Được rồi, ta len lén nói cho ngươi nghe nha" Lệ Nhược Nhã mỉm cười nhìn Âu Dương Nhược Lan, lập tức nhẹ giọng nói: "Ta nhớ rất rõ ràng là lúc trước vừa mới trở thành Thiên sứ sáu cánh, từng đi theo chủ Thần của ta là Thiên sứ mười hai cánh Da Hòa Đức, cùng nhau thảo phạt qua một vị lĩnh chủ tại Địa ngục thâm uyên – lĩnh chủ Thâm Uyên Độc Hoàng Long, hắn là người lớn nhất tại sâu bên trong độc vực"
"Tuy rằng Thâm Uyên Độc Long Hoàng thực lực so với Thiên sứ mười cánh chỉ mạnh hơn một chút, còn xa xa không phải là đối thủ Thiên sứ mười hai cánh Da Hòa Đức, nhưng hắn lại hoàn toàn chiếm cứ lợi thế địa hình. Tại sau khi hắn dẫn dắt toàn bộ bộ hạ thối lui về độc vực sâu, chúng ta mặc dù binh nhiều tướng mạnh, thực lực hùng hậu, nhưng lại là vẫn không thể làm gì được bọn họ, cuối cùng chỉ có thể vô công mà lui thôi" Lệ Nhược Nhã giọng tiếc nuối nói: "Trên thực tế, chướng ngại lớn nhất của chúng ta chính là một lượng lớn độc thủy chết tiệt"
"Có thể nói cụ thể một chút đi?" Âu Dương Nhược Lan lại hỏi tiếp. Kỳ thật đây là nàng thay ta hỏi, mặc dù Lệ Nhược Nhã vẻ bên ngoài là len lén nói cho Nhược Lan biết, nhưng mà thanh âm của nàng thì không nhỏ chút nào, hơn nữa khẳng định nàng cũng biết rằng, đối với chúng ta đều là cao thủ mà nói, thanh âm của nàng cơ hồ như là vang lên tại bên tai chúng ta một cách rõ ràng. Hiển nhiên, chẳng qua đây là phương thức mà Lệ Nhược Nhã hướng chúng ta thỏa hiệp mà thôi.
"Những độc thủy này chỉ cần dính vào trên người, cho dù là Thiên sứ sáu cánh cũng không chịu nổi, phải cấp tốc chữa trị mới có thể bảo được mệnh, còn đối với Thiên sứ tám cánh cũng ảnh hưởng rất nhiều đến sức chiến đấu" Lệ Nhược Nhã nhíu mày nói: "Độc vực cực lớn này mặc dù gọi là vực sâu, nhưng trên thực tế nó như biển rộng mênh mông vậy, hơn nữa sâu không thấy đáy, và còn có vô số sinh vật cường hãn sinh hoạt tại bên trong đó"
"Lúc ấy toàn bộ Độc Long cũng đều ẩn núp ở bên dưới độc vực sâu độc hải, chúng ta bắt buộc phải xâm nhập xuống dưới và cùng chiến đấu với bọn họ. Chỉ cần ma pháp Hộ Bích dùng để ngăn cách độc thủy bị đánh vỡ, lập tức chúng ta sẽ bị độc thủy bao phủ. Ai…! Không biết bao nhiêu chiến hữu cứ như vậy chết một cách hồ đồ ở nơi đó" Lệ Nhược Nhã thở dài nói: "Tình cảnh kia thật sự là đáng sợ"
"Tỷ tỷ ngươi làm thế nào thoát ra được?" Âu Dương Nhược Lan khẩn trương hỏi.
"Lúc ấy vận khí của ta rất tốt, vừa mới đi xuống liền cùng đánh nhau với một đám sinh vật biển và bị trọng thương sau khi giết hắn, chính bản thân ta mặc dù đã bị độc thủy xâm nhập, nhưng mà vẫn còn có thể giãy dụa đi lên nhận trị liệu" Lệ Nhược Nhã nói tiếp: "Mà con động vật biển đó rất mạnh mẽ a, làm ta hao phí rất nhiều công lao. Ta bằng vào biểu hiện xuất sắc lần đó, mới được cắt cử đến nơi này làm người quản lý"
"Ai! Lúc ấy cùng đi lên với ta còn có đồng bạn cùng nhau đi, sự thật thực lực của ta cường đại hơn bọn họ một chút. Chính là một điểm này khiến ta kiên trì nổi lên mặt nước nhận trị liệu, nhưng mà bọn họ thì hoàn toàn tiêu vong" Lệ Nhược Nhã lắc lắc đầu thở dài nói: "Ta chính là tại thời khắc kia liền ý thức được tầm quang trọng của thực lực, cho nên trải qua nhiều năm sau này, ta cái gì cũng không làm, chỉ một lòng một dạ tu hành, bởi vì ta sợ, ta sợ sẽ bị giết chết tại trong chiến đấu"
"Tỷ tỷ, không phải là Thiên sứ đều bất tử sao?" Âu Dương Nhược Lan kỳ quái hỏi: "Không phải các ngươi còn có Chuyển Sinh Trì đó mà?"
