Trường Sinh Bất Tử

Chương 1162

Dương gian, bốn đại bộ Châu.

Chỗ giao giới Đông Thắng Thần Châu và Tây Ngưu Hạ Châu có một đạo quan nổi tiếng thiên hạ.

Vạn Thọ Sơn, Ngũ Trang Quan!

Ngũ Trang Quan là Đạo tràng của Trấn Nguyên Tử, tại bốn đại bộ Châu có rất lớn uy danh, cùng vì thực lực Quan chủ Ngũ Trang Quan quá mạnh, đỉnh cấp Tổ Tiên, lại có trọng bảo Địa Thư. Tổ Tiên tầm thường căn bản không phải đối thủ của hắn, cho dù Thánh nhân cũng không nguyện làm khó xử Trấn Nguyên Tử.

Ngũ Trang Quan cực kỳ thanh tĩnh, là một nơi tu đạo dưỡng tâm tuyệt hảo.

Nhưng mà, một ngày này, bên trong Ngũ Trang Quan lại truyền tới từng tiếng cười nói huyên náo.

Bên trong đại điện trung tâm Ngũ Trang Quan, Trấn Nguyên Tử ngồi trên chủ tọa, phía dưới bày rất nhiều bàn cho khách, trước mỗi một bàn khác đều ngồi một cường giả, tại phía sau bọn họ còn đứng một ít thuộc hạ.

Trên mỗi một bàn khác đều để một quả nhỏ hình con nít, đúng là đặc sản của Ngũ Trang Quan, Nhân Sâm Quả, cũng được xưng là Thảo Hoàn Đan.

Trừ người ngồi xuống, trong mắt những người khác đều lộ ra vẻ khát vọng nồng đậm, nuốt nuốt nước miếng, lại không thể làm gì, bởi vì Nhân Sâm Quả kia căn bản không phải bọn họ có thể hưởng thụ.

Giờ phút này, mọi người đều nhìn về phía Trấn Nguyên Tử, chờ Trấn Nguyên Tử lên tiếng.

- Chư vị đều là người đứng đầu mỗi thứ thế lực lớn tại bốn đại bộ Châu này, chư vị có thể tới đây là vinh hạnh của Trấn Nguyên Tử!

Trấn Nguyên Tử cười nhạt nói.

- Quan chủ quá khiêm nhượng, Quan chủ chiêu đãi, chúng ta tự nhiên phải đến!

Chư cường phía dưới lập tức nói.

Cũng bởi vì bốn đại bộ Châu đã không còn yên ổn như trước kia, thiên hạ đại loạn sắp tới, hơi vô ý sẽ trở nên mai một, hơn nữa, sự kiện Đại Lôi Âm Tự lần trước, rất nhiều người đều hiểu thêm, Trấn Nguyên Tử và Hồng Quân có nhất định quan hệ.

Thái Thượng, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề đều có thể sống lại, thiên hạ đệ nhất nhân Hồng Quân ngày xưa sao không thể sống lại?

Hồng Quân sống lại, phù hộ Trấn Nguyên Tử, lúc này nếu như dựa vào hắn, thời điểm thiên hạ đại loạn không phải có thể giữ được toàn thân hay sao? Thậm chí có thể có được.

Bởi vậy, khi nhận được thiệp mời của Trấn Nguyên Tử, mỗi Đại Yêu Vương, mỗi Đại tông chủ đều đến Ngũ Trang Quan, cũng xuất hiện một màn vô cùng náo nhiệt trước mắt.

- Hôm nay ta mời chư vị tới, chư vị cũng có thể đoán được, thiên hạ đại loạn tới, họa phúc khó liệu, tại hạ chỉ muốn cùng chư vị kết minh, cùng nhau hỗ trợ nhau ứng tiếp thiên hạ đại loạn kế tiếp, người nguyện cùng Ngũ Trang Quan kết minh, tại hạ vô cùng chân thành hoan nghênh, nếu không nguyện, tại hạ cũng không miễn cưỡng. Chư vị đồng ý hay không?

Trấn Nguyên Tử vô cùng trịnh trọng nói.

- Kết minh, thực ra là tiểu bối chúng ta thơm lây, Quan chủ đã lên tiếng, chúng ta nếu không đáp ứng, đúng là phụ lòng tốt của Quan chủ, tại hạ nguyện cùng Ngũ Trang Quan kết minh, cùng nhau tương trợ, lập huyết thệ!

Một người trong đó kêu lên.

