Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 145


"Thứ sáu!"

Ta vừa mới nói, bà nội liền nổi giận cắt đứt lời ta nói :"Hoặc đây là thứ cuối cùng, hoặc là ta sẽ đá văng ngươi ra khỏi đây!"

"Là cuối cùng rồi!" Ta thấy cũng đủ rồi vội nhanh chóng nói.

"Nói!" Bà nội cả giận nói.

"Buổi sáng ngày mai, bọn hắn đem đồ vật trao đổi giao cho phụ tá của ngài dì Tát Sa, sau đó để cho dì ấy mang đến tân quán ta ở giao dịch, như vậy dì Tát Sa cũng sẽ mang đồ vật mà bọn họ muốn trở về. Nếu như không, cho dù có cùng Tắc Văn gia tộc khai chiến, ta cũng quyết không trả đồ lại cho hắn!" Bần đạo kiên quyết nói.

" Ngươi đánh thắng được người ta sao?" Bà nội khinh thường hỏi.

"Cùng lắm thì ta đem đưa cho Long Tộc, xem bọn hắn có dám hay không tìm Long Tộc đòi đồ!" Bần đạo cười nói.

"Gia hỏa giảo hoạt!" Bà nội cười nói :" Ta chỉ phụ trách truyền đạt lời ngươi nói, được hay không phải tùy thuộc vào bọn hắn a!"

" Đương nhiên!" Bần đạo cười nói.

Để lại những điều kiện hà khắc khiến cho bà nội đại nhân vô cùng đau đầu, bần đạo mang tâm tình khoái trá trở lại khách sạn.

"Buổi chiều là trận chiến giữa dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc và Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp, ngươi cũng đi xem chứ?" Vào cửa liền gặp phụ thân, hắn lập tức nhắc nhở ta.

" Đương nhiên! Trận quyết đấu tuyệt vời như thế ta thế nào có thể bỏ qua!" Bần đạo hồi đáp.

"Chuyện của ngươi lo liệu thế nào rồi?" Phụ thân tò mò hỏi.

"Thỏa thuận là ngày mai bọn hắn đem đồ vật đi đổi!" Bần đạo giả vờ buồn bực nói :"Dù sao cũng phải cấp mặt mũi cho bà nội đại nhân!"

"Ai! Mẫu thân cũng thật khó khăn, ngươi đã chịu nhiều ủy khuất rồi!" Phụ thân an ủi.

"Dạ biết rồi!" Bần đạo thuận miệng nói.

Cáo biệt phụ thân, ta lên trên lầu tìm Khắc Lý thì thấy hắn còn đang cầm kiện 'sự che chở của tứ nguyên tố thần' mà ngẩn người.

"Khắc Lý!" Ta gọi hắn.

" Đại nhân, có chuyện gì sao?" Khắc Lý ngẩng đầu hỏi.

"Buổi chiều Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp cùng với dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc quyết đấu, Thất công chúa nhất định sẽ tự mình chỉ huy, ta muốn ngươi theo giúp ta, nhìn xem có thể nhái ma pháp tiếu tử (còi ma pháp) của nàng dùng hàng nhái để chỉ huy hay không!" Bần đạo nói với hắn.

"Được! Lãnh chủ đại nhân. Tin tưởng vấn đề này không khó, chẳng qua là ngài có thể biết được giai điệu chỉ huy của nàng sao?" Khắc Lý lo lắng hỏi.

"Ân, thử xem thì biết!" Bần đạo thầm nói, chuyện ta tinh thông đàn tranh không thể nói cho ngươi biết. Giai điệu đơn giản này của Thất công chúa ta chỉ nghe một lần liền nhớ tườnng tận rõ ràng, đợi đến khi cùng nàng quyết đấu sẽ cho nàng một bất ngờ.

Buổi chiều ở đại cạnh kỹ tràng người ra vào tấp nập, chúng ta cũng đã sớm đến chỗ ngồi của Đại Hán quốc.

" Tiểu Ngũ, ngươi nói ai sẽ thắng?" Trải qua một loạt cãi nhau với bần đạo, mỗi lần đều là đau đớn thất bại, quốc vương bây giờ đối với ta gần như là tín nhiệm mù quáng. Phàm là ta đổ ai thắng, hắn khẳng định cũng sẽ đổ bên đó thắng. Mà toàn bộ đánh cuộc ta tự mình tham gia, hắn lại càng không chút do dự đổ ta thắng. Trên thực tế, cách làm của hắn mang đến cho hắn lợi ích kinh người. Đặc biệt là lần Khắc Lý cùng Kiếm Thánh Mã Hách đối chiến, hắn vì chính mình không có kiên trì đến cuối cùng mà hối hận không thôi. Vì vậy đã đặt quyết tâm, kiên quyết đi theo ta.