"Chuyển Sinh Trì không phải là vạn năng, ngươi ít nhất cũng phải bạo trụ được linh hồn của chính mình mới có thể được. Tại bên trong các vị diện chiến tranh, ta đã gặp qua rất nhiều thủ đoạn có thể hủy diệt linh hồn của chúng ta, khiến cho chúng ta ngay cả cơ hội chuyển sang kiếp khác cũng đều không có" Lệ Nhược Nhã đột nhiên do dự một hồi, cuối cùng vẫn không nói ra điều gì nữa.
Nhưng mà vẻ mặt của nàng lại không thể lừa qua được quỷ nha đầu Âu Dương Nhược Lan a? Nhược Lan cân nhắc một hồi đối với lời nói của Lệ Nhược Nhã, sau đó nhãn châu xoáy động, nhất thời hiện lên ý tưởng, lập tức hỏi: "Vì cái gì tỷ tỷ nói đồng bạn của ngài nhất định là hoàn toàn biến mất vậy? Chẳng lẻ linh hồn bọn họ cũng không trở về được sao?"
"Ai…!" Lệ Nhược Nhã phát ra một tiếng thở dài, trong ánh mắt lại toát ra vẻ vô hạn thương cảm, mà vẫn không nói gì.
Âu Dương Nhược Lan nhìn thấy biểu lộ này của nàng thì như thế nào lại không biết bên trong có ẩn tình? Cho nên nhanh nhạy mềm giọng như cầu, nói: "Tỷ tỷ, tỷ tỷ tốt của ta ơi, ngươi nói cho ta biết mọt ti tí đi ha"
"Ai!" Lệ Nhược Nhã tuy rằng không muốn chút nào, nhưng lại nhịn không được nhõn nhẽo của Âu Dương Nhược Lan. Đành phải bất đắc dĩ nói: "Độc thủy này tại bên trong địa ngục là do tích lũy lệ khí và hình dạng vật dơ bẩn qua vô số năm mới kết thành, ngoại trừ cực độc đưa người vào chỗ chết ra, còn mang theo nguyền rủa (trớ chú) cực kỳ cường hãn, và nguyền rủa này có thể tác dụng lên linh hồn. Các Thiên sứ sau khi bị độc mà chết, ngay khi đó linh hồn bọn họ tại trong độc thủy bay ra đều là màu xanh biếc"
"Cho dù chúng ta dùng rất nhiều phương pháp nhưng không cách nào tiêu trừ được, trừ phi làm cho linh hồn cùng nhau đồng thời hủy diệt mới được" Lệ Nhược Nhã thống khổ nói: "Sau lại, chúng ta tưởng nghĩ muốn nương dựa vào năng lượng Quang Minh tinh thuần mà cự đại ở trong Chuyển Sinh Trì đến khu trừ nguyền rủa này, mà cũng không dự liệu trước linh hồn bị trúng nguyền rủa đó sau khi tiến vào Chuyển Sinh Trì, làm cho nước ở trong hồ cũng bị ô nhiễm theo. Bất quá chỉ có mấy trăm linh hồn đi vào đó, lập tức khiến cho hiệu suất của Chuyển Sinh Trì giảm xuống hơn phân nửa"
"Dù vậy cũng không có khả năng cứu được bọn họ, lực lượng nguyền rủa cùng với năng lượng Quang Minh tại bên trong linh hồn kịch liệt tranh đấu, linh hồn Thiên sứ sáu cánh căn bản là không chịu nổi, trực tiếp tiêu vong. Còn Thiên sứ tám cánh sau khi chống đỡ qua, thì linh hồn cũng bị đại tổn thương cực kỳ trầm trọng, không ngờ thụt lùi thành bốn cánh thậm chí là hai cánh" Lệ Nhược Nhã thê lương nói: "Rơi vào đường cùng, chủ Thần đành phải hạ lệnh hủy diệt sạch tất cả toàn bộ linh hồn bị nguyền rủa"
"Ha hả, quá tàn nhẫn. Dù sao bọn họ cũng không còn tác dụng, dù là sống lại nhưng thực lực giảm trầm trọng, thật sự không cần phải … lãng phí năng lượng Chuyển Sinh Trì, ngược lại không bằng trực tiếp hủy diệt đi. Điểu Nhân đích xác không phải nhân từ gì, mặt khác, cái tên gia hỏa kêu là Da Hòa Đức kia không phải là bạn thân của chủ Thần Da Hòa Hoa sao?" Bần đạo thì thầm ở trong lòng, chẳng qua cân nhắc đến tình cảm của Lệ Nhược Nhã cho nên ta cũng không nói ra.
