Trường Sinh Bất Tử

Chương 955

- Tên ta là Chung Sơn!

Chung Sơn trầm giọng nói, từng bước đi về phía Niệm Du Du.

Chung Sơn? Chúng Quỷ tu đều mờ mịt. Chiến dịch Thánh Thi Sơn, danh tiếng Chung Sơn còn chưa truyền ra, dù sao quá xa, thời gian ngắn ngủi, mấy người Nhiên Đăng biết chuyện này, nhưng ai lại đi nói những tu giả xa lạ.

Mọi người nghĩ rằng Chung Sơn cũng là người cướp cô dâu như Triệu Đại Cáp, Bạch Cốc, mỗi người nhìn Chung Sơn không khỏi gật đầu.

Quả thật, hình tượng này cướp cô dâu còn chấp nhận được, không như con cóc ghẻ tự xưng anh tuấn cho Niệm Du Du được hạnh phúc.

Cướp cô dâu người này sẽ chịu được mấy chiêu của Diêm La Vương rồi thua?

Lục Phán nhìn ra Chung Sơn quả thật là cướp cô dâu, trong lòng lại không ngừng mong đợi, mong rằng thực lực Chung Sơn không được, không phải là đối thủ của Diêm La Vương, bằng không mình thảm rồi.

Niệm Bôn cùng Đại thái tử cũng không vạch trần, một là vạch ra không hay ho gì, hai là Đại thái tử cũng cảm thấy Niệm Du Du và Chung Sơn có cổ quái, bằng không lúc trước đã không dặn Niệm Bôn chú ý Đại Tranh, lúc này xem ra phải quan sát kỹ.

Cho nên, lúc này cục diện quảng trường Diêm La Điện vô cùng quỷ dị.

Cướp cô dâu lại tiếp tục!

Niệm Du Du tuy rằng sắc mặt phức tạp, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Chung Sơn, có kích động, có sợ hãi, có ngọt ngào, có chua xót.

Hình tượng đàn ông đích thực của Chung Sơn càng kích thích Diêm La Vương.

Quay lại liếc Niệm Du Du, phát hiện Niệm Du Du nhìn chằm chằm vào Chung Sơn, làm cho Diêm La Vương liện giận không thể át, Lục Phán kia, làm việc kiểu gì vậy hả?

Tên mặt trắng này vừa tới, Niệm Du Du liền bị hắn câu mất hồn. Khốn kiếp, nhất định phải cho hắn đẹp mặt!

- Chung Sơn? Ngươi rất dũng cảm, nhưng muốn cướp vương hậu của ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!

Diêm La Vương chặn trước người Niệm Du Du, muốn che tầm mắt của nàng.

Nhưng Niệm Du Du lại vô thức dời sang một bên, lập tức lại nhìn thấy Chung Sơn.

Động tác này dù nhỏ, nhưng vẫn rơi vào mắt những người chú ý. Còn sắc mặt của Diêm La Vương lập tức hồng lên, mặt đen lẫn màu hồng, màu sắc rất là cổ quái.

Chung Sơn cũng không thèm để ý Diêm La Vương, tiếp tục đi tới.

- Diêm La Vương, ta thấy...

Ngưu Ma Vương chuẩn bị nhắc nhở.

- Không cần các người nói nhiều, tự ta tới!

Diêm La Vương lập tức cắt ngang lời Ngưu Ma Vương.

Được rồi, tự ngươi tới! Ngưu Ma Vương vốn còn muốn cảnh cáo, lập tức ngừng không nói nữa.

Chung Sơn đi tới quảng trưởng, lật tay, lấy ra một cái băng tinh!

Bên trong băng tinh bao bọc một hoa hồng cực đen, tuy rằng đen thui, nhưng lại lấp lạnh mị hoặc tà dị.

- Nhìn xem, tên cướp dâu này là chuyên nghiệp, đám vừa nãy chỉ biết xông lên, Chung Sơn này còn biết tặng hoa nữa!

Ở xa xa không biết là Quỷ tu nào nói.

- Đúng vậy! Nhìn biểu tình của Niệm Du Du, giống như rất hưởng thụ!

- Không lẽ lần này là cướp dâu thật đó chứ!

Mọi người xì xầm ầm ỉ, sắc mặt Diêm La Vương ngày càng tức giận.

- Tiểu tử, nếu cướp dâu, vậy lấy bản lĩnh thật ra đây!

Diêm La Vương tức giận nói.

Lúc này Chung Sơn đi tới trước mặt Niệm Du Du, không thèm để ý tới Diêm La Vương, vẫn cứ nhìn vào Niệm Du Du.

Hay cho cảnh tình chàng ý thiếp. Cảnh tượng quỷ dị này, làm chúng tu giả xa xa đều há mồm kinh ngạc.

