Trường Sinh Giới

Chương 138 - Ai Có Thể Ngăn Trở

<!--spoiler-body-->Người tuổi trẻ lại ngồi ở địa vị cao, thì sao mà không cuồng, có thể không cuồng sao.

Keddy Luo thân là nhân vật hiển hách của một gia tộc trong Thiên Đế thành, cho đến bây giờ đều là hắn thích tự mình hành sự. Lần này gạt gia tộc suất lĩnh thân tính đi tới Nam Hoang tìm kiếm một ít đấu thú trong truyền thuyết. Không nghĩ mới đến hoang lâm hơn mười ngày đã hao binh tổn tướng còn có năm người. Hôm nay thấy được Tiểu Quật Long, bằng ánh mắt của hắn làm sao mà không thể nhìn ra chỗ bất phàm của Tiểu Quật Long.

Sau khi lén nhìn Tiểu Quật Long khiêu chiến thắng con man thú hung tàn. Keddy Luo đã có kết luận, đây tuyệt đối là một vương giả trong á long thú. Tối thiểu có một phần ba huyết thống Long tộc. Hoặc là đây vốn là một con Long tộc chân chính bị lưu lạc giữa Nam Hoang.

Nghĩ đến Long tộc ở trong Nam Hoang, máu hắn đã sôi lên, truyền thuyết từ thời xa xưa dường như cũng có vài loài Long tộc vô cùng cường đại không bị phong ấn trên Long Đảo mà ẩn cư trong Nam Hoang. Nếu con Tiểu Quật Long này là con cháu của bọn chúng thì…

Keddy Luo kích động đến không kìm được mà run rẩy. Con cháu của Long tộc tối cường ở lục địa tránh được kiếp phong ấn quả thật là trời cao ban ân cho hắn. Nếu như có thể thu phục chính là không thua tiểu long vương đi ra từ Long Đảo a.

Con cháu của Long tộc tối cường!

Keddy Luo lúc suy đoán như vậy liền trước suất lĩnh đám thân tín ra tay. Từ các phương lặng lẽ đuổi vây Tiểu Quật Long. Khiến hắn mừng rỡ hơn là linh giác của Tiểu Quật Long nhạy cảm vô cùng, dĩ nhiên đã phát hiện bọn họ trước. Nhưng nó không trốn đi mà là nhìn bọn họ khiêu khích, chủ động ứng chiến. Cá tính cao ngạo như vậy càng thêm khiến Keddy Luo vững tin. Suy đoán có thể là thực!

Ra tay quyết đoán, không thể bỏ qua, không thể để nó chạy.

Một hồi chiến đấu thu phục con cháu Long tộc tối cường lúc này đã triển khai.

Chỉ là, mắt thấy thời điểm đắc thủ cũng không nghĩ đến có người ngoài như vậy. Keddy Luo cực kỳ khó chịu, Thiên Đế thành chính là thành thì lớn nhất tại nh đại lục, mà gia tộc hắn lại là một trong đại gia tộc trong Thiên Đế thành. Cho tới bây giờ đều là kẻ khác khuất phục hắn, thế nào lại dễ dàng tha thứ kẻ khác quấy rầy chuyện tốt của hắn chứ.

Mặc dù nhìn được tu vi của Tiêu Thần hình như rất cao thâm, thế nhưng sinh cảm giác ưu việt khiến hắn không để mắt tới loại tu giả như thế.

" Ta nói chính là thật, ngươi xem nó quen thuộc với ta như vậy. Nếu là một mãnh thú hoang dã tầm thường thì thế nào có thể chấp nhận ta đây." Tiêu Thần thử nỗ lực cuối cùng, có thể tránh xung đột chứ hắn không muốn giết người chỉ vì tranh chấp.

Thế nhưng thanh niên tóc vàng đối diện kia hiển nhiên không nhượng bộ mà vẫn như cũ kiêu căng vô cùng, nhịn không được nói: " Bớt dong dài đi, thứ ta coi trọng ngươi cũng muốn tranh? Nó rõ ràng là một con thú hoang thôi. Ta cũng không muốn làm khó ngươi, đường cổ ở bên kia. Ngươi có thể nhanh rời khỏi, chúng ta ai cũng không nên xía vào chuyện của đối phương." nguồn TruyenFull.vn

Ý tứ của Keddy Luo rất rõ ràng. Ngươi cút đi cho ta. Ta xem trọng con đấu thú này rồi, nếu không đi thì ngay cả ngươi cũng không đi được.

