Nhìn phụ thân lao lên như mãnh hổ, Tây Tư Nhĩ thân vương không chọn trốn tránh mà đồng dạng gầm lên một tiếng, đón đầu lao lên. Hai người, hai thanh kiếm, một ngân bạch, một thủy làm, hai loại đấu khí từ trong thân thể bức ra, như hai khỏa lưu tinh chạm mạnh vào nhau! Hai cái chiến hữu cùng xuất sinh nhập tử rốt cục đao kiếm chạm nhau! Ai! Anh hùng bi ai nha! bần đạo thở dài một tiếng.
Một tiếng kim chúc chạm nhau thật lớn vang lên, sau đó Tây Tư Nhĩ thân vương mang theo thần tình bất khả tư nghị bị phụ thân hoa lệ trực tiếp đánh bay ra ngoài. Nhìn bộ dáng giật mình của hắn, bần đạo cho rằng hắn rất có thể bị buồn bực tức chết!
Tây Tư Nhĩ thân vương sở dĩ buồn bực như vậy là vì hắn giao thủ với phụ thân không biết bao nhiêu lần rồi, cho tới bây giờ đều đánh một hồi mới bị thua, lần này lại biết phụ thân trúng phải Vạn Độc Huyết Chú, nghĩ đến dù không chết thì thực lực cũng phải giảm mạnh nên hắn mới lấy thân chính diện quyết đấu với phụ thân, không nghĩ đến kết quả lại bại lui một cách thống khoái như vậy.
Nguồn truyện: TruyenGGTây Tư Nhĩ thân vương muốn đích thân đối chiến với cha ta, đương nhiên không phải vì nghĩa khí thành toàn cho bằng hữu, trước đại nghĩa của dân tộc thì nghĩa khí chỉ là chuyện cười mà thôi. Nguyên bản hắn muốn dù không phải đối thủ của phụ thân nhưng vẫn có thể tiêu hao một ít đấu khí của phụ thân, chờ khi hắn không chống đỡ được nữa thì lại gọi cao thủ đến đánh chết phụ thân! Như vậy có thể hoàn toàn tiêu diệt một cường địch của Tạp Đặc, lại có thể miễn đi sự xấu hổ và đau đớn khi tự tay giết chết bằng hữu của mình!
Nhưng mà hắn không ngờ tới, lấy thân thủ đứng đầu trong đám hoàng kim cao cấp chiến sĩ cũng không thể chịu nổi một kích toàn lực của phụ thân! Cái này làm hắn chấn kinh rồi! Hắn thậm chí nghĩ đến chẳng lẽ trước kia Long Khiếu Thiên giả ngu, cố ý thả mình? Vì hôm nay dễ thu thập ta sao? Nhưng mà hắn thông minh như vậy sao?
Dù sao thực lực của Tây Tư Nhĩ thân vương cũng không sai, sau khi phụ thân hoàn thành một kích, thân thể cũng vì hết lực mà rơi lại trên lưng Thiết Giáp Thú, mắt thấy Tây Tư Nhĩ thân vương hộc máu giữa không trung nhưng cũng mất đi cơ hội truy kích!
Ai! Bần đạo thật không cố ý mà! Ta chỉ không cẩn thận run đầu tay thôi, chỉ thấy một đạo tia chớp to ngang bắp đùi giáng từ trên trời xuống, tinh chuẩn hung ác nện lên đầu Tây Tư Nhĩ thân vương đang ở giữa không trung! Tuy cái này hình như thuộc loại đánh lén không hiệp nghĩ gì, nhưng không ai thấy ta làm nha, mặc kệ người ta nói gì ta cũng không thừa nhận!
"A!" Tây Tư Nhĩ thân vương bất ngờ không kịp đề phòng, ăn nguyên tia chớp lên đầu, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, toàn thân hắn đã biến thành màu đen rốt cục cũng rơi xuống đất! Nhưng thật sự rất thê thảm nha, giống như một con vịt nướng vậy, còn bốc lên mùi khét nữa nha! Thủ hạ của hắn vội vàng ba chân bốn cảnh nâng hắn đi!
