Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 314 - Chương 314: Ngươi Không Muốn Biết Thì Đừng Có Mở Miệng Hỏi Chứ?

Chương 314: Ngươi Không Muốn Biết Thì Đừng Có Mở Miệng Hỏi Chứ? Chương 314: Ngươi Không Muốn Biết Thì Đừng Có Mở Miệng Hỏi Chứ?Chương 314: Ngươi Không Muốn Biết Thì Đừng Có Mở Miệng Hỏi Chứ?

Không có bất cứ một luồng dao động khí tức nào, chỉ có lực lượng thân thể thuần túy.

Trong nháy mắt kia, cái đầu thỏ yêu rạn nứt, cả khuôn mặt đột ngột đổ sụp xuống, mảnh da thịt trắng nõn tinh tế trực tiếp bị nghiên ép đến không thành hình người.

"Ta... Thỏ yêu chính là Yêu Quân Bão Đan cảnh, không biết thân thể ấy mạnh mẽ đến mức nào.

Mà trên thực tế, vào đúng khoảnh khắc ấy, tâm tình của nó chỉ xuất hiện đúng một thoáng bối rối ngắn ngủi, nhưng ngay sau đó, toàn bộ đại não đã bị một cơn đau nhức chiếm cứ, bao phủ rồi.

Du Long Đào cũng không ngờ đôi bên sẽ đột ngột đánh nhau, vốn dĩ ông ấy còn đang định hỏi thăm con thỏ yêu này vê chuyện của chiếc chuông vàng kia một chút, nhưng thân là Trấn Ma đại tướng, phản ứng của ông ấy cũng rất nhanh.

Trong nháy mắt Thẩm Nghi ra tay, Du Long Đào đã nhắm mắt lại, trực tiếp điều động lực lượng thuộc về Âm Thần.

Vào khoảnh khắc đó, dường như Thẩm Nghi đã phát hiện ra điều gì, hắn dứt khoát nắm lấy mái tóc dài của thỏ yêu, không chút lưu tình ném nó bay lên.

Thân thể thướt tha của thỏ yêu đập vỡ nóc quán trà, hệt như một cái bao tải rách bay tới giữa không trung.

Đồng thời, Thẩm Nghi cũng hóa thành một cơn gió mát, nhẹ nhàng lướt ra khỏi quán trà, tùy ý bấm độn kiếm chỉ.

Đạo Chủng bên trong Thôn Thiên nội đan nhanh chóng rơi vào trạng thái hung bạo, yêu lực ngập trời âm âm phun ra từ trong đại khiếu, nhuộm cả phía chân trời thành một màu đỏ nhạt.

Một thanh trường kiếm màu đỏ tươi dài hơn mười trượng nhanh chóng ngưng kết lại.

Tiếng Long ngâm Hổ gầm không ngừng vang vọng bên trong Vĩnh An thành, giống như vừa có một con ác Long bay từ vực sâu lên, lại có một con hung Hổ đang ung dung đi lại trong núi rừng hoang dã.

Hư ảnh trường kiếm to lớn ầm âm nổ bắn ra ngoài!

Một Long một Hổ hung thần ác sát lượn vòng quanh trường kiếm, kéo theo một đường lưu quang thật dài, điên cuông đánh tới bóng người mảnh mai trên không trung!

Yêu lực mênh mông bao phủ lấy nữ nhân nọ, hai cái miệng thú dữ tợn như muốn nhai nát cả người nàng.

Trâm Nghi bay lơ lửng phía chân trời, bộ trường sam màu đen trên người phần phật tung bay, đôi mắt hờ hững quan sát con yêu vật này đang rơi xuống phía dưới.

Đột nhiên hắn tiến lên một bước, thân hình trực tiếp xuất hiện phía sau thỏ yêu.

Được Tiên Yêu đệ lục thuế gia trì, sáu con tuyệt thế hung yêu trong cơ thể hắn đồng thời phát ra một tiếng gầm thét dọa người.

Dù loại âm thanh ấy chỉ vang vọng trong đầu hắn, nhưng cảm giác áp bách vô hình kia lại khiến cả cái Vĩnh An thành này đều hoảng hốt, giống như đang bị một bây yêu ma hung tàn theo dõi.

Không khí chìm trong áp lực khủng bố, hết thảy đều rơi vào một mảnh tĩnh mịch.

Quâng sáng màu xanh lóe lên trên năm ngón tay của Thẩm Nghi.

Hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào con thỏ yêu nọ.

