Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 400 - Chương 400: Nghiệt Súc Nhận Lấy Cái Chết!!!

Chương 400: Nghiệt Súc Nhận Lấy Cái Chết!!! Chương 400: Nghiệt Súc Nhận Lấy Cái Chết!!!Chương 400: Nghiệt Súc Nhận Lấy Cái Chết!!!

Trong mắt con Đại Yêu cao mấy trượng kia chợt xẹt qua một chút mờ mịt, đột nhiên nó lại phát hiện toàn bộ thân thể mình đã bị đối phương ném mạnh lên trời rồi, và chỉ trong nháy mắt sau đó, cả người nó lại hung hăng đâm thẳng vào phần nhô ra cực kỳ bén nhọn trên núi.

Chỉ nghe tiếng răng rắc trâm đục vang lên, cả ngọn núi nhỏ đều bị tấm lưng to tướng của nó ép cho sụp xuống luôn rồi.

"Khí lực thật lớn!" Con gấu đen có chút hoa mắt, vừa mới ngẩng cổ lên, lại bị một quyền đánh thẳng vào mũi. Cái đầu cực lớn ầm ầm đập thẳng xuống đất.

Thẩm Nghi tiện tay rút đao ra, ngay tại khoảnh khắc con gấu kia để lộ sơ hở, lưỡi đao kéo theo một mảnh sương mù màu đen trực tiếp chém ngang về phía cổ nói

Kengl

Đúng vào thời điểm Tiềm Uyên chém xuống, một cây giáo cán dài lại nhanh chóng ngưng tụ từ giữa không khí, xuất hiện trên lòng bàn tay gấu đen. Hai tay nó phát lực, vội vàng vơ lấy cán giáo, quật tới, ngăn cản lưỡi đao kia.

Máu mũi chảy đầy trên gương mặt gấu dữ tợn, nó nhe răng nanh, từng khối cơ bắp trên cánh tay nhô lên cao.

Cảnh tượng này giống hệt một thanh chủy thủ vừa bổ vào thân cây.

Ngay sau đó, cây giáo cán dài kia lại từng bước từng bước bị thanh đao đè xuống!

Có một điều kỳ lạ là... rõ ràng lúc trước ngay cả kiện bảo giáp bằng đồng thau vốn dùng để bảo mệnh của Tiểu Yêu Vương cũng bị một đao của Tiềm Uyên chém ra một lỗ thủng, nhưng cũng chính một đòn công kích tương tự như vậy, đánh lên phần cán của cây giáo này lại chẳng mang đến chút hiệu quả nào, ngay cả một vết xước cũng không có.

Thẩm Nghi thoáng trâm ngâm trong nháy mắt, lại đột nhiên rút trường đao về, dùng một tay ôm lấy cây giáo kia, kẹp nó xuống dưới phần nách của mình.

"Grào!" Con gấu đen lại phát ra một tiếng rít gào, bởi vì nó vừa phát hiện, đối phương chỉ thoáng thay đổi một hành động thôi, mà gần như binh khí của mình đã có xu thế muốn tuột tay rồi.

Đồ khốn nạn này lại muốn cướp vũ khí của nó sao?

Nó liều mạng muốn nắm chặt lấy cán giáo, sau đó lại trơ mắt nhìn móng vuốt của bản thân cứ trượt xuống dưới từng chút từng chút một, mãi cho đến khi Thẩm Nghi Uyển đột nhiên phát lực, kéo mạnh cây giáo cán dài ấy qua.

Âm!

Ngay sau đó, hắn hạ thấp xuống mấy trượng, một cước đá vào bên hông con gấu.

Được lực đạo khủng bố gia trì, một đạp của hắn trực tiếp đá cho thân hình khổng lồ của nó phải bay ra xa mấy chục trượng, âm ầm rơi xuống dưới núi.

Thẩm Nghi lập tức ném cây giáo dài trong tay đi, lại xoay người một cái, vạt áo bay lên phần phật, cẳng chân tiếp tục tung lên, đá thẳng vào đuôi con gấu.

Chỉ thấy cây giáo cán dài giống như một mũi tên, nhưng thô to hơn mũi tên bình thường vô số lần, đột ngột nổ bắn ra, mục tiêu chỉ thẳng vào ngực con gấu đenl

Tiếng xé gió bén nhọn bộc phát trên không trung, khiến cho hai con yêu mã vừa mới đuổi tới, phải vội vàng dừng bước theo bản năng, thiếu chút nữa đã trực tiếp hất hai người trên lưng mình xuống rồi.

