Trường Sinh Bất Tử

Chương 1124

- Ừm, ta bất kể, tướng mạo giống như quỷ, ban đầu ta gặp liền biết không phải thứ tốt!

Thiên Linh Nhi chu miệng nói.

Nếu là Thiên Thần Tử nghe được gia chủ nói hắn như vậy, nhất định lệ rơi đầy mặt, lớn lên giống như quỷ, Thiên Thần Tử hắn cũng không muốn, chỉ là vì mục tiêu cuối cùng của dòng chính Thiên gia nên mới không thể không hy sinh bản thân, giờ phút này lại bị Thiên Linh Nhi nói không tới mức không chịu nổi như thế.

Dĩ nhiên, Thiên Thần Tử càng không khả năng biết là lập trường của Thiên Linh Nhi đã bị một cơn gió thổi qua làm cho biến chuyển, gió của người bình thường thổi ra đã rất lợi hại, huống chi là do Chung Sơn thổi ra đây?

- Cho nên tạm thời đợi ở âm phủ, chờ thân thể của bản thể ta trở về tái nhập dương gian!

Chung Sơn nói.

- Ừm!

Thiên Linh Nhi kiên định gật đầu.

Đồng thời, Chung Sơn nhìn Chu Tước đã sắp bị bẹp trong lòng bàn tay Thiên Linh Nhi một chút, cười nhạt, thật giống như cố ý nói cho Chu Tước nghe.

- Ngạch?

Khuôn mặt của Chung Sơn bỗng nhiên biến đổi.

Thiên Linh Nhi cũng là mở to hai mắt nhìn nhìn về phương hướng ngoại giới.

- Khí tức thật mạnh!

Thiên Linh Nhi kinh ngạc nói.

Chung Sơn đứng dậy, giẫm chận tại chỗ đi về phía ngoài điện.

Cùng một thời gian, bầu trời âm phủ, Xương Kinh có một cổ khí tức cường đại ép xuống, khí tức người tới thật giống như đầy dẫy một cổ khiêu khích chèn ép vào trong lòng của tất cả mọi người ở Xương Kinh.

Đủ loại quan lại dừng công việc trong tay lại, một đám đi ra khỏi đại điện riêng của mình, ngẩng đầu nhìn lên trên trời.

Chung Sơn mang theo Thiên Linh Nhi cũng đi tới trước Bất Tử Điện.

Trước Bất Tử Điện đã có một chút quan viên tới trước.

- Bái kiến Thánh vương!

Chúng quan nói.

Chung Sơn gật đầu, đồng thời ngẩng đầu nhìn trời.

Lúc này, đám người Nam Cung Thắng, Dịch Diễn, Vương Tĩnh Văn rối rít đi tới trước Bất Tử Điện, cùng nhau nhìn lên trên trời theo Chung Sơn.

Trên bầu trời, có ba trăm khách không mời mà đến tới đây.

Trong đó, tu vi thấp nhất lại là Đại Tiên, đại lượng Cổ Tiên, thậm chí có năm cường giả Tổ Tiên.

Đại Tiên cùng Cổ Tiên nắm pháp quyết tạo thành một khối màn sáng trong hư không, màn sáng không ngừng mở rộng, thật giống như muốn dần dần gói lại Xương Kinh lơ lửng trên không trung.

Một cái trận pháp, đám người kia muốn dùng trận pháp giam cầm Đại Tranh?

- Bách Cấm Tù Lung Trận?

Nam Cung Thắng sau lưng Chung Sơn bỗng nhiên lộ ra một tiếng cười khinh thường.

Đám người kia muốn dùng trận pháp vây khốn Đại Tranh?

Quần thần Đại Tranh không tự chủ nhìn thoáng qua Nam Cung Thắng, thấy nụ cười khinh thường kia của Nam Cung Thắng, tâm của mọi người cũng ổn định lại.

- Bách Cấm Tù Lung Trận? Nam Cung Thắng, ngươi có thể phá chứ?

Thiên Linh Nhi hiếu kỳ nói.

- Hồi bẩm hoàng hậu, thần nhắm mắt lại cũng có thể một tay phá vỡ!

Nam Cung Thắng rất tự tin nói.

Không phải là Nam Cung Thắng cuồng vọng, mà là người đang thi triển trận pháp trước mặt Nam Cung Thắng, đúng là quá thấp kém. Ngay từ thật lâu lúc trước, Nam Cung Thắng vẫn sử dụng tinh thần bố trí đại trận, hiện tại chỉ có dùng những thứ tài liệu thô thiển này, cũng muốn vây khốn Đại Tranh? Một nhóm người này lai lịch ra sao? Không phải đầu có vấn đề chứ?