Tiêu Thần như thế nào không rõ ý tứ hắn chứ. Đối phương hiển nhiên cậy thân phận và cao thủ bên cạnh mà muốn cường đoạt Tiểu Quật Long. Đây là một thế giới hiện thực mà trong đó thực lức mới là đạo lý thép. Nếu như là tu giả cùng tuổi thì sẽ lập tức khuất phục, bởi vì bọn họ nhận ra tiêu ký trên tay áo trái của thanh niên mặc cẩm bào kia. Đó là tiêu ký của một thế lực lớn trong Thiên Đế thành, là siêu cấp đại gia tộc trong tay nắm đấu thú cung, là tồn tại mà tu giả cực kỳ không muốn chọc vào.

Thế nhưng Tiêu Thần không biết mà huống hồ dù hắn biết thì sao chứ, với tâm tính của hắn và thực lực hiện tại mà nói cũng sẽ ra tay lăng lệ. Bởi vì Tiểu Quật Long là tuyết đối không thể đưa cho đối phương. Theo sự hiểu biết về tiểu thú ngày càng nhiều, hắn lại càng coi trọng Tiểu Quật Long. Trong lòng hắn một mực chờ mong một loại khả năng nào đó phát sinh.

Chỉ cần có quyết định thì sẽ không dây dưa nữa. Đối phương đã không thể xoay chuyển tâm ý, Tiêu Thần lúc này đã bày ra tư thái chiến đấu. Ánh sáng chói mắt bắn ra như hỏa diễm rừng rực bộc phát, giống như được phủ thêm chiến giáp thần thánh. Lúc này Tiêu Thần khiến người ta không thể nhìn gần.

" Hắc. Tiểu tử cuồng vọng được a. Lại muốn chủ động ra tay." Keddy Luo rất phẫn nộ. Cho tới bây giờ đều là hắn khiêu khích kẻ khác, rất ít người dám trêu chọc hắn. Nhất là tên trước mắt nhìn thế nào cũng giống tu giả lưu lạc này. Cư nhiên dám mạo phạm hắn như thế.

Keddy Luo chính là cao thủ <THUẾ thiên trùng đệ Phàm tam>, tại trong lóp trẻ tính ra cũng là cao thủ, nhất là ở trong lớp quý tộc. Chỉ là, cái "cao" này còn muốn xem hắn so với ai, hắn không biết tu vi Tiêu Thần rốt cuộc thâm sâu tới đâu. Nhưng người bên cạnh lại mơ hồ cảm giác được. Đó là cái bóng của hắn, là chiến vệ cùng lớn lên với hắn. Cao thủ lục trùng thiên chuyên môn phụ trách bảo hộ an toàn của hắn, là hộ về là gia tộc vì bọn họ mà bồi dưỡng từ nhỏ, trung tâm không đổi.

" Thiếu gia…" chiến vệ của Keddy Luo nhẹ nhàng kéo góc áo hắn, nhỏ giọng nói: " Tên này chiến lực so với ta mạnh hơn, còn lộ ra sát ý nữa."

Nói đến đây, chiến vệ nhìn về phía Tiêu Thần nói: " Chúng ta là gia tộc Reagan, bằng hữu có thể đem đấu thú này bán cho chúng ta. Chúng ta sẽ không bạc đãi ngươi." Hiển nhiên hắn đã rõ ràng cảm giác được sát ý của Tiêu Thần, biết rõ người trước mắt cực kỳ đáng sợ nên không muốn động thủ với Tiêu Thần. Bởi vì chiến về đều cùng lớn lên với chủ nhân cho nên có đôi khi bọn họ có thể đại biểu chủ nhân lên tiếng.

" Không được." Tiêu Thần cự tuyệt vô cùng thẳng thắn.

" Bắt hắn!" Keddy Luo Reagan không thể chịu được mà trực tiếp ra lệnh.