"Ai nha, vậy không phải đám người các ngươi muốn thảm sát đồng bạn sao?" Âu Dương Nhược Lan kinh ngạc nói.
"Đúng vậy, nhưng chuyện này cũng không có biện pháp, Chuyển Sinh Trì quá trọng yếu, căn bản không có khả năng vì bọn họ mà hy sinh nhiều đến thế. Cho nên đành phải … " Lệ Nhược Nhã nói đến đây, lòng thương cảm tạm ngừng một lát, sau đó đột nhiên nhìn ta nói: "Độc thủy này quá lợi hại, nếu các ngươi không có nắm chắc ở trong tay, làm sai cái gì đó đều có thể hại đến bản thân chính mình, hay là các ngươi buông tha đi?"
"Không … không … không! Cũng không phải! Cũng không phải! Đồ tốt như vậy, nói cái gì đi nữa chúng ta cũng không có khả năng buông tha cho" Bần đạo và Vong Ưu không hẹn mà cùng nhau hô lên. Nhìn thấy hai người chúng ta thông minh sắc xảo như thế, nên hai chúng ta cũng là nhìn nhau cười cười.
Linh hồn có thể nhiễm độc a, trước đây ta chưa từng nghe nói qua bao giờ, chỉ bằng điểm này cũng đã khiến cho ta hưng trí rồi. Huống chi nó còn có thể làm cho Chuyển Sinh Trì tại Thiên giới bị ô nhiễm. Nghe Lệ Nhược Nhã nói, mấy trăm linh hồn bị ô nhiễm có thể làm cho Chuyển Sinh Trì vận chuyển quá giới hạn, cạc cạc, như vậy điều ta muốn là tìm cơ hội là trực tiếp đưa độc thủy này rót xuống Chuyển Sinh Trì. Thì hiệu quả của nó sẽ như thế nào nhỉ?
Tuy rằng, Thiên giới Chuyển Sinh Trì đề phòng sâm nghiêm, ở thời điểm bình thường đừng nói là nhìn thấy nó, có thể tiến gần sát cũng không lớn. Hắc hắc, nhưng là, ngàn vạn lần đừng quên giống như vẻ bên ngoài vậy, ta còn có Nhã Điển Na nằm vùng ở bên trong. Bần đạo lúc này mới biết, sắp xếp người nằm vùng tại bên trong Thiên giới, là quyết sách anh minh cỡ nào a.
"Cái này có gì vui mừng sao" Lệ Nhược Nhã giật mình nói: "Người thường nghe đến thứ này đã chết khiếp, ngươi nghĩ muốn như thế nào chuẩn bị trở về? Hơn nữa, ngươi tìm cách trở về thì có tác dụng gì chứ?"
"Cái này cũng không làm phiền đến tiểu thư quan tâm ha" Bần đạo một bên cười gian, một bên bắt đầu tìm kiếm dự trữ cho chính mình, rốt cục cuối cùng cũng tuyển chọn được một cái kim hồ lô to bằng nắm tay.
Kỳ thật cái hồ lô này là một loại bảo bối dùng để chứa chất lỏng, tỷ như: Huyền Âm Chi Thủy gì gì đó, dung lượng cũng không phải lớn lắm, nhưng mà cất chứa độc thủy trước mắt đây là không thành vấn đề gì, hơn nữa nó có thể bảo đảm không mất đi hiệu lực khi ở bên trong. Cho nên chế tạo nó có điểm khó khăn nhưng tất nhiên quang năng đựng thủy lại không kém cỏi hơn ngọc tinh bình. Cái này từ lúc sư huynh cấp cho, mà cho đến bây giờ điều không có cơ hội sử dụng, cho nên đến hiện tại đều trống không, hôm nay vừa lúc dùng tới nó. Nguồn: http://truyenfull.vn
Bần đạo sau khi lấy ra, cười ha hả nói: "Chính là nó đây, thu cho ta" Nói xong, ta nhấn một cái pháp quyết, chốc miệng hồ lô xuống phía dưới thẳng hướng mặt hồ.
