Chương 155: Thiên Yêu Diêm La Thôn Nguyên Ngoại Đan Pháp!
Chương 155: Thiên Yêu Diêm La Thôn Nguyên Ngoại Đan Pháp!Chương 155: Thiên Yêu Diêm La Thôn Nguyên Ngoại Đan Pháp!
[ Năm thứ chín mươi ba, dưới sự trợ giúp của tàn niệm yêu ma, ngươi đã thử kết hợp phương pháp kia với Phong Lôi Dung Nhật Bảo Điển ]
[ Ngươi lại đã kết nối được một khiếu huyệt khác ]
[ Năm thứ hai trăm lẻ tám, tàn niệm của giao ma đã giúp ngươi hoàn thiện một bước cuối cùng, gọi tên là Thiên Yêu Diêm La Thôn Nguyên Ngoại Đan Thuật }
[Ngưng Đan. Thiên Yêu Diêm La Thôn Nguyên Ngoại Đan thuật (chưa nhập môn) ]
( Dung Nhật Bảo Lô được hình thành từ hai trăm bảy mươi lăm khiếu huyệt càng trở nên hoàn mỹ vô khuyết}
[ Thọ nguyên của yêu ma còn lại: Hai ngàn không trăm năm mươi sáu năm ]
[ Thọ nguyên còn thừa: Ba trăm mười sáu năm ]} ...
Thu hoạch liên tiếp nhanh chóng hiện ra trước mắt.
Đột nhiên từ trong lòng bàn tay Thẩm Nghi chợt vang lên một tiếng rắc, là bình thuốc đã bị hắn bất tri bất giác bóp nát rồi.
Đồng tử trong mắt hắn hơi co lại, luồng khí thở trở nên nóng rực khó hiểu, miệng đắng lưỡi khô, hồi lâu sau mới kiêm chế được cảm giác rung động trong lòng.
Dù đã sớm biết công hiệu đại khái, nhưng sự thần kỳ của Yêu Ma Bảo Tinh vẫn làm người ta khó có thể lý giải nổi.
Nó lại có thể làm cho oán niệm của những con yêu vật đã bị hắn chém giết kia tạm thời thanh tỉnh, ngược lại, bọn chúng còn nguyện đi giải thích nghi hoặc và truyền pháp cho hắn.
Thì ra thôi diễn một môn công pháp võ học, cũng không nhất định phải tốn mấy trăm tới hơn một ngàn năm?
Nhưng... Thẩm Nghi chợt phục hồi lại tinh thần, cái tên Ngưng Đan pháp này cứ lạ lạ làm sao ấy.
Chỉ trong nháy mắt sau đó, lượng tin tức mênh mông trực tiếp đổ dồn cả vào đầu hắn, khiến hắn không nhịn được mà nhắm chặt hai mắt xuống, thật lâu mới tiêu hóa hết.
Lúc mở mắt ra, trong con ngươi đen kịt của Thẩm Nghi thoáng hiện lên một chút khác thường. Dưới sự trợ giúp đến từ tàn niệm của yêu ma này, thứ mà hắn suy diễn ra kia vốn không phải là Ngưng Đan pháp.
Nói chính xác hơn, nó cũng là một môn công pháp đi lên đường tắt tựa như kiếm tẩu thiên phong [1], cưỡng ép đột phá Ngọc Dịch cảnh!
[1l : tìm biện pháp khác biệt dĩ vãng để giải quyết vấn đề, muốn đánh bất ngờ mà giành chiến thắng.
Lại nói, những con yêu ma kia rất ít khi tu luyện võ học, phần nhiêu đều dựa vào thiên phú và tà pháp của Yêu tộc. Bởi vậy, kết hợp những thứ chúng nó biết được với Phong Lôi Dung Nhật Bảo Điển, đương nhiên không thể suy diễn ra thứ đứng đắn gì.
Đoạn đầu còn khá tương tự với những gì hắn suy đoán, đó là thông qua thủ đoạn huyền diệu, dùng ngọc lộ toàn thân ngưng kết thành đan. Nhưng đoạn sau lại hoàn toàn khác.
Ngoại đan không kết nối với khiếu mạch của mình, mà treo ở khí hải, dùng Dung Nhật Bảo Lô trấn áp!
Đồng thời, nếu đã tách rời khỏi khiếu mạch, đương nhiên cũng không thể hấp thu được khí tức từ trong thiên địa.