" Đại khái là Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp có thể là người nở nụ cười cuối cùng!" Thực ra, quyết đầu lần này trong lòng bần đạo cũng không chắc chắn lắm.

" Cái gì gọi là đại khái đây?" Quốc vương bất mãn nói :"Nói đi thì nói lại, ta không hiểu sao lại cảm thấy dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc lợi hại hơn một chút?"

" Vì cái gì ngài cho là như vậy?" Bần đạo hỏi ngược lại.

" Người nào cũng biết Dã Man Nhân lấy huấn luyện thú mà thành danh! Dã thú mà bọn hắn huấn luyện đều là ngoài cấp năm a? Ngươi nhớ rõ đại hoàng tử của Kham Mạt Tư có con vật cưỡi là 'thiểm điện ma báo' không? Chính là do Dã Man Nhân cống tặng cho hắn. Lần này đối thủ của bọn hắn là Thú Nhân lang kỵ binh cường đại, ta đoán đòn sát thủ mà bọn hắn luôn giấu kín cũng sẽ sắp xuất hiện rồi!" Quốc vương giải thích nói.

"Đúng a! Ta cũng thấy được như vậy!" Thạch Nguyên Hùng Nhị cũng tới giúp vui nói :"Nhìn xem, Thú Nhân tuy rằng so với Dã Man Nhân cường tráng hơn một chút, nhưng mà trang bị của bọn hắn quá kém, áo giáp của bọn hắn nếu đối mặt với chiến chùy thì căn bản giống như không có mặc, trường đao của bọn hắn rất khó chém phá được trọng giáp của người ta. Cho nên chung quy là Thú Nhân lang kỵ binh yếu thế hơn. Ngài nói có phải không, bệ ạ?"

"Đúng! Ta cũng cho rằng như vậy!" Quốc vương nói.

Nhìn thấy quốc vương đồng ý quan điểm của hắn, Thạch Nguyên Hùng Nhị tỏ ra rất cao hứng nói tiếp :"Lại nhìn ma thú của hai bên, tọa lang chở người đều là ma thú cấp năm, nhưng mà dã thú do Dã Man Nhân huấn luyện ra đều là ngoài cấp năm, hẳn là không ít ma thú lục cấp thậm chí là thất cấp. Như vậy xem ra tổng thể thực lực của dã man trọng trang bộ binh bên Kham Mạt Tư phải là cao hơn Thú Nhân lang kỵ binh bên Ngõa Nạp."

"Ân đúng rồi, chính là như vậy! Còn gì nữa không?" Quốc vương hỏi.

"Còn có nữa chính là chỉ huy. Dã Man Nhân nói như thế nào cũng là người, khi thấy đội quân chiến đấu chỉnh tề của bọn hắn là có thể biết bọn hắn có được một vị quan chỉ huy tinh minh, còn Thú Nhân lang kỵ binh của Ngõa Nạp thì trái lại, bọn hắn vẻn vẹn có thể hình thành vài loại trận thế, hơn nữa cũng không phải hợp quy cách, như vậy có thể thấy được trên phương diện chỉ huy cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Kham Mạt Tư!" Thạch Nguyên Hùng Nhị hăng hái bừng bừng nói.

" Ân! Ngươi phân tích rất không tồi!" Quốc vương vừa định quyết định đặt cược, mới phát hiện ta còn chưa có phát biểu, Vội vàng hỏi :"Tiểu Ngũ ngươi nói gì đi chứ?"

"Ta muốn biết hiện tại tỉ lệ kèo của hai bên!" Bần đạo hồi đáp.

" Kham Mạt Tư tỉ lệ sáu phần năm, Ngõa Nạp vẻn vẹn là ba phần năm!" Thạch Nguyên Hùng Nhị hồi đáp.

"Xem ra người cùng chung ý tưởng với chúng ta không ít a!" Quốc vương cười nói.

" Tốt nhất nghĩ biện pháp biết được thất công chúa đặt cửa nào!" Bần đạo nói với quốc vương :"Nàng đặt cửa người nào, thì tuyệt đối là chính xác!"

" Thật vậy chăng?" Quốc vương tuy rằng không tin, nhưng vẫn phái Thạch Nguyên Hùng Nhị đi nghe ngóng.

Không thể không nói Thạch Nguyên Hùng Nhị tiểu tử này cho dù có bị cách chức nhưng hiệu suất làm việc vẫn rất cao, vẻn vẹn mười phút qua đi, hắn đã chạy trở lại.

