Trường Sinh Bất Tử

Chương 985

88 đạo hạo nhiên chính khí kiếm, khiến hư không chấn động mãnh liệt chém lên thiên đạo của Như Lai.

Dưới một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng vàng và ánh sáng trắng khiến mọi người không mở mắt ra được, mà thiên đạo Như Lai lại giống như bị cỗ tấn công khủng bố này đánh tan vậy.

Hư không đong đưa, có thể thấy được một kích vừa rồi kịch liệt cỡ nào. Thủ đoạn của Như Lai tự nhiên không dừng lại ở đây, thậm chí Chung Sơn còn cảm giác được, Như Lai cố ý che giấu thực lực của mình.

- Ta dường như nghe thấy, phật âm ở khắp nơi, giống như có cùng lúc 250 người niệm vậy...

Trong hư không bỗng nhiên truyền tới tiếng niệm Kim Cương kinh, từ bốn phương tám hướng, giống như có vô số nhà sư cùng niệm vậy.

Ánh sáng vàng quanh người Như Lai đại phóng, một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa. Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!

Bốn phía hư không đột nhiên tràn ngập vô tận mây mù màu vàng, trong mây mù, có vô số La Hán và Bồ Tát ngồi trên đó, những người này đều là pháp tướng, không phải người thật, nhưng đều làm pháp cho Như Lai, phật âm nổi lên bốn phía, trùng trùng điệp điệp.

Khí tràng Phật đạo cường đại như có như không, từng trận phật âm gột rửa tâm linh mọi người, Như Lai Đạo tràng lại giống như hình thành một loại thế trong Phật đạo, có địa vị ngang nhau với Hồng Nho đại đạo trước mặt.

Phương nam, vô tận hạo nhiên chính khí, phương bắc vô tận Phật đạo pháp tướng!

Như Lai một người trong thế, khó khăn ngăn cản được một kích của chính khí đột kích.

Như Lai cao như mười người thường, toàn thân phát ra ánh sáng chói măt, nhìn về phía xa xa nói: - Chư vị xuất thủ một lượt đi!

- Ân! Lam gật gật đầu.

Chung Sơn cũng gật gật đầu.

Phất tay một cái, Lạc Tinh Trần đi đến bên cạnh Chung Sơn. Chung Sơn lật tay lấy ra một mũi tên dài màu máu đưa cho Lạc Tinh Trần.

Lạc Tinh Trần hiểu ý gật gật đầu. Hiên Viên Cung vừa mở, mũi tên dài màu máu giương lên.

Lên giây cung.

Mũi tên thứ nhất, cũng là công kích đầu tiên của đám người này.

Mũi tên dài màu máu bắn ra, bắn thẳng tới một tên đại hiền Nho đạo xa xa.

Mũi tên bắn ra, người đối diện cũng trợn trừng mắt, hạo nhiên chính khí kiếm tái hiện, nhưng Lạc Tinh Trần gia trì thần thông thời gian vào đó, làm sao có thể đoán theo lẽ thường?

Quá nhanh, nhanh đến mức người nọ chỉ làm ra tư thế vung kiếm, còn không kịp ngăn trở một mũi tên này, đương nhiên, cũng do hắn không biết Lạc Tinh Trần bắn ra mũi tên này có thần thông thời gian, nếu không chắc gì không chặn được, nhưng mà giờ khắc này thì khác.

Nhanh, quá nhanh, tốc độ Tổ Tiên cũng chưa chắc được như thế, mũi tên kia bắn ra, chỉ vẻn vẹn bắn ra, một tàn ảnh mũi tên từ đại điện trên trời kéo dài tới chỗ tên đại hiền Nho đạo kia.

Một mũi tên nhẹ nhàng phiêu động, ngay cả Doanh, giờ phút này trong mắt cũng hiện lên vẻ tán thưởng.

- Có lẽ, chỉ có Hậu Nghệ ngày xưa khi có tu vi như hắn mới có thể bắn ra một mũi tên này!

Cùng lúc Lạc Tinh Trần bắn ra mũi tên này, bên cạnh, Doanh cũng vang lên một tiếng cảm thán.

Chẳng biết lúc nào, Quỷ Cốc Tử một thân hắc bào đã lại lần nữa xuất hiện ở bên cạnh Doanh.

