Chương 501: Bản Thể Của Tuế Mộc!
Chương 501: Bản Thể Của Tuế Mộc!Chương 501: Bản Thể Của Tuế Mộc!
Ý niệm tới đây, Thẩm Nghi lấy ra trận pháp đồ A Thanh từng vẽ trước đó: "Nếu bọn họ toàn lực khởi động trận pháp, nó sẽ có hiệu quả gì?"
Trận pháp này vốn xuất phát từ thủ đoạn của Hứa gia, đương nhiên là A Thanh cực kỳ quen thuộc với nó. Nàng lập tức trả lời: "Dù người đến là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, nó cũng có thể vây khốn được. Nếu chỉ nhằm vào một mình đối phương, ít nhất nó cũng có thể vây khốn hắn chừng mười ngày. Nếu người tiến vào không biết một chút gì về trận pháp, thậm chí đại trận này còn có thể làm tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ bị thương."
"Đương nhiên, trận pháp vốn là vật chết, chỉ cần tu sĩ kia rời khỏi sơn trang là có thể thoát khỏi."
Dứt lời, A Thanh cũng nghi hoặc đưa mắt nhìn xung quanh. Chỉ thấy toàn bộ sơn trang vô cùng yên tĩnh, dường như chỉ trong nháy mắt, tộc nhân của Trịnh gia đã biến mất không thấy nữa rồi, khắp nơi đều trống rỗng, không hề bố trí phòng vệ, hệt như đang muốn thông báo cho ba người biết, đi hay ở tùy các ngươi.
Rất nhanh, nàng đã kịp phản ứng lại, khẽ hô lên: "Ta biết rồi, một khi mở ra hộ sơn đại trận, có nghĩa là Trịnh gia đã gặp tai hoạ diệt môn, lại cộng thêm thanh thế mênh mông cuồn cuộn kia, khẳng định sẽ bị người bên ngoài phát hiện."
"Mà nói đến cùng, Trịnh gia vốn dựa vào Huyền Quang động kia, cũng không phải quả hồng mềm dễ nắn, đợi sau khi chuyện này kết thúc, dựa theo lẽ thường, bọn họ chắc chắn sẽ phải lên án công khai những kẻ địch dám xâm phạm vào sơn trang nhà mình, không thể giả bộ như chưa từng xảy ra chuyện gì được, nếu không sẽ có chút chột dạ... Bọn họ làm như vậy là không muốn để thế lực khác chú ý tới nơi này."
A Thanh ôm lấy cô cô nhà mình, lại nghi hoặc nói: "Nhưng chúng ta đã nhìn thấy biến hóa của đám người này rồi, chẳng lẽ Trịnh gia dám thả cho chúng ta rời đi?"
Rời đi?
Thẩm Nghi nhìn lướt qua xung quanh.
Được thần thông Kim Điêu gia trì, ngay cả một chút gió thổi cỏ lay cũng không thể thoát được ánh mắt của hắn, xung quanh yên tĩnh như chết, dường như tất cả mọi thứ đều ngưng đọng lại rồi.
Nhưng bầu không khí này lại khiến người ta cảm nhận được sát khí lớn lao, như có một con rắn độc đang ẩn núp, chờ đợi thời cơ, đánh ra một kích trí mạng.
Đông Nam Tây Bắc, lên trời xuống đất, không cân biết hắn nhìn vê phía bên nào, cảm giác nguy hiểm kia cũng chưa từng yếu bớt. Rốt cuộc là giữa ngọn núi này đang ẩn giấu một con quái vật khổng lồ đến cỡ nào?
"Nhanh lên." Trong lòng Thẩm Nghi phát lệnh, sau đó hắn dứt khoát đứng nguyên tại chỗ.
Nếu đối phương không chịu động, hắn cũng không cần phải sốt ruột.
"Hồi bẩm chủ nhân, một canh giờ nữa." Giọng nói của Thanh Hoa tràn ngập sát ý lạnh lẽo, chủ nhân nói nàng không tiếc bất cứ cái giá nào cũng phải nhanh chóng đến đây, ý tứ là không cân ẩn nấp, cứ trực tiếp điều khiển Kim Thân bay đến. Một vị Hóa Thần Kim Thân toàn lực tập kích, đủ để khiến cho tất cả sinh linh xung quanh phải lui tán.
Nghe vậy, Thẩm Nghi thu hồi tâm thần, nhưng hồng mang của Đạo Anh lại không ngừng phun ra nuốt vào bên trong da thịt, không một chút thả lỏng.
Đúng vào lúc này, đột nhiên hắn đạp chân xuống đất, thân hình bay vút lên trời.