Ba nữ tử còn trẻ lơ lửng trên không đều là linh sĩ, dung mạo đều rất mỹ lệ, hình như là con lai. Vừa có nét đẹp cổ điển của phương đông lại có khí chất cao quý của phương tây. Chỉ là đôi mi cũng khó có thể che dấu nét mị hoặc, đôi mắt long lanh. Mái tóc màu lam nhạt như nước lất phất.

Các nàng chính là một chi của gia tộc Reagan, huyết thống so với đại gia tộc tại Thiên Đế thành sớm đã mỏng nhiều. Chỉ là thực lực không tồi, dung mạo xuất chúng được gia tộc thưởng thức. Bình thường cùng một số con cháu trực hệ của gia tộc Reagan sống cùng một chỗ. Đối với loại quan hệ nam nữ loạn luân này, trưởng bối gia tộc Reagan trước giờ là mắt nhắm mắt mở.

Ba nữ linh sĩ sớm đánh xuống ta tia sáng xanh, triển khai linh thuật bắt đầu công kích Tiêu Thần.

Cùng lúc đó, Keddy Luo đã cầm một thanh lợi kiếm tự mình vọt tới.

Tiêu Thần rất nhanh chợt hiện về một phía, tránh được công kích của ba vị linh sĩ. Trực tiếp phóng về phía Keddy Luo, dùng chỉ như kiếm. Phát ra kiếm quang chói mắt, chém nghiên về vị thanh niên gia tộc Reagan này.

Kiếm quang phát ra âm hưởng phá không kinh khủng. Chiến vệ bên cạnh lộ ra kinh sắc. Tại giờ khắc này hắn rõ ràng cảm ứng được chiến lực kinh khủng của Tiêu Thần. Hét lớn một tiếng tăng tốc độ lên cực hắn, vượt qua Keddy Luo. Thiết kiếm trong tay tập trung nguyên khí đã gần như trong suốt mà rung lên. Kiếm quang càng cường thịnh cực kỳ, nghênh hướng Tiêu Thần.

Xích xích xích

Thanh âm kiếm quang cắt hư không đặc biết chói tai!

Thế nhưng kiếm quang của chiến vệ căn bản không đỡ được kiếm quang phát ra từ ngón tay như đúc ra từ hoàng kim của Tiêu Thần. Ngón tay hoàng kim trực tiếp nghiền nát hơn mười luồng kiếm quang. Sáu đó đánh lên lợi kiếm trong tay của chiến vệ.

Âm hưởng tan vỡ phát ra, lợi kiếm trong tay chiến vệ bạo nát như pháo hoa, luồng năng lượng bắn ra bốn phía. Chiến vệ như là gặp phải sóng trùng kích, thân thể chấn động mãnh liệt, có thể thấy một luồng sáng vàng chạy vào trong chuôi kiếm vỡ ra tung tóe trong tay hắn. Chiến vệ rất nhanh rút lui, ta phải càng run run không ngừng. Dùng một loại võ học cao siêu hóa giải luồng lực lượng đáng sợ nhập vào trong cơ thể.

Tại giờ khắc này hắn bị trấn trụ sâu sắc, rõ ràng cảm giác được đối thủ Tiêu Thần ở đằng xa, kinh hô: " Ngươi là Vũ Văn Phong hay là Độc Cô Kiếm Ma… hay là Triệu Trùng Dương?"

Hắn liên tục nói ra mấy cao thủ thanh niên đỉnh cấp trên đại lục. Chiến lực như vậy khiến trong lòng hắn thực có chút sợ hãi.

Mà thân hình Tiêu Thần lúc đó vẫn không ngừng, vẫn như một lưỡi đạo tiến về phía trước. Ngón tay giống như kiếm đột nhiên nắm thành quyền, trực tiếp đánh về Keddy Luo. Lúc này, Keddy Luo cũng vừa đánh giết tới trước mắt.

Một tiếng nổ vang, trường kiếm vỡ nát, nắm tay Tiêu Thần đánh vỡ màn ánh sáng. Trực tiếp đánh vào bàn tay nắm chuôi kiếm của Keddy Luo.

" Crắc rắc…"

Thanh âm xương vỡ phát ra, tại trường giao chiến lại đặc biệt chói tai.