- Tứ đại hộ pháp, nhìn bọn họ muốn chết, đừng cho bọn họ quấy rối việc bố trí đại trận!

Trên bầu trời truyền đến một tiếng hô to.

Đó là lo lắng người cả Đại Tranh xuất thủ quấy rối việc bố trí Bách Cấm Tù Lung Trận.

Nhưng là, người của Đại Tranh sẽ để ý sao? Đặc biệt là sau khi đã trải qua cục diện vây giết ba Thánh nhân ở dương gian, tầm nhìn của đám người Dịch Diễn, Nam Cung Thắng đã sớm đến lực lượng của Thánh nhân.

Một đám cười lạnh nhìn lên trên trời.

Mà Chung Sơn lại trực tiếp nhìn chằm chằm về phía người nói chuyện kia.

Khí thế của người nói chuyện kia, hẳn là một Tổ Tiên, hơn nữa còn là Tổ Tiên mà Chung Sơn biết.

Đệ tử của Luân Hồi Thánh nhân, Quân Mạc Ly!

Cường giả Tổ Tiên mà ngày xưa ở Khô Lâu Đại Cương của Vương Khô, dùng thiên đạo Luân Hồi chiến đấu cùng Chung Sơn, giờ phút này lại tới nữa.

Tứ đại hộ pháp, hẳn là bốn Tổ Tiên mặc trang phục màu đỏ kia, giờ phút này không có hảo ý nhìn chằm chằm Chung Sơn ở phía dưới.

- Chung Sơn! Ngươi không nghĩ tới là ta sao, ha ha ha ha!

Quân Mạc Ly hét lớn.

Năm đó, Chung Sơn khi đối mặt với Quân Mạc Ly lại cực kỳ thận trọng, giờ phút này, tu vi của Chung Sơn vẫn là Cổ Tiên, nhưng gặp lại Quân Mạc Ly, thậm chí phía sau còn có bốn Tổ Tiên, vẻ mặt Chung Sơn cũng đã rất lạnh nhạt.

Tám chín mười cường giả Tổ Tiên trở lên Chung Sơn cũng đã từng đối mặt, lại bao gồm mấy tên Thánh nhân trong đó, giờ phút này năm Tổ Tiên, Chung Sơn sẽ để ý sao?

Quân Mạc Ly? Không gì hơn cái này, bốn người khác nghe mệnh lệnh của hắn, chẳng lẽ còn trông cậy vào bọn họ có thực lực như Doanh?

- Quân Mạc Ly?

Thanh âm của Chung Sơn rất nhạt.

- Hôm đó ta rời khỏi Khô Lâu Đại Cương, ta liền thề, nhục nhã mà ta thừa nhận, ta nhất định phải trả gấp trăm lần! Lần này, ta rốt cục thuyết phục được Đại sư huynh, hừ, hôm nay ta liền muốn tiêu diệt Đại Tranh ngươi!

Bộ mặt Quân Mạc Ly hơi có vẻ dử tợn nói.

Vẻ mặt Chung Sơn vẫn rất nhạt như cũ.

Loại thánh nhị đại này, giờ phút này Chung Sơn thật đúng là có điểm đề không nổi hăng hái.

Ba thánh nhân cũng đã đối mặt, Đại Tranh lại e ngại một thánh nhị đại sao?

- Cho ngươi thời gian mười hơi thở, mang theo mấy tên vớ vẩn này của ngươi cút ra khỏi Xương Kinh!

Chung Sơn thản nhiên nói.

Mấy tên vỡ vẩn?

Bộ mặt của tứ đại hộ pháp cảnh giới Tổ Tiên ở trên trời giật giật một cái, về phần những Cổ Tiên cùng Đại Tiên khác cũng là lộ ra một trận cười lạnh. Thánh vương của Đại Tranh này không muốn sống nữa sao?

Khuôn mặt của Quân Mạc Ly cũng là tối sầm.

Cách lần trước bị Chung Sơn liều mạng chém giết còn không có bao nhiêu năm, Chung Sơn này trở lại Đại Tranh đã đứng lên?

- Hừ, Đại Tranh? Trước khi tới ta đã điều tra qua, lục đại lãnh thổ quốc gia của Đại Tranh, mỗi cái lãnh thổ quốc gia của ngươi khẳng định có một Tổ Tiên ở đó, hiện tại Xương Kinh của ngươi còn lại bao nhiêu thực lực? Kim Bằng kia đâu? Hôm nay, ngũ đại Tổ Tiên chúng ta tất hủy Đại Tranh ngươi! Dĩ nhiên, nếu là hiện tại ngươi đầu hàng, cam nguyện làm thần tử của Luân Hồi Thánh đình, ta có thể suy nghĩ tha cho ngươi khỏi chết!

