Cuối cùng, bần đạo rốt cục nghĩ ra một cái biện pháp ứng phó khủng trảo quái, đó chính là phái Ái Liên Na đi dẫn đầu. Tọa kỵ của nàng thiết bối lang vương có khứu giác cực kỳ mẫn tuệ, có thể vào lúc tiếp cận đến khủng trảo quái, ngửi được mùi hôi thối trên người chúng, do đó tìm ra những sát thủ ẩn náu này, đạt được mục đích báo động trước.
Phương pháp này quả nhiên hữu dụng, nhiều lần đụng phải khủng trảo quái, cách thật xa, tiểu Hắc đã liền kêu lên, lập tức các Ải Nhân liền hướng về địa phương đó cho một trận phong bạo phi chùy tới, trực tiếp đem khủng trảo quái đánh ra, chỉ cần bại lộ thân, khủng trảo quái làm sao có thể là đối thủ của một đoàn liệt diễm Ải Nhân a, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, rất nhanh đã bị cự chùy của Ải Nhân đập thành thịt vụn.
Phong bạo phi chùy là thủ đoạn công kích từ xa duy nhất của Ải Nhân, vũ khí của Ải Nhân thể hiện đầy đủ chức nghiệp đặc biệt của bọn hắn, đại chiến chùy bình thường chính là búa tạ, mà phi chùy chính là cây búa nhỏ dùng để rèn sắt của bọn họ. Phong bạo phi chùy kỳ thật chính là thủ pháp đặc thù của Ải Nhân dùng cây búa nhỏ ném vào đối thủ.
Dưới tình huống bình thường, sinh vật là mục tiêu sẽ bị đấu khí liệt diễm phụ thêm chấn ngất đi, nếu một đám Ải Nhân cùng nhau sử dụng, kình phong phụ thêm có thể cường đại giống như phong bạo, cho nên mới gọi là phong bạo phi chùy. Phong bạo phi chùy lực lượng rất mạnh, lực sát thương cũng lớn, bất quá lợi hại nhất vẫn là hiệu quả mê muội. Ít nhất là khủng trảo quái sau khi bị đánh trúng, liền mơ mơ hồ hồ cả buổi trời, thẳng đến khi bị nện chết cũng không thể phản kháng hoặc là chạy trốn, thật sự là một đại tuyệt kỹ của Ải Nhân, khá là cưỡng hãn.
Vấn đề của khủng trảo quái xem như là đã được giải quyết, nhưng mà tập kích của những thứ khác vẫn là đủ kiểu, không chỉ có thiên tai đột nhiên phun ra núi lửa, càng nhiều giống như khủng trảo quái như tà nhãn, các loại nguyên tố cùng nhiều loại sinh vật kỳ quái khác đến tập kích chúng ta.
Thường xuyên phát sinh tập kích bất ngờ, đã trì hoãn nghiêm trọng hành động của đại quân, hơn nữa còn làm cho thần kinh của những bộ hạ của ta khẩn trương không thôi, cả ngày sống trong sợ hãi thế này, ai chịu được a? Quả thực ta cũng là căm tức không thôi, nhưng mà đối mặt với những tập kích không đầu không đuôi không hiểu ra sao này, ta cũng không có biện pháp nào hay, đành phải tìm Phác Lý Tạp Thập để hỏi rõ ràng.
" Phác Lý Tạp Thập, các ngươi bình thường hành quân cũng là một ngày ba năm trận tập kích như thế này sao?" Bần đạo căm tức hỏi.
" Đương nhiên không phải!" Phác Lý Tạp Thập cười khổ nói :" Thế giới dưới lòng đất cũng không có đội quân mạnh đến biến thái như của ngài vậy, nếu đổi lại là đội quân của ta bị hành hạ như thế đã sớm chết sạch sẽ. Nói thật, đến hiện tại chúng ta cũng chưa tổn thất một người nào, đây quả thực đã có thể gọi là kỳ tích rồi."
"Vậy ngươi không biết đây là có chuyện gì sao?" Bần đạo buồn bực nói :" Như thế nào chúng ta bị tập kích thường xuyên như vậy a?"
"Hẳn là có quan hệ đến nhân số đông của chúng ta." Phác Lý Tạp Thập thành thật hồi đáp.