Mũi tên của Lạc Tinh Trần quá nhanh, chỉ vẻn vẹn bắn ra đã xuất hiện ở chỗ cổ họng đại hiện Nho đạo kia. Gần như trong lòng mọi người đều kết luận đại hiền Nho đạo kia chết chắc rồi.

Nhưng ngay thời khắc kia.

- Thình thịch!

Mũi tên màu máu dừng lại, đuôi tên rung lên kịch liệt. Một bàn tay trắng noãn bắt được mũi tên, chặn mũi tên dừng ở cổ họng đại hiền Nho đạo kia.

Đúng là trong hiểm là hiểm. Đại hiền Nho đạo kia còn cảm thấy cổ họng rét lạnh.

Tên dài dừng lại, đại hiền Nho đạo kia nuốt một ngụm nước bọt, hầu kết giật giật, rất nguy, cho tới tận khi mũi tên màu máu kia bị lấy đi, đại hiền Nho đạo kia vẫn còn dại ra.

Sinh tử chỉ cách một đường.

Tân khách trên đại điện trên trời không khỏi lộ ra vẻ tiếc hận, chỉ có Chung Sơn, giờ phút này lại hài lòng nở nụ cười!

Bởi vì người bắt lấy mũi tên kia, đúng là Tổ Tiên Tử Lộ!

Chung Sơn tính kế chưa từng có bỏ sót, ngay lúc vừa rồi, Chung Sơn đã báo người bị bắn cho Lạc Tinh Trần, đồng thời là đưa ra mũi tên màu máu có thêm vào Hồng Loan mê vụ! Bên trong có hàm chứa lượng lớn Hồng Loan sương mù.

Người biết Lạc Tinh Trần có thần thông thời gian không nhiều lắm, ý thức được một mũi tên này tuyệt đối không tầm thường cũng không nhiều, vừa vặn Tử Lộ biết, đồng thời còn dấn thân vào nguy hiểm, mà quan trọng hơn là, đại hiền Nho đạo kia chính là đứng ở bên cạnh Tử Lộ.

Tử Lộ không cứu, thì còn ai cứu?

Mục đích mũi tên này không phải là bắn chết đại hiền Nho đạo kia, mà lại lần nữa dẫn Hồng Loan mê vụ vào người Tử Lộ, hơn nữa Chung Sơn còn dùng máu tươi, chỉ có máu tươi mới cho thể che dấu màu hồng đào của Hồng Loan mê vụ.

Một mũi tên, Chung Sơn thành công. Người khác tiếc hận, mà Chung Sơn cũng là hơi hưng phấn. Hồng Loan mê vụ sau khi tinh lọc, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thiên hạ dâm dược, lần trước ở âm phủ đối chiến Tử Lộ đã thấy được hiệu quả rõ ràng.

Xa xa, đại hiền Nho đạo mới vừa bị một mũi tên của Lạc Tinh Trần bắn cho kinh hồn rốt cuộc phản ứng, sinh tử một đường, loại sự hãi này đúng là mọi người không nghĩ tới.

Nổi giận, đại hiền Nho đạo kia nổi giận.

- Hạo nhiên chính khí kiếm! Đại hiền Nho đạo kia gầm lên giận dữ, hạo nhiên chính khí kiếm trăm vạn dặm mang theo một cỗ uy thế mênh mông chém về phía Chung Sơn.

Khí thế cường đại mà đến, Như Lai cũng không ngăn đón, bởi vì mọi người tin tưởng Chung Sơn có thể ngăn cản được.

Hạo nhiên chính khí kiếm màu trắng chém ra, hư không xuất hiện vô tận kiếm khí, như thác kiếm trút xuống Chung Sơn.

Bồ Đề lão tổ, Doanh và Quỷ Cốc Tử đều nhìn về Chung Sơn. Chỉ thấy đầu Chung Sơn khẽ nâng lên, quanh người phát ra vô tận kiếm khí màu tím xông lên tận trời.

Một đạo ánh sáng màu tím lóng lánh, một thanh trường kiếm màu tím chém thẳng tới hạo nhiên chính khí kiếm xa xa.

Trường kiếm màu tím cũng mang theo vô tận kiếm ý, nơi đi qua, hư không cũng hơi hơi rung chuyển.