Ở thời điểm nàng rơi xuống giữa không trung, quầng sáng màu xanh kia chợt nổi lên gợn sóng, bàn tay ấy lại một lần nữa tàn nhẫn đánh thẳng xuống người nàng!

Chịu ảnh hưởng bởi lực đạo hùng hồn và luông sáng xanh điên cuồng xé rách, toàn thân thỏ yêu nổ tung, gân đứt xương gấy, yêu huyết nóng bỏng nở rộ trên không trung, tựa như một đóa tường vi kiều diễm.

"Người còn sống không?" Bên tai vang lên câu hỏi, cơn đau đớn kịch liệt ập đến, khiến thỏ yêu rơi vào điên cuồng, nhưng bàn tay đối phương đã bóp chặt lấy cổ họng nàng, còn càng ngày càng dùng sức.

Có thể rõ ràng cảm nhận được, ẩn sâu bên trong thân thể thoạt nhìn có vẻ gầy yếu kia lại là một luồng lực đạo kinh khủng, ngay cả yêu ma cũng cảm thấy rợn cả người!

Nàng liều mạng giấy giụa. Nàng muốn mở miệng uy hiếp hắn, đe dọa hắn, nhưng ẩn sâu bên trong đầu lại có một ý niệm không cách nào xua tan đi, đó là bản năng muốn cầu xin tha thứ.

Đáng tiếc, thanh niên ấy chỉ một mực im lặng, dân dần gia tăng lực đạo, muốn bóp gãy cổ nàng. Thậm chí hắn là người đặt câu hỏi, nhưng hoàn toàn không định cho nàng có cơ hội để trả lời!

Ngươi không muốn biết thì đừng có mở miệng hỏi chứ?

Thỏ yêu điên cuồng gào thét trong lòng. Nhưng ngay sau đó, đột nhiên nàng lại cảm nhận được lực đạo trên cổ mình vừa mơ hồ được nới lỏng một chút. Trong vô thức, nàng kêu lên: "Chạy rồi! Ta huyễn hóa ra chuông vàng! Còn hắn chạy rồi!"

Lời còn chưa dứt, thỏ yêu đã cảm nhận được phần bụng mình trống rỗng, tựa như đã thiếu mất cái gì rồi...

Động tác của đối phương quá mức thuần thục, lại cộng thêm quâng sáng xanh cực kỳ sắc bén trên đầu ngón tay, thậm chí toàn bộ động tác của hắn còn có thể làm cho người ta không hề cảm nhận được cơn thống khổ.

Sau đó, thanh niên kia nhanh chóng thu hồi ánh mắt, ngay cả nhìn cũng lười nhìn nàng thêm một cái, làm gì còn ánh mắt chuyên chú như lúc trước?

Thẩm Nghi đặt Yêu Đan vào chuông bạc, cũng thuận tay thu lấy tính mạng của con yêu ma này, cất giữ luông khí huyết của nó xong.

[ Chém giết Xích Tông Bạch Ngọc Thỏ Yêu Bão Đan cảnh, tổng thọ tám ngàn một trăm năm, tuổi thọ còn lại hai ngàn chín trăm năm, hấp thu xong ]

Chậc, còn không còn Bạch Lộc.

Thẩm Nghi có chút thất vọng, vốn tưởng rằng một con Yêu Quân Bão Đan cảnh dám can đảm bước vào trong Thanh Châu, thì kiểu gì cũng phải có vài phần nội tình chứ?

Rốt cuộc là ai cho nàng dũng khí kia?

Du Long Đào trâm mặc rời khỏi quán trà.

Khi Thẩm Nghi ném con thỏ yêu ấy đi, ông ta đã kịp phản ứng lại, là đối phương không muốn để ông ta nhúng tay vào chuyện này.

Tuy trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn tạm thời kêm chế động tác của mình. Chỉ là ... ông ta hoàn toàn không nghĩ tới, ngay cả nước trà còn chưa nguội xuống mà Thẩm Nghi kia đã biến Khiếu Nguyệt Yêu Vương trở thành một kẻ góa vợ rồi?

Chỉ ít ỏi mấy lần ra tay, nhưng lần nào, Thẩm Nghi cũng thể hiện ra thủ đoạn dũng mãnh, cường hãn mà toàn bộ Thanh Châu này đều không có, cùng với bộ thân thể đã trải qua khổ luyện khiến người ta không thể nào lý giải nổi kia.

So sánh với những điều này, tu vi Bão Đan cảnh cùng với phương pháp na di từng được nghe nói lúc trước, lại trở thành thứ mà người ta dễ dàng tiếp nhận nhất trên người hắn.
Bình Luận (0)
Comment