- Chúng ta nguyện ý kết minh!

Mọi người nhao nhao đáp.

Tiếp đó, vì để cho phần kết minh này càng thêm kiên cố, mọi người bức ra tinh huyết hòa vào rượu, từng người một hơi uống sạch.

- Bái kiến Minh chủ!

Mọi người quay sang Trấn Nguyên Tử cung kính nói.

Trấn Nguyên Tử tâm tình thật tốt nói:

- Tốt, tốt, chư vị mời ngồi, nếm thử xem Nhân Sâm Quả của Ngũ Trang Quan ta xem thế nào!

Mọi người tự nhiên dị thường mừng rỡ, tại thời điểm loạn thế kết minh, có vinh cùng vinh, có tổn (thương) cùng tổn. Đi theo Trấn Nguyên Tử, đi theo Hồng Quân, vậy chỉ có quang vinh, trong lòng mọi người thông thoáng.

Tiệc rượu bắt đầu, vô cùng náo nhiệt.

- Không, không xong! Sư tôn, xảy ra chuyện lớn.

Một đệ tử Ngũ Trang Quan vọt vào.

Đại điện trở nên yên tĩnh. Trấn Nguyên Tử nhướng mày.

- Sư tôn, phía nam đến mấy trăm người, Tam sư huynh tiến lên hỏi, nhưng mà chỉ vẻn vẹn đối mặt đã bị đối phương đả thương, sư tôn, lai giả bất thiện a!

Đệ tử Ngũ Trang Quan kia lo lắng nói.

Trấn Nguyên Tử đồng tử co rụt lại, còn chưa nói gì, một cường giả phía dưới liền đứng dậy.

- Ai to gan như vậy? Dám xông lên Ngũ Trang Quan? Minh chủ, một chút việc nhỏ không nhọc Minh chủ hao tâm tốn sức, tại hạ nguyện thay Minh chủ lấy đầu địch nhân chấn kinh bọn đạo chích bốn phía!

Người nọ lập tức nói.

- Vậy làm phiền Giao Ma Vương!

Trấn Nguyên Tử gật gật đầu.

- Chư vị tiếp tục ăn uống, tại hạ đi một chút sẽ trở lại!

Giao Ma Vương tự tin nói.

Những người khác cũng không nói nhiều, mà Trấn Nguyên Tử cũng mày nhíu lại, nhưng cũng không nói gì thêm.

Phương nam Ngũ Trang Quan.

Xuất hiện một đám cường giả khoảng hơn ba trăm người.

Một cường giả trong đó lật tay rạch một cái, một ngọn núi lớn ầm ầm bị chém đứt, hình thành một mảnh đất bằng phẳng to lớn, xa xa cùng Vạn Thọ Sơn tương đối.

Người thần sơn xuống thấy người đến trong lúc giơ tay nhấc chân chặt đứt núi cao nhà mình, nuốt nuốt nước miếng, cái gì cũng không dám nói, rất nhanh rời đi.

Tổng cộng 313 người. Cầm đầu là 13 người.

Nhóm người này không phải người khác, đúng là đoàn người Chung Sơn, còn có chẳng biết lúc nào Chung Sơn tìm được Kiếm Ngạo áo bào trắng.

Cách rất xa, một đám người nhìn phía xa Vạn Thọ Sơn rộng lớn.

Lúc trước có một đệ tử Ngũ Trang Quan tiến đến điều tra, bị Kim Bằng một chưởng đả thương lui về.

- Kiếm Ngạo! Đã thành Tổ Tiên?

Chung Sơn nhìn về phía Kiếm Ngạo nói.

- Linh Sơn dùng ổn định, Tổ Tiên tự thành, nên đến lúc ta thực hiện lời hứa. Mười món Pháp bảo cấp Thánh nhân, Địa Thư của Trấn Nguyên Tử là kiện thứ nhất, chiến dịch Linh Sơn, Trấn Nguyên Tử đã cùng ta kết làm ác quả, cũng là lúc hoàn trả lại.

Kiếm Ngạo mở miệng nói.

Nhìn phía xa Vạn Thọ Sơn, Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

- Nếu đoạt Địa Thư, vậy sao không kiêu ngạo một chút?

- Ồ?

Kiếm Ngạo không rõ nói.

- Ta muốn bắt giữ Trấn Nguyên Tử!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Ách?

Rất nhiều người trong Cổ Tiên phía sau sắc mặt đều hơi biến.

- Bắt giữ? Ta không dám cam đoan?

