Man long đang tiến công thần bi ở giải đất trung ương cổ thành đã phát hiện ra chỗ dị thường ở đây. Một con Sư Vương Long toàn thân lóe ra ánh kim vọt tới. Từ xa há mồm phun ra một luồng ánh kim lớn nóng rực khiến đám tu giả không mở được hai mắt.
Tiếng quỷ gào thê lương vang lên. Trên một trăm con chim xương nát thân trên không. Sau đó rơi xuống, lông chim bay lả tả khắp bầu trời. Đối mặt với vương hệ long tộc Sư Vương Long, toàn bộ đám chim xương đều kinh hãi bay đi, mà con quỷ cao ba mươi thước cũng đã bị mạnh mẽ chặn bước tiến.
Sư Vương Long rít gào một tiếng. Màn mưa ánh kim như là từng luồng ánh đao không gì là không thể phá phô thiên cái địa phủ xuống hung quỷ khổng lồ kia, khiến nó phải lùi nhanh tránh né.
Thế nhưng, Sư Vương Long dường như vẫn không muốn buông tha nó. Chợt đáp xuống, phun ra một luồng ánh kim thật lớn giống như tia chớp xé rách hư không khiến mọi người cảm thấy hoa mắt. Sau đó nghe được một tiếng ầm "ùng ùng", hung quỷ khổng lồ đã bị Sư Vương Long quét vào trong Huyết Hà.
Bên trong dòng Huyết Hà sôi trào, tiếng quỷ gào không ngừng vang lên. Hung quỷ vùng vẫy kịch liệt tựa như có một hung linh đang kéo thân thể nó chìm xuống đáy sông. Sóng máu cuồn cuộn, cuối cùng cũng yên ả trở lại. Hung quỷ khổng lồ ba mươi thước kia đã mất tích trong Huyết Hà.
Sư Vương Long trên không lạnh lùng liếc quét qua các thanh niên tu giả. Nhưng chung quy không có hạ sát thủ. Nó xông đến nơi đây mục đích chủ yếu là diệt sát ác quỷ, sau cùng, Sư Vương Long hùng tráng lóe ra ánh kim rực rỡ bay nhanh về phía giải đất trung tâm cổ thành.
Cách đó không xa, ba bộ xương khô bắt đầu chậm rãi lắp ráp khung xương của mình rồi hoạt động các đốt ngón tay, những tu giả may mắn còn sống sót giống như trải qua một giấc mộng, tại trong tuyệt cảnh mà trùng sinh, khiến mọi người đều tràn ngập vị ngọt bùi.
Thế nhưng, bọn họ còn chưa kịp buông lỏng thì trong sát na đã cứng lại, bởi vì có một cổ khí tức hung thần mãnh liệt lại hướng đến đây. Tần Quảng Vương, Diêm La Vương, Luân Hồi Vương tại giờ khắc này động tác nhanh đến cực điểm, "lách cách" lắp ráp khung xương. Sau vài giây liền vọt tới bên người Tiêu Thần.
Xa xa, năm mươi Âm binh thân mang chiến giáp cổ xưa đang từng bước tiến gần. Cổ mâu đồng đen và thiết mác trong tay tuy rằng nhiều vết rỉ sét. Thế nhưng ẩn chứa sát khí ngút trời, phảng phất như muốn đồ sát long vương cũng có thể.
Mà ở phía sau Âm binh, còn có năm mươi tên Thiên binh. Bọn họ đồng dạng thân mang chiến giáp cổ xưa. Khiến người ta cảm giác tang thương lâu đời, như là hóa thạch viễn cổ. Đồng dạng sát ý tận trời.
Mọi người không biết thực lực của Thiên binh cường đại thế nào, thế nhưng thực lực của Âm binh bọn họ đã lĩnh giáo rồi, mà hiện tại nhiều Âm binh với Thiên binh cùng nhau bức tới như vậy. Bọn họ căn bản không có cách nào chống cự.
Vả lại, mắt của Âm binh và Thiên binh đều rất trong suốt. Chứng tỏ thần trí rất sáng suốt, không phải là đám Âm binh mà bọn họ giết trước đây có thể so sánh được! Rất có thể bất kỳ ai trong đám Thiên binh và Âm binh này đều có thể đủ càn quét bọn họ!
Tiêu Thần cảm khái trong lòng. Đây thật sự là một tòa tử thành. Ngay cả Thần nếu thực sự bị hãm sâu bên trong nó, có lẽ cũng không thể thuận lợi lao ra.
"Chạy đi!" Có người hô to. Tất cả mọi người phóng đi trên con đường cổ. Đối kháng với nhiều Thiên binh và Âm binh như vậy chẳng khác nào tự sát.
Không chỉ có Thiên binh và Âm binh đang ép tới. Đám chim xương từng bị Sư Vương Long đánh chạy đã tụ lại lại bay đến chỗ này. May là chú sư cùng linh sĩ phi hành dưới thấp nếu không thì chờ đợi bọn họ là đòn tập kích của mấy trăm con chim xương.
Tiêu Thần cùng mọi người vọt đi trên con đường cổ, giờ khắc này thực sự là sinh tử đại đào vong, cước bộ của Âm binh và Thiên binh tuy rằng không nhanh. Thế nhưng bọn chúng giống như có thần thông "súc địa thành thốn*". Khoảng cách với mọi người càng lúc càng gần.
(* cái này dân Tây gọi là teleport, dân Đông cổ lại gọi là độn thổ,)
Chim xương trên không ngày càng nhiều. Mấy trăm con đã tụ lại một lần nữa triển khai công kích với bọn Tiêu Thần. Cùng lúc đó, trong con hẻm nhỏ thỉnh thoảng lao ra ác linh lượn lờ sương đen. Không biết chúng nó cường đại thế nào mà cũng đều tụ lại rồi cùng đuổi theo bọn Tiêu Thần.
Giải đất trung ương. Thần bi đang rung động kịch liệt. Cả tòa cổ thành đều bắt đầu rung nhẹ. Mà lúc này không ít cửa nhà cổ cũng bắt đầu rung động "kéc kéc". Đây là một tín hiệu rất xấu, tựa như hung vật trong các tòa nhà cổ cũng đã muốn động rồi.
Đồng thời, trên con đường đằng xa truyền đến từng trận rung động, tựa hồ có rất nhiều hung quỷ khổng lồ đang chạy.
Tại giờ khắc này. Trong cổ thành sát khí tận trời tràn ngập hơi hướm chết chóc. Tất cả hung linh đều trở nên xao động. Bọn Tiêu Thần cảm giác lâm vào trong tuyệt cảnh, cứ tiếp tục như vậy, bọn họ có thể chạy trốn tới đâu. Chắc không được bao lâu thì đã bị giết chết rồi.
Một tiếng long ngâm non nớt truyền đến. Không sai, đúng là non nớt. Rõ ràng là một con tiểu long đang ngâm khiếu. Chùm sáng tím chợt lóe. Một đầu tiểu long lượn lờ ráng tím dài hơn một mét vọt tới. Hình dạng của nó phi thường giống kỳ lân thú trong truyền thuyết.
Thân giống hươu lại giống ngựa, vuốt sói, da vảy rồng. Bất quá so với kỳ lân trong truyền thuyết lại có chỗ bất đồng. Đuôi thần chính là đuôi của cá sấu lấp lánh ánh tím. Lân giáp rực rỡ. Trên đầu là cặp sừng màu tím vàng giống như sừng hươu, đầu của nó cực kỳ giống Tổ Long trong truyền thuyết!
Chính là Tử Long Vương, không ít tu giả ở đây đã từng nhìn thấy nó. Mà Yến Khuynh Thành, Cathy, Vương Thông cùng người của bọn họ đã từng phục kích con "bạn sinh long vương" này, chỉ là cuối cùng đã thất bại.
Tử Long Vương con tuy chỉ dài hơn một mét, nhưng lại tỏa ra long khí cường đại. Mang một cổ uy áp của vương giả thú tộc. Nó cảnh giác nhìn mọi người một chút. Sau đó vui vẻ phóng về phía nữ tử thần bí trong ráng màu rực rỡ kia, cọ cọ bên người nàng trông vô cùng thân thiết.
Kết quả này khiến mọi người chết lặng. Tử Long Vương dĩ nhiên đã bị người thu phục rồi!
Đây long vương đầu tiên phát hiện được trên Long Đảo a, mà cũng chính là "bạn sinh long vương". Vậy nghĩa là địch thủ cường đại nhất của tiểu Tổ Long, thậm chí là có thể thay thế tiểu Tổ Long nếu có thể thuận lợi lớn lên, chính là sự tồn tại đáng sợ khiến thần linh cũng phải run rẩy.
Tử Long Vương con xoay người bay về phía trước. Dường như là dẫn đường cho nữ tử trong màn sương rực rỡ.
"Chư vị, theo ta." Thanh âm của thần bí nữ tử như tiên âm truyền ra, sau đó đi trước dẫn đường.
Hung linh và ác quỷ đang truy kích phía sau, mà bọn chim xương trên không sau khi nhìn thấy tiểu long vương con. Tựa hồ cố kỵ trong tâm, bọn chúng sợ tiểu long vương dẫn đến những man long trưởng thành ở phía sau.
Âm binh và Thiên binh không có dừng bước, mà ác linh tràn ngập trong sương đen kia càng không cố kỵ, bọn chúng đã rất nhanh đến gần, Tử Long Vương chợt xoay người lại. Toàn thân nổi lên thần diễm màu tím. Quay về phía hung linh phát ra một tiếng rít gào.
Tiếng ngâm khẽ tuy lộ vẻ non nớt, nhưng khi nổi giận thì như sấm sét đinh tai nhức óc, vang vọng trong trời đất, trong sát na thật sự làm đám ác linh này chậm lại cước bộ. Hình dạng của Tử Long Vương hình như được gợi ra trong hồi ức xa xưa của bọn chúng.
Mọi người phát hiện, tiểu Tử Long Vương con này dĩ nhiên dẫn bọn họ hướng về khu vực thần bi, kết quả làm rất nhiều ác linh ngừng cước bộ. Chỉ có Âm binh và Thiên binh không nhanh không chậm đuổi tới gần.
"Con long vương này có tin được không?"
Có người phát ra nghi vấn.
Tiểu Tử Long Vương con quay đầu lại.
Phát ra một tiếng gầm nhẹ. Trừng mắt liếc tên tu giả kia, phi thường thông linh. Nó có biểu tình nhân tính hóa này khiến cho Tiêu Thần không khỏi nhớ đến Kha Kha, con tiểu thú khả ái kia hiện tại vẫn đang ngủ say ô ô đấy chứ? Hi vọng nó không xuất hiện việc ngoài ý muốn gì.
"Bây giờ chúng ta không tin nó thì còn có đường sống khác sao?" Có người phản bác.
"Các ngươi cứ việc theo là được, nó sẽ không hại chúng ta đâu." Thanh âm của nữ tử thân ở trong màn sương rực rỡ rất nhẹ nhàng. Vừa đi vưa vuốt nhẹ sừng của Tử Long Vương.
"Ngươi làm sao thu phục nó vậy?" Có người rốt cục nhịn không được hỏi ra vấn đề này. Phải biết rằng lúc đầu có bao nhiêu người có chủ ý với Tử Long Vương a. Thế nhưng tất cả đều đã thất bại.
Thần bí nữ tử vô cùng kinh ngạc nói: " Ta chưa từng thu phục nó. Ta chỉ xem nó như là bằng hữu thôi, cho nên ở bên ngoài sơn lâm, nó bình thường xuất hiện ở bên cạnh ta. Chỉ là, thật không ngờ nó cũng tiến nhập cổ thành, hiện tại tựa hồ đang dẫn đường cho chúng ta đó."
Các tu giả nghe vậy hai mắt nhìn nhau. Thần bí nữ tử tâm tính điềm đạm như vậy, lại có được sự tín nhiệm của Tử Long Vương, thật đúng là khiến người ta đố kỵ mà lại ao ước. Chỉ là một số người không tin. Nếu như không phải vì long vương mà đến, vậy vì sao phải tiến nhập Long Đảo chứ.
" Không lâu trước các ngươi vì cái gì mà tàn sát lẫn nhau, nhất là Độc Cô Kiếm Ma sát tâm quá nặng, nếu không phải ta vài lần ngăn cản hắn, thì người chết sợ rằng sẽ càng nhiều." Nữ tử thần bí đối với Độc Cô Kiếm Ma rất có hiểu biết.
Những lời này không khỏi khiến các tu giả kinh dị. Nữ tử này thật sự thuần khiết thiện lương như vậy sao? Quả thật là một nữ tử thánh khiết xuất trần sao? Mặc dù bọn họ đều nghi vấn nhưng cũng suy nghĩ nhiều. Hiện tại thoát thân là quan trọng nhất. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn "Hừ!" Độc Cô Kiếm Ma gần đó hừ lạnh một tiếng.
Tiêu Thần càng nghĩ càng thấy nữ tử này có chút quen quen, nhưng nghĩ không ra là đã gặp qua ở đâu. Trên Long Đảo quả thực hắn nhìn thoáng qua không ít nữ tu giả, không biết nàng có phải là một trong số đó không.
Đang nói chuyện, mọi người đã được tiểu Tử Long Vương con dẫn đến chỗ gần thần bi. Đương nhiên "chỗ gần" ở đây là chỗ mà chùm sáng năng lượng không tác dụng đến được. Phía trước chùm sáng lóe ra, pháp luân của Phật Đà, bát quái bằng đồng thau cùng đánh vào thần bi mà ở trên không lại có không ít man long.