Một luồng lực lượng xoắn ốc trực tiếp đánh vào trong cánh tay phải của Keddy Luo. Lúc này cánh tay của hắn cũng đã rách bươm rồi. Tuy rằng không có tan vỡ, thế nhưng rõ ràng đã vặn vẹo biến dạng, hoàn toàn bị phế bỏ.

" A…" Keddy Luo thống khổ kêu lớn. Khuôn mặt vặn vẹo.

Một loạt động tác đều gần như phát sinh trong nháy mắt, nhanh khiến người ta hoa cả mắt. Vô luận là ba nữ linh sĩ trên không hay chiến vệ đã phát động một lần công kích đều căn bản không kịp cứu.

" Đi mau!" Chiến vệ đẩy Keddy Luo đang ôm cánh tay phải, chính hắn lại vọt về phía trước, hắn biết địch nhân này thực sự đáng sợ. Căn bản đỡ không được, mà trên không ba lĩnh sĩ trực tiếp đáp xuống, kéo Keddy Luo lên không bay đi.

Tiểu Quật Long đã ra tay. Một sừng bắn ra một tia thần quang. Xoát một tiếng đem một nữ linh sĩ từ trên không đánh rơi xuống. Sau đó hung mãnh vọt qua.

Cùng lúc đó một nhân ảnh đang ở trên một thân cây quan sát nhảy lên cao, Luân Hồi Vương núp ở đâu đó chợt nhảy lên. Đánh lén một nữ linh sĩ khiến nàng lung lay sắp ngã, nhưng cuối cùng cũng không có rơi xuống.

Tiêu Thần như quỷ mỵ vọt tới trước, thẳng đến phía sau chiến vệ, không có bất luận cái chiêu số đẹp mắt nào. Chưởng đao sắc bén như thiên đao, ánh sáng chói mắt trực tiếp đánh vào nắm tay của chiến vệ. Âm hưởng vỡ vụn của xương cốt vang lên, đồng thời một tiếng rên phát ra, chiến vệ bị đánh bay ra ngoài.

" Bằng hữu xin tha thứ." Chiến vệ thống khổ ôm cánh tay đã bị vặn vẹo.

Tiêu Thần rất bình tĩnh nói: " Người không phạm ta, ta không phạm ngươi. Ta không phải đã cho các ngươi cơ hội. Nhưng là các ngươi không nên ép ta."

" Ngươi… ngươi phải biết gia tộc Reagan cường đại, Keddy Luo là con thứ bảy của tộc trưởng… được tộc trưởng yêu mến."

" Chính vì biết các ngươi đến từ một gia tộc cường thế, cho nên ta càng không thể buông tha các ngươi."

Chiến vệ trong nháy mắt đã rõ ý tức của Tiêu Thần, nếu đã ra tay thì tuyệt không thể vãn hồi. Tất nhiên muốn diệt khẩu, đoạn tuyệt hậu hoạn.

" Giết!" Chiến vệ không sợ chết lần nữa vọt tới.

Nhưng hiển nhiên là phí công. Cao thủ cảnh giới Thuế Phàm lục trùng thiên quyết đấu với bát trùng thiên, đó là không có mảy may phần thắng nào.

Tiêu Thần như lướt qua, chưởng đao phía trước. Toàn thân hắn dường như trong suốt, hóa thành thiên đao không gì không thể phá, xông thẳng qua.

Tốc độ thật sự quá lớn, tăng lực đánh về chiến vệ, kết quả " phốc" một tiếng, máu tươi bắn ra. Chiến vệ bị chém thành hai nửa, hai nửa thân thể ngã về hai bên trái phái.

Tiêu Thần trực tiếp từ trong thân thể hắn xuyên qua. Thần quang hộ thể, cũng không nghiễm một vết máu, tốc độ và lực lượng như vậy nếu bị người cùng thế hệ thấy tất nhiên sẽ khiếp sợ.

Tốc độ vẫn chưa dừng lại, Tiêu Thần đã triển khai Bất Tử Thiên Dực bay lên, đuổi về phía trước

Một hình ảnh rất có ý tứ. Hai nữ linh sữ đã bị một vòng ánh sáng định giữa không trung. Dĩ nhiên là Kha Kha tìm kiếm thiên địa linh túy đã trở về phát hiện các nàng đang chạy trốn liền ra tay vây khốn hai người.