Biến hóa này rất ra ngoài ý liệu của mọi người, Tây Tư Nhĩ thân vương từ giao thủ đến bị thương té xuống đất vẻn Việt Namẹ cũng chỉ 2 - 3 giây, Pháp Sư bình thường ngay cả thời gian phản ứng cũng không đủ, nhưng ai bảo hắn đụng một cái quái thai như bần đạo chứ? Không chỉ kịp phản ứng mà còn chuẩn xác trúng mục tiêu. Hơn nữa còn đánh vào yếu hại, rất xinh đẹp đáp lên đầu hắn, làm Tây Tư Nhĩ thân vương thiếu chút nữa xong phim rồi!
Thậm chí có rất nhiều người hoài nghi ta và phụ thân thông đồng trước, nhưng lại không thử nghĩ đi, lấy tính tình chính trực của cha ta có khả năng xảy ra chuyện như vậy sao? Muốn trách thì trách cái số của Tây Tư Nhĩ thân vương không tốt nha, ai bảo bộ dạng của hắn suất như vậy, thật sự là tìm đánh!
Kỳ thật bần đạo còn buồn bực hơn cả bọn hắn, thời gian phản ứng cũng quá ngắn, ta cơ hồ là theo bản năng dùng pháp thuật - Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi! Nhưng Tây Tư Nhĩ thân vương bị người ta cứu về rồi thì ta hối hận không thôi, nếu ta dùng "Nộ Long Chi Bào Hao" "thưởng" cho hắn một chút, không phải cái gì cũng xong sao? Thật đúng là cơ hội tốt nha! Ai bảo không biết nắm lấy, hối hận muốn chết!
Vì thực lực của ta còn chưa có hoàn toàn khôi phục, Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi chỉ có một nửa uy lực không thể đánh chết Tây Tư Nhĩ thân vương được! Đánh rắn không chết, hậu hoạn vô cùng nha!
Chuyện buồn bực hơn còn ở phía sau, đầu tiên là phía sau Tây Tư Nhĩ thân vương đột nhiên xuất hiện một bóng người màu đỏ, cũng không chào hỏi gì đã lao thẳng tới phụ thân đang ở trên Thiết Giáp Thú, theo sau là chiến sĩ Tạp Đặc Hổ Hoàng Quân Đoàn, nhìn thấy Tây Tư Nhĩ thân vương bị ta đánh lén mà chịu thương, tất cả đều tức sùi bọt mép đánh về phía ta, sau đó đánh với Thanh Long kỵ hộ vệ của ta. Bọn họ giống như điên lên rồi, tư thế liều mạng xả thân làm thủ hạ của ta chịu áp lực rất lớn!
Mà tên đánh lén có chủ ý giống ta, ta đánh lén chủ soái người ta, tiểu tử này cũng nhân cơ hội đánh lén cha ta! Đáng tiếc hắn là một tên ngu ngốc không có mắt, quả thật phụ thân đang hôi khí, khí lực không thể chống đỡ nổi, nhưng cũng không có nghĩa là Thiết Giáp Thú dưới háng hắn cũng phải hồi khí nha! Bát cấp ma thú giá trị ngàn vạn này chẳng lẽ làm cảnh thôi sao?
Thiết Giáp Thú không chút nghĩ ngợi, ngẩng đầu lên phun ra một ngọn lửa nóng, giống như súng phun lửa vậy, vừa nhanh vừa chuẩn, tên đánh lén kia gặp biến hóa như vậy sợ tới hồn lìa khỏi xác! Tuy hắn biết phụ thân có Thiết Giáp Thú, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thấy nó lợi hại gì, hơn nữa vừa rồi nghĩ đến đánh lén mà cao hứng, quên béng mất thứ này nha! Bây giờ thân thể trên không trung né tránh không kịp nữa rồi, đành phải thúc giục đấu khí toàn thân phòng ngự.
Lão tiểu tử này chính là Hỏa Chi Kiếm Thánh Liệt Viêm Nộ Kích Lam Khắc Tư, hắn thấy phụ thân đang hồi khí lại, nghĩ có tiện nghi liền hoàn toàn không để ý phong độ, một lòng muốn đánh bại phụ thân để dễ dàng đạt được mỹ nữ tiền tài và bảo vật mà Tây Tư Nhĩ thân vương ưng thuận cho hắn! Nhưng không ngờ một cước lại đá vào thiết bản, buồn bực không thôi!
