Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 384 - Chương 384: Bàng Môn Tả Đạo!

Chương 384: Bàng Môn Tả Đạo! Chương 384: Bàng Môn Tả Đạo!Chương 384: Bàng Môn Tả Đạo!

Sai dịch Trấn Ma ti kia dẫn hai người tới phía sau Võ Miếu, là lập tức đi về phía nha môn Trấn Ma ti. Rất nhanh, gã lại cầm một chiếc hộp gỗ quý đi trở vê, mở nắp ra, phía trên tấm vải đỏ tươi trong hộp có đặt một miếng ngọc bài nạm vàng to bằng bàn tay, được điêu khắc theo hình hung lang, tinh xảo xinh đẹp.

"Mời Thẩm đại nhân nhận phù.' Sai dịch nọ cung kính dâng chiếc hộp ấy lên.

Thẩm Nghi đưa tay nắm lấy miếng ngọc phù kia trong lòng bàn tay, xúc cảm mượt mà lại mang theo từng tia ấm áp.

Ngay sau đó, tâm mắt của hắn lập tức bị một mảnh sương trắng ùn ùn xông tới chiếm cứ. Thay vì nói đây là sương trắng, còn không bằng nói nó là bông vải, bởi trình độ đậm đặc này cực kỳ kinh người, tựa như đang muốn ngưng kết thành thực chất. Đây là một phần hương hỏa nguyện lực thuộc về Trấn Ma ti trong tổng số hương hỏa nguyện lực mà Đại Càn vẫn luôn tích lũy từ khi khai triều tới nay.

Nhưng chức vị Tuần Tra sứ vẫn luôn được Hỗn Nguyên Tông Sư đảm nhiệm, nghĩa là trên thực tế, phần hương hỏa nguyện lực này vẫn luôn được giữ lại cho đệ tử của Võ Miếu.

"Phù." Thẩm Nghi hơi siết chặt miếng ngọc phù trong tay. Hắn đã quen với quy củ làm việc trước rồi mới ăn cơm của Trấn Ma ti, thực sự không ngờ chuyện lần này lại thuận lợi như vậy.

Có vẻ như đây chính là sự khác biệt giữa triều đình và môn phái. Triều đình cần lấy quy củ ước thúc Cửu Châu, chỉ cầu bình an yên ổn, trong khi Võ Miếu càng giống môn phái hơn, thứ bọn họ mong muốn và quan tâm chính là đột phá hạn mức cao nhất.

"Thẩm đại nhân, cầm tấm phù lục này có thể mở kho vũ khí... Kho vũ khí ở ngay trước mặt ngài, nếu không có chuyện khác, ty chức xin cáo lui trước." Tên sai dịch nọ không chút lưu luyến đã nhanh chóng rời đi rồi.

Kho vũ khí không phải nơi mà kẻ có thân phận như gã có thể nhìn trộm được.

"Trước mặt?" Thẩm Nghi đang ở khu vực phía sau Võ Miếu, đưa mắt nhìn tấm phù điêu to lớn trước mắt.

Trên tấm phù điêu này có khắc mười ba bóng người cao lớn hùng vĩ với những tư thái khác nhau. Bọn họ chính là mười ba vị tu sĩ Hóa Thân cảnh đang được cung phụng trong Võ Miếu.

Hắn thử dùng thần niệm tiếp xúc với tấm Kim Lang ngọc phù trên tay mình, chỉ trong chốc lát, dường như một cái khóa lớn vô hình vừa được mở ra. Trước người đột ngột có thêm một cây cầu thang lát vàng lát ngọc, kéo dài thẳng xuống dưới.

Huyễn Tượng pháp trận?

Thẩm Nghi từng trông thấy cảnh tượng tương tự ở Khổng Tước cốc, nhưng lúc ấy, tòa pháp trận kia chỉ đơn giản là che mắt người ta, không thể ngăn cản được gì, đưa tay tới là có thể xông vào, nhưng thật hiển nhiên, bức tường phù điêu trước mặt hắn là một loại pháp trận kiểu khác.

Vừa rồi, khi hắn tới gân nó, đã lập tức cảm nhận được bản năng của thân thể phát sinh cảnh báo, phía trước có nguy hiểm rồi.

Phải biết rằng, tu vi hiện tại của hắn không chỉ đạt đến Hỗn Nguyên cảnh, còn kiêm tu cả phương pháp thối thể, đã bắt giữ được hai con Yêu Vương, nhốt vào trong người mình rồi. Vậy mà tòa pháp trận này vẫn có thể mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm không thể ngăn cản...

