"Xem ra, con đường về nhà vẫn còn rất gian nan." Bần đạo bất đắc dĩ phải thừa nhận thực tế.
"Thế nhưng tiền đồ lại rất sáng lạn." Vong Ưu sửa sang mái tóc bị gió thổi loạn, híp mắt nói: "Chẳng qua là hiện tại chúng ta đang thiếu hụt một thứ chính là thời gian."
"Không sai, chỉ cần mười năm sau, trong ba người chúng ta ai cũng có thể chống lại Thiên Sứ tám cánh, trong vòng trăm năm, chúng ta tất nhiên có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thậm chí còn cao hơn." Athena cười lạnh nói: "Đến lúc đó, hừ, ba người chúng ta dù có phải chống lại Jesus cũng có sức đánh một trận rồi." Athena nói câu này có ý tứ là đánh không lại cũng có thể chạy thoát.
"Nhưng ai biết trong đám người chim kia có mấy tên Jesus ?" Bần đạo cười khổ nói: "Cho nên, chúng ta tốt nhất vẫn nên nghe kỹ rồi đánh, lại nghe kỹ rồi lại động thủ lần nữa, nếu không có sư phụ của ta làm chỗ dựa, ít nhất trong vòng ngàn năm, chúng ta đấu không lại Jesus cái tên biến thái kia."
"Xem ra chúng ta cần một người có thể xâm nhập vào trong đội ngũ địch nhân ở dưới lòng đất rồi." Vong Ưu cười hắc hắc xấu xa nhìn ta ta cùng nhau ném ánh mắt về hướng Athena.
"Ai dà!" Athena buồn bực nói: "Thật là xui xẻo, làm sao lại là ta rồi? Chẳng lẽ sau này ta phải a dua nịnh hót những tên nhìn là ác tâm kia sao?"
"Ha hả, đại khái không cần đến thế, ngươi chỉ cần tăng lên thực lực, tự nhiên sẽ có người chú ý đến ngươi. Hoàn toàn không cần thiết đi nịnh nọt ai, ngươi thích hợp với vẻ cao ngạo kia hơn, như vậy mới có thể phù hợp với diễn xuất của bọn họ." Vong Ưu cười nói: "Lấy năng lực của ngươi, ta tin tưởng rất nhanh là có thể đi sâu vào hàng ngũ cao tầng của bọn họ."
"Cũng không cần quá cao. Chỉ cần nghe cho rõ ràng lai lịch cụ thể người chim là thành công, nhất định phải rõ ràng tại sao các Vị Diện đều có người chim, hiện tại bọn họ chinh phục các Vị Diện có mục đích gì?" Bần đạo lo lắng nói: "Chỉ cần có thể làm cho rõ ràng, nàng liền có thể trở về. Nơi đó quá nguy hiểm, ta không yên lòng chút nào."
"Không cần lo lắng." Athena cười nói: "Chúng ta liên lạc qua tâm hồn, cho dù là Jesus biến thái kia cũng không thể phát hiện được. Ta không có việc gì đâu, hơn nữa nếu thật sự không ổn, ta còn có Tâm Tâm Tương Ấn ở thời điểm mấu chốt chạy về tới đây mà, cho nên an toàn của ta là hoàn toàn không cần thiết lo lắng."
"Không chắc lắm!" Bần đạo phản bác: "Hai kiện thần khí kia từng bị chủ thần bọn họ nhìn thấy qua, ta hoài nghi hắn đã biết thân phận của nàng, dù sao thì hai kiện thần khí này chỉ có một mình nàng sở hữu, hơn nữa thần cách mạnh mẽ như nàng là rất hiếm thấy. Chẳng qua không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Không chỉ chuyển sinh nàng trở thành Thiên Sứ, còn dâng hai kiện thần khí lên cho nàng, chẳng lẽ hắn không biết thân phận chân thật? Hay là hắn có mưu đồ khác?"
"Có phải là bọn họ cố ý để cho Athena đi ra ngoài, mục đích là hấp dẫn chúng ta lộ diện, sau đó một lưới bắt hết cả?" Vong Ưu lo lắng nói.
"Mặc kệ nó!" Athena bất cần nói: "Khả năng này không cao. Bởi vì nếu là như thế, hắn hiện tại đã phải xuất hiện rồi."