Kiếm Ngạo lắc lắc đầu nói.

- Không cần e ngại, đến lúc đó người của ta sẽ tham dự, ngươi sẽ không để ý chứ?

Chung Sơn hỏi.

- Để ý? Không ngại!

Kiếm Ngạo cười gật gật đầu.

- Ừ!

Chung Sơn gật gật đầu.

Kiếm Ngạo quay đầu, đạp bước đi ra mảnh đất bằng phẳng, từ từ bay về phía Vạn Thọ Sơn. Tốc độ không nhanh, dường như đang tích góp từng tí gì vậy.

Người đệ tử Ngũ Trang Quan mới vừa rồi bị trọng thương được mang trở về, những người khác lại như lâm đại địch. Từng người cầm vũ khí nhìn chằm chằm hơn 300 người trên bình đài xa xa.

- Người nào muốn chết, dám đến Ngũ Trang Quan quấy rối?

Bên trong Ngũ Trang Quan bỗng nhiên truyền đến một tiếng rống giận thô bỉ.

Lập tức, một đại hán mặt xanh đen, tay cầm một đôi Hỗn Nguyên Đại Đồng chùy đi ra.

- Thánh Vương, người này là Giao Ma Vương ở bốn đại bộ Châu, nghe nói thực lực đạt tới cảnh giới Cổ Tiên!

Thân Công Báo quay sang Chung Sơn giới thiệu.

- Lần này dụng ý đến Ngũ Trang Quan, ngươi chắc cũng rõ ràng rồi chứ.

Chung Sơn nhìn về phía Thân Công Báo nói.

- Vâng, đa tạ Thánh Vương thành toàn!

Thân Công Báo trịnh trọng nói.

- Ừ, 300 Cổ Tiên này tạm thời giao cho ngươi chỉ huy, trừ Trấn Nguyên Tử ra, những chuyện khác ta sẽ không hỏi tới!

Chung Sơn nói.

- Vâng!

Thân Công Báo ứng tiếng nói. Đồng thời nhìn về phía Ngũ Trang Quan, trong mắt hàn quang lóe lên một cái.

Thân Công Báo đi ra phía sau, đi ứng phó 400 Cổ Tiên mới đi ra.

- Thi tiên sinh, ngươi tới nói đi, lúc trước tại Nam Chiêm Bộ Châu sao lại thế này!

Chung Sơn nhìn về phía Thi tiên sinh.

Thi tiên sinh gật gật đầu tiêu sái tiến lên.

Chung Sơn đi tìm Tử Tiêu cung, Chung Sơn để Thi tiên sinh toàn quyền phụ trách những người khác, bởi vậy hỏi Thi tiên sinh là thỏa đáng nhất.

- Thánh Vương, ngươi đi rồi, thời gian đó chúng ta ở trong vòng kết giới, rất nhanh có người làm loạn, lúc ấy thần dựa theo Thánh Vương phân phó, tiến hành trấn áp, đánh chém hai Tổ Tiên, 182 Cổ Tiên, Đại Tiên 300 người! Không có người nào đào thoát!

Thi tiên sinh vô cùng nhạt nhiên báo ra số liệu.

Hai tên Tổ Tiên, 182 Cổ Tiên, 300 Đại Tiên. Đều bị đánh chém!

Một bên Đao Nhân Đồ hiện đang hồi tưởng lại đến đều có chút kinh hãi, nhưng mà tại trong miệng Thi tiên sinh lại tùy ý như vậy. So sánh với mà nói, Đao Nhân Đồ phát hiện dĩ vãng sát tâm của mình vẫn còn quá yếu.

- Ừ, không tồi!

Chung Sơn cổ vũ một câu.

- Chiến dịch này tổng cộng tuyển nhận được 300 Cổ Tiên, 1282 Đại Tiên, chiến dịch này Đại Tranh thu hoạch huy hoàng!

Thi tiên sinh hơi kích động nói.

Đúng là kích động, không chỉ Thi tiên sinh, lúc này quần thần Đại Tranh cũng đều kích động, số lượng này quá kinh khủng, thu hoạch quá lớn.

Ngẫm lại năm đó, thời điểm Đại Tranh vừa mới vào đại thế giới, nhỏ yếu cỡ nào, Thánh đình yếu nhất trong lịch sử, tuyệt đối không có một chút khoa trương nào, một đám Đại Tiên có thể khiến Đại Tranh vạn kiếp bất phục.