"Nhiều người?" Bần đạo khó hiểu hỏi. "Nhiều người hẳn là an toàn mới đúng a? Tiểu cổ ma thú không phải thấy nhiều người sẽ bỏ chạy sao? Như thế nào trái lại còn chủ động tập kích chứ?"
" Đại nhân, đầu tiên, mặt đất nơi này bởi vì gần kế nham thạch nóng chảy dưới đất cho nên rất mỏng cũng rất không ổn định, chúng ta nhiều người đi như vậy, còn có Cự Nhân cao bảy thước đi theo, dĩ nhiên là dễ dàng xảy ra sự cố, đây là nguyên nhân chúng ta gặp phải nhiều thiên tai." Phác Lý Tạp Thập giải thích nói.
" Về phần ma thú tập kích cũng rất dễ giải thích, thế giới dưới lòng đất cuộc sống không đổi, ma thú trong đó giết phạt không ngừng, ở trong quá trình này, chủng tộc sức chiến đấu kém sẽ tập trung lại với nhay, cùng nhau đối địch. Cho nên ma thú của thế giới dưới lòng đất dưỡng thành một cái thói quen, chúng nó cân nhắc thực lực của đối thủ là chỉ nhìn vào số lượng, chúng ta nhiều như vậy cùng nhau hành động, tại trong mắt ma thú sẽ cho rằng sức chiến đấu đơn thể của chúng ta rất nhỏ yếu." Phác Lý Tạp Thập cười khổ nói :" Cho nên, ma thú xung quanh, chỉ cần phát hiện ra chúng ta thì toàn bộ đều tập kích."
"Cái bọn ngu ngốc không có đầu óc này." Bần đạo buồn bực mắng :" Chúng ta nhiều người như vậy, chỉ sợ trong phạm vi vài chục dặm ma thú đều dễ dàng có thể phát hiện hành tung của chúng ta, may mắn chúng nó đần độn phân nhau ra tới, chứ nếu cùng nhau tới, ta còn không tổn thất thảm trọng a?"
" Đại nhân, đây cũng là chuyện không có biện pháp a!" Phác Lý Tạp Thập vội vàng nói :" Chúng ta bình thường bất quả cũng chỉ là hoạt động tại xung quanh địa bàn của mình, cho dù là xuất chinh cũng đều là vẻn vẹn mang chút tinh nhuệ thôi, tình huống hanh quân quy mô lớn như ngài vậy cơ hồ không có."
"Sau này phải thay đổi rồi!" Bần đạo cười lạnh nói :"Ta chính là muốn dùng nơi này làm vận chuyển, nếu như cứ bị chúng nó quấy rối như vậy, ta còn có đường sống sao? Xem ra ta phải tích cực làm tốt công tác đả thông đường rồi."
Bần đạo nói xong, liền bắt đầu thay đổi đội hình hành quân, lần này ta như cũ kêu Ái Liên Na đi trước mở đường, sau đó thỉnh tộc trưởng Ải Nhân mang tinh nhuệ cản phía sau. Bần đạo cùng Cái Thứ ở chính giữa bảo hộ pháp sư yếu ớt. Khắc Lý cùng đại văn tử thì được ta phái đi ra ngoài, mục đích của bọn hắn chỉ có một, đem toàn bộ đội ngũ ma thú tới gần giết chết.
Quả nhiên, cao thủ xuất mã liền thu được hiệu quả to lớn, có bọn họ hai cánh bảo vệ, những đàn ma thú nhỏ này căn bản chưa tới gần đại quân liền toàn bộ bị giết chết, khiến cho đại quan cuối cung có thể nhàn rỗi một chút, không cần cả ngày phải lo lắng đề phòng. Bất quá, chỗ hại cũng là không ít, sức lực của Khắc Lý cũng có hạn độ a? Cả ngày cùng với đám ma thú lục, thất, bát cấp chiến đấu, hắn cũng chịu không nổi a? Ma lực tiêu hao thập phần nhanh, vài ngày sau, Khắc Lý liền bãi công, toàn bộ nhiệm vụ đều giao cho đại văn tử đi hoàn thành.
Bất quá, cũng may đại văn tử cũng không quan tâm mấy, thực lực của nó thật sự là quá bá đạo, dù sao sơ với Cái Thứ năng lượng còn cao hơn hai cái cấp bậc, hơn nữa phương thức giết chóc của nó là lấy công kích vào chỗ yếu hại là chính, so với Cái Thứ, Khắc Lý thì tiết kiệm nhiều ma lực hơn, cho nên mới thoải mái như thế. Nhưng thật ra đã nhiều ngày liên tục chiến đấu, khiến cho thu hoạch của chúng ta cũng là rất không nhỏ, không chỉ rèn luyện được đội ngũ, mà còn thu hoạch được rất nhiều ma hạch, da ma thú, coi như là chút an ủi nho nhỏ cho tinh thần.
Một ngày kia, chúng ta đi đến một mảnh đất rất trống trải, chuẩn bị cắm trại. Nơi này có một hồ nước rất lơn, diện tích khoảng một dặm, nước rất trong suốt, tuy nhiên chỉ nhìn thấy gần bờ hồ chứ không thấy đáy của nó. Nguyên nhân chính là hồ này sâu đáng sợ, thần thức của bần đạo tìm kiếm xuống dưới vài dặm cũng chưa thấy đáy, cũng đành buông bỏ.
Mọi người chạy một ngày, trên người đều là mồ hôi, cho nên đều muốn tắm rửa, sau khi ăn no nê, các pháp sư dùng pháp thuật xây dựng cho mỗi người một căn nhà gỗ, sau đó bản thân liền nhanh chóng vọt vào. Những nam nhân khác thì ở tại bên hồ múc nước tắm rửa. Đương nhiên cảnh giới là không thiếu được. Bần đạo cũng không tham dự vào, nhưng mà ta vẫn là ở tại bên hồ, nguyên nhân là ta đối với hồ này cảm giác có chút quỷ dị.
Sau khi tiến nhập vào thế giới dưới lòng đất, hồ nước sâu không lường được như vậy ta cũng gặp qua mấy cái, cũng chưa từng phát sinh vấn đề gì. Nước trong mấy hò này nhiều ít có một chút vị mặn nhàn nhạt, ta suy đoán, chúng nó rất có thể nối liền với biển khơi. Liên tưởng đến ma thú khủng bố trong đại dương, bần đạo liền cảm thấy trong lòng một trận không thoải mái, cho nên mới một mực nán lại bên hồ, sợ sẽ có cái gì ngoài ý muốn, nếu không phải là xung quanh không có nguồn nước, ta tuyệt đối cũng không đồng ý hạ trại ở nơi này, khổ sở chờ đợi nguy hiểm có thể tiến đến, thật sự là tự mình làm khổ mình a.
Ngay khi bần đạo còn đang ai oán thì đột nhiên một loại hàn ý nảy lên trong lòng của ta, không ổn, dường như thật sự là có phiền toái đến, bàn đạo quyết định thật nhanh, gầm lên :" Mọi người mau rời khỏi bờ hồ. Cự Nhân chắn ở phía trước, bố trí phòng ngự hộ bích, những người khác che trước cho pháp sư."
Mệnh lệnh của bần đạo quá đột ngột, khiến cho binh lính đang tắm rửa luống cuống tay chân một trận, ào ào cầm lên khôi giáp của mình hướng ra xa chạy. Về phần pháp sư thì càng xui xẻo, nhà gỗ của bọn họ bị chiến sĩ Ải Nhân chưa có tắm rửa ồ ạt phá hủy, sau đó cũng không nhiều lời, cũng không thèm nhìn tới, ôm lấy pháp sư trần truồng bỏ chạy.
Cũng may Tinh Linh pháp sư đến lần này đều là người đầy kinh nghiệm rất mạnh. Nhà gỗ sau khi bị phá, trên tay bọn họ liền khởi lên pháp trận, trên người cũng lập tức hiện lên ma pháp bảo hộ là đằng giáp thuật tạm thời chặn lại cảnh xuân vô hạn. Khi bị chiến sĩ Ải Nhân ôm chạy, bọn hắn lại không để ý xóc này, mạnh mẽ dụng ma pháp tạo cho mình một bộ quần áo phủ thân, cho nên ngoài trừ ban đầu có vài tiếng thét choi tai ra thì hành vi vô lý mạnh mẽ xông vào phòng tắm quả thực cũng không có khiến cho náo động quá lớn.
Sau khi pháp sư được hộ tống an toàn đi, tất cả đều ở trước mặt ta sắp hàng chỉnh tề, hơn nữa còn đem ma pháp hộ bích dựng lên. Mặc dù hiện tại vẫn còn chưa có bất kỳ động tĩnh gì từ dưới mặt đất, nhưng mà từ sự tín nhiệm đối với ta, đại quân phía sau vẫn như cũ là nhanh chóng ở trong tư thế chuẩn bị chiến đấu, nhìn thấy bộ hạ giỏi giang sắp xếp đội hình chỉnh tề như vậy, tuyệt đối là đội quân mà toàn bộ quan quân chỉ huy tha thiết mơ ước a, bần đạo cũng không khỏi lộ ra một tia mỉm cười đắc ý.
Bần đạo sở dĩ hạ lệnh báo động trước, là bởi vì ta cảm giác được tại sâu dưới đấy hồ đột nhiên xuất hiện một sinh mệnh thể cường hãn. Ma lực dao động cũng tương đối dữ dội, cơ hồ so với đại văn tử còn mạnh hơn một chút. Hơn nữa nó còn có thể thu liễm ma lực của mình dao động, theo ta được biết, đây chính là kỹ xảo phi thường cao minh. Nếu như không phải là ta dùng thần thức tìm kiếm, thì cho dù là đại văn tử đến đây, cũng khẳng định không phát giác ra nó.
Gia hỏa này vô thanh vô tức xuất hiện, lại lén lút lên mặt đất, chỉ sợ là cáo đi chúc tết gà, không có ý tốt. Cho nên ta mới vội vàng đem người bỏ chạy, bởi vì hồ này ít nhất cũng sâu mấy ngàn mét, nó muốn tại dưới đáy nổi lên, thật đúng là không phải sự tình đơn giản. Theo nó bắt đầu dao động, ta liền phát ra mệnh lệnh, mãi đến sau khi tất cả bộ hạ của ta đều tập hợp đủ chuẩn bị chiến đấu thì nó mới đi được một nửa.
Theo thời gian trôi qua, nó rốt cục tiếp cận mặt nước, chỉ thấy mặt hồ vô duyên vô cớ bắt đầu nổi lên từng trận gợn sóng, hơn nữa vị trí tung tâm bắt đầu có hơi hướng nhô ra về phía trước. Đặc thù rõ ràng như vậy, cho dù là ta không giải thích gì, mọi người cũng hiểu được là đã xảy ra chuyện. Gia hỏa ở dưới nước hiển nhiên là to lớn, gợn sóng theo việc nó trồi lên xuất hiện trong phạm vi mấy trăm thước mà nhìn, nó ít nhất cũng to gần trăm thước a!
Bần đạo rút ra được kết luận này liền lắp bắp kinh hãi, đây cũng quá lớn rồi, còn ngoài sức tưởng tượng. Ta vừa định kêu độc nhãn Cự Nhân hàng trước triệt thoái về sau, tuy nhiên đã chậm. Từ trong hồ nước đột nhiên có năm cái xúc tu như tia chớp vươn ra, xúc tu của nó giống như của bạch tuộc, màu trắng, có tính dai và rất dài, bộ phần chìa ra mặt nước dài chừng trăm mét, đường kính vài mé, thật sự là rất dọa người.
Các xúc tu này trên không trung đong đưa nhẹ nhàng, rồi trực tiếp hướng ma pháp hộ bích của Cự Nhân đánh tới. Chỉ nghe, binh, binh, bàng mấy tiếng nổ, ma pháp hộ bích do 200 độc nhãn Cự Nhân liên hợp thi triển đã bị nó phá vỡ. Bần đạo nhìn thấy mà choáng váng một hồi, ta đã quá coi thường gia hỏa này, nó không chỉ có thực lực cường hãn, chính là chỉ số thông minh cũng không thấp a, năm cái xúc tu này cơ hồ toàn bộ đều đập vào một điêm trên hộ bích, dưới sự công kích mạnh mẽ và liên tục như vạy, ma pháp hộ bích liền rất dễ dàng bị phá vỡ.
Không nghĩ tới cái tên súc sinh này ngay cả điều này cũng biết, quả thật yêu quái không nhìn tướng mạo a! Hộ bích của độc nhãn Cự Nhân là bị thủ xảo đập nát, cho nên bản thân bọn hắn chịu lực phản chấn cũng không phải rất mạnh, cũng không có khiến bọn hắn bị thương, nhưng mà đầu hoa mắt choáng một chút vẫn là nhất định có. Năm cái xúc tu thừa cơ hội này, trực tiếp cuốn lấy năm Cự Nhân, tính toán kéo vào trong nước hưởng thụ một phen.
Năm độc nhãn Cự Nhân này mặc dù thân cao đến bảy thước, thể trọng hơn mười tấn, nhưng mà trong mắt chủ nhân các xúc tu này, hiên nhiên chăng qua vừa vặn là một bữa tiệc lớn thôi. Xúc tu cự đại nhẹ nhàng quấn vào hông Cự Nhân, đem bọn hắn nhẹ nhàng đưa lên, kéo vào trong nước, quả thực so với ta bình thường chặt cây còn đơn giản hơn. Bất quá, bần đạo cùng chủ nhân những xúc tu này còn chưa chào hỏi mà đã muốn đi ăn chùa, có vẻ như là tìm lộn chỗ rồi?
"Trọng lực thuật, đằng mạn thuật! Đem người kéo trở về cho ta!" Bần đạo hướng Cái Thứ hét lên.
" Rống!" Cái Thứ kỳ thật cũng không cần ta phân phó nhiều hơn, liền trực tiếp động thủ.
Chỉ thấy các xúc tu đang cuốn quanh Cự Nhân đột nhiên dừng lại, tốc độ hướng lên lập tức ngừng lại. Xúc tu tuy rằng lực lượng đủ mạnh nhưng mà Cự Nhân dù sao không phải cỏ xanh a? Trên người năm Cự Nhân trang bị một thân bọc thép, thể trọng là gần đến trăm tấn, trọng lực thuật vừa thi triển ra, thì đã là nặng đến ngàn tấn. Năm cái xúc tu cũng đã là chịu không nổi, tuy rằng đem hết toàn lực, cũng chỉ là cầm cự mà thôi, không thể nâng lên cao được, chỉ có thể chậm chạp kéo về phía hồ nước.
Dù vậy, đám người chúng nhìn thấy tất cả đều trợn mắt, đây chính là sức nặng ngàn tấn a? Nó lại vẫn có thể miễn cưỡng di chuyển được, thật sự là rất biến thái. Nặng như vậy, cho dù là Cái Thứ cũng không chịu nổi a? Cho nên Cái Thứ liền có chút cảm giác bị kích thích, lập tức, nó lại gầm lên giận dữ một tiếng :" Rống!"
Tiếp theo liền thấy vô số thảo diệp cự đại từ trên mặt đất điên cuồng vươn về phía trước, trực tiếp đem Cự Nhân bị xúc tu quấn lấy bao trùm lại, sau đó mạnh mẽ kéo về bên phía chúng ta. Nguyên bản lực kéo của thảo diệp so với xúc tu không đáng kể, nhưng mà tại dưới trọng lực thuật, thảo diệp này liền trở thành một cọng rơm có thể đè chìm thuyền.
Vì thế, năm Cự Nhân lại được kéo đến trên mặt đất, tiếp theo, còn có các Cự Nhân khác cũng đều đến cùng nhau hỗ trợ, bọn hắn dưới phạm vi của trọng lực thuật cũng là bước đi chậm chạp, cũng may Cự Nhân cũng không ngốc, bọn hắn tay cầm tay, sau đó tiến lại gần bắt lấy năm tên Cự Nhân xui xẻo kia. Đến đây, chủ nhân xúc tu không còn chịu nổi nữa, lực lượng của nó lớn cỡ nào cũng không thể kéo 200 Cự Nhân xuống nước a? Huống chi thể trọng mỗi người còn được gia trì thêm trọng lực thuật.
Thấy tình thế không thể làm, gia hỏa này đã nghĩ buông xúc tu ra , sau đó lại tính đường khác. Nhưng mà, nó hiểu lý lẽ là tốt, nhưng mà phải qua một chút là đạo gia ta có cho hay không a? Bần đạo gần đây luôn bị đánh lén, còn tìm không thấy nơi để trút giận, cho nên cục tức cứ lớn dần. Nó còn dám làm trò với người của ta, đây không phải là tìm kích thích sao?
"Bắt lấy nó cho ta, đem tên hỗn đản này kéo lên, lão tử hôm nay muốn ăn hải sản!" Bần đạo giận dữ hét.
" Rống!" Trước hết đi vào trợ giúp là Thương Long Giác biến thân ngọc bích long, chỉ thấy một thân hình lục long cự đại triển động hai cánh, nhanh chóng bay tới, rồng chưa tới nhưng tiếng tới trước, tiếp theo sau chính là gia trì cự lực thuật, mẫn tiệp thuật cùng hồi xuân thuật. Lực lượng của 200 Cự Nhan lập tức liền tăng lên gấp hai, đây là tương đương vơi sức mạnh của 600 Cự Nhân, hiệu quả pháp thuật của ngọc bích long thật là khủng bố a!
" Bất quá, Thương Long Giác là rất tự mình biết mình, hắn cũng biết rất rõ lấy lực lượng của ngọc bích long mà nói, thật không so với Cự Nhân mạnh mẽ hơn nhiều, ma thú có thể cùng mấy trăm Cự Nhân thi kéo co, thật sự không phải là thứ hắn có thể trêu chọc. Cho nên, hắn cũng không có tự mình ra trận, mà là ở bên ngoài không ngừng dùng pháp thuật hỗ trợ. Hắn ở vị trí thích hợp trên mặt đất, dựng lên rất nhiều đại thụ chọc trời, để cho Cự Nhân có thể một bên ôm cây một bên lôi kéo xúc tu, hiệu quả như vậy so với hắn tự mình đi hỗ trợ còn muốn tốt hơn nhiều.
Dưới tác dụng của hồi xuân thuật, năm Cự Nhân bị năm xúc tu kia quấn chặt gần chết cũng chậm rãi khôi phục sức lực, liều mạng ôm lấy xúc tu. Vốn là những xúc tu này rất trơn trượt, nhưng mà thảo diệp Cái Thứ phóng thích còn bám trên đó, nhưng thảo diệp này có tác dụng thấm hút rất mạnh mẽ, dính chặt tại trên xúc tu, địa phương các Cự Nhân tiếp xúc chính là thảo diệp, cho nên bắt lấy rất chặt.
Thảo diệp giống như là nhựa cao su, đem Cự Nhân cùng xúc tu dính lại với nhau, khiến cho gia hỏa dưới nước giãy giãy nhiều lần cũng không thoát khỏi Cự Nhân ôm lấy. Cự Nhân phía sau cũng không cam chịu yếu thế, người sau ôm lấy người trước, cố ôm lấy xúc tu đang giãy dụa trong người, chỉ chốc lát sau năm cái xúc tu đã đều dã dính chặt trong người Cự Nhân.
Đây vẫn chưa xong, Cái Thứ cũng nhất thời hứng khởi xông tới, trực tiếp chộp vào trên một cái xúc tu mà Cự Nhân ôm ít nhất, cùng gia hỏa dưới nước bắt đầu kéo co một trận. Đại Địa Chi Hùng là ma thú nổi danh về lực lượng của bản thân, hơn nữa có gia trì của cự lực thuật, lực lượng quả thật là càng khủng bố, không thể hình dung a. Xúc tu to mấy thước có xu thế bị nó kéo đứt, nhưng mà gia hỏa dưới nước khăng khăng không có đi lên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Thời khắc mấu chốt, đại văn tử rốt cục chạy về. Bần đạo trong lòng vui vẻ, hô :"Xúc tu dưới nước của nó khẳng định là đang cầm thứ gì, ngươi đem xúc tu trong nước bẻ gãy, lại cho nó một cái phiêu phù thuật, ta vẫn là không tin, đồ hỗn trướng này không lên."
Đại văn tử vừa nghe liền lập tức làm theo. Chỉ thấy nó thân hình chợt lóe liền đi tới trên mặt hồ, cái chân dài nhỏ khua một trạn, còn niệm động chú ngữ, hiển nhiên cũng là lấy ra thủ đoạn tăng cường của mình. Tiếp theo sau, nó vung lên hai chân trước, lập tức trên trên chân của nó xuất hiện một đạo phong nhận cự đại, trực tiếp hướng trong nước phi xuống.
Đối phó ma thú mạnh như vậy, pháp thuật bình thường chẳng khác nào là gãi ngứa, cho nên, đại văn tử không thể không dừng lại chậm rãi thi triển pháp thuật tăng cường.