Nghe nàng vừa nói như thế, ba người chúng ta lập tức khẩn trương nhìn chung quanh, chỉ thấy vạn dặm trời trong xanh, không có một tia dị thường nào. Xem ra chúng ta quá lo lắng rồi, lúc này mới nhìn nhau cười một tiếng. Athena cười nói: "Xem ra khả năng này không đúng. Như vậy thì phải có nguyên nhân khác rồi."
"Ừ, ta nghĩ. Địa bàn Thiên Sứ khẳng định to lớn đến mức không có biên giới rồi, như vậy bọn họ sẽ phân vùng thống trị, các ngươi nói có hay không có khả năng, vị chủ thần trông coi Vị Diện này có mâu thuẫn với Jesus, hắn muốn lợi dụng chúng ta đi làm một vài thứ đặc thù không thể nhận ra bằng mắt?" Bần đạo nói ra suy đoán.
"Có thể có, có lẽ phía trên bọn họ còn có chủ quản cao cấp hơn ra quy định không cho bọn họ phát sinh trường hợp chiến đấu lẫn nhau, cho nên bọn họ sẽ lợi dụng chúng ta đi đả kích đối thủ của mình." Vong Ưu bổ sung: "Điều này cũng chỉ là một khả năng trong đó, đồng dạng có thể còn có rất nhiều đầu mối khác. Chúng ta biết được tài liệu tin tức quá ít. Không có cách nào cho ra phán đoán chuẩn xác được. Thế nhưng, ta tin tưởng ít nhất là hiện tại chúng ta tạm thời an toàn ."
"Ừ, ta cũng đồng ý điều này." Bần đạo gật đầu nói: "Như vậy thì dễ làm. Ba chúng ta phân công ra vậy. Athena chịu trách nhiệm thu thập tài liệu, chúng ta sau này không có chuyện gì tốt nhất không nên liên lạc với nhau, còn phải giả bộ ra vẻ đối địch với bọn họ, việc này ta không nói cẩn thận thì các ngươi cũng hiểu đúng không?"
"Được rồi." Athena bất đắc dĩ hai mắt u buồn nhìn ta, nói: "Thật lòng ta không nỡ rời xa ngươi!"
"Ta cũng vậy." Bần đạo cũng rất đau lòng nói.
"Được rồi, chờ ngươi trở lại, ta sẽ mang hắn cho ngươi độc chiếm mười năm được chưa?" Vong Ưu trêu chọc.
"Ha hả, đây là ý kiến không tệ lắm." Athena một lời đồng ý luôn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Khụ, khụ." Bần đạo lúng túng ho khan một tiếng, nói tiếp: "Về phần ta và Vong Ưu thì ngoại trừ tăng cường tu vi, chuyện tình chủ yếu nhất chính là chiêu binh mãi mã, tận lực thu nhận thuộc hạ có thực lực mạnh mẽ, trên đại lục tìm không được, chúng ta phải đi những Vị Diện khác tìm kiếm. Tóm lại, chúng ta nhất định phải thành lập được một quân đoàn võ trang cường hãn."
"Không sai, phải có sức mạnh rồi mới có chính quyền, lời này thật sự quá đúng." Vong Ưu oán hận nói: "Ban đầu nếu như trên tay chúng ta có một quân đoàn cường hãn…, hừ, chúng ta sẽ không cần chuyển sinh tới đây rồi. Sớm làm một chút, nhanh chóng thu thập đám người chim kinh tởm kia."
"Tốt, đã như vậy, chúng ta chia nhau ra hành động." Athena nói: "Ta đi trước, ngày hôm nay từ biệt thật không biết khi nào mới có khả năng gặp lại đây."
"Cái này cho ngươi." Vong Ưu trả lại Chiến Tranh Quyền Trượng cho Athena, nói: "Vũ khí của ngươi đã phơi bày ra ánh sáng rồi, nếu như ta giữ nó trong tay ngươi sẽ bị hoài nghi ."
"Ừ." Athena tiện tay nhận lấy cất vào hư không.
"Cái này cho ngươi." Bần đạo vừa nói, lấy ra một viên đan dược màu vàng luyện từ quả táo vàng, nói: "Ta phá một quả táo vàng luyện ra được tổng cộng 12 viên, đúng lúc chia ra mỗi người bốn viên. Ài, ban đầu ta khuyên ngươi giữ lại quả táo vàng, ngươi lại tự mình ăn hết cả, còn dựa dẫm vào phần của ta nữa chứ. Hiện tại không còn quả nào, hối hận không?"
