Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 130

Trước Kim Lăng Thành Đế Tân cường thế giáng lâm ra tay phá tan Huyết Hải Tu La Đại Trận ép Thần Tú đang ẩn thân trong hoàng cung Đại Lương phải. Hiện tại hai đại cường nhân chính thức gặp mặt chỉ nghe Đế Tân chậm rãi mở miệng:

- Thật không ngờ lại là Thần Tú ngươi đúng là làm cho trẫm bất ngờ!!

Thần Tú nghe vậy ra vẻ hơi bất ngờ hỏi:

- Bệ hạ lại biết ta sao?

- Ngươi là Thần Tú truyền nhân của Thần mạch trong Phong Thủy năm mạch Thiên, Địa, Nhân, Thần, Quỷ đúng chứ?

Đế Tân bình thản đáp.

- Bệ hạ thật đúng là thần thông quảng đại! Tại hạ bội phục vô cùng!

Thần Tú nghe thấy câu trả lời của Đế Tân thì tỏ vẻ bội phục nói.

- Không cần giả bộ nữa! Có chuyện gì thì nói mau! Đừng phí thời gian của trẫm!

Đế Tân sau khi nghe câu nói của Thần Tú thì bỗng nhiên quát lên.

Thần Tú nghe vậy vẫn cười nói:

- Xin bệ hạ đừng giận! Tại hạ lần này đến đây là vì muốn chứng thực một thắc mắc trong lòng mà thôi!!

- Là nghi vấn gì?

Đế Tân nghe vậy hỏi.

- Là thế này hơn hai mươi năm trước ta vốn đang ở phía nam Âm Phủ bế quan tu luyện bỗng nhiên một ngày linh đài chấn động một đoạn tin tức từ trong cõi U Minh truyền vào trong đầu. Tin tức đó nói với ta bản thân còn có một sứ mệnh quan trọng cần hoàn thành và ở phía bắc của Âm Phủ có một người có thể giúp ta làm điều đó!

- Sứ mệnh? Không lẽ là " chuyện đó " nhưng lúc này Minh Hà còn đang ngủ say mới đúng! Vậy ai lại có thể giải trừ phong ấn trong ký ức của Thần Tú chứ? Không lẽ là......! Nếu thật là như vậy xem ra sau này "hắn " có nhiều việc phải lo rồi đây! Ha ha ha ha....

Đế Tân nghe vậy nhướng mày âm thầm nghĩ trong đầu hắn bỗng có một phán đoán kinh người xuất hiện làm cho hắn không nhịn được cười to trong đầu nhưng ngoài mặt lại trầm xuống nhìn Thần Tú quát:

- Hừ! Nếu theo lời của ngươi nói như vậy thì tên Tiêu Hoằng của Đại Lương chính là người ngươi cần tìm cho nên ngươi mới giúp hắn ngăn cản đại quân của trẫm. Phải không?

Thần Tú nghe vậy lắc đầu một cái nói:

- Không! Đại đế hiểu lầm rồi! Người ta cần tìm chính là chính là chính là bản thân ngài.

- Quả nhiên!

Đế Tân âm thầm nói trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ âm trầm thậm chí còn tỏa ra sát khí nói:

- Vậy tại sao ngươi lại bày Huyết Hải Tu La Trận ngăn cản đại quân Đại Ân ta chứ?

Thần Tú cười nhẹ nói:

- Đó là vì ta muốn kiểm tra năng lực của bệ hạ xem có xứng để ta theo phò trợ hay không!

- Ha ha ha ha....

Đế Tân nghe xong câu trả lời của hắn thì bật cười nói:

- Vậy bây giờ ngươi thấy thế nào?

Thần Tú cũng mỉm cười nói:

- Bệ hạ thần uy mạc địch!Bản thân tu vi không chỉ đạt tới Thiên Cực Cảnh thập nhị trọng đỉnh phong mà còn sở hữu hai đại thần thông Không Gian, Thời Gian đều là một trong Thập Đại Thần Thông. Thực lực có thể nói là một trong những người mạnh nhất giới này cho dù sau này có phi thăng tiến vào Đại Thế Giới cũng có thể đạt được thành tựu lớn!

Nói tới đây trong giọng của Thần Tú bỗng lộ ra một chút khó khăn nói tiếp:

- Chỉ bất quá....... những thứ này vẫn chưa thể làm ta hoàn toàn tin phục được!! Xin bệ hạ thứ lỗi!

Đế Tân nghe vậy nhướng mày một cái trầm giọng nói:

- Vậy thì ngươi muốn trẫm làm thế nào mới hoàn toàn tin phục?

- Ta mạo muội xin bệ hạ hiển lộ lá bài tẩy thật của mình!!