Cũng may hắn là Kiếm Thánh thế hệ trước, đấu khí tu vi cực kỳ hùng hậu, chỉ kém hơn Tạp La một chút, hơn nữa thân mình cũng là Hỏa Hệ nên kháng tính với rất cao. Hắn ở trên không trung giống như một bong bóng màu hồng, bị một dòng nước hung hăng đánh vào, tuy đấu khí hộ thể không hoàn toàn bị phá vỡ nhưng cũng đã rất loãng rồi, có điều vẫn bị lực đánh sâu vào thật lớn đánh lui về phía sau! Lúc này Lam Khắc Tư đã thoát lực rồi, dù sao đấu khí cũng không phải vạn năng, hơn nữa hắn đang công kích nên mới chật vật như vậy, Lúc trước Tạp La cũng bị Thiết Giáp Thú thu thập như thế, còn chật vật hơn hắn nha!
Cạc cạc! Có tiện nghi không chiếm là vương bát đản! Lúc ấy bần đạo đang hối hận không thưởng cho Tây Tư Nhĩ thân vương một cái lễ vật tốt, lão tiểu tử này lại làm cho ta thấy có một cơ hội tốt, ta còn khách khí làm gì? Cơ hồ là trong nháy mắt Nộ Long Chi Bào Hao đã ở trong tay, nhắm chuẩn tên kia bắn một phát!
Cái gì gọi là cao thủ? Cao thủ chính là người có thể làm ra phản ứng nhanh chóng trước khi phát sinh nguy hiểm! Lam Khắc Tư chính là một cao thủ hàng thật giá thật, khi hắn cảm ứng được sát khí của ta, không nói một lời lập tức dùng đại kiếm hai tay rộng cả thước bảo hộ toàn bộ chỗ yếu hại của thân thể! Thanh kiếm của hắn vừa nhìn đã biết không phải vật phàm, Hỏa Hệ ma pháp dao động kịch liệt, hơn nữa dưới đấu khí thúc dục bốc lên liệt hỏa hừng hực!
Có điều với mũi tên này, ta cũng nắm chắc 8 phần tránh đi vị trí hắn phòng hộ mà cho hắn một chút tàn nhẫn, bảo đảm không chết cũng tàn phế. Nhưng khi bần đạo sắp bắn thì một trận ma pháp dao động kịch liệt ở xa xa truyền đến, làm ta không thể không ngừng lại, trơ mắt nhìn Lam Khắc Tư không việc gì rơi xuống đất!
Là Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn, vừa rồi khi ta muốn bắn ra một mũi tên trí mạng kia, nhịn không được bắt đầu tụ tập ma lực, điều này làm ta lãnh tỉnh lại, nếu bần sử dụng Nộ Long Chi Bào Hao thì hắn có ít nhất hơn 20 giây không hề cố kỵ ra tay, bởi vì Nộ Long Chi Bào Hao ít nhất phải hơn 30 giây mới sử dụng lại được, kỳ thật lấy trạng thái hiện tại của ta thì một phút một phát đã là không sai rồi!
Nhưng mà bị Đại Ma Đạo Sư cuồng tạc 30 giây, ta cũng dám tưởng tượng tình hình sẽ trở thành như thế nào nữa. Nhất là Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư như Thác Khắc Đàn vậy, Điện Hệ pháp thuật đàn pháp uy lực hơn cả Hỏa Hệ, 30 giây đủ cho hắn dùng vài cái pháp thuật 10 cấp, thủ hạ tinh nhuệ của ta thương vong tuyệt đối phải mấy ngàn, thậm chí quá vạn! Ta cũng không thể vì một Lam Khắc Tư liền không công chôn vùi tánh mạng của nhiều bộ hạ như vậy! Vì vậy bần đạo cũng chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha cho Lam Khắc Tư chết tiệt!
Mà khi ta thu hồi Nộ Long Chi Bào Hao thì ma pháp dao động của Thác Khắc Đàn cũng lập tức biến mất không còn tăm hơi! Lão hồ ly này, bần đạo thầm mắng một tiếng nhưng cũng không thể làm gì được hắn. Dù thế nào hắn cũng là Đại Ma Đạo Sư a? Che dấu ma lực tự thân cũng phải có, mấy chục vạn người chém giết trong đêm, ta đi đâu tìm hắn đây?
