Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 157 - Chương 157: Bách Luyện Đà Long Thể!

Chương 157: Bách Luyện Đà Long Thể! Chương 157: Bách Luyện Đà Long Thể!Chương 157: Bách Luyện Đà Long Thể!

Qua quá trình thôi diễn kia, Thiên Yêu Pháp lại trực tiếp từ chưa nhập môn biến thành viên mãn rồi.

Hiển nhiên, quá trình này càng giống như đang rèn đúc công cụ hơn là tu luyện, cho nên nó hoàn toàn không tôn tại giai đoạn trung gian.

Hai mắt Thẩm Nghi hơi khép lại, bắt đầu chìm vào nội thị.

Phủ tạng tỏa sáng, huyết tương mang theo kim mang sôi sục, vô số những đường kinh mạch đỏ sậm, đan xen vào nhau, tạo thành Dung Nhật Bảo Lô, thoạt nhìn thứ này giống hệt một cái nhà tù, không ngừng tản ra khí tức nóng rực.

Có một viên đan hoàn bóng loáng tựa như được chế tác từ bạch ngọc, đang lẳng lặng lơ lửng ngay bên trong cái nhà tù này.

Nếu không chủ động điều khiển, gần như vũng ngọc lộ trong cơ thể hắn sẽ không đi qua bên cạnh nó, như thể nó vốn là thứ hoàn toàn xa lạ bên trong cơ thể trọn vẹn, hoàn chỉnh này, nên bị Dung Nhật Bảo Lô triệt để ngăn cách ra ngoài.

Nên hơn chín trăm năm thọ nguyên của yêu ma xuống, vậy mà cả cảnh giới lẫn thực lực, đều không có một chút biến hóa nào.

Thẩm Nghi cũng không cảm thấy thất vọng, ngược lại trên mặt hắn còn lộ vẻ khác thường. Chỉ thấy hắn chậm rãi mở mắt ra, từ từ vươn tay tới.

Ngay sau đó, viên bạch ngọc đan hoàn kia lại bỗng nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Lại có thể lấy ra bên ngoài cơ thể...

Yêu ma chính là yêu ma, ngay cả tu vi của bọn chúng cũng dựa vào thọ nguyên dài dằng dặc mà cứng rắn chồng chất nên, thì biết cái gì là ngưng đan pháp chứ?

Thẩm Nghi trâm mặc mím môi, hắn lập tức đưa viên Thú Nguyên của Đà Long đang nằm trên bàn tay khác tới gần viên bạch ngọc đan hoàn này.

Chỉ trong chốc lát, từ bên trong viên bạch ngọc đan hoàn của hắn lại đột nhiên bộc phát ra một luồng ý tứ cướp đoạt bá đạo!

"Đợi một chút." Dường như vừa nhớ đến cái gì, Thẩm Nghi nhanh chóng kéo giãn nó ra, một lần nữa trả nó về bên trong khí hải.

Suýt nữa thì hắn đã quên mất, mình vẫn còn cơ hội lĩnh ngộ thiên phú từ bên trong Thú Nguyên. 3868

Nói cho cùng, viên Thiên Yêu Ngoại Đan này cũng chỉ cần tu vi ẩn chứa bên trong đó mà thôi.

Thẩm Nghi bỏ viên Thú Nguyên của Đà Long vào trong miệng, dùng đầu lưỡi cảm nhận vị tanh ngọt của nó, lại một lân nữa mở ra giao diện, rồi trút thọ nguyên của yêu ma vào trong Thiên Yêu Pháp.

[ Năm thứ nhất, ngươi nuốt chửng Thú Nguyên của Đà Long Ngọc Dịch cảnh viên mãn, nhét yêu lực mãnh liệt cuồn cuộn vào trong cơ thể, để nó chạy dọc theo khiếu mạch toàn thân, tinh tế tiêu hóa cặn bã trong đó, đến cuối cùng, lại dẫn toàn bộ vào bên trong Thiên Yêu Ngoại Đan ]

[ Thiên phú lĩnh ngộ: Ngọc Dịch. Bách Luyện Đà Long Thể ]

[ Bách Luyện Đà Long Thể: Thủy tộc trời sinh có phương pháp đổi giáp, thân thể của ngươi được tăng phúc, mỗi trăm năm sẽ phát sinh một lần đột phá lớn ]}

Thẩm Nghi nắm chặt tay, cẩn thận cảm nhận một chút lực lượng của bản thân.