Ngay tại vị trí Thẩm Nghi vừa đứng yên lúc trước, một sợi dây leo phủ kín gai nhọn ầm ầm phá đất chui lên, mũi nhọn sắc bén kia hệt như đầu thương, đâm thẳng về phía trước, mục tiêu là đôi mắt của hắn!
Bộ y phục màu đen bay lên, thanh niên nọ nghiêng người nắm lấy sợi dây leo ấy trong tay. Ngọn lửa màu tím vàng bùng lên giữa lòng bàn tay, hung hăng thiêu đốt.
Lúc trước, khi đối mặt với ngọn lửa màu tím vàng này, đám người của Trịnh gia vẫn giữ nguyên biểu cảm, gần như không biết đau đớn là gì, ngược lại sợi dây mây này lại như vật sống, nó bị thiêu đốt mà đau đến toàn thân run rẩy.
Đột nhiên cánh tay Thẩm Nghi phát lực, kéo sợi dây leo đang chui dưới đất lên. Sợi dây leo dài cả trăm trượng này, âm ầm quay cuồng trên không trung, khiến cho mặt đất bên dưới tòa sơn trang bị một cánh tay của hắn kéo đến vỡ tung, văng miểng.
Thẩm Nghi ghét nhất là người khác đánh lén mình. Hiện giờ đã bắt được bản thể của Tuế Mộc, hắn đâu chịu buông tay? Lúc này, cả người hắn cứ như yêu ma, thô bạo điên cuồng, khí tức bên trong Thôn Thiên Đạo Anh cũng thuận theo Chân Dương Kỳ Lân Thạch, như không cần tiền, chỉ chuyên tâm chuyển hóa thành ngọn lửa màu tím vàng, để nó chạy dọc theo sợi dây mây kia lan tràn ra xung quanh, giống như muốn đốt cháy toàn bộ tòa sơn trang này!
Quả nhiên, bốn phía nhìn như không có người, nhưng trên thực tế, hắn vẫn luôn bị địch nhân nhìn chằm chằm vào.
Tuế Mộc kia lại có thể nhìn ra hắn đang dựa vào đôi con mắt của Kim Điêu, bởi vậy vừa xuất hiện đã muốn phế đi đôi mắt này. Phốc! Phốc! Phốc!
Theo âm thanh đất đai nứt toác liên tiếp vang lên, lại có hơn mười nhánh cây leo khác chui từ dưới đất lên. Chúng phối hợp cực kỳ ăn ý với nhau, đồng thời tấn công về phía Thẩm Nghi từ bốn phương tám hướng!
Bóng người mặc áo đen không ngừng di chuyển cực kỳ linh hoạt trên không trung, khó mà nắm bắt được. Rất nhanh, hai tay hắn đã bị dây leo cuốn lấy, đổi lại là người khác, chỉ sợ đã sớm bị xé rách thành năm, bảy mảnh, nhưng đối diện với tình thế không mấy có lợi cho mình này, sắc mặt Thẩm Nghi lại càng thêm lạnh lẽo.
Hai tay hắn bỗng vung lên, rất nhiêu Yêu Vương trong cơ thể đồng loạt gào thét, phía trên những đường vân màu đỏ tươi, sát khí ngút trời âm âm phun ra, lại nương theo ngọn lửa màu vàng tím, lực đạo mênh mông trực tiếp bộc phát ra ngoài!
Băng —— Những sợi dây leo đang trói chặt tay hắn liên tiếp bị kéo đứt, vô lực rủ xuống, rồi nhanh chóng rút về dưới lòng đất.
Hai cô cháu kia cũng bị bụi đất âm ầm bắn lên vùi lấp xuống, may mà có trận pháp bảo vệ.
"Chuyện này quá kinh khủng rồi." A Thanh bịt chặt lỗ tai, cố gắng xuyên qua lớp bụi mù trước mặt, nhìn về phía bóng người trên không trung.
Giờ phút này, Hứa Uyển Vận đang bị bách quỷ cuốn chặt lấy thân hồn, chỉ có thể trừng mắt nhìn theo.
Đương nhiên, con Đại Yêu sở hữu những sợi dây leo có thể trải rộng cả tòa sơn trang kia rất đáng sợ, nhưng Thẩm Nghị, có thể dựa vào nhục thân của mình, cưỡng ép đấu sức cùng Đại Yêu, sau đó còn chiến thắng được đối phương, lại càng thêm đáng sợ.
Rất khó để phân biệt rốt cuộc hắn là tu sĩ hay là yêu ma.