[CHARGE=3]- Oanh.................!

Hai kiếm chạm vào nhau, phát ra ánh sánh chói mắt, trong lúc hư không đong đưa, hạo nhiên chính khí kiếm ầm ầm tán loạn, một thanh trường kiếm còn mạnh hơn cả hạo nhiên chính khí kiếm?

Kiếm? Kiếm Chung Sơn sử dụng là kiếm gì? Tân khách trên đại điện không khỏi hiếu kỳ.

- Tru Tiên Kiếm? Lam đồng tử hơi hơi co rụt lại.

Tru Tiên Kiếm? Tân khách đều lộ ra vẻ ngạc nhiên. Thiệt hay giả? Phỏng chế Tru Tiên Kiếm sao?

Đương nhiên, cao nhân đang ngồi ở đây không cho rằng là Tru Tiên Kiếm phỏng chế, Lam nếu đã lên tiếng, vậy Chung Sơn chém ra, chính là Tru Tiên Kiếm!

Nhưng Tru Tiên Kiếm không phải đã bị hủy sao?

Đồng thời, mọi người quay sang Chung Sơn nhìn lại, lại nhìn thấy trước mặt Chung Sơn bay một con tiểu sủng vật, vừa rồi chém ra chính là một cái đuôi màu tím trong đó? Cái đuôi giống đuôi hồ ly kia sao lại là Tru Tiên Kiếm?

Không phải chứ?

- Tru, Lục, Hãm, Tuyệt, Chung Sơn, ngươi đúng là cho ta mở rộng tầm mắt! Lam cảm thán nói.

Lam đã khẳng định, vậy khẳng định là Tru Tiên Kiếm, thậm chí còn có Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm và Tuyệt Tiên Kiếm. Chung Sơn được Doanh công nhận này, quả nhiên thần bí dị thường.

- Ra tay! Lam quay sang hai tên thuộc hạ nói.

Hai người kia gật gật đầu, đạp bước đi ra, hai đường thiên đạo nối liền trời đất bao phủ toàn thân, đạp bước ra, hiển nhiên muốn bắt đầu xuất thủ giống như Như Lai.

Xa xa, đại hiền Nho đạo vừa rồi đánh xuống hạo nhiên chính khí kiếm hơi sửng sờ, hắn không nhận ra là Tru Tiên Kiếm, nhưng làm sao lại có kiếm ý cường đại như vậy?

Trừng hai mắt, đang muốn rống giận thì bên cạnh bỗng nhiên vang lên thanh âm.

- Chung Sơn, ngươi, ngươi tên tiểu nhân âm hiểm này! Tử Lộ hai mắt đỏ bừng rống to lên.

Tử Lộ vừa hô lên, không biết bao nhiều bối rối.

Dân chúng Hàm Dương không hiểu nhìn Tử Lộ, tân khách trên đại diện trên trời cũng cổ quái nhìn Tử Lộ, cho dù phải rống, cũng phải là đại hiền Nho đạo rống a, ngươi chặn một tiễn của thuộc hạ Chung Sơn, ngươi rống giận như có đại cừu làm gì?

Ngay cả đại hiền Nho đạo vừa rồi Tử Lộ cứu vẻ mặt cũng đầy mờ mịt nhìn Tử Lộ, ta còn không la, ngươi là cái gì?

Tử Lộ hai mắt đỏ rực, phẫn nộ nhìn Chung Sơn, Tử Lộ thế nào cũng không nghĩ tới, Chung Sơn lại tính kế âm hiểm tới bực này. Người này đầu óc quá yêu nghiệt đi.

- Chư vị sư huynh, ta lại trúng dâm độc, giúp ta khử độc! Tử Lộ lập tức giải thích.

Đám Đại Tiên Nho đạo trong lòng không khỏi giật mình.

Phía sau, Sắc Không giả bộ niệm kinh văn khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, trong lòng suy nghĩ: - Đây là Chung Sơn theo như ngươi nói giết chết dễ như trở bàn tay sao? Chung Sơn chưa ra tay, ngươi đã nói hắn như vậy, nói cho ngươi biết Chung Sơn là một yêu nghiệt, ngươi còn không nghe, còn muốn xông lên? Xứng đáng!