"Ta bỏ ra nhiều tiền mua chuộc mới lấy được tin tức, thất công chúa đặt cửa người mình 1000 vạn!" Thạch Nguyên Hùng Nhị thở hổn hển nói.

" Nàng điên rồi sao?" Quốc vương kinh ngạc nói, sau đó lại hỏi :"Có biết đại hoàng tử bên kia đặt bao nhiêu không?"

"Biết, ta cũng cố ý nghe ngóng, hắn đặt bên mình 500 vạn!" Thạch Nguyên Hùng Nhị nói.

"Tiểu tử đó hiện tại có thể cử động rồi sao?" Bần đạo kinh ngạc hỏi. Trong ấn tượng của ta, tổn thương nặng như vậy ít nhất cũng phải điều dưỡng nửa năm mới được a? Như thế nào nhanh như vậy có thể đến đặt cược? Thật sự là quá thất bại.

" Hắn đương nhiên vẫn không thể cử động!" Thạch Nguyên Hùng Nhị nói :"Nhưng hắn có thể kêu người khác đặt giúp hắn a?"

Như vậy cũng tốt, Thạch Nguyên Hùng Nhị nói làm cho ta thả lỏng a! Ta còn đang cho rằng mình đã nhẹ tay!

"Tiểu Ngũ, ngươi xem?" Quốc vương lại một lần nữa hỏi ta.

" Bệ hạ! Ta đầu tiên phải thừa nhận phân tích của các ngươi đều rất có đạo lý." Bần đạo nghiêm túc nói.

"Vậy sau nữa thì sao?" Quốc vương lắng nghe rất cẩn thận a.

"Sau nữa ta muốn nói, phân tích của các ngươi còn chưa đủ toàn diện!" Bần đạo cười nói.

"Tại sao lại không được đầy đủ?" Thạch Nguyên Hùng Nhị không phục hỏi.

"Các ngươi chưa suy xét đến thống soái của hai bên! Cũng chính là đại hoàng tử cùng thất công chúa!" Bần đạo điểm tỉnh bọn hắn.

"Cũng không phải là bọn hắn hạ tràng, lo lắng bọn hắn làm cái gì?" Thạch Nguyên Hùng Nhị phản bác. Đọc Truyện Online Tại TruyenGG

"Đúng a! Ta thấy không cần phải quan tâm đến bọn hắn !" Quốc vương cũng nói phụ hoạ.

"Không chỉ phải quan tâm mà hơn nữa còn là mấu chốt!" Bần đạo kiên quyết nói :"Ta lần này nghiêng về thất công chúa, ta theo nàng đặt 1000 vạn, nhị vị nếu không tín nhiệm lời của ta, có thể không theo!"

"Ta theo ngươi nhi tử của ta!" Phụ thân kêu la nói :"Ngươi thấy ta tốt không, ta hoàn toàn tín nhiệm ngươi!"

"Cắt! Đó là bởi vì nghiêm lệnh của mẫu thân!" Bần đạo nói toạc ra :" Mẫu thân đã sớm nói cho ta biết, bảo ta trông chừng ngài một chút, nếu ngài dám không đặt cược theo ta, bà trở về sẽ thu thập ngài!"

" Xú tiểu tử! Chẳng biết giữ thể diện cho ai hết!" Phụ thân bất mãn oán hận.

" Tiểu Ngũ, ngươi có thể giải thích một lần tại sao không?" Quốc vương hỏi.

" Rất đơn giản. Ta tín nhiệm trí tuệ của thất công chúa, nàng không có nắm chắc chiến thắng trong tay thì không thể nào đem 1000 vạn đi đặt cược. Nếu bị thua, sẽ ảnh hưởng đến một loạt kế hoạch sau này của nàng. Đừng nhìn ta đặt theo nàng như vậy, thật ra ta cũng đang ước gì nàng thua đây. Như vậy Tây Tạp Á có thế sống lâu hơn một chút!" Đến lúc này, bần đạo vẫn không quên điểm tỉnh hai gã gia hỏa này.

Đáng tiếc, ta là người mù đốt đèn - chỉ phí công, bọn hắn căn bản không quan tâm.

" Nhưng mà đại hoàng tử người ta cũng đặt không ít a? Chẳng lẽ hắn không có lòng tin sao?" Quốc vương hỏi.

" Vấn đề là ta không tin hắn, ta thấy hắn chẳng qua là một tên ngốc không hiểu chuyển, số tiền này của hắn khẳng định là mất trắng. Nhưng ta tin vào thất công chúa, ta cho rằng với trí tuệ của nàng tuyệt đối sẽ không làm chuyện điên rồ, chỉ đơn giản như vậy! Bần đạo tận tình giải thích nói.
Bình Luận (0)
Comment