Tuy ta cảm thấy thật đáng tiếc mà tha cho Lam Khắc Tư, nhưng phụ thân cũng không thấy vậy, hắn hồi khí xong lập tức thúc giục Thiết Giáp Thú vọt về phía Lam Khắc Tư, hắn hiểu được không nhanh chóng xử lý Lam Khắc Tư thì bộ hạ của mình rất khó đột phá ra ngoài!
Lam Khắc Tư cũng không yếu thế, lợi dụng thời gian phụ thân thu hẹp khoảng cách mà thoáng hồi khí lại, sau đó chiến thành một đoàn! Hai người là kỳ phùng địch thủ, chiến đấu rất kịch liệt. Một bên là Kiếm Thánh đời trước, kỹ xảo cao thâm đấu khí hùng hậu, một bên Kiếm Thánh đời này, kỳ ngộ liên miên. Khi trình độ hùng hậu của đấu khí không khác biệt lắm thì về mặt vũ khí trang bị phụ thân lại chiếm thượng phong nhiều hơn, đáng tiếc kỹ xảo vẫn không đủ. Dưới tình huống Thiết Giáp Thú không tham chiến, hai người càng đấu càng hung ác, đấu khí nhận bay từ tung, gây thương tích đến rất nhiều binh lính hai bên chung quanh! Vì vậy rất nhanh sau đó chung quanh bọn họ đã không còn ai!
Cũng không phải là quyết đấu, có đáng phải một mình đấu sao? Bần đạo rất bất mãn với hành vi không dùng Thiết Giáp Thú của phụ thân, nhưng cũng không có cách nào nha! Cũng may Thiết Giáp Thú không nhàn rỗi, tự mình nhào vào trong đám Hổ Hoàng Quân Đoàn, vừa chém giết vừa cào cấu các kiểu, ỷ vào cả người lì lợm, thân thể khổng lồ dị thường mà giết thành một đường, hiệu suất cũng không kém với phụ thân. Lợi dụng lỗ hổng nó mở ra, dưới sự chỉ huy của ta, Thanh Long Kỵ điên cuồng đột phá. Bọn họ chỉ cần bảo vệ hai bên là được, phía trước tự nhiên có Thiết Giáp Thú mở đường, vì thế tiến công thực thuận lợi, thương vong cũng rất ít.
Người của Hổ Hoàng Quân Đoàn cho dù mạnh hơn nữa thì chống lại Thiết Giáp Thú làm Kiếm Thánh cũng đau đầu này cũng khó khăn vô cùng, thân thủ dưới hoàng kim cấp đập vào người nó giống như gãi ngứa vậy, hoàng kim cấp đánh vào thì được đó, nhưng cũng chỉ có thể làm nó cảm thấy có người đánh mình mà thôi, muốn làm nó bị thương thật sự rất lao lực! Bên phía Tạp Đặc thật ra có một cao thủ cấp sư đoàn trưởng đích thân dẫn theo một đám người, mưu toan xử lý Thiết Giáp Thú, nhưng mà bọn hắn liều mạng công kích chỉ vẻn vẹn khơi dậy lửa giận của nó, một ngọn lửa dài mấy chục thước liền quét tới!
Ngọn lửa ma pháp của Thiết Giáp Thú nóng đến mức có thể nung vàng tan thiết, sư đoàn trường kia trực tiếp biến thành tro bụi, ngay cả âm thanh kêu thảm cũng không kịp phát ra, ngay cả áo giáp cũng hóa thành tro tàn. Những kẻ không hay ho với hắn còn có mấy chục, bất quá trong bọn hắn còn có người lập tức chưa chết ngay được, cả người thiêu đốt như ngọn đuốc, âm thanh gào thét tuyệt vọng làm lòng người giá lạnh.
Thứ đồ chơi như Thiết Giáp Thú, hoặc là xuất động cái Kiếm Thánh dây dưa với nó, hoặc là đưa ra một Pháp Sư cấp bậc Đại Ma Đạo Sư trực tiếp giết, nghĩ muốn dựa vào tiểu binh, dùng số lượng ném chết nó thì thật sự kỳ lạ, không thực tế!
