Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 319 - Chương 319: Bạch Lộc Không Chết?

Chương 319: Bạch Lộc Không Chết? Chương 319: Bạch Lộc Không Chết?Chương 319: Bạch Lộc Không Chết?

Bích Thủy giản, Phù Diêu sơn.

Nước suối rất cạn để lộ ra lớp đá cuội bóng loáng dưới dòng, một con Thanh Diện Sư Tử hùng tráng đang nằm cuộn tròn trong nước. Có một bóng người cao lớn đang ngồi trên lưng nó, người này phủ lên mình một bộ lân giáp sáng bạc, tuy có hình người, nhưng lại là đầu sư tử.

"Đại ca, ngươi có thể đừng cưỡi lên ta có được hay không?" Dường như con sư tử khổng lồ nọ có chút bực bội, nó lắc lắc mạnh đuôi, nói.

"Ta vẫn muốn cưỡi Bạch Ngọc Nương Nương hơn, nhưng đã mấy ngày rồi nàng không trở lại." Con sư yêu hình người có chút nghiền ngẫm cười một tiếng.

Lời này vừa nói ra, ngay cả con sư tử dưới thân nó cũng bật ra tiếng cười trâm thấp.

Hai huynh đệ đưa đôi mắt thoáng có chút hoài niệm nhìn về phía Thanh Châu.

"Ta không hiểu, vì sao Yêu Vương lại muốn chúng ta đi trêu chọc Du Long Đào này? Hắn tọa trấn Đình Dương quận, cầm Thiên Khung Lạc Nhật cung trong tay, lại là tu sĩ đã ngưng tụ ra Âm Thần, nhìn như cổ hủ, trên thực tế lại không phải kẻ ngu." Con sư tử lớn kia chống người lên, cất giọng mang theo vài phần bất mãn: "Chỉ dựa vào một cái chuông vàng đã muốn dẫn dụ hắn đi ra, có phải quá ngây thơ rồi?"

"Không ra thì tốt, không ra chúng ta lại tiếp tục cưỡi Nương Nương.' Con sư yêu hình người nhếch miệng cười to, lại liếm môi một cái: "Nàng muốn làm chút chuyện, muốn một lần nữa thu hút sự chú ý của Yêu Vương, thì liên quan gì đến chúng ta?"

"Nghe nói Bạch Lộc chết rồi." Con sư tử to lớn kia đi lên bờ, nói.

"Nó luôn cho rằng mình thông minh, không phục chúng ta chèn ép nó, mới bí mật đi cấu kết với tiểu Yêu Vương, chết là đáng đời." Dường như con sư yêu hình người kia cũng không quá để ý đến chuyện này.

Dù cùng làm việc dưới trướng Khiếu Nguyệt Yêu Vương, nhưng mối quan hệ giữa bọn chúng vốn không tính là tốt, thậm chí còn có thể nói rằng, nếu không phải vì nể mặt Yêu Vương thì từ mấy trăm năm trước, nó đã muốn trực tiếp làm thịt đối phương ở trên yến tiệc rồi.

"ý của ta không phải như vậy." Con sư tử khổng lồ lắc đầu nói: "Nếu Thanh Châu có người đủ khả năng giết chết Bạch Lộc, thì có lẽ hắn cũng đủ khả năng để giết càng nhiều Yêu Quân hơn nữa. Tất nhiên là huynh đệ chúng ta không cần phải lo lắng về đối phương, nhưng tổn thất quá lớn, rất dễ khiến đám người của Trấn Ma Tỉ kia ra tay. Đến lúc đó, mỗi ngày đều bị bọn họ nhìn chằm chằm vào, nói gì thì nói trong lòng cũng có chút khó chịu."

"Ngươi nhàn không có việc gì làm nên nghĩ vớ vẩn rồi." Sư yêu cười lạnh một tiếng nói: "Yêu Vương sao có thể ngồi yên mặc kệ con hươu ngu xuẩn kia chết vô ích được? Trước sau gì, Thanh Châu bên kia cũng phải một mạng trả một mạng thôi. Theo ta được biết, lão Giao Long ở Dương Xuân giang bên kia đã sắp đột phá được rồi. Yêu Vương có phái người đưa bảo dược đến cho nó, trợ giúp nó đột phá một bước cuối cùng kia.'

Ngàn năm lắng đọng, một khi rời sông, khẳng định là phải cho Thanh Châu bên kia ngửi chút máu tươi.