Giọng nói của Quân Mạc Ly dần dần rét run, nói.

- Xuy!

Thiên Linh Nhi ở trước Bất Tử Điện bỗng nhiên nở nụ cười.

Thiên Linh Nhi cười một tiếng, đám người Dịch Diễn, Vương Tĩnh Văn cũng lộ ra nụ cười.

Đúng, ngũ đại Tổ Tiên và ba trăm cường giả Đại Tiên trở lên, đích xác là tồn tại hoành hành ở một lãnh thổ quốc gia tại âm phủ, dù sao, ban đầu lúc Đại Tranh chưa đặt chân ở chỗ này, cả Chuyển Luân Cương Vực chỉ có Cổ Tiên mạnh nhất là Lạc Tinh Trần.

Nhưng, lúc này không giống ngày xưa, dương gian nếu là chuyển tới âm phủ, chính là mười Tổ Tiên cũng không dám sơ xuất ở Đại Tranh.

Ngẩng đầu, Chung Sơn nhìn Quân Mạc Ly đang trong hưng phấn, trong mắt có một trận quái dị.

- Trận thành, ha ha ha ha, Xương Kinh, lần này các ngươi ai cũng đừng nghĩ trốn!

Quân Mạc Ly vẫn không biết sống chết, kêu la.

Giờ phút này, Bách Cấm Tù Lung Trận đã tạo thành một cái hình cầu to lớn bao vây Xương Kinh lại.

Nam Cung Thắng trợn mắt một cái, loại trận này, chính mình lật tay là có thể bố trí ra mười mấy cái, đáng giá để cao hứng như vậy sao?

- Lúc ở Khô Lâu Đại Cương, nhìn ở mặt mũi của Luân Hồi Thánh nhân, ta đã bỏ qua cho ngươi một lần!

Chung Sơn thản nhiên nói.

- Hừ, bỏ qua cho ta một lần, vậy thì như thế nào? Ngươi yên tâm, ta cũng sẽ thả ngươi một lần, bất quá phải chờ sau khi ta hung hăng nhục nhã ngươi!

Quân Mạc Ly lạnh giọng nói.

Hiện tại Chung Sơn cảm giác ngôn ngữ không thông cùng Quân Mạc Ly này.

Mình đang đe dọa hắn, ngược lại hắn cho rằng mình đang cầu xin tha thứ.

Mặt ác trầm xuống, Chung Sơn cảm thấy không có cần thiết lại nhiều lời cùng hắn.

- Bắt tất cả bọn họ lại, một người cũng đừng để cho chạy!

Chung Sơn thản nhiên nói.

- Rõ!

Trước Bất Tử Điện truyền tới một trận âm thanh phụ họa theo.

Nam Cung Thắng xuất thủ trước tiên, một ngón tay búng ra, một đạo hồng quang bắn vào phía trên Bách Cấm Tù Lung Trận.

Bách Cấm Tù Lung Trận ban đầu màu vàng đột nhiên xuất hiện đại lượng sợi hồng.

Nam Cung Thắng không có phá vỡ đại trận, nhưng một đám Đại Tiên bày trận ở đối diện cả kinh kêu lên.

- Không đúng, Bách Cấm Tù Lung Trận không thể khống chế!

- Không tốt, chúng ta cũng bị vây khốn, xông ra ngoài!

- Xông!

Ầm!

- Đại trận đang công kích ta...

Bầu trời một trận huyên náo, một đám cường giả nhất thời thật giống như trợn tròn mắt, đại trận vốn là do chính mình bố trí trong nháy mắt không nghe lời, ngược lại dùng để đối phó mình?

Tại sao có thể như vậy?

Lúc này, tứ phương Xương Kinh nhất thời có đại lượng cường giả bay ra khỏi, cường giả xông lên trời, bức toàn bộ khí tức của đám người Quân Mạc Ly trên trời về.

- Tổ Tiên? Đại Tranh còn có Tổ Tiên?

Mặt ác của Quân Mạc Ly biến đổi.

- Tám Tổ Tiên? Xương Kinh làm sao có thể còn có tám Tổ Tiên?

Một hộ pháp trong đó cả kinh kêu lên.

- Vương gia, ngươi đi mau!

Một Tổ Tiên kêu lên với Quân Mạc Ly.

Ầm!

Đại trận trước mặt bị phá vỡ ra một cái lỗ hổng, Quân Mạc Ly mang theo một cổ kinh hoảng chạy ra khỏi Đại Tranh.