"A2"

Trương Tuyên ổn định con giao mã dưới thân, sau đó vội vàng nhìn lên, cũng vừa vặn chứng kiến cảnh tượng Thẩm đại nhân đạp con Yêu Vương kia bay ra ngoài.

"Đệ tử của Võ Miếu? Tu sĩ Âm Thần?" Khóe mắt Dương Thiên Tường thoáng co giật hai cái, lão vội vàng quay đầu nhìn vê phía vị Trấn Ma Đại Tướng nhà mình.

Tu sĩ Âm Thần nhà ai có thể đá cho con Yêu Vương khổng lồ bay ra ngoài y hệt cái bao tải rách như vậy?

Nhưng đúng là từ nãy đến giờ, lão không hê cảm giác được bất kỳ khí tức nào thuộc vê Đạo Anh...

Trương Tuyên không kịp giải thích, bởi vì tất cả tâm tư của ông ấy đều đặt hết lên cây giáo cán dài đang bay trên không trung rồi.

Chỉ thấy nó lao đến với khí thế cực kỳ hung hãn, chỉ trong chốc lát đã đâm vào phần da thịt trước ngực con gấu yêu kia, nhưng không có tiếng phập phập khi mũi nhọn đâm xuyên qua da thịt truyền đến, ngược lại nó cứ như đống tuyết đọng gặp phải mặt sắt nóng bỏng, cấp tốc tan ra.

Phanh phanh phanh —— Thân thể con gấu đen đập gãy mấy gốc đại thụ trên vách núi đá, tựa như một tảng đá to tướng màu đen, ầm ầm lăn xuống núi, mỗi khi đập xuống đất, đều sẽ lưu lại vô số những vết rạn lít nha lít nhít. Đột nhiên nó nhằm thẳng vào vách đá, đánh ra một chưởng, cuối cùng cũng dừng lại được xu thế rơi tự do, không bị ngã xuống chân núi.

Ở thời điểm gấu yêu ngẩng đầu nhìn lên, hai con mắt đen nhánh của nó đã bị màu máu tươi bao phủ, nhúm lông trên đầu cũng biến thành màu đỏ, giống như trên người vừa bị châm lửa, một luồng hỏa diễm phừng phừng bốc lên.

Hương hỏa nguyện lực vô hình lập tức tụ tập về phía nó, lại nhanh chóng hóa thành một bộ Ngư Lân Giáp liên tục tản ra bảo quang bốn phía trên thân nó, đỉnh đầu con gấu yêu cũng có thêm một chiếc Linh Vũ Khôi hoa lệ.

Nó tiện tay nắm chặt lại, cây giáo cán dài vừa tan ra lúc nãy lại thẳng tắp xuất hiện trong lòng bàn tay nó.

Lúc trước, thân hình con gấu đen còn mang đến cảm giác to béo thì giờ phút này cả người đã trở nên, tựa như một vị Thân Tướng uy vũ bá khí.

Nó bay lên trời, dưới chân là một mảnh sương khói lượn lờ.

"Không cần biết ngươi là yêu ma từ nơi nào tới, lại dám xâm phạm nơi bản quân phù hộ, thì hôm nay ngươi nhất định phải đền tội ở đây!" Đôi mắt đỏ ngầu của nó nhìn chằm chằm vào thanh niên kia, giọng nói vang như chuông đồng. Nó chỉ thẳng mũi giáo đang lấp lánh hàn quang xuống dưới, sau đó hét lớn lên: "Nghiệt súc nhận lấy cái chết!"

Xích Mục Thần Quân đã hiển uy linh.

Lúc trước, đám dân chúng ở nơi rất xa đã sớm bị động tĩnh này dọa cho ngã xuống đất, thì giờ phút này tất cả lại bối rối đứng lên, vội vàng quỳ xuống đất, dùng hết khí lực toàn thân để đập trán xuống đất.

Trương Tuyên và Dương Thiên Tường xoay người xuống ngựa, đứng trong đám người, vẻ mặt lại thêm vài phần phức tạp.

Nếu cho Xích Mục Yêu Vương thêm một ít thời gian, nói không chừng nó sẽ chân chính thực hiện được mục đích lập miếu phong thần của mình, ngược lại là Tuần Tra sứ đại nhân của Trấn Ma tỉ sẽ bị hắt cho một vũng nước bẩn, biến thành yêu ma.
Bình Luận (0)
Comment