"Ta mà thèm hối hận sao? ta dù có giữ lại cũng không mang đến đây được, không công tiện nghi cho mấy tên khốn kiếp kia." Athena cười tươi nhận lấy, nói: "Có nó, ta có thể sẽ nhanh chóng đột phá rồi, hì hì, lão công thật tốt ." Vừa nói, nàng thuận tiện hôn ta thật sâu. Bần đạo biết đây là nụ hôn ly biệt. Bởi vì có Vong Ưu ở một bên, không thôi ta sẽ toàn tâm toàn ý "đáp trả" Athena rồi. Cho đến khi Athena từ trong ngực ta hóa thành một đạo kim quang biến mất, ta mới thanh tỉnh lại.
"Lão công, ngàn vạn lần đừng quên ta." Athena trước khi đi thanh âm còn phảng phất vọng lại trong lòng ta.
"Được rồi, chúng ta cũng nên trở về thôi." Vong Ưu kéo tay ta nói.
"Hiện tại chúng ta đi đâu?" Bần đạo thuận miệng hỏi.
"Dựa theo kế hoạch sớm định ra, trước tiên chúng ta hẳn là phải đi hội hợp với hải quân. Sau đó trở lại Đại Hán điều dưỡng lại một thời gian. Chúng ta nên sẽ hoạch định bước kế tiếp cho tương lai." Vong Ưu hồi đáp.
"Đi trước hội hợp với hải quân, sau đó ta dẫn ngươi ra biển tầm bảo." Bần đạo ngay sau đó cười gian nói: "Ta lừa gạt được tấm tàng bảo đồ (bản đồ kho báu) cũng tới lúc dùng rồi."
"Tàng bảo đồ?" Vong Ưu hai mắt sáng lên, gấp gáp nói: "Tàng bảo đồ của ai? Lấy ra ta xem."
"Là tàng bảo đồ của vương thất Tạp Đặc vương quốc, hắc hắc, ta từ trong miệng tên quốc vương xui xẻo kia lấy được tin tức, sau đó từ tay bộ hạ của hắn lấy được bản đồ này." Bần đạo vừa nói, vừa làm lấy tàng bảo đồ ra đưa cho Vong Ưu.
"Biết có bao nhiêu bảo tàng không?" Vong Ưu vừa cầm lấy bản đồ nghiên cứu cẩn thận, vừa hỏi ta tình huống cụ thể.
"Nghe Tạp Đặc quốc vương nói, hắn đã lấy đi hơn phân nửa. Thế nhưng còn dư lại một nữa kia phần lớn là trang bị ma pháp quý trọng. Giá trị không hề thua kém những thứ mà hắn đã lấy đi." Bần đạo đắc ý nói: "Biết hắn lấy đi mấy thứ kia có giá trị bao nhiêu không?"
"Tạp Đặc và các ngươi xảy ra chiến tranh ta biết, cho nên quân phí Tạp Đặc ta cũng rõ ràng, tuyệt đối không ít hơn ba trăm triệu." Vong Ưu tự tin nói.
"Ha hả, không sai. Nàng nói khoản quân phí xem như gần đúng rồi." Bần đạo mỉm cười nói: "Nhưng mà nàng không có tính đến khoản tiền mà bọn họ dùng để dâng lên cho Giáo Đình, còn có một khoản bọn hắn tiêu xài lung tung nữa, ít nhất cũng trên 2 trăm triệu."
"Mới có một năm mà vương thất Tạp Đặc có thể tiêu xài nhiều tiền như vậy?" Vong Ưu lấy làm kinh hãi, nổi giận mắng: "Thật là một đám phá của mà."
"Cho nên mấy thứ còn dư lại. Chúng ta kiên quyết không thể để cho bọn hắn lãng phí." Bần đạo đại nghĩa lẫm liệt nói: "Chúng ta phải lấy hết dùng vào việc tối trọng yếu, tỷ như phát triển quân bị. Khà khà."
"Ừ, có số tiền kia. Hơn nữa, có khoáng sản thế giới dưới lòng đất, tiềm lực chúng ta phát triển là không thể đoán được." Vong Ưu cười nói.
"Đó là dĩ nhiên, ta nuôi một đống lớn thuộc hạ và quân đội như vậy, chính là vì sau này có thể nhanh chóng phát triển. Thế nhưng nàng cũng biết, đánh nhau thì ta lành nghề, nhưng mà trên phương diện thống trị quốc gia, ai dà, ta có thể không xong rồi. Vẫn phải nhờ nữ thần Trí Tuệ ra tay thôi." Bần đạo cười nói.