Mà Keddy Luo dĩ nhiên đã triển khai một quyển trục vọt lên cao, bỏ chạy về phía Thiên Đế thành.

Tiêu Thần cười nhạt, Bất Tử Thiên Dực trên người thì thế nào để hắn có thể chạy chứ. Phi hành cực nhanh, rất nhanh đã đuổi theo Keddy Luo.

" Ngươi có thể chạy tới đâu chứ?"

Nghe được thanh âm đột ngột phía sau. Keddy Luo nhìn lại, sợn đến vong hồn đều bay đi, sát khí tận trời của Tiêu Thần đã triển khai một đôi cánh thần, cách hắn không quá ba thước.

Hắn thế nào cũng không ngờ Tiêu Thần dĩ nhiên có thể bay lên trời. Võ giả như vậy thực sự thật đáng sợ, giờ khắc này hắn đã không còn thần sắc kiêu căng. Trong mắt chỉ còn lại sợ hãi.

" Ngươi. . . . . ."

Thần sắc sợ hãi lan ra, Keddy Luo tại giờ khắc này cực kỳ thống hận bản thân, vừa nãy nếu không cuồng vọng như vậy. Thì đã không phát sinh sự tình đáng sợ như vậy.

Hắn nhớ lại lớp tiền bối đã cảnh báo. Đi ra khỏi Thiên Đế thành không nên tùy tiện cùng tu giả là địch. Căn cơ gia tộc tại Thiên Đế thành, thế giới bên ngoài không phải là bọn hắn hoàn toàn có thể nắm trong tay.

" Đừng giết ta!"

" Cho ta một lý do."

Nhìn thần sắc băng lãnh của Tiêu Thần. Keddy Luo thân thể run rẩy lên. Quyển trục đưa hắn phi hành đều lắc lư lên.

" Ta đến từ gia tộc Reagan, nếu ngươi giết ta, sẽ có phiền phức rất lớn."

" Không giết ngươi mới có phiền phức chứ!"

Không nói lời dư thừa nữa. Tiêu Thần trực tiếp ra tay, một tia thần quang lãnh liệt hiện lên. Máu bay tung tóe, đầu của Keddy Luo bay ra ngoài.

Quyển trục đem thi thể không đầu nghiêng ngã hướng xuống đất.

Tiêu Thần dọc theo đường về bay đi.

Ý bảo Kha Kha buông ra một linh sĩ bị cấm cố, Tiêu Thần có ý định thử Bất Tử Thiên Dực có thể truy linh sĩ không. Nữ tử quyến rũ kia hét lên một tiếng, dán về rừng cây phía trước bay đi. Mới vừa rồi mắt nàng đã thấy tất cả, đối với Tiêu Thần sớm đã sợ đến cực điểm. Lúc này hận không thể lập tức chạy về Thiên Đế thành.

Rất hiển nhiên Tiêu Thần không thể cấp nàng cơ hội này. Bất Tử Thiên Dực triển khai, phi hành cực nhanh, hầu như trong nháy mắt đã đuổi theo nữ linh sĩ. Tại giờ khắc này, không có bất luận cái gì nhân từ. Máu tươi bay ra, nữ linh sĩ xinh đẹp bị chặt đôi, xác rơi xuống trong rừng.

Tiêu Thần đối với Bất Tử Thiên Dực cực kỳ thỏa mãn. Đây quả thực chính là khắc tinh của linh sĩ và chú sư, hắn tinh tưởng nó sẽ thành ác mộng của đối thủ.

Quét dọn tàn cục, ba nữ linh sĩ, chiến vệ, Keddy Luo toàn bộ bị chém. Tiêu Thần trong lòng hơi dao động, hắn cũng không cảm thấy bản thân tàn nhẫn, bởi vì tất cả cũng đều là vì hắn có thể sống sót.

Bởi vì giết những người đó. Tiêu Thần cũng không có nóng lòng ra đi. Cho đến nửa tháng sau mới chậm rãi đi tới. Sau đó lại qua năm ngày, bọn họ rốt cuộc ra khỏi Nam Hoang, Thiên Đế thành đã ở trong tầm mắt.

Bình Luận (0)
Comment