"Nói như vậy, có khác nào hai chúng ta lại phải xếp phía sau một vị nữa rồi?" Con sư tử khổng lồ có chút ảo não nói.

Phải biết rằng, Yêu Vương có mười bảy tên thủ hạ là Yêu Quân Bão Đan cảnh, hai đứa chúng nó cộng lại rõ ràng có thể tiến vào năm vị trí đầu, nhưng đám súc sinh khác nhất định phải tách hai huynh đệ ra tính toán, đúng là chơi xấu mài

"Lão tử không phải Bạch Lộc, để ý đến mấy thứ này làm gì? Ta chỉ muốn biết khi nào nương nương trở về mà thôi."

Sư yêu nhảy xuống từ trên người huynh đệ của mình, hơi có chút tâm phiên ý loạn.

Đúng lúc này, một bóng người thướt tha, mặc xiêm y không chỉnh tê, đang lần theo khe nước đi tới. Hiển nhiên người nọ đã bị trọng thương, vết rách lan tràn khắp nơi trên chiếc váy dài hoa mỹ, khiến mảnh da thịt trắng như tuyết bên trong không ngừng ẩn hiện, mơ hồ để lộ ra bên ngoài, trên khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ ấm ức, thậm chí nàng còn khẽ cắn đôi môi đầy đặn của mình.

Sư yêu nhìn mà trợn tròn mắt nói: "Nương nương, sao thế? Mau tới đây để bản quân thương yêu nàng một chút!"

Nó vừa nói xong, đã bước nhanh về phía trước, dùng một tay ôm mỹ nhân vào trong ngực, bàn tay thú to lớn bắt đầu không thành thật phủ lên thân thể tuyệt mỹ của nàng.

Con sư tử khổng lồ nghi hoặc nhìn lại, trong lòng chợt có chút kinh ngạc. Đương nhiên, nó không kinh ngạc vì hành động háo sắc của huynh trưởng nhà mình, nó kinh ngạc chủ yếu là vì lần này, đối phương lại không có gọi mình cùng đi.

Chẳng lẽ huynh trưởng đã nhịn quá nhiều ngày rồi?

Phải biết rằng lúc trước, mỗi khi đến loại thời điểm này, nó luôn đảm nhiệm vai trò của một chiếc giường mềm phủ da lông, nếu không có nó, chẳng lẽ hai người kia muốn ngủ trên mặt đất sao?

Hơn nữa, trạng thái của Bạch Ngọc Nương Nương bị thương nặng như vậy?

Sao huynh trưởng chẳng có lấy một chút cảnh giác nào?

Ít nhất cũng phải hỏi rõ ràng trước, xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì lại nói sau chứ?

Nó đưa mắt nhìn xung quanh, bỗng nhiên lại chú ý đến một mảnh sương trắng mờ nhạt. Dải sương trắng này men theo khe nước đi đến, không lộ vẻ đột ngột quá mức, ngược lại còn vô cùng hòa hợp.

Nhưng vừa nhìn thấy hiện tượng này, đột nhiên đáy lòng con sư tử khổng lồ kia lại trâm xuống, nó há miệng gầm lên: "Đại ca cẩn thận! Bạch Lộc không chết! Nhất định là nó đã phản bội, đi theo tiểu Yêu Vương bên kia, muốn hại huynh đệ ta rồi!"

Ngay lúc nó vừa nói xong, một tiếng Long ngâm Hổ gầm lại đột ngột nổ tung bên tai. Con sư tử khổng lồ kinh hãi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trước mắt bỗng có thêm một thanh kiếm ảnh to lớn, mang theo hai con hung thú âm ầm đánh về phía mình!

Chịu ảnh hưởng bởi một chiêu chân ý cuồng mãnh đó, chỉ trong nháy mắt, thân thể to lớn của nó đã bị xé mở, tạo thành một lỗ thủng dọa người, sau đó còn bị ảo ảnh Long Hổ kia đánh bay ra ngoài!

Cùng thời điểm này, Thẩm Nghi đang lơ lửng trên không trung cầm Thiên Khung Phá Nhật Thần Cung trong tay, kéo dây cung như hình trăng tròn, tinh quang lập loè trong hai tròng mắt, giống như một vị Phi Tướng tuân tra kial

Được Tiên Yêu đệ lực thuế gia trì, từng mũi tên mang theo quâng sáng màu trắng rực rỡ đến chói mắt, liên tiếp chọc thủng hư không, lao đến từ phía chân trời.
Bình Luận (0)
Comment