Có quá thế không? Chung Sơn này là tình thánh hả? Chưa nói một tiếng đã câu được tân nương?

- Mấy vạn ức dặm lộ trình khô khan, ta bước đi, ban đầu ta vẫn mờ mịt, hỏi trời này, hỏi đất này, hỏi nội tâm ta, đến đây vì cái gì? Hôm nay cuối cùng ta đã biết, thì ra trong xa xăm mọi thứ đều có trời định sẵn, mấy vạn ức dặm lộ trình không phải vì đi chúc thọ, không phải vì xem thế giới này, cái gì cũng không phải. Chỉ là vì trao đóa hoa hồng từ tay ta vào tay nàng. Đây là đóa hoa hồng thứ 2998, ta đưa tới, nàng nhận lấy!

Chung Sơn dùng giọng từ tính trầm ổn nói.

Niệm Du Du không biết từ bao giờ đã cảm động rớt nước mắt, tay nhận lấy khối băng Chung Sơn đưa tới.

Lúc này, xung quanh đã sớm tĩnh mịch.

Tất cả Quỷ tu mở to mắt, đây... đây là?

- Quả thật là tình thánh mà, thật quá dụ người!

- Quá mị lực, quá cảm động!

- Ma quỷ, lúc nào ngươi nói qua những tình thoại này với lão nương?

Lúc này sắc mặt Niệm Bôn cùng Đại thái tử âm trầm, chuyện xảy ra quá đột ngột, không ai ngờ Chung Sơn đi tới trước mặt đông đảo Quỷ tu nói ra những lời tình thoại này. Thiệt hả? Chung Sơn này cũng quá đi chứ!

Di Lặc trừng lớn mắt, Nhiên Đăng luôn miệng tụng phật hiệu, Na Tra đầy vẻ phức tạp, Ngưu Ma Vương thì tràn đầy cổ quái.

Lục Phán mặt vàng như đất, biết lần này gây ra họa lớn, mặc kệ kết quả thế nào, Diêm La Vương nhất định sẽ trách tội mình ra chủ ý tồi tệ.

Ngay cả ba thuộc hạ đằng sau Chung Sơn đều nghiêm túc nhìn.

Thi tiên sinh cùng Nam Cung Thắng thì không nói, còn Lạc Tinh Trần lại nhấm nuốt từng chữ của Chung Sơn, nếu mình học được một phần mười bản lĩnh của Thánh Vương thì cũng biết đủ rồi.

Niệm Du Du tự nhiên tràn đầy ngọt ngào, cầm lấy hoa hồng trong băng, hết sức cảm động.

Niệm Du Du cảm động, Diêm La Vương bên kia sắc mặt toàn đen. Ở trước mặt mình, dám thông đồng với tân nương?

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Diêm La Vương lật tay một chưởng đánh về phía Chung Sơn.

Một chưởng đánh ra, đột nhiên một dòng khí cuồng bạo tràn ra khắp nơi, hơn nữa bàn tay màu đen, tràn đầy sát khí.

Ở xa xa, đám người Triệu Đại Cáp, Bạch Cốc vừa nãy bị đánh bại, trong lòng liền phát lạnh. Tiểu tử Chung Sơn ka xui xẻo, Diêm vương gia đánh chúng ta cũng không có quá đáng như thế, hắn không chết mới là lạ.

Ở trong mắt các Quỷ tu, lực lượng của Diêm La Vương cực kỳ mạnh mẽ, một chưởng đánh xuống, Chung Sơn dù là không chết cũng phải lột da.

Diêm La Vương mạnh không? Một cái con rối của Thiên đình mà thôi. Năm xưa Tôn Ngộ Không mới tu đạo vừa thành, thân thể chưa được rèn luyện, chỉ là bị câu đi Nguyên Thần đã đánh cho Diêm La Vương không chống đỡ nổi, lúc này còn dám ra tay với Chung Sơn?

Ầm!

Tiếng nổ thật lớn, một chưởng của Diêm La Vương chạm vào Chung Sơn, nhưng là chạm vào bàn tay của Chung Sơn.

Chung Sơn một chưởng bắt được chưởng của, Diêm La Vương, cứ thế quỷ dị dừng lại trên không trung, cùng lắm là dòng khí thổi rớt mũ phượng của Niệm Du Du.

Niệm Du Du kinh ngạc nhìn Chung Sơn.

Tuy rằng kích động, nhưng sợ Chung Sơn trách cứ, nàng không dám lên tiếng.

- Không cần thành thân, đi theo ta!

Chung Sơn một tay đỡ một chưởng Diêm La Vương đánh xuống, một tay cầm lấy Niệm Du Du nói.

- Ừ!

Niệm Du Du gật đầu.