Tứ đại hộ pháp Tổ Tiên, nghênh đón tám đại Tổ Tiên của Đại Tranh.

Quân Mạc Ly ra khỏi đại trận, quay đầu nhìn lại, gương mặt bất khả tư nghị, tại sao có thể như vậy? Làm sao lại điên đảo rồi?

Đại Tranh làm sao có nhiều cường giả như vậy? Đầu Quân Mạc Ly nổ vang một trận.

- Vương gia, ngươi đi mau, mau, mau, mau!

Một hộ pháp hét lớn.

Hộ pháp kia kêu to để cho Quân Mạc Ly giật mình một cái, đi mau, chính mình chẳng qua là mới vào cảnh giới Tổ Tiên, tám đại Tổ Tiên ở đối diện, một nhóm chính mình lần này thật sự gặp hạn.

- Đi? Ta nói rồi, một người cũng đừng nghĩ sẽ ươợc bỏ qua!

Chung Sơn thản nhiên nói.

- Các ngươi chờ đó, ta đi gọi Đại sư huynh, ta đi gọi sư tôn tới cứu các ngươi!

Quân Mạc Ly hoảng sợ hét lớn.

Nói xong, Quân Mạc Ly chuẩn bị bay đi về một cái phương hướng.

- Thánh vương có lệnh, ai cũng không cho đi!

Trước người Quân Mạc Ly bỗng nhiên truyền đến một tiếng hô to.

Tiếp theo, Quân Mạc Ly chỉ cảm thấy tay chân một trận lạnh như băng.

- Tại sao lại như vậy? Tại sao Chung Sơn có nhiều Tổ Tiên như vậy? Thiên đạo bất công, thiên đạo bất công.

Quân Mạc Ly hoảng sợ rống lên.

Bởi vì trước người Quân Mạc Ly đột nhiên xuất hiện tám Tổ Tiên của Khô Lâu tộc ngăn cản Quân Mạc Ly.

Chạy? Chạy thế nào? Một người mới vào cảnh giới Tổ Tiên, đối diện là tám Tổ Tiên lâu năm, ngươi muốn chạy thoát, bọn họ sẽ đâm chết ngươi như đâm đậu hủ a!

Tứ đại hộ pháp giờ phút này cũng ngây dại, cái này không thực tế, không thể nào? Trong tư liệu, Đại Tranh không phải là có ba Khô Lâu Tổ Tiên cùng Kim Bằng sao?

Làm sao bỗng nhiên lại xuất hiện mười sáu người? Cổ thế lực này, thậm chí có thể ngăn cản thánh nhân, làm sao chỉ là thần tử của Chung Sơn?

Quân Mạc Ly rất nhanh đã bị bắt được. Sau một phen chiến đấu vô cùng kịch liệt, tứ đại hộ pháp mang theo một thân vết thương bị phong ấn tu vi. Một đám Cổ Tiên cùng Đại Tiên tự nhiên càng không có khả năng chạy thoát khỏi ma trảo của Chung Sơn, sau khi bị đánh thương tích cả người, cùng nhau bị phong ấn tu vi, ném vào trong thiên lao của Đại Tranh.

- Không có tí sức lực chiến đấu nào!

Thiên Linh Nhi chu miệng nói. Hiển nhiên cảm giác đám người kia quá bất lực.

Lời này nghe vào trong tai một đám cường giả Quân Mạc Ly lại là chói tai cỡ nào, thử hỏi ai có thể nghĩ đến Đại Tranh có giấu nhiều yêu nghiệt biến thái như vậy.

Bị bắt lại vô cùng bi kịch.

- Liễu Vô Song!

Chung Sơn kêu lên.

Liễu Vô Song, tổng Chỉ Huy Sứ Cẩm Y vệ của Đại Tranh.

- Có thần!

Liễu Vô Song lập tức đáp.

- Đám người kia giao cho ngươi thẩm vấn!

Chung Sơn nói.

- Thần tuân chỉ!

Liễu Vô Song mang theo một cổ hưng phấn nói.

Liễu Vô Song từng bị làm tù nhân, hưởng thụ các đại cực hình mấy năm, hiện tại vô cùng yêu tha thiết tư vị tàn bạo người khác này. Cũng vì vậy mà ở trong thiên lao của Đại Tranh, Liễu Vô Song có một cái danh hiệu vang dội: Ma quỷ mạnh nhất!

Đám người Quân Mạc Ly mang theo vết thương cắn chặc hàm răng, cừu hận nhìn Chung Sơn, hiển nhiên không ngờ rằng ma trảo của Liễu Vô Song sẽ đưa về phía bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment