Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 30 - Chương 30: Sơ Cảnh!

Chương 30: Sơ Cảnh! Chương 30: Sơ Cảnh!Chương 30: Sơ Cảnh!

Trên thực tế, tiêu hao hơn một trăm năm mới đổi được một bộ ý Phong Lôi Phục Yêu Chân Giải ) , cũng không quá khó hiểu.

Phải biết rằng trong thân thể có tới ba trăm sáu mươi hai khiếu huyệt, nhưng những khiếu huyệt thích hợp để hấp thu thiên địa chi khí, lại có thể tiến hành dự trữ, chỉ vẹn vẹn có mười hai cái đại khiếu mà thôi.

Mà trong quá trình thôi diễn võ học, phương pháp hắn đã làm tuyệt đối là ngu ngốc nhất, trong khi phương hướng đúng đắn chính là tìm ra mười hai khiếu huyệt này, sau đó mới nắm giữ phương thức rèn luyện thiên địa chi khí thông qua chúng.

So với thiên địa mênh mông, thân thể của phàm nhân nhỏ bé biết bao.

Dù chỉ lấy một chút xíu ra dùng, cũng đủ để bễ nghề thế tục.

Trên thực tế, những thứ được ghi chép trong Phong Lôi Bảo Quyển quyển thượng kia, chính là dùng một chút tinh nguyên yếu ớt bên trong dược vật đi tẩy luyện thân thể, từ từ cải thiện phẩm chất của phàm thể, làm quen với thiên địa chi khí, mới có tư cách chịu tải bọn chúng.

Bây giờ Thẩm Nghỉ sớm đã vượt qua giai đoạn ấy rồi, phần còn lại chính là công phu mài nước, dựa vào thời gian tích lũy, đi lấp đây mười hai đại khiếu mà thôi.

Không có bảo dược tương trợ, có khả năng quá trình này sẽ vô cùng chậm chạp, nhưng thứ duy nhất Thẩm Nghi không thiếu lại chính là thời gian.

[ Thọ nguyên của yêu ma còn lại: Bảy mươi sáu năm ]

[ Sơ cảnh. Phong Lôi Phục Yêu Chân Giải (chưa nhập môn) ]

[ Năm năm trôi qua, ngươi đã dùng thiên địa tỉnh nguyên tới bù đắp toàn bộ tổn thương cho thân thể, cũng loại bỏ những bệnh kín đã lưu lại nhiều năm ]

[ Năm thứ mười lăm, nhờ vào tâm tính bình thản của ngươi, trong quá trình tu hành cũng không xuất hiện tình huống khúc chiết gì, đã thuận lợi lấp đây khiếu huyệt thứ nhất ]

[ Năm thứ ba mươi lăm, ba khiếu viên mãn, Phong Lôi Phục Yêu Chân Giải nhập môn ]

[ Năm thứ ba mươi tám, tiến triển của ngươi dần chậm lại. Sau khi cẩn thận thăm dò, ngươi mới phát hiện ra tình huống. Bởi vì khí tức chứa đựng trong khiếu huyệt đã lây dính mùi vị của ngươi, bởi vậy mà xung đột cùng thiên địa chi tức (khí tức của thiên địa) thuần túy] [ Việc này không thể giải quyết được, chỉ có thể bình tĩnh lại, từ từ mưu đồ ]

[ Năm thứ sáu mươi lăm, ngươi đã lấp đây được năm cái đại khiếu, chỉ cách Phong Lôi Phục Yêu Chân Giải tiểu thành có một bước ]

[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Một năm ]

[ Thọ nguyên còn thừa lại của bản thân: Bốn mươi sáu năm ] ...

Đây là lần đầu tiên thọ nguyên của bản thân hắn vượt qua thọ nguyên của yêu ma.

Thẩm Nghi ngồi trên thêm đá, nhắm mắt lại, cảm nhận được một thiên địa hoàn toàn mới.

So với chuyện gia tăng hai mươi lăm năm thọ nguyên, hắn càng cảm nhận được niềm vui sướng hơn đến từ chính cơ thể của mình.

Khí tức tràn đầy trong năm khiếu huyệt đang chậm rãi chảy xuôi khắp tứ chi bách hải, giống như liên trì quỳnh tương, hương thuần túy nhân.

(Thơm ngát như ao sen, ngon ngọt như quỳnh tương ngọc dịch, mùi hương say đắm lòng người)

Hắn giơ bàn tay lên, ngón tay hơi cong lại. Một tâng sương trắng mờ ảo lập tức phun ra trên đầu ngón tay, bên trong có ẩn chứa vô số những sợi li tỉ màu đỏ tươi.

Nguyên nhân xuất hiện những sợi li ti màu đỏ tươi ấy chính là Phong Lôi Phục Yêu Chân Giải.

Bởi vì nó chính là loại pháp môn có được nhờ hắn không ngừng ép khô thân thể của chính mình, là hắn không ngừng dùng Chính Dương Đao Pháp đến chuyển hóa khí huyết, khiến cho bên trong thiên địa chi tức thuần túy có lây dính một chút khí huyết của bản thân.

Ở thời điểm hiện tại, Thẩm Nghi chỉ tùy tiện vung lên một đao, uy lực của nó cũng vượt xa chiêu Phục Yêu Chính Dương Đao của ngày hôm qua, nhưng một đao này không còn tiêu hao khí huyết của bản thân nữa, nó trực tiếp dùng lực lượng từ trong khiếu huyệt rồi.

Hắn đã đạt đến sơ cảnh, đương nhiên cũng không cần đến loại đao pháp đi vào đường rẽ này nữa, chỉ có thể coi nó là loại đao pháp thứ phẩm, tạm thời siêu thoát mà thôi.

Thẩm Nghi đứng dậy rời khỏi con ngõ nhỏ ấy, chỉ cảm thấy thân thể mình cực kỳ nhẹ nhàng, như có thể nhất bộ đăng thiên (một bước lên trời).

"Có chút phiêu quá rồi... Hắn lập tức bình ổn lại cõi lòng. Cũng đúng thôi, đột nhiên có được thực lực cường hãn như thế, khó mà tránh khỏi trong lòng sẽ sinh ra một chút lơ đãng, bất cần.

Hiện giờ, hắn đồng thời dính vào ba phương yêu ma, có thể nói là nguy cơ trùng trùng trước mắt.

Dựa vào vận khí tốt kiếm được thêm bốn mươi năm thọ nguyên, thì đừng đưa tặng địch nhân vô ích như vậy.

Đương nhiên, nếu chúng nó dám xuất hiện trước mặt hắn thật, Thẩm Nghi cũng không ngại tới thử độ sắc bén của thứ khí tức toàn thân này một phen.

Chỉ còn một năm thọ nguyên của yêu ma, ít ỏi như vậy, làm người ta chẳng có chút cảm giác an toàn nào...
Bình Luận (0)
Comment