chung Sơn thản nhiên nói.

Nhìn Thiên Thần Tử cách đó không xa, Chung Sơn gật gật đầu, Thiên Lệnh, chính là bọn họ luôn luôn phải bảo vệ, đám người Thiên Chú Tử chính là vì Thiên Lệnh, tự nhiên chuyện này cứ giao cho đám người Thiên Thần Tử giải quyết.

- Đi thôi, Thiên Chú, nhóm ngươi nếu đã muốn lệnh bài gia chủ, vậy xuất ra bản lĩnh của các ngươi đi!

Người áo bào đen rách nát cầm đầu kia thản nhiên nói.

- Đi!

Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

Đây là quay sang các con cháu Thiên Gia kêu lên, đây là ân oán Thiên gia, tự nhiên con cháu Thiên Gia tham dự.

Thiên Chú Tử mang theo con cháu Thiên Gia hóa thành một đạo lưu quang xông lên trời, bắn vào trong tinh thần.

Đám người Thiên Thần Tử, mỗi người đều có một cây Bất Chu Sơn Trượng, Bất Chu Sơn Trượng ném đi, đạp lên trượng, rồi đột nhiên hóa thành 12 đạo lưu quang, nhảy vào tinh thần. Đại chiến mở ra.

Không bao lâu, trong tinh không xa xôi liền xuất hiện sóng chấn động.

Thánh nhân chiến đấu, phần lớn đều nguyện chọn ở trong tinh không, bởi vì Thế giới nơi đó đơn giản, Thánh nhân cũng không hy vọng tại thời điểm chiến đấu, bị một ít bọn đạo chích đánh lén. Bởi vậy, cường giả chiến đấu, tinh không đúng là chiến trường tốt nhất.

Thế cục trước mắt chợt thay đổi, lập tức áp lực Chung Sơn nhỏ đi rất nhiều.

Mặc kệ đám người Thiên Thần Tử thắng hay thua, ít nhất Thánh nhân trước mắt Chung Sơn phải đối mặt ít đi một tên, Tổ Tiên cũng ít 11 tên.

Nhưng mà dù vậy, trước mắt vẫn là một quái vật lớn.

Hai tên Thánh nhân, Thánh nhân mạnh bao nhiêu? Đồ Thánh, chân chính có thể đồ Thánh thì lại có mấy người?

Doanh? Doanh giết Khổng Tử, nhưng mà, trước đó, Doanh làm bao nhiêu chuẩn bị? Vận dụng bao nhiêu kế sách? Lại tìm ra sơ hở của Khổng Tử, mới dám đồ Thánh.

Cơ Cung Niết? Hắn đồ Thánh, vì sao tại âm phủ? Nhất định cũng vô cùng gian nan, sau khi làm rất nhiều chuẩn bị và tính kế, mới giết được một Thánh nhân.

Thánh nhân được thường nhân cho rằng là người mạnh nhất thiên địa, cũng không phải nói không.

Ngày xưa, tuy rằng Đế Huyền Sát đánh bại Thiên Chú Tử, cũng không thấy hắn khoa trương đến mức đồ Thánh a.

Huống chi, một lần Chung Sơn đối mặt chính là hai đại Thánh nhân, chỉ với lực lượng Chung Sơn tạm thời biểu hiện ra, không cần hai tên Thánh nhân, chỉ vẻn vẹn một Thánh nhân cũng đủ để tàn sát Đại Tranh, giết chết các Tổ Tiên Đại Tranh, giết chết Chung Sơn.

Nhưng mà trước mắt vẫn còn hai tên Thánh nhân nhìn chằm chằm.

Cường giả vây xem càng ngày càng nhiều, cũng có vài tên Tổ Tiên từ Cương Vực khác chạy tới, cũng không tới phía xa xa, thế cuộc trước mắt cũng dần dần trong sáng, Thánh nhân muốn tiêu diệt Đại Tranh!

Đây là chuyện tốt a! Rất nhiều cường giả vây xem, giờ phút này cũng lộ ra một cỗ hưng phấn, đặc biệt còn có hai người chủ Cương Vực khác, nhìn thấy Đại Tranh sắp bị diệt tới nơi, lại ngưng thần chờ đợi, nếu như Đại Tranh lộ ra vẻ mệt mỏi, bọn họ không ngại tham gia một chân, cho Đại Tranh bỏ đá xuống giếng.

Cho nên, ở mặt ngoài Đại Tranh áp lực giảm bớt, nhưng mà, theo thời gian trôi qua, nếu cường giả muốn gây bất lợi cho Đại Tranh càng ngày càng nhiều, hơn nữa đều là cao thủ ẩn giấu. Đại Tranh có thể đưa tới ba đại Thánh nhân đồ Thánh, có thể thấy được rõ ràng sự cường thế, ai lại muốn mạnh mẽ cường đấu chứ?

Cách đó không xa, đầu ngón tay Tử Dương Kinh Hồng không ngừng bấm bấm, trên mặt càng ngày càng chua xót.

- Chung Sơn nếu không giải quyết ổn thỏa hai tên Thánh nhân, Đại Tranh sẽ bị bốn phương tám hướng vây giết, nhưng mà, muốn nhanh chóng giải quyết ổn thỏa Thánh nhân? Chuyện này sự thật được sao? Đùa gì thế!

Tử Dương Kinh Hồng căn bản không xem trọng Chung Sơn.
Bình Luận (0)
Comment