Thần Tú suy nghĩ một chút rồi nói.

- Ngươi cho rằng trẫm sẽ vì thu phục một mình ngươi mà hiển lộ lá bài tẩy của mình sao?

Đế Tân trầm giọng nói.

Thần Tú nghe vậy nói:

- Đại đế tất nhiên sẽ không vì thu phục một mình ta mà hiển lộ lá bài tẩy của mình. Tin rằng cũng sẽ không có bất cứ đế vương nào làm vậy! Nhưng ta tin là " sứ mệnh " trên người ta có thể khiến bệ hạ làm vậy!

Đế Tân nghe thấy cách nói nắm chắc vô cùng của Thần Tú thì đầu tiên là sững sốt một chút rồi sau đó lại cười to nói:

- Ha ha ha ha.... Ngươi nói đúng trẫm sẽ vì cái " sứ mệnh " trên người ngươi mà làm vậy!! Xem cho kỹ đây Luân Hồi Nghịch Loạn!!

- Oanh...................

Mặt đất phía dưới bỗng nhiên nổ tung, Thần Tú thấy vậy nghiêm túc nhìn xuống phía dưới thì cả người lập tức chấn động tới mức ngây dại. Khóe miệng mở to ra tới mức có thể nửa ngày cũng không nói được câu nào.

Phạm vi thành Kim Lăng xung quanh đã hoàn toàn biến mất không còn, toàn bộ hóa thành một cái hắc động. Sự xuất hiện của hắc động chỉ là mới bắt đầu, chỗ trung tâm, bỗng nhiên hiện lên một chùm ánh sáng xanh, ánh sáng xanh càng lúc càng lớn, vẻn vẹn chỉ trong chớp mắt, đã phủ đầy toàn bộ hắc động.

Hình thành một cái thông đạo khủng bố xanh biếc.

Bên trong thông đạo màu xanh biếc có một vòng năng lượng quỷ dị xoay tròn, bên trong từng vòng từng vòng ẩn chứa năng lượng mênh mông.

Trong thông đạo, cũng có vô số cương phong màu xanh biếc, nhìn qua vô cùng tà dị.

Càng sâu, càng muôn màu muôn vẻ, năng lượng vô tận xoay tròn, nhìn không thấu biến hóa bên trong.

Thần Tú nhìn vào cái cột sáng màu xanh đó một lúc lâu rồi nhìn Đế Tân tràn đầy kinh ngạc. Cái thông đạo này người khác có thể không biết nó là cái gì nhưng với một Phong Thủy Sư cấp cao như Thần Tú thì sao lại có thể không nhận ra nó là Luân Hồi Thông Đạo trong truyền thuyết.

Hắn tuy biết con bài tẩy của Đế Tân rất lợi hại nhưng hoàn toàn không ngờ rằng Đế Tân lại có khả năng triệu hồi được thứ đáng sợ này nhưng một màn tiếp theo lại càng làm hắn kinh hãi thêm.

- Luân Hồi Diệt Thế!

Chỉ thấy lúc này Đế Tân khẽ quát.

Sau tiếng quát của hắn thì Luân Hồi Thông Đạo màu xanh đột nhiên xoay tròn từ đó một lực hút cường đại phát ra hướng thẳng về phía Kim Lăng Thành trên mặt đất.

Trong nháy mắt, thiên địa dường như bị lực hút này làm cho sụp đổ, bên trong Kim Lăng Thành, mặt đất vỡ nát, bầu trời vỡ nát, mà trận pháp bảo hộ của Thành Kim Lăng lập tức sụp đổ.

Ba người Tiêu Hoằng, Liệt Phong Vân, Dương Kiệt đang bị lực không gian giam trên mặt đất thấy tình hình đó lập tức dùng tất cả pháp lực trên người phá tan xiềng xích sau đó liều mạng bỏ chạy thật xa.

Bọn họ cũng không xin Thần Tú ra tay cứu giúp vì bọn họ nghe rất rõ câu chuyện lúc nãy của hai người Đế Tân, Thần Tú.

Giờ phút này trong lòng Tiêu Hoằng tràn ngập oán hận hắn hận mình đã quá tin tưởng Thần Tú mọi chuyện đều làm theo ý Thần Tú, hận Thần Tú gạt mình phản bội lại mình, hận sự cường đại của Đế Tân. Hắn âm thầm thề sau này nếu có cơ hội sẽ nhất định trả lại gấp trăm lần cho hai tên ác tặc đáng chết này.