Chỉ nghĩ thoáng qua cũng biết, uy lực của nó tuyệt đối không tâm thường.

"Từ rất lâu trước kia, Võ Miếu từng mời một đại tộc vốn nổi danh về trận pháp từ bên ngoài đến nơi này xây dựng nên tòa pháp trận trước mắt ngươi. Đưa mắt nhìn khắp cả Đại Càn triêu, ngươi cũng không tìm được cái thứ hai đâu." Đây cũng là lần đầu tiên Khương Nguyên Hóa đi vào kho vũ khí, nhưng thân là Tổng binh, ông ta đã sớm nghe được tin tức về nơi này rồi.

"Sự kiện nổi danh nhất của đại tộc kia, chính là bọn họ từng dùng trận pháp vây giết một vị Hóa Thần Chân Nhân của Huyền Quang động, sau đó lại dùng trận pháp che giấu toàn bộ đại tộc nhà mình... Mà cho tới tận bây giờ, Huyền Quang động vẫn không thể trả đũa được đối phương."

Lại nói, ba phương đồng minh cùng đối kháng với Thiên Yêu quật chính là thế lực cường đại nhất trong thiên hạ này, nhưng điều ấy lại không có nghĩa là khắp thiên hạ chỉ có duy nhất ba thế lực như vậy. Ngược lại, ngoài kia còn có rất nhiều nước nhỏ, môn phái khắp nơi, ngay cả yêu ma bên kia cũng có tồn tại như Thanh Khâu nữa.

Thẩm Nghi nghe vậy, cũng âm thầm ghi nhớ trong lòng.

Hỗn Nguyên Yêu Anh có tu vi cường hãn, Ma Huyết Thối Thể có thân hình bá đạo, những thứ này đều là ưu thế của hắn, nhưng những loại bàng môn tả đạo như trận pháp, luyện đan, chú khí này cũng không thể khinh thường được.

Hắn cất bước tiến tới, men theo dãy cầu thang vàng ngọc kia, từ từ đi xuống bên dưới. Khương Nguyên Hóa theo sát phía sau, ông ấy cũng tò mò liếc mắt sang bên cạnh dò xét, mãi cho đến khi đối diện với một đôi mắt già nua. Thân thể của lão nhân ấy gần như đã khô kiệt đến mức chỉ còn lại một lớp da, đang an tĩnh ngồi đằng sau chiếc bàn gỗ bên tường. Lão đưa mắt nhìn lướt qua hai người bọn họ, sau khi chú ý tới miếng ngọc phù trong tay Thẩm Nghi, mới thoáng gật đầu một cái, rồi lập tức thu hồi ánh mắt.

Lại là một vị Võ Tiên thượng cảnh.

Âm Thần của Khương Nguyên Hóa vô thức tránh đi ánh mắt của đối phương, rồi đi theo Thẩm Nghi tiếp tục tiến vào bên trong.

Thứ đập vào mắt hai người bọn họ là một tòa đại điện vàng son lộng lẫy, nó được chia làm rất nhiều thiên điện khác nhau, phía trước mỗi một gian phòng như vậy, đều có người đang đứng chờ.

Thẩm Nghi thầm nói một tiếng đáng tiếc trong lòng. Thật ra hắn cũng không nghĩ tới điều gì khác, chỉ đơn thuần muốn mở mang kiến thức một phen, muốn được tùy tiện lật xem vài cuốn võ học Hỗn Nguyên do Võ Miếu tích góp được, nhưng có thân phận Tuần Tra sứ này, hắn còn rất nhiều cơ hội để đạt được mục tiêu, không cần phải vội vàng trong một chốc một lát.

"Ngươi cần gì?" Có một vị lão nhân thoạt nhìn có chút bình thường đi tới.

"Đồ đựng để uẩn dưỡng thần hồn." Thẩm Nghi khách khí gật đầu.

"Phẩm cấp gì?" Lão nhân kia lại hỏi.

"Để cho tự hắn chọn đi." Thẩm Nghi nói xong, lập tức quay người nhìn về nơi khác, rất nhanh, hắn đã tìm được những gian Thiên điện tương ứng với đủ loại bảo cụ, đan dược, võ học công pháp rồi.
Bình Luận (0)
Comment