Nhưng mà Chung Sơn lại ở dưới tình huống nguy nan như vậy bảo vệ Đại Tranh Thánh đình, hiện tại, mấy trăm năm trưởng thành, Đại Tranh bây giờ còn là Thánh đình yếu nhất sao? Trải qua chiến dịch này, Đại Tranh cường đại chưa từng có. Thu phục 1282 Đại Tiên? Cổ Tiên 300 tên?

Một lần hành động này khiến cho Đại Tranh trở thành một Thánh đình đỉnh cấp.

- Hơn một ngàn Đại Tiên kia ta đã phái người đưa về Đại Tranh, chuyện ở Đông Châu, bọn họ không giúp được gì!

Chung Sơn nói.

- Vâng!

Xa xa, Giao Ma Vương lao ra Ngũ Trang Quan, lập tức la hét ầm ĩ lên, la hét ầm ĩ muốn tiêu diệt bọn đạo chích đến xâm phạm.

Nhưng mà sau khi hô lên một tiếng, thân thể Giao Ma Vương thẳng tắp chôn chặt nơi đó. Trong mắt lóe lên một cỗ cực độ khiếp sợ. Ta có có nhìn lầm không?

Xa xa, mặc dù có mây nhàn nhạt che lại, nhưng Giao Ma Vương lại có thể nhìn rõ ràng.

Một nam nhân áo trắng, tay cầm Thanh Phong trường kiếm chậm rãi bay tới Ngũ Trang Quan, này cũng không coi vào đâu, bởi vì Giao Ma Vương không biết Kiếm Ngạo. Chân chính khiến Giao Ma Vương khiếp sợ chính là chỗ trên bình đài xa xa.

Mấy trăm người, tu vi, Giao Ma Vương tự nhiên thấy không rõ, nhưng mà, trong mấy trăm người này, có gần trăm người Giao Ma Vương đều biết.

Trăm người? Trăm người này là người nào? Đều là Cổ Tiên cường đại tại Đông Châu.

Bản thân Giao Ma Vương cũng là Cổ Tiên, nhưng mà vừa mới đạt tới không lâu, nhưng trăm người trước mắt này, mỗi người đều là Cổ Tiên. Thậm chí cùng 200 người khác trò chuyện bình đẳng với nhau, chẳng lẽ là 300 Cổ Tiên?

Giao Ma Vương chưa phục hồi tinh thần lại, lại phát hiện, trên bình đài lại có Thân Công Báo?

Là hắn? Thân Công Báo?

Thân Công Báo vô cùng cung kính quay sang nam nhân cầm đầu thi lễ, tiếp đó đi tới hậu phương chỉ huy 300 Cổ Tiên.

Cầm một đôi Hỗn Nguyên Đại Đồng chùy, Giao Ma Vương da đầu run lên, cả người đều trợn tròn mắt. Đây, đây tình huống gì?

- Giao Ma Vương, chính là bọn họ, vừa rồi bọn họ đả thương tam sư huynh ta!

Đệ tử vào Ngũ Trang Quan bẩm báo lúc trước kia lập tức kêu lên.

- Giết bọn họ!

Các đệ tử Ngũ Trang Quan hô lớn.

Giao Ma Vương:...!

Xa xa, Kiếm Ngạo đã đến chân núi Vạn Thọ Sơn, đứng ở trên một tảng đá lớn, nhìn Ngũ Trang Quan trên núi.

- Hừ!

Kiếm Ngạo hừ lạnh một tiếng. Thanh Phong trường kiếm trong tay quay sang Giao Ma Vương một kiếm vẽ ra.

Một kiếm vẽ ra, lập tức xé rách hư không, dường như thiên địa bị rạch thành hai nửa, hướng về hai bên đè ép, một cổ kiếm ý cường đại đến chí cực chém thẳng về phía Giao Ma Vương vừa rồi còn rống to.

- Ầm!

Giao Ma Vương biến sắc, Hỗn Nguyên Đại Đồng chùy chắn ở trước ngực.

Đáng tiếc, Kiếm Ngạo quá mạnh mẻ, một kiếm rạch ra thiên địa, đồng chùy của Giao Ma Vương bị phân ra hai nửa, thân thể Giao Ma Vương phân ra hai nửa, toàn bộ Vạn Thọ Sơn đều bị phân ra hai nửa.

Một kiếm ra, Vạn Thọ Sơn mở!

Tiếng nổ vang trời, Kiếm Ngạo đi trả thù!
Bình Luận (0)
Comment