Đáng tiếc Tiêu Hoằng mãi mãi sẽ không có cơ hội đó vì Luân Hồi Thông Đạo sau khi nuốt xong Thành Kim Lăng cũng không có dấu hiệu dừng lại mà càng thêm dữ tợn phát ra lực hút về phía ba người đang chạy trốn. Rất nhanh ba người đã bị lực hút kéo về vào Luân Hồi Thông Đạo.

- Rắc... Rắc... Rắc......

- Trốn... Nhanh trốn... nhanh....

- A.. A.. A...A... Không.. Không....

- Không... Không.. Không... A...

Sau một hồi kêu gào thảm thiết cả ba người đã bị Luân Hồi Thông Đạo hoàn toàn nghiền nát mãi mãi biến mất trong thiên địa.

- Thu!!

Thấy kết quả như vậy Đế Tân hài lòng gật đầu nhẹ nhàng nói. Luân Hồi Thông Đạo lập tức theo lệnh thu nhỏ lại sau đó hoàn toàn biến mất.

Sau đó Đế Tân nhìn Thần Tú nói:

- Bây giờ ngươi thấy thế nào?

- Thần bái kiến đại đế! Đại đế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...

Thần Tú vừa nghe câu hỏi của Đế Tân lập tức quỳ xuống hô to tỏ vẻ thần phục.

Đế Tân nghe thấy lời của Thần Tú thì ngửa mặt lên trời cười to nói:

- Ha ha ha ha.... Tốt... Tốt... Từ hôm nay phong Thần Tú làm Khâm Thiên Giám giám chính của Đại Ân!!

- Thần tạ bệ hạ xem trọng!!

Thần Tú lại cung kính hô lên.

- Ái khanh mau đứng lên!

Đế Tân cười nhìn Thần Tú nói.

- Vâng!

Thần Tú lập tức theo lệnh đứng lên.

- Bệ hạ! Việc lớn không xong a!!

Bỗng nhiên lúc này phía sau hai người vang lên một giọng nói. Đế Tân và Thần Tú lập tức cùng quay lại nhìn xem thì thấy Tần Mộ Ca đang ôm vết thương hốt hoảng bay tới.

- Mộ Ca có việc gì mà hốt hoảng như thế?

Đế Tân nhìn vào ái tướng hỏi.

Tần Mộ Ca nghe hỏi thì từ từ bình tĩnh lại nhìn Đế Tân nói:

- Bệ hạ lúc nãy người dùng Luân Hồi Thông Đạo hoàn toàn nuốt chửng Kim Lăng Thành vậy Khinh Vũ nàng ấy đang bị giam bên trong không phải cũng bị nuốt rồi sao? Xin bệ hạ mau cứu nàng ấy ra!

Đế Tân nghe vậy đột nhiên cười nhìn Thần Tú nói:

- Thần Tú khanh mau giao Mạc Khinh Vũ ra đi!! Đừng làm Mộ Ca lo lắng nữa!

- Quả nhiên không thể qua mắt bệ hạ a! Khinh Vũ ra đi!

- Vâng!

Thần Tú nghe vậy thì cười nói một tiếng tiếp theo vung tay áo một cái một bức họa lập tức xuất hiện từ trong đó một bạch y nữ tử chậm rãi bước ra.

Nữ tử vừa xuất hiện đã tập trung nhìn Đế Tân một lúc rồi quỳ xuống nói:

- Dân nữ Mạc Khinh Vũ bái kiến Đại Ân đại đế!

- Đứng lên đi! Không cần đa lễ như vậy!

Đế Tân nghe vậy nói.

- Vâng!

Mạc Khinh Vũ lập tức đứng lên nhìn về phía Tần Mộ Ca nói:

- Tần đại ca đã lâu không gặp!

- Ngươi... ngươi... ngươi đúng thật là Khinh Vũ sao?!!

Tần Nộ Ca nghe thấy lời nói đó thì kinh ngạc nhìn Mạc Khinh Vũ hỏi. Tuy trong lòng hắn đã sớm xác định nàng ta đúng là thật nhưng vẫn không nhịn được hỏi.

- Đúng là ta! Những năm này đa tạ ngươi đã giữ đúng lời hứa với ta!

Mạc Khinh Vũ nhẹ nhàng đáp.

- Thật tốt quá!! Khinh Vũ ta rốt cuộc tìm được ngươi rồi! Ha ha ha....

Tần Mộ Ca vừa nghe vậy thi lập tức vui mừng kêu lên không để ý chút nào chạy tới ôm lấy Mạc Khinh Vũ quay mấy vòng liên tục cười to không để ý gì tới hai cường giả siêu cấp còn lại ở đây.

PS: Mình lại bận việc cho nên đăng chương trễ mong mọi người thông cảm!! Chúc mọi người đọc truyện vui, ngủ ngon mơ đẹp!!
Bình Luận (0)
Comment