Dưới biểu hiện xuất sắc của Thiết Giáp Thú, Hổ Hoàng Quân Đoàn dũng mãnh ương ngạnh cũng không khỏi bại lui liên tục, ngay thời điểm nguy hiểm này, một đạo đấu khí màu nước biển đột nhiên thoáng hiện, bên cạnh Thiết Giáp Thú, một lão gia hỏa mặt trang phục tiểu binh lộ ra vẻ bộ mặt dữ tợn của hắn, Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc rốt cục ra tay, hắn biết dù một kiếm toàn lực của mình cũng không thể làm Thiết Giáp Thú bị thương nặng được, cho nên hắn lựa chọn nhược điểm thông thường của ma thú - ánh mắt. Tế kiếm trong tay Mạch Cáp Đặc màu lam nhạt, lưỡi kiếm như thu thủy, có thể nhìn thấy ảnh của mình từ nó.
Kiếm này vừa nhập pháp nhãn của bần đạo liền hiện ra lai lịch - Thần Kiếm Thu Thủy! Có phải Thần Khí hay không thì còn đang tranh luận, nhưng cũng không cản được sự nổi danh của nó. Nó thật sự rất sắc bén, cho dù là ma pháp áo giáp tốt nhất của Ải Nhân cũng không ngăn được một nhát đâm nhẹ của nó, bất quá, đáng tiếc là nó không có ma pháp thuộc tính gì, hoàn toàn dựa vào tài liệu kỳ dị và kỹ xảo đúc tạo mới có hiệu quả như vậy!
Vảy giáp phòng hộ của Thiết Giáp Thú tuy có thể so với chiến giáp của Ải Nhân, nhưng ta biết nó tuyệt đối không ngăn được một đâm của Thần Kiếm Thu Thủy. Nếu không phải Thu Thủy thật sự rất mỏng, căn bản không thích hợp để trảm thì nhất định Mạch Cáp Đặc sẽ trảm Thiết Giáp Thú rồi! Bây giờ Mạch Cáp Đặc vẻn vẹn chỉ lấy đi một con mắt của Thiết Giáp Thú mà thôi. Lấy thân thủ Kiếm Thánh của hắn, dưới loại tình huống đánh lén như vậy hẳn là tuyệt đối không có vấn đề!
Nhưng mà thật sự không có vấn đề sao? Ngay khi mũi kiếm Mạch Cáp Đặc cách ách mắt Thiết Giáp Thú còn chừng 1 thước, một đạo đấu khí màu vàng đến cực điểm đột nhiên hoàn toàn bộc lộ, cái loại khí thế cường đại phô thiên cái địa này làm mọi người bị chấn trụ, mà cổ khí thế này tập trung đậm nhất là trên người Mạch Cáp Đặc! Ám kỳ ta mai phục đã lâu rốt cục phát huy tác dụng, ở thời khắc rung động nhất, thúc tổ lấy một cái nghi thức hoa lệ nhất xuất trướng!
Làm đại lục đệ nhất sát thủ, bổn sự che dấu của thúc tổ là thiên hạ vô song. Khi ta thấy biểu hiện tích cực của Thiết Giáp Thú đã đoán được mục tiêu hàng đầu của địch nhân là nó chứ không phải là ta. Hơn nữa là ta thì sao? Dưới mông ta là Cái Thứ đấy? Cửu cấp thượng vị ma thú Đại Địa Chi Hùng có thể không bảo vệ được sự an toàn của ta sao? Vì vậy bần đạo mới phái thúc tổ đi sau bảo hộ Thiết Giáp Thú.
Thúc tổ cực kỳ bất mãn việc ta bảo hắn đi bảo hộ một đầu súc sinh, ta cơ hồ phải lấy Kim Long Lệnh mới làm hắn không tình nguyện bước đi. Đường đường một cái cao thủ cấp Kiếm Thần bị sai khiến đi bảo vệ tiểu bối của mình đã đủ ủy khuất rồi, bây giờ thì sao, còn phải bảo vệ một cái súc sinh! Ngươi nói hắn có bực hay không? Có giận hay không?