So với giao ma chỉ lực, biên độ tăng trưởng lân này không được khoa trương như vậy, khí lực tăng lên chừng ba phần, miễn cưỡng vẫn nằm trong phạm vi có thể khống chế.

Về loại đột phá lớn sau trăm năm kia, tạm thời không cần phải suy nghĩ đến.

Thẩm Nghi thoáng dừng lại để làm quen với thân thể hiện tại của mình một chút, sau đó lại một lân nữa chìm vào nội thị, và rất nhanh đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Chỉ thấy viên bạch ngọc ngoại đan đang lơ lửng bên trong khí hải vẫn có hình dáng tròn trịa trong suốt như thường, không có lấy một chút biến hóa nào.

Sau khi Thẩm Nghi quan sát tỉ mỉ hơn, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy một tầng dịch thể tinh sát mỏng manh đến gân như không thể nhìn thấy bên trong đan dược.

"Đà Long ngàn năm, tu vi Ngọc Dịch cảnh viên mãn, chỉ được một chút thế này thôi sao?" Thẩm Nghi có chút cạn lời, hắn lại lân nữa bỏ Giao đan vào trong miệng, tiêu hao hết một năm thọ nguyên, vẫn theo thường lệ dẫn yêu lực vào ngoại đan.

[ Năm thứ nhất, ngươi nuốt Giao Đan... ]

Bỗng nhiên bên tai có tiếng nổ vang rền!

Sắc mặt Thẩm Nghi đại biến, trong nháy mắt hắn đã tìm được ngọn nguồn của tiếng động nọ. Chỉ thấy giờ phút này, vô số những đường kinh mạch đỏ sậm đan xen vào nhau tạo thành Dung Nhật Bảo Lô kia, vừa thoáng rung động một hồi. Viên ngoại đan kia vẫn yên tĩnh lơ lửng bên trong cái nhà tù này như cũ, nhưng tầng yêu sát đan dịch mỏng mang bên trong viên đan hoàn kia, lại được đổ đầy một nửa rồi!

Cũng may, dù Dung Nhật Bảo Lô rung động, nhưng mấy hơi thở sau, nó vẫn bình tĩnh trở lại, coi như đã miễn cưỡng trấn áp được ngoại đan xuống rồi.

"Vượt qua cực hạn rồi?"

Cũng may đã ổn định lại được, bằng không nhiều thọ nguyên cộng với viên Giao Đan đổ vào trong này như vậy, tới cuối cùng lại không áp chế được viên ngoại đan kia, chỉ có thể lấy ra không dùng, đó mới chính là tình huống làm người đau lòng muốn chết.

Thẩm Nghi nội thị viên ngoại đan kia hồi lâu, sau đó mới vận dụng phương pháp kết nối được nêu bên trong Ngoại Đan Thuật, thử lấy thân niệm tới chạm vào nó.

Rất nhanh, đã thấy Dung Nhật Bảo Lô chậm rãi mở ra.

Từng sợi tinh sát yêu khí từ bên trong viên ngoại đan trắng noãn như ngọc ấy, bắt đầu chảy ra, làm cho bề mặt vốn trắng như bạch ngọc lại có thêm vài phần âm trầm, huyết hồng ướt át.

Sau đó, chúng thuận theo con đường được Dung Nhật Bảo Lô cho phép, để nhanh chóng lan tràn vê tứ chi bách hải!

Thẩm Nghi đột ngột mở hai mắt ra, bên trong con ngươi đen nhánh lóe lên một mảnh huyết sắc. Dù ngũ quan tuấn tú vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng lại đang gợn sóng. Chỉ là ... hắn thực sự không biết nên lấy dùng loại biểu cảm nào để thể hiện loại cảm giác rung động trong lòng mình vào giờ phút này.

Thứ sôi trào phun trào trong cơ thể hắn kia lại là một luông sức mạnh mà hắn chưa từng được thấy qua, thậm chí còn không thể nào hiểu được, trong lúc xao động, nó còn tỏa ra một luồng khí tức khiến người ta sợ hãi. Tựa như đang có một con quái vật khổng lồ vừa thoát khỏi sự trói buộc từ dưới vực sâu thăm thẳm, để lộ ra thân hình dọa người của bản thân!

Đây là tu vi Giao Quân đã tích góp hơn ba ngàn năm...
Bình Luận (0)
Comment