Sắc Không không khỏi may mắn.

Mà xa xa, Chung Sơn lại lấy ra một bó tên dài màu máu đưa cho Lạc Tinh Trần!

- Bắn, đừng cho Tử Lộ thực hiện được! Chung Sơn trầm giọng nói.

- Vâng! Lạc Tinh Trần tiếp nhận một bó lớn mũi tên bị Chung Sơn bao phủ Hồng Loan mê vụ, lại lần nữa điên cuồng bắn ra.

- Giết......! Doanh mờ nhạt quát.

- Vâng! Đám người Bạch Khởi, Vương Tiễn nhao nhao kêu lên.

Bạch Khởi, Vương Tiễn, Mông Điềm, rất nhiều danh tướng lấy ra binh khí từng người, vọt thẳng lên trời.

Đại chiến hết sức căng thẳng.

Rất nhiều hạo nhiên chính khí kiếm tái hiện, xung phong liều chết lại lần nữa hiện ra. Trong lúc nhất thời, bầu trời đong đưa, vô số va chạm, hiển lộ ra đại chiến Tần, Nho.

- Chung Sơn, người kia chính là Tử Lộ sao? Hạo Mỹ Lệ sắc mặt lạnh lùng hỏi.

- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.

- Ta giúp ngươi vẽ vòng nguyền rủa hắn! Hạo Mỹ Lệ nói.

Nói xong, Hạo Mỹ Lệ vươn hai tay ra, đưa ngón trỏ vẽ vòng vòng lên không trung.

- Ách, được! Chung Sơn hơi cổ quái nói.

Mà các tân khách khác giờ phút này vẻ mặt đầy cổ quái nhìn Hạo Mỹ Lệ, tiểu nha đầu này không có bệnh chứ, vẽ vòng nguyền rủa Tử Lộ? Nhưng có vẽ đâu chứ, căn bản nào có pháp lực dao động nào?

Chỉ có Doanh, Bồ Đề, Quỷ Cốc và Lam sắc mặt hơi ngưng trọng, chiêu thức vẽ vòng ấy của Hạo Mỹ Lệ chính là nguyền rủa đại pháp, ở trong mắt người khác là hài tử chơi đùa, mà đám người Lam lại biết đây là nguyền rủa đáng sợ.

Thuộc hạ của Chung Sơn cũng là người tài xuất hiện lớp lớp a!

Xa xa, Tử Lộ tìm sư huynh khử độc, nhưng, bốn phía lập tức phóng tới rất nhiều mũi tên, hơn nữa Tổ Tiên ở phía đối diện cũng phải xuất động, nhất thời còn chưa kịp giải độc, Lạc Tinh Trần lại bắn tới rất nhiều mũi tên màu máu tràn ngập Hồng Loan mê vụ.

Đến gần rồi ầm ầm nổ tung, tràn ra rất nhiều năng lượng màu hồng đào. bao phủ Tử Lộ vào trong, mà những người khác biết Tử Lộ đang chịu thiệt, tự nhiên tới ngăn lại.

99 đại hiền Nho đạo, Chung Sơn phát hiện trong đó có bốn người từ đầu tới giờ sắc mặt chưa từng thay đổi qua, bốn người này, mi tâm đều có một vệt sáng bảy màu. Mặt không chút thay đổi, dường như thờ ơ đối với lần đại chiến Tần, Nho.

Được Chung Sơn ra lệnh, Lạc Tinh Trần bắn một mũi tên về phía một người trong đó.

Quá nhanh, trong giây lát đã tới trước mặt người đó.

Nhưng lúc mũi tên đến trước mặt hắn một xích, bỗng nhiên ngừng lại, dừng ở trong hư không, trong mắt người nọ lóe lên tinh quang, tên dài dùng tốc độ nhanh hơn bắn ngược trở về.

- Ầm!

Tru Tiên Kiếm giành trước một bước chém gãy mũi tên kia.

Mà Lạc Tinh Trần cũng kinh hãi tuôn ra mồ hôi lạnh. Quá nhanh, dội ngược trở về so với mình còn nhanh hơn, bốn người mi tâm có vệt sáng bảy màu kia là người của Nho môn sao? Quá mạnh mẻ đi.
Bình Luận (0)
Comment