Oa!

Chúng Quỷ tu ồ lên, cảnh tượng này rất có lực đánh. Chung Sơn kia chẳng những một chưởng đỡ đòn của Diêm La Vương,trước mặt mọi người dẫn đi Niệm Du Du nhân vật chính đại hôn hôm nay!

- Thiệt đó hả?

- Chung Sơn? Chung Sơn này quá biến thái!

- Vậy cũng được?

Xung quanh truyền ra tiếng kinh hô.

Lục Phán hoàn toàn sụp đổ, mình xong đời rồi.

Phật Di Lặc mí mắt nhảy dựng nói:

- Thiên hạ thần thông thứ sáu? Động tình?

- Thiên hạ thần thông thứ sáu? Động tình? Không thể nào!

Nhiên Đăng bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt cổ quái.

- Sư bá, xin hỏi thần thông thứ sáu là thế nào, động tình?

Na Tra kế bên hỏi.

Tuy rằng trước đó không nói chuyện, nhưng thân phận vẫn có đó.

Nhiên Đăng nhìn sang Na Tra, nói:

- Động tình, sở dĩ là thần thông thứ sáu thiên hạ, là bởi vì nó có thể thay đổi tâm tính một người. Bất cứ gì trên thế gian đều có thể thay đổi, bao gồm thời gian, không gian, chỉ có tâm tính mới khó sửa. Động tình vừa xuất hiện, đối phương sẽ không kiềm chế được thích người thi triển thần thông! Ngày xưa, có một nữ Tổ Tiên ngộ được động tình, có đến 15 nam Tổ Tiên khăng khăng một mực với nàng, hình thành một cỗ thực lực khổng lồ. Bởi vậy, động tình được xếp vào thần thông thứ sáu thiên hạ!

- Như vậy là động tình ư?

Sắc mặt Na Tra cổ quái.

- Không quá rõ, phải xem rốt cuộc bọn họ có quen nhau hay chưa, ta không thể đoán được!

Nhiên Đăng lắc đầu.

Lúc này Niệm Bôn cùng Đại thái tử nhìn nhau, hai người cũng không ngờ tới kết quả thế này, lập tức, hai người liền nổi giận.

Giận nhất, tự nhiên là Diêm La Vương.

Rút tay khỏi bàn tay Chung Sơn, Diêm La Vương quát lớn:

- Khốn kiếp, người đâu, người đâu. Bắt Chung Sơn lại cho ta, mau lên!

Rống! Rất đông quỷ vệ xông lên.

Chung Sơn cười lạnh, căn bản không cần chờ mình ra tay, Lạc Tinh Trần nhấc chân, một cỗ khí tức mạnh mẽ tràn ra, đánh bay rất nhiều quỷ vệ.

Ngay cả Diêm La Vương Thiên Tiên đỉnh phong cũng bị khí tức của Lạc Tinh Trần đánh vào lùi lại 10 trượng mới đứng vững lại được.

- Phản rồi, phản rồi! Người đâu, giết cho ta, giết, giết!

Diêm La Vương đỏ mắt quát lớn.

Lúc này nếu bị cướp đi Niệm Du Du, Diêm La Vương hắn hoàn toàn mất hết thể diện. Gầm lên, đông đảo Quỷ tu tràn tới, ngày càng có nhiều quỷ vệ muốn tru diệt Chung Sơn tại chỗ.

- Chung Sơn, thả muội muội của ta ra!

Niệm Bôn bỗng nhiên quát lớn.

Niệm Bôn vừa đến, khí thế Cổ Tiên của hắn đánh thẳng vào Lạc Tinh Trần.

Đại thái tử cũng đạp bước đi ra, khí thế Cổ Tiên cũng đè xuống Lạc Tinh Trần.

Ba khí tức Cổ Tiên xuất hiện, quảng trường Diêm La Điện lập tức rối tung cả lên, vô số quỷ tu liên tục lùi lại, đám nhạc công ngã lộn nhào.

Thậm chí một số công trình nhỏ cũng sụp đổ.

Mấy người Diêm La Vương kinh ngạc nhìn về phía hai người, bọn họ mạnh như vậy?

- Người đâu, truyền, truyền 16 Tru Tâm Sứ!

Diêm La Vương hét to.

- Rõ!

Lúc này, phật Di Lặc cùng Nhiên Đăng liếc nhau, ngẫm lại, cuối cùng hai người vẫn đứng dậy. Tuy rằng Nhiên Đăng không muốn đối địch với Chung Sơn, nhưng thân ở Đại Lôi Âm Tự, lúc này không thể không đứng về phía Diêm La Vương.

Bốn đại Cổ Tiên đối mặt với đoàn người Chung Sơn!
Bình Luận (0)
Comment