"Không nên khiêm nhường quá mức. Chàng đã làm tương đối xuất sắc rồi." Vong Ưu khích lệ ta: "Một mình chàng mặc dù không được, nhưng mà chàng rất biết lựa chọn thuộc hạ, ta nghe nói, khi chàng đang cần phát triển quân đội thì hoàn toàn dựa vào Mân Nhi, thống trị các địa phương thì dựa vào Phù Nghê Nhã - công chúa vong quốc. Các nàng một văn một võ, coi như là phụ tá đắc lực của chàng rồi. Nhiêu đó còn chưa tính, chàng lại hao tổn tâm cơ mang cả Âu Dương Nhược Lan về nhà, có phải đã coi trọng năng lực của nàng ta?"
"Hắc hắc, ta làm gì có hao tổn tâm cơ, không nên oan uổng ta đây người tốt nha? Ta là chân tâm thật ý cứu tánh mạng cho nàng ta." Bần đạo lẽo lự phản bác.
"Ừ?" Vong Ưu dùng một ánh mắt hoàn toàn không tín nhiệm nhìn chằm chằm ta.
"A, dĩ nhiên, đối với tài hoa của Âu Dương tiểu thư, ta cũng rất ngưỡng mộ." Bần đạo cười khổ nói: "Người bên cạnh ta có thể nói là người người đều là tinh anh, mặc dù ngoài mặt bởi vì có ta mà vừa nói vừa cười, lăng nhăng một chút. Nhưng mà tất cả đều có ngạo khí từ tận trong lòng, khiến cho các nàng không ai phục ai, hiện tại hết thảy tạm thời thuận lợi, cần phải chờ đợi quan sát trong thời gian dài nữa, ta sợ rằng các nàng khó tránh khỏi sinh ra mâu thuẫn."
"Cũng là hoạ từ trong nhà mà ra, đối với một thế lực cường đại có lẽ địch nhân bên ngoài sẽ dễ dàng chiến thắng, thế nhưng thường thường hoàn toàn có thể tự hủy từ trong nội bộ tranh đấu." Bần đạo nhíu mày nói: "Ta và nàng đều là người tinh thông lịch sử, chuyện như vậy quả thực là rất thường thấy, cho nên ta không thể không phòng."
"Ừ, chàng nói rất đúng, chẳng lẽ chuyện đó và Âu Dương Nhược Lan có quan hệ?" Vong Ưu đã hơi hiểu ra nói: "Tiểu cô nương này cũng là người rất có khả năng."
"Há chỉ đơn giản là có khả năng thôi, nàng ta quả thực chính là trời sinh "chính ủy", chuyên chơi trò chính trị." Bần đạo cười nói: "Nàng ta đối với vấn đề mâu thuẫn nội bộ quả thực là sở trường. Nói như thế nào đi nữa, nàng ta tựu giống như có một loại trời sinh mị lực, có thể làm cho tất cả những người nói chuyện với nàng, trong lúc vô tình sẽ đón nhận ý tưởng của nàng. Thử nghĩ xem, ba đại đế quốc mâu thuẫn với nhau nặng nề, nhưng mà bị nàng ta khống chế lại có thể đoàn kết thành một mối đánh ta một trận chiến hoành tráng kia. Nếu không phải ta quỷ kế đa đoan, khẳng định sẽ ăn một bữa thua thiệt to rồi."
"Không sai. Tiểu cô nương này dường như là rất thích hợp làm chính trị. Ta và Athena đều là người cao ngạo lại bị nàng nói mấy câu nhanh chóng thân mật quan hệ. Nếu như nàng có ý lấy chúng ta ra chơi trò gì đó, có thể sẽ dễ dàng tiêu trừ dần dần mâu thuẫn giữa những thuộc hạ của chàng, thắt bọn họ lại thành một sợi dây thừng bền chắc, phát huy ra lực chiến đấu lớn nhất ." Vong Ưu gật gật đầu nói: "Theo như phương diện này mà nói, tác dụng nàng phát huy ra sợ rằng so với Mân Nhi, một mãnh tướng đơn thuần còn lớn hơn."
"Đúng vậy. Đặc biệt là sau này, chúng ta khẳng định còn phải giao thiệp với nhiều chủng tộc cường đại, có Nhược Lan ra mặt, tin tưởng rằng chúng ta có thể đạt được càng nhiều bằng hữu. Nói như vậy, chẳng khác nào tìm cho đám người chim càng nhiều địch nhân." Bần đạo cười gian nói: "Như thế xem ra, nàng còn là một nhân tài có thiên phú làm quan ngoại giao nha."