Hắn đang nghẹn một bụng tức, cuối cùng xả giận vào tên xui xẻo kia! Đáng thương cho Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc, hắn còn đang suy nghĩ xem làm sao để đả thương con mắt của Thiết Giáp Thú nha, đột nhiên bị khí thế của thúc tổ tập trung. Sau đó hắn ngay cả quá trình phản ứng cũng chưa có thì đã bị phô thiên cái địa bóng kiếm của thúc tổ bao phủ!
Cũng may hắn là lão tưởng kinh nghiệm sa trường đấy, thời khắc nguy cơ bộc phát toàn bộ bản lĩnh của mình, Thần Kiếm Thu Thủy bị hắn múa may bảo vệ thân hình, cuối cùng chặn được đại bộ phận thế công của thúc tổ, cuối cùng dùng một khối hộ tâm đỡ lấy một kích trí mệnh của thúc tổ, cuối cùng lợi dụng xung lực thật lớn chui vào trong đám loạn quân!
Nhưng dù sao hắn cũng bị người cao hơn hắn một tầng tập kích, lại còn là đánh lén nữa, sao có thể đầy đủ quay về đây? Cả người Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc đều là máu tươi, miệng vết thương lớn nhỏ vô số kể, nghiêm trọng nhất là mù một con mắt. Nếu thúc tổ không phải vì muốn che dấu thân phận của mình, chưa dùng đến vũ khí tiện tay mà chỉ dùng một thanh phá kiếm, Mạch Cáp Đặc tuyệt đối không có khả năng còn sống mà chạy đi!
Sau khi thúc tổ xuất hiện, sĩ khí quân ta lập tức tăng vọt, dưới sự phối hợp chặt chẽ của hắn và Thiết Giáp Thú, Hổ Hoàng Quân Đoàn cũng bắt đầu chống đỡ hết nổi! Nhưng dù sao bọn hắn cũng là người đông thế mạnh, hơn nữa ý chí chiến đấu sục sôi, lại thêm đại bộ phận binh lính đều là lão luyện, phối hợp rất ăn ý nên vẫn gắt gao cuốn lấy chúng ta, một cái ngã xuống một cái bổ sung, chỉ bằng vào khí thế thấy chết không sờn và tâm tình bi phẫn khi thấy Tây Tư Nhĩ thân vương gặp nàng mà kéo dài chúng ta đến tận bây giờ, vô luận là thúc tổ bọn họ xung phong liều chết ra sao đi nữa, đám lính ngăn cản phía trước vẫn như vô cùng vô tuận, không thể phá vây được! Ai binh tất thắng, tình cảnh lúc này của bọn hắn là vậy.
Có điều truy binh phía sau của bần đạo tùy thời có thể xuất hiện, nếu chúng ta không thể đột phá thì dù hậu đội của ta đến cứu trợ sợ rằng cũng chỉ có thể lâm vào một hồi khổ chiến mà thôi. Đây cũng không phải là kết quả mà ta muốn, ta luôn cho rằng, trong chiến tranh, có thể lấy cường lấn yếu, có thể đánh lén, chỉ riêng cường cường đối kháng là không thể làm! Tình huống bây giờ là vậy, ta có thành trì ngon lành không thủ, ở đây đánh bừa với họ làm gì, đó là ngu ngốc!
Bây giờ gà ta cũng trộm rồi, cẩu cũng sờ rồi, chuyện trọng yếu nhất lúc này là... chạy! Cho nên bần đạo cần phải đột phá ngăn cản trong thời gian ngắn, bỏ trốn mất dạng. Nếu thuận lợi thì còn có thể dựa vào phục binh quay lại chém bọn hắn một cái! Cạc cạc! Đó mới là vương đạo nha!
Đã quyết định chủ ý, ta không hề do dự, phẩy tay ra là một thất cấp quyển trục Liên Hoàn Tia Chớp xuất hiện, ngay
----------------------
(1)Ai binh tất thắng - quân đội đau thương, bi ai tất chiến thắng hoặc có thể giải thích là quân đội bị áp bừng mà vùng lên chiến đấu thì nhất định sẽ chiến thắng.