Người có tâm tư đều bị kích động, quyết đấu giữa ta và Thạch Nguyên Nhị Lang ngu ngốc đã được xác định! Thời gian là một tháng sau (ta mãnh liệt yêu cầu một tháng sau), địa điểm vẫn là tràng thi đấu vương gia! Quốc vương vì tỏ vẻ bất mãn với ta, ngay tại chỗ đã bỏ ra 10 vạn cá ta thua! Bất quá hắn sẽ rất nhanh chóng hối hận không thôi vì quyết định này!
"Úc! Bệ hạ tôn kính!" Thạch Nguyên Hùng Nhị ác tâm nói: "Tầm nhìn của ngài có thể so sánh với thần minh! Chúng thần nhất định sẽ không làm ngài thất vọng!"
"Đúng vậy! Bệ hạ! Thần nhất định sẽ thắng!" Thạch Nguyên Nhị Lang cũng cao hứng không biết nói gì hơn.
"Bệ hạ, nếu người đã có tiền đến độ có thể tuỳ ý cá cược 10 vạn kim tệ tại đây! Vậy chi tiêu sang năm của ngài tại Vương cung sẽ cắt giảm 50%!" Vương hậu lạnh lùng nói.
Dựa theo quy định của Vương quốc, chi tiêu cá nhân của Quốc vương là do Vương hậu quản lý, kể cả may y phục, yến hội và vui chơi!
"Ôi! Không! Vợ yêu của ta …!" Quốc vương vừa định giải thích.
Mẫu thân liền cắt đứt lời của hắn: "Ta muốn biết có phải là ngài có ý kiến đối với hài tử nhà chúng ta không?"
"Ức! Không! Không có! Thật sự không có!" Quốc vương vội vàng nói: "Ta chỉ cảm giác được là cơ hội thắng của hắn quá xa vời, cho nên muốn thuận tiện kiếm thêm chút tiền nhỏ xài vặt!"
"Thạch Nguyên Hùng Nhị, sao tỷ lệ bồi tiền không có?" Mẫu thân hỏi Thạch Nguyên Hùng Nhị.
"Cái này sao! Ngươi thắng 1 ăn 3, ta thắng 1 ăn 1.5! Ngài thấy thích hợp chưa?" Thạch Nguyên Hùng Nhị cười tủm tỉm.
"Thích hợp, ta cược 1000 vạn!" Mẫu thân nói với Quốc vương: "Nếu ngài vẫn có cái nhìn như vậy thì sẽ phá sản rất nhanh đó!"
Mẫu thân cứ như vậy mang theo ta đi! Ta biết người rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
Mà lúc đó mọi người đều bị lời nói 1000 vạn kim tệ của mẫu thân làm khiếp sợ. Kể cả Quốc vương cũng quên giải thích sự tình cho Vương hậu!
"Nàng đặt là 1000 vạn?" Quốc vương hỏi Thạch Nguyên Hùng Nhị.
"Dường như đúng vậy!" Thạch Nguyên Hùng Nhị cũng bắt đầu ngây ngốc.
"Sao nàng ta lại có nhiều tiền vậy? Đây chính là quân phí một năm của hai đại quân đoàn!"
"A! Thần cũng không rõ lắm!" Thạch Nguyên Hùng Nhị cười khổ nói.
"Các ngươi thật sự có thể thắng không?" Quốc vương bắt đầu hoài nghi phán đoán của mình.
"Nói thật, Bệ hạ! Hiện tại thần cũng bắt đầu không biết!"
"Thần nhất định sẽ thắng, xin bệ hạ yên tâm!" Thạch Nguyên Nhị Lang khẳng định.
"Được rồi. Bây giờ tất cả mọi người trở về đi, tháng sau sẽ biết kết quả!" Quốc vương hiển nhiên đối với hắn đã không còn tin tưởng, dù sao mẫu thân của ta nổi danh chính là có đầu óc khôn khéo, người có thể cầm 1000 vạn tài phú ra mà đùa sao? Quốc vương càng nghĩ càng thấy nghi vấn.
Về đến nhà, phụ mẫu mang ta tìm gia gia thương lượng. Sau khi nghe mẫu thân kể lại xong, gia gia cả giận nói: "Thạch Nguyên gia này đúng là thứ đáng chết, càng ngày càng quá phận!"
"Đúng vậy!" Mẫu thân cũng tức giận nói: "Tiểu Ngũ! Lần này ngươi nhất định phải dùng "Nộ long chi bào hao" bắn chết tên hỗn đàn đó!"
"Khó đó!" Bần đạo lo lắng trùng trùng nói.
"Tại sao?" Mẫu thân kỳ quái hỏi.
"Lần này chắc chắn hắn không dám mặc trang bị giống lần trước, con nghĩ hắn sẽ mặc giáp da nhẹ, cũng không cưỡi ngựa! Dù sao giáo huấn lần trước đã khắc quá sâu!" Bần đạo buồn bực nói: "Tiễn thuật của con cũng không tinh thông lắm! Hắn chỉ cần di động linh hoạt là có thể tránh được công kích của con!"
"À! Vậy phải làm sao đây?" Mẫu thân nói.
"Mang thêm vài cái nỏ, bình thường thì dùng nỏ thường bắn vài phát, chờ lúc hắn trốn không được thì dùng thần khí bắn!" Gia gia nói.
"Nhưng Thạch Nguyên gia tinh thông ám sát thuật, khó có thể nói là hắn không dùng yên vụ đạn hoặc mấy cái thứ giống như thế, nếu như vậy thì ta chết chắc!"
"Đúng vậy! Vậy ngươi có chủ ý gì tốt?"
"Con xem không bằng như vậy …"
Thời gian một tháng cuối cùng cũng tới, bần đạo vì ngày hôm nay mà khổ tâm không ít a! Tràng thi đấu vương gia hôm nay biển người tấp nập! Trên đường ta đi có thể nghe được mọi người bàn luận không ngừng.
"Ngũ thiếu gia của long gia tại sao lại có thể đáp ứng không cần dùng quyển trục chứ?" Người qua đường Giáp.
"Lần trước hắn cũng không dùng mà?" Người qua đường Ất.
"Chút thông minh lần trước chỉ có thể đùa giỡn một lần thôi! Ta không tin Thạch Nguyên Nhị Lang lại bị thua như lần trước. Lần này tiểu thiếu gia thua là cái chắc!"
"Không nhất định, có thể còn có tuyệt chiêu khác thì sao? Ta tin hắn nên ta cược hắn thắng! Nói cho ngươi biết, ta chính là đều cá hắn thắng mới có nhiều tiền như vậy!"
"Mọi việc đều có ngoại lệ, ta cá Thạch Nguyên gia thắng, chúng ta đợi xem nhãn quang ai lợi hại!"
Bần đạo trong lòng khó chịu mà! Tại sao ta luôn là đối tượng cuối cùng của người cá cược vậy? Đều là Thạch Nguyên gia hỗn trướng làm ra, 1 ăn 3, hừ, ta dứt khoát cũng cá 1000 vạn với hắn, đây là toàn bộ của ta, ngay cả quân phí năm nay của phụ thân cũng chưa đưa chính là chờ lần cược này. Ngẫm lại Thạch Nguyên gia cũng thật sự là sống khỏe, lần cá cược trước làm cho bọn họ thiếu chút nữa là bán cả nhà, nhà chúng ta đi đấu giá cơ hồ mỗi ngày đều có vài thứ của nhà bọn chúng, nhưng nhà bọn chúng đúng là bất tử, một năm ngắn ngủi đã có thể giống như xưa. Lần này ta và mẫu thân thắng hắn 6000 vạn, xem lần này hắn có chết hay không! Hắc hắc! Tài chính một năm của Vương quốc cũng chỉ khoảng 1.2 ức kim tệ, cho dù hắn muốn tham ô cũng tìm không ra nhiều tiền như vậy!
Trong phòng nghỉ tại trường thi đấu vương gia, tin tức vừa mới đến làm Thạch Nguyên Hùng Nhị giống như con kiến bò trên chảo nóng, nói với Thạch Nguyên Nhị Lang: "Thiếu gia của ta! Lần này ngươi nhất định không được thua đó! Nếu ngươi thua thì cả nhà chúng ta phải đi ăn mày đó!"
"Sao vậy? Phụ thân! Cho dù có thua thì 3000 vạn chúng ta vẫn có thể trả được mà, chẳng lẽ người quên bên kia cược bao nhiêu sao?" Thạch Nguyên Nhị Lang kỳ quái nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Mới vừa có tin, có người lại cược thêm 1000 vạn! Mà cược ngươi thắng thì không đến 2000 vạn! Ta nhất định là đầu óc mê muội mà, làm sao lại định ra tỷ lệ như vậy chứ! Không! Là ta không nên khơi mào lần quyết đấu này!" Thạch Nguyên Hùng Nhị vô cùng hối hận nói.
"Là ai cược vậy? Đây không phải là cố ý khó dễ chúng ta sao?"
"Ta đã hỏi thăm, là một tên hộ vệ của tiểu tử Long Ngũ! Ác! Như vậy xem ra hẳn là Long gia cược. Bọn họ làm sao có thể tập trung nhiều tiền mặt như vậy chứ?" Thạch Nguyên Hùng Nhị buồn bực nói.
"Có thể là quân phí của Thanh Long quân đoàn không?"
"Ta cho rằng tài chính lưu động của Long gia nhiều nhất cũng chỉ 500 vạn, 500 vạn quân phí nữa mới được 1000 vạn, đây là số tiền Tinh linh công chúa đã cược, nhưng còn lai lịch 1000 vạn còn lại thì không biết được, chẳng lẽ là của Long gia lão gia tử? Bọn họ làm sao có thể khẳng định chắc chắn thắng như vậy? Ngươi phải cẩn thận!"
" Con sẽ không thua!" Thạch Nguyên Nhị Lang nói: "Người cứ chờ xem, con sẽ làm thịt tên tiểu tử thúi kia!"
"Chỉ hy vọng như thế, nếu ngươi thắng ta sẽ tuyên bố ngươi là người thừa kế chức vị gia chủ!" Thạch Nguyên Hùng Nhị hung hăng nói.
"Được! Nhất ngôn vi định! Vậy người đi nói với đại ca đi!"
"Đương nhiên! Ngươi chỉ cần quyết đấu cho tốt là được!"
Sau thông lệ nói nhảm, trận quyết đấu của chúng ta chính thức bắt đầu!
Trang phục của ta vẫn như vậy, một thân lễ phục, tay không cưỡi Cái Thứ thượng tràng. Thạch Nguyên Nhị Lang một thân bì giáp đen nhánh, hẳn là da của một loại ma thú cấp bảy sống trong ao đầm "Cự nha độc ngạc", lực phòng ngự xuất sắc đồng thời cũng rất nhẹ, hiệu quả kháng ma pháp thì hơi kém một chút. Hắn còn cầm một cái khiên nhẹ, chính là ma pháp thuẫn thổ hệ lần trước, tay cầm kiếm, ác! Là Phong hệ ma pháp kiếm mà bần đạo bán ra! Ta $%^&! Đây không phải là tự mình muốn chết sao? Nhìn kỹ lại, đúng là ma pháp kiếm có thể dùng hai loại pháp thuật Phong hệ "gia tốc thuật" và "phong nhận".
Trong khi bần đạo đang buồn bực thì hắn đã dùng tới "gia tốc thuật" bắt đầu công kích, bất quá tốc độ không phải là quá nhanh, thuẫn bài đặt ở trên cằm, xem ra là sợ "thiểm quang thuật" của ta, chuẩn bị tuỳ thời đem thuẫn bài bảo vệ ánh mắt. Đột nhiên, hắn thấy cánh tay của ta vươn tới, doạ hắn vội vàng đem đầu núp sau thuẫn bài, tốc độ của bản thân cũng chậm lại. Hắn lại nghe người xem xung quanh kinh hô một trận, tưỏng rằng có biến hoá gì vội vàng dừng lại, nhìn trộm một cái, cả kinh chấn động, sợ đến mức suýt té xỉu tại chỗ!