"Chàng nhaa..a, rõ ràng cái gì cũng đã tính toán trước tốt lắm rồi." Vong Ưu cười nói: "Vậy chàng an bài cho ta vị trí gì đây?"
"Tham mưu trưởng." Bần đạo trả lời ngay: "Trí Tuệ nữ thần tự nhiên là phải động não, thế nhưng, xét thấy Tư lệnh ta đây tương đối lười biếng. Nàng chỉ cần vất vả thêm một chút, thay ta điều động nhân sự, quyền to ta giao cho nàng hết. Hắc hắc."
"Vậy còn Athena?" Vong Ưu hỏi.
"Nàng là phó tư lệnh, chủ yếu dùng trong chiến đấu, đáng tiếc hiện tại bị buộc thành nhân viên nằm vùng kiêm nhiệm tình báo rồi, cho nên vị trí này tạm thời để trống." Bần đạo cười nói: "Hiện tại tập đoàn của chúng ta trên căn bản đơn giản đã hình thành hình thức ban đầu. Ái Liên Na là cận vệ trưởng của chúng ta, ba tỷ muội Tử La Lan là hầu gái của chúng ta. Mân Nhi, Thất công chúa, Hương Hương ...vân...vân là thủ trưởng quân đội của chúng ta. Phù Nghê Nhã chủ quản hậu cần. Khà khà, thấy thế nào? Đội hình đủ xa hoa chưa? Thu thập Giáo Đình nhất định không thành vấn đề, dù có là người chim ta cũng không để vào mắt."
"Tại sao?" Vong Ưu đột nhiên cười cười nhìn ta hỏi: "Hình như chàng tìm thuộc hạ toàn đi tìm mỹ nữ về vậy nhỉ?"
"A, việc này..." Bần đạo lúc ấy bị hỏi khó mà trả lời. Chỉ biết cười khổ nói: "Này…này… Quân đội chúng ta tạo thành đúng là hơi trùng hợp một chút. Cũng không phải ta không cần nam nhân, chẳng qua là tạm thời không có nhắc tới mà thôi. Giống như người của Long gia cũng là nam nhân mà, Tạp La kia là trưởng nhánh quân đội Cuồng Chiến Sĩ, không phải là nữ chứ? Khắc Lý sau này có thể xây dựng quân đoàn pháp sư, khẳng định cũng là nam nhiều nữ ít, cái này là hiển nhiên rồi."
"Nhưng mà toàn bộ nhân vật trọng yếu, tại sao ~~!" Vong Ưu vừa muốn hỏi tiếp đã bị ta cắt đứt.
"Chân chính trọng yếu cũng chỉ có ta, nàng cùng Athena." Bần đạo nghiêm trang nói với nàng: "Bất luận như thế nào, các nàng vĩnh viễn là người mà ta yêu thích nhất."
"Miệng lưỡi trơn tru." Vong Ưu vẻ mặt u oán nhìn ta. Sau đó từ từ ghé đầu tựa trên ngực ta, nhẹ nhàng nói, "Nhưng mà ta lại thích nghe. Được rồi, ta không hỏi chàng thêm nữa. Bởi vì ta biết tâm của chàng."
"Biết là tốt rồi." Bần đạo thở phào nhẹ nhỏm, sau đó nhanh chóng chuyển sang đề tài khác, hỏi: "Đúng rồi, vật này nàng xem hiểu không? Ta biết nó, nhưng nó không nhận ra ta."
"Ha hả, ta năm xưa thích nhất là hàng hải, tấm bản đồ biển này mặc dù vẽ khá mơ hồ, tuy nhiên nó không lừa được ta." Vong Ưu tự tin nói: "Tấm tàng bảo đồ này ở cách vị trí hiện tại của chúng ta về phía nam, ước chừng hơn nửa tháng hành trình."
"A? Đây không phải là cách Uy Khấu không xa sao?" Bần đạo vội vàng hỏi.
"Đúng thế, khoảng cách với Uy Khấu đảo chỉ có hành trình hơn 20 ngày mà thôi." Vong Ưu hỏi: "Bên Uy Khấu kia rốt cuộc chàng tính thế nào ?"
"Ha ha, ta đương nhiên là muốn "ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi" rồi." Bần đạo cười nói.