Nhất thời từ trên mặt hồ bốc lên một cột nước, dưới to trên nhỏ, nhắm thẳng cái miệng hồ lô mà tiến vào. Đừng xem, cột nước kia không phải to lắm, nhưng đường kính thấp nhất cũng được vài thước, hơn nữa tốc độ hút nước đặc biệt nhanh. Cho nên phạm vi mặt hồ đạt mấy dặm này, lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ dần dần giảm xuống, làm cho Lệ Nhược Nhã mấy người các nàng lần đầu tiên nhìn thấy đạo thuật phương Đông thần kỳ như vậy khiến cho ngây ngẩn cả người.
Bất quá hơn mười phút sau, hồ nước đã bị ta hút sạch, sau khi nước đã không còn, chúng ta lúc này mới kinh ngạc phát hiện, không ngờ hồ này sâu đến trăm mét, bên dưới đáy còn có một đám quái ngư bốn tay mang vẻ mặt mờ mịt nằm úp sấp. Mấy tên gia hỏa này phần nhiều có chiều cao hơn hai mươi thước, ngoại hình rất giống như thằn lằn, chẳng quá trên thân được khoác một lớp vảy xanh biếc. Miệng của bọn họ rất lớn, thỉnh thoảng đóng mở, lộ ra hàm răng nanh sắc bén ở trong miệng chúng nó.
Dĩ nhiên mấy tên gia hỏa này đối với ta lấy đi độc thủy sinh tồn của chúng nó lại phi thường bất mãn, cả đám nhe răng nhếch miệng hướng chúng ta vọt đi. Thân thể còn chưa tới, mà đã phun ra một cổ nọc độc niêm trù bắn đến chúng ta. Mấy chục đạo nọc độc đổ ập xuống, giống như một trận mưa rào, làm cho không gian tránh né của chúng ta cũng đều bị phong bế toàn bộ.
"Mấy con quái vật này hình như chỉ số thông minh không cao lắm?" Bần đạo khinh thường nói: "Cũng không biết sức chiến đấu như thế nào đây" Nói xong, trước người của ta đột nhiên thoát ra một đạo ma pháp Hộ Bích hoàng sắc, lập tức ngăn chặn nọc độc này ở bên ngoài.
Những người khác cũng đều đều hiển lộ thần thông, chặn thế công lần này. Lập tức Vong Ưu cười nói: "Chúng ta xem ai giết được nhiều con hơn nha" Nói xong, nàng duỗi tay phát ra ma pháp Tam Đoạn Liên Kích, vừa lúc đánh lên trên người một con quái thú. Nằm ngoài dự đoán là kỹ xảo Tam Đoạn Liên Kích luôn luôn đạt mục đích nhưng mà tại trước mặt chúng nó lại không có nhiều tác dụng.
Nguyên nhân là da thịt mấy tên gia hỏa này thô ráp cứng rắn, hơn nữa đối với ma pháp đặc biệt có tính kháng cự rất cao, cho nên một kích này của Vong Ưu đánh lên trên người của nó chỉ vẻn vẹn xuất hiện một cái hố huyết nhục mơ hồ mà thôi, cái hố sâu kia có mới nửa thước, nhưng đối với thân thể quái thú mà nói, chỉ xem như là vết thương ngoài da thôi.
Vong Ưu trên mặt không nhịn được nở nụ cười lạnh, nói: "Còn có kháng ma pháp rất cao nữa sao? Xem này" Nói xong xuất ra một ma pháp cầu hỗn hợp sáu loại nguyên tố khác nhau, vừa lúc đánh lên trên miệng vết thương của quái thú. Vì thế ma pháp cầu ở trong cơ thể quái thú trực tiếp nổ mạnh, làm cho một tên gia hỏa với thân hình cự đại nổ thành vài khối lớn nhỏ.
Những người khác thấy thế cũng đều động thủ, Hương Hương dụng Mộc mâu bắn ra liên tục, đáng tiếc hiệu quả lại rất hạn chế, trên cơ bản là không có tác dụng, không có biện pháp a, ai bảo pháp thuật Tự Nhiên hệ có lực công kích kém cỏi chi. Ái Liên Na chỉ dùng quang đạn công kích, thì nhận được hiệu quả bất phàm. Không ngờ một con quái thú cường tráng lại bị nàng phát ra mấy quang đạn đánh chết tươi. Coi như là Ái Liên Na gặp may mắn đi, ai bảo mấy sinh vật này đều là Hắc Ám hệ, sợ nhất là thần lực của Ái Liên Na.