Ngoại đan này chỉ dựa vào cắn nuốt nội đan, Thú Nguyên của yêu ma, rồi bá đạo mà hội tụ toàn bộ yêu lực hung sát vào trong đó, để cho mình sử dụng.
Đợi sau khi dùng hết, muốn bổ sung thêm, cũng chỉ có thể tiếp tục cướp đoạt.
Loại công pháp cần vô cùng vô tận Thú Nguyên kiểu này, không biết phải tạo ra bao nhiêu vụ giết chóc mới có thể thỏa mãn nó. Nhưng ngược lại, phương thức như vậy lại rất phù hợp với cái tên Thiên Yêu Diêm La kia.
Không thể không nói —— Thẩm Nghi chợt cảm thấy loại công pháp này rất thích hợp với mình...
Trên thực tế, loại hành vi, chém yêu cướp thọ nguyên lại nuốt thọ nguyên giành lấy tu vi này của hắn, đúng là ăn sạch sẽ, không lãng phí một chút nào.
Hắn chậm rãi lấy Thú Nguyên của Đà Long và Giao Đan ra ngoài.
Nếu hắn không hiểu sai, dường như chỉ cần nuốt Giao Đan vào, là chỉ trong nháy mắt, cảnh giới tu vi toàn thân hắn có thể đạt đến cảnh giới tương đương với giao ma Ngưng Đan cảnh, mãi cho đến khi nào hao hết mới thôi?
Ý niệm tới đây, Thẩm Nghi cũng cảm thấy tim mình bắt đầu đập rộn lên.
Ngược lại, hắn cũng không kiêng kị thủ đoạn của yêu ma. Lúc trước khi huyết sát nhập thể, ngay cả thủ đoạn trấn áp của Dung Nhật Bảo Lô, hắn cũng không có, lại nhìn hiện giờ, sau khi Thiên Cương Huyết Sát được thôi diễn ra, hắn đã dùng đến chuẩn bị sinh ra trí nhớ cơ bắp luôn rồi.
Có chút yêu tà thì có chút yêu tà, chỉ cần dùng được là xong.
Nhưng nghĩ đến đây, Thẩm Nghi lại có một chút vướng mắc không thể nào hiểu được.
Nếu bỏ một viên giao đan vào bụng, nó sẽ bị hấp thu toàn bộ, nhưng nếu cùng lúc dung nạp cả hai viên rồi hấp thu được toàn bộ thì sao... Chẳng phải đến lúc ấy, hắn chỉ dựa vào một viên Thiên Yêu Diêm La ngoại đan, cũng đủ để thúc đẩy khí tức hùng hồn đến độ có thể nghiền ép Ngưng Đan cảnh rồi?
Nói cách khác, nếu hắn dùng phương pháp này để đột phá tới Ngọai Đan cảnh, thì chỗ thiếu hụt duy nhất kia, cũng chỉ là trò đùa mà thôi!
Thiên Yêu Diêm La ngoại đan cần nuốt Thú Nguyên mới có thể bổ sung được, đúng là có chút bá đạo.
Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, chẳng lẽ võ phu Ngưng Đan cảnh chỉ dựa vào một chút ưu đãi keo kiệt bủn xỉn đến từ thiên địa mà tu luyện thôi sao? Đương nhiên là không rồi, bọn họ cũng mượn dùng Thú Nguyên để luyện chế bảo đan cho mình sử dụng cơ mà?
Cho nên vòng đi vòng lại một hồi, đến cuối cùng, hai phương thức này lại có chung một trình tự thao tác!
Rõ ràng là con đường tắt thông qua thủ đoạn của yêu ma diễn biến mà thành kia, còn mạnh mẽ hơn Ngưng Đan pháp chân chính, thậm chí còn cực kỳ hoàn mỹ, tựa như trực tiếp dựa vào tình huống của bản thân hắn mà làm theo yêu cầu vậy.
Trong lều vải tối tăm, đợi cho đến khi tâm trạng kích động của bản thân dần bình tĩnh trở lại, biểu cảm trên gương mặt tuấn tú của Thẩm Nghỉ cũng từ từ lắng xuống.
Có lẽ đến từ kinh nghiệm kiếp trước, khiến cho tâm tính của hắn ở kiếp này vẫn tương đối đa nghi.
Hắn khó mà tin tưởng sẽ có một miếng bánh từ trên trời rơi xuống ngay trước mặt mình.
Cũng chính vì môn Thiên Yêu Diêm La Thôn Nguyên Ngoại Đan Pháp này thoạt nhìn đã thấy quá mức mê người, mới khiến trong lòng hắn có chút bất an.