"A, vậy chàng định chuẩn bị làm cụ thể thế nào?" Vong Ưu hỏi: "Ta dường như thấy chàng cho tới bây giờ không có tính toán phái đại quân đi qua đó?"
"Phái quân đội?" Bần đạo cười gian nói: "Đó là hành động ngu ngốc, nàng biết nơi đó có đồ vật gì không?"
"Không biết, cho nên mới hỏi chàng mà?" Vong Ưu bất mãn nói.
"Nơi đó có một sinh vật cường đại từ địa ngục tới, thực lực xấp xỉ Thiên Sứ sáu cánh, thậm chí còn mạnh hơn, hắn từng thi triển qua một siêu cấp cấm chú tạo thành biển động, phá hủy hơn phân nửa chiến hạm của liên quân Thánh Chiến. Không giết chết được hắn, nàng nói ta phái ra bao nhiêu quân đội tới không phải là hiến mạng cho hắn sao?" Bần đạo cười nói.
"Thế thì liên quân Giáo Đình làm sao còn dám đi tới? Chẳng lẽ bọn họ không biết sinh vật địa ngục tồn tại ở đó? Không có khả năng đó nha?" Vong Ưu nói: "Theo ta được biết, Giáo Hoàng cũng không phải là người ngu ngốc, cấm chú lớn như vậy xảy ra hắn còn có thể không biết chuyện gì?"
"Giáo Đình đã sớm biết." Bần đạo cười nói: "Nếu như ta không có đoán sai, bọn họ nguyên bản định tìm ra sinh vật địa ngục kia, rồi mời Thiên Giới xuất thủ, trong bảy vị Thiên Sứ sáu cánh chỉ cần đi ra hai người là đủ để giết chết cái tên kia rồi. Khà khà, đáng tiếc chính là kế hoạch không nhanh bằng biến hóa. Hiện tại Thiên Sứ sáu cánh bị ta đánh rớt ba tên, bốn tên còn lại thì không thể truyền tống bất kỳ Thiên Sứ sáu cánh nào tới nữa."
"Như vậy, Giáo Đình rất có thể đành phải lui binh rồi." Vong Ưu ngay sau đó tiếp lời: "Ha hả, nếu như bọn họ rời đi, chúng ta vừa lúc nhân cơ hội chiếm cứ toàn Uy đảo. Một sinh vật địa ngục cấp bậc Thiên Sứ sáu cánh còn không đặt vào trong mắt chúng ta mà. Ha hả, Giáo Đình trồng trọt, chúng ta hái dưa, chuyện tình ngồi không hưởng tiện nghi chúng ta không thể bỏ qua nha!"
"Ha hả, đó là dĩ nhiên." Bần đạo cười đắc ý nói: "Ta đã phái thủ lĩnh Phác Lý Tạp Thập quân đội Ám Dạ đi tới, chính là để cho hắn thám thính tình hình Giáo Đình."
"Ài, ta bữa giờ tự hỏi, chàng cũng không phải là người hẹp hòi làm sao chỉ vì chuyện nhỏ như vậy mà đưa hắn đi xa quá. Thì ra mục đích của chàng là ở chỗ này." Vong Ưu cười nói: "Không đúng, chàng lúc ấy còn chưa biết Thiên Sứ sáu cánh đuổi giết chúng ta bị tổn thất rớt ba mà? Có phải hay không lúc ấy còn có tính toán khác?"
"Ừ, ta lúc ấy cho rằng Thiên Sứ sáu cánh sẽ đến hai người, trên số lượng sẽ tạo thành ưu thế đối với sinh vật địa ngục. Cho nên ta sớm tìm trợ thủ cho sinh vật địa ngục, ha hả, gã trợ thủ kia nàng cũng sớm đã nghe ta nói rồi." Bần đạo cười nói.
"Sương Chi Ai Thương?" Vong Ưu vui vẻ nói: "Chàng quả nhiên không hỗ là Quân Thần âm hiểm mà!"
"Hắc hắc, quá khen rồi." Bần đạo cười nói: "Trận chiến lớn như vậy, rất dễ dàng để cho Sương Chi Ai Thương hút đủ năng lượng, do đó Đại chủ quân khi đó sẽ hiện ra. Khí tức tên kia ta từng cảm giác qua, hẳn là người từ Địa ngục tới, trong tình hình bình thường cùng là cường giả từ Địa ngục sẽ không phát sinh tranh đấu, bọn họ sẽ liên thủ chống lại hai Thiên Sứ, tuyệt đối là một trận oanh chấn thiên hạ nha!"