Bần đạo không thể nghi ngờ là người thoải mái nhất, chỉ cần huy động phi kiếm cắm vào trên đầu chúng nó, sau đó tùy tiện phóng hỏa là xong. Cho nên ta thu phục chúng rất dễ dàng, bất quá, chuyện phát sinh sau đó làm, lại làm cho chúng ta mở rộng nhãn giới. Lệ Nhược Nhã phiêu phiêu tại chỗ, một tay ôm lấy Âu Dương Nhược Lan, còn tay kia dùng Thương, nhưng chỉ trong nháy mắt bắn ra hơn mười đạo liên tiếp đấu khí nhận giống như lưu tinh vậy.
Một một đạo đấu khí của Lệ Nhược Nhã đều tinh chuẩn trúng ngay sọ não quái thú, trực tiếp làm cho óc trắng của bọn nó bắn tung tóe. Chẳng qua chỉ là trong một cái hô hấp mà thôi, chính cô ta đã tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ quái thú. Thiên sứ sáu cánh hướng chúng ta bày ra lực lượng cường hãn, nhưng nàng lại làm ra động tĩnh quá lớn như vậy, dường như phát ra cho hả cơn giận.
Chỉ là, hành động của nàng quá đột ngột, ngay lập tức trở thành nổi bật nhất trong đám người chúng ta, cho nên chúng ta cũng rất buồn bực nhìn nàng không chú mục đến đoàn thể, thì thầm nói, như thế nào đột nhiên nổi lên cơn tức giận to lớn như vậy chứ?
"Ai!" Lệ Nhược Nhã ngượng ngùng thở dài nói: "Thực xin lỗi, tại rất nhiều đồng bạn của ta chính là chết ở trên tay chúng nó, cho nên khi thấy liền tức khí, xuống tay hơi chút tàn nhẫn"
"Không quan hệ, tỷ tỷ, ta có thể hiểu được ngươi mà" Âu Dương Nhược Lan rất thành khẩn nói.
Đám người bần đạo tự nhiên sẽ không so đo, ta nhún nhún vai nói: "Các ngươi tán gẫu đi, ta xuống dưới kia xem sao" Nói xong, bần đạo nhảy từ trên lưng Cái Thứ xuống, bay đến bên thi thể quái thú, đồng thời cũng kiểm tra dưới đáy hồ có hay không có thứ tốt gì đó.
Thu dọn thi thể quái thú lại rất là dễ dàng, tất cả ném vào bên trong không gian giới chỉ là xong, chỉ sau một lúc tìm kiếm là kết thúc. Sau đó ta tại trong hồ chuyển động một vòng, kinh hỉ phát hiện một hang ổ trứng của quái thú, số lượng hơn bảy, cái này nói như thế nào cũng là cửu cấp trung vị, hơn nữa có thể phụt ra một lượng lớn độc tố có thể làm ô nhiễm linh hồn, ở trong mắt ta không thể nghi ngờ càng thêm trọng yếu, cho nên ta ngay lập tức cẩn thận thu thập mấy quả trứng này.
Sau đó cẩn thận tìm kiếm một vòng nữa, và cũng không có phát hiện ra cái gì nữa, mới bắt đắc dĩ trở về, ta nhìn vẻ mặt chờ mong của Vong Ưu, nói: "Kỳ quái a, không có điểm khác biệt gì, cũng không tìm được manh mối nào có thể minh chứng rằng chúng nó vì cái gì từ địa ngục vực sâu cực độc chạy đến nơi đây"
Vong Ưu hai con ngươi híp lại, quyết tâm hạ cái quyết định, nói: "Có lẽ chúng ta lấy trí nhớ từ mấy con quái thú này cũng biết đôi chút cũng không chừng" Nói xong nàng tự mình động thủ, thi triển Vong Linh hệ Linh Hồn Sưu Tập Thuật, tại chung quanh sưu tập linh hồn quái thú vừa mới chết.
Bần đạo biết, sở học Nhã Điển Na rất phức tạp, trên cơ bản là tất cả hệ thống ma pháp phương Tây đều có học lướt quá, thậm chí nghiên cứu thấu triệt hoàn toàn. Hơn nữa nàng nhìn trúng pháp thuật có tính thực chiến, cho nên đối với pháp thuật Vong Linh hệ cường đại mà nói, tự nhiên nàng không có khả năng là không học. Như vậy, lai lịch hồ này, ta đành phải